Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Chương 46

*********

Theo Đại Ma Đạo Sư —— Tát Lạp • Cách Nhã Lôi học xong pháp thuật không gian, Thanh Việt không như bình thường lập tức trở về hoàng cung, mà lần theo chút ma khí mỏng manh cố ý lưu lại đi tới nơi phát hiện Ám Ma tộc lần trước.

Một Ám Ma Tộc tóc xám, da xám, mắt đỏ sậm chận rãi hiện thân từ gốc đại thụ cách đó không xa.

Thanh Việt bình thản quan sát, cư nhiên vẫn là Ám Ma tộc lần trước bị bé hung hăng hăm dọa một phen.

“Không tồi, không tồi, xem ra giáo huấn làm ngươi tiến bộ không ít, hôm nay không trốn sau cây mà trốn bên trong a.”

Thanh Việt đánh giá Ám Ma Tộc trước mặt, người này thấy bé không còn vẻ kiêu ngạo cuồng vọng như trước mà cung kính hành lễ, hơi cúi đầu, ánh mắt đỏ sậm có chút cảnh giác nhìn bé, duy trì một khoảng cách thích hợp.

“Ám Ma Tộc—— Đức Ân, phụng mệnh trưởng lão, mời điện hạ đi một chuyến.”

Đức Ân thấy Thanh Việt, có chút chướng ngại tâm lý, kí ức trải qua lần trước vẫn còn in sâu trong đầu, chỉ cần nằm mơ sẽ thấy mình biến thành một khối thi thể khô quắt.

‘Mới vài ngày, Ma tộc đã đáp lại, xem ra viên Ma Châu này rất quan trọng đối với bọn họ.’

Thanh Việt phỏng đoán tầm quan trọng của viên Ma Châu, gật đầu với Đức Ân.

Thấy Thanh Việt đồng ý, Đức Ân lập tức khởi động không gian quyển trục đã chuẩn bị từ trước.

Một trận bạch quang xuất hiện, hai người biến mất tại chỗ.

Nơi xuất hiện là một phòng ngủ.

Sa liêm buông xuống ngăn cản ánh sáng bên ngoài, số lượng hồng tinh thạch trong phòng không nhiều, làm cả gian phòng có vẻ âm trầm bí ẩn, hơn nữa noãn lô tỏa ra hương vị ngọt ngào, làm hết thảy nơi này nhìn qua có vẻ ái muội mà xa hoa.

“Hoan nghênh, khách nhân tôn quý.”

Âm thanh nam nhân trầm thấp, không dễ nghe nhưng lại lộ ra một chút thú vị.

Thanh Việt nhìn về phía phát ra âm thanh, dưới ngọn đèn mờ ảo là một nam nhân kết hợp hoàn mĩ giữa cao quý cùng gian tà.

Theo khoảng cách Thanh Việt tới gần, ánh mắt nam nhân toát lên vẻ khó tin, hài tử xinh đẹp lại vô cùng đặc biệt như vầy, hắn đã gần được 2000 tuổi, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Huyết tộc?”

Thanh Việt cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống nhuyễn y đối diện nam nhân, tuy là đưa ra nghi vấn, nhưng giọng nói lại vô cùng khẳng định thân phận đối phương.

“Ân?”

Nam nhân kinh ngạc nhìn Thanh Việt, mỉm cười.

“Khách nhân tôn quý của ta, ngươi là người đầu tiên vừa thấy mặt đã đoán ra thân phận của ta, không biết ta có vinh hạnh được biết nguyên nhân?”

Thanh Việt khẽ nhếch khóe miệng, có vẻ kiêu ngạo.

“Nếu ta nói, bởi vì ta có thể nhìn thấy linh hồn ngươi, ngươi tin không?”

Thanh Việt nói vừa như thực lại như giả.

Kì thực, với năng lực của Thanh Việt hiện tại, bất luận thế nào cũng không thể nhìn thấu nam nhân có sức mạnh cường đại trước mắt.

Có thể đoán ra hắn là huyết tộc chỉ vì Thanh Việt cảm giác được trên người hắn có huyết sát nồng đậm, bình thường chỉ có sinh vật dùng huyết để sinh tồn mới có huyết sát đậm như vậy.

Sở dĩ nói vậy vì, Thanh Việt có chút kiêng dè nam nhân này.

Như Thanh Việt dự đoán, nam nhân nghe thấy đáp án của bé xong, ánh mắt thờ ơ khi nãy chậm rãi trở nên nghiêm túc. Sức mạnh cường đại mãnh liệt bùng phát.

Thanh Việt cảm giác rất rõ ràng, một sức mạnh khổng lồ từ bốn phương tám hướng đang vây quanh mình, Thanh Việt cũng đánh trả không kém. Thanh Việt nhanh chóng triệu hồi nguyên tố hắc ám trong không khí, ngưng tụ xung quanh cơ thể bé.

Ánh mắt nam nhân xuất hiện thần sắc kinh ngạc, nam hài xinh đẹp trước mắt cư nhiên có thể triệu hồi nguyên tố hắc ám thuần khiết tới vậy, đối với nhân loại đây là chuyện không có khả năng, huống chi, nguyên tố hắc ám đã vô cùng thưa thớt.

Rất nhanh, hai nguồn sức mạnh bắt đầu va chạm kịch liệt.

…….

Bởi vì trong phòng có bố trí kết giới nên bên ngoài nhìn vào không phát hiện gì bất thường.

Cũng vì vậy mà lúc Ám Ma tộc——Đức Ân đưa điểm tâm, bánh trái vào phòng, thứ trên tay lập tức rớt xuống đất.

Nơi này trừ bỏ chủ tử của hắn, Thanh Việt cùng hai chiếc ghế mà bọn họ đang ngồi, còn lại mọi thứ đều biến thành tro tàn.

Nếu không phải còn chủ tử trong phòng, hắn thực sự nghĩ mình đã đi nhầm phòng.

“Ha hả…… lúc trước Đức Ân nói ta còn hoài nghi, bất quá hiện tại xem ra, điện hạ quả nhiên thực đặc biệt.”

Nam nhân đứng lên, hướng Thanh Việt làm một nghi lễ quý tộc cổ xưa.

“Thỉnh cho phép ta tự giới thiệu, ta là một trong mười hai vị trưởng lão Ma tộc, thân vương huyết tộc, tên của ta là —— Lai Ân • Đường Cổ Lạp.”

Huyết tộc, cho tới bây giờ luôn là chủng tộc cao ngạo, chỉ có lúc bọn hắn chấp nhận đối phương mới chịu nói ra tên mình.

Lai Ân • Đường Cổ Lạp đối với hài tử xinh đẹp trước mắt, chỉ có thể dùng khiếp sợ để hình dung, nếu không phải Thanh Việt không có chút đặc điểm của Ma tộc, hắn thực sự nghi ngờ Thanh Việt là hài tử Ma tộc bọn họ đánh rơi.

Một hài tử mới 13 tuổi, cư nhiên có thể thành thạo sử dụng nguyên tố hắc ám như vậy, hắn đã gần 2000 tuổi, thực sự chưa từng gặp qua.

“Như vậy, chúng ta có thể nói mục đích lần này gặp mặt được chưa?” Thanh Việt đi thẳng vào vấn đề.

“Đương nhiên có thể, khách nhân tôn quý của ta.”

Lai Ân • Đường Cổ Lạp ôn hòa, lễ phép trả lời.

“Bất quá, điện hạ có thể cho ta biết điện hạ làm thế nào biết được manh mối của Ma Châu không? Chuyện này đã có vài người biết được, ta nghĩ điện hạ không phải cố ý muốn tìm hiểu tin tức về nó, vì thế, ta nghĩ mình nên xác định một chút, xem tin tức này có đáng tin cậy không.”

Kì thực, Lai Ân • Đường Cổ Lạp không hi vọng lắm về manh mối Thanh Việt có, nhưng tính cách vốn cẩn thận, nên dù là tin tức giả, hắn cũng không buông tha, nhất định phải kiểm tra tỉ mỉ.

“Thật ra ta cũng không rõ, bất quá ngày ấy nghe Ám Ma tộc nói tới ta liền nhớ tới một chuyện trước kia, có người từng kể một chuyện với ta, khá tương tự với trường hợp của các ngươi.”

Thanh Việt dùng giọng điệu tùy ý nói.

“Ác? Vậy phải thỉnh điện hạ nói một chút, để ta xem xem manh mối này có giá trị hay không.”

Lai Ân • Đường Cổ Lạp hiển nhiên không tin lời Thanh Việt lắm, bất quá, đã sống gần 2000 năm, cho dù là nói dối hắn tin tưởng mình đủ nhẫn nại nghe hết.

“Viên Ma Châu kia có phải có liên quan tới một con bạch ngân long.”

Thanh Việt hỏi thử, bé vẫn không thể khẳng định, hạt châu kia chính là Phệ Hồn Ma Châu mà Ma tộc tìm kiếm.

Nhớ rõ phụ hoàng từng nói, nơi phát hiện hạt châu kia có xác một con bạch ngân long vừa chết, nghĩ lại thì có lẽ hạt châu có liên hệ với con bạch ngân long kia.

“Cái gì!”

Nghe Thanh Việt nhắc tới bạch ngân long, Lai Ân • Đường Cổ Lạp cơ hồ không thể kiềm chế được kích động.

Chẳng lẽ trên đời thật sự có chuyện trùng hợp như vậy, con bạch ngân long Thanh Việt nói tới chính là bạch ngân long mà bọn họ một mực tìm kiếm? Nếu vậy, manh mối này tuyệt đối rất có giá trị.

“Điện hạ có thể nói rõ hơn một chút không?”

Xem biểu tình Lai Ân • Đường Cổ Lạp, Thanh Việt lại càng khẳng định phán đoán của mình.

“Đương nhiên, có thể, bất quá, ta muốn nghe chuyện về Ma Châu trước.”

“Này……”

Dù sao cũng là bảo vật trong tộc, càng ít người biết càng tốt, Lai Ân • Đường Cổ Lạp có chút do dự.

“Ngươi không chịu nói trước về đặc tính, lai lịch của Ma Châu, thì lát nữa bất luận manh mối của ta là thật hay giả, ngươi chỉ cần nói hạt châu trong lời ta là giả thì ta muốn bắt bẻ ngươi cũng không được.”

“Sao ta lại làm vậy chứ! Ta dùng danh dự của Ma thần bệ hạ……”

“Không cần thề, ta không tin.”

Thanh Việt không chịu thương lượng làm Lai Ân • Đường Cổ Lạp không còn biện pháp nào, đành phải gật đầu đồng ý.

“Như vậy, nếu là thật, điện hạ có điều kiện gì?”

“Ta nói manh mối Ma Châu cho các ngươi, điều kiện trao đổi là, ai thuê các ngươi giám thị ta, các ngươi cũng phải giúp ta giám thị bọn họ, điều kiện này thế nào?

Mục đích của Thanh Việt chẳng qua là muốn tìm hiểu một chút về viên Ma Châu kia thôi, tự nhiên điều kiện đưa ra cũng không quá cao.

“Không thành vấn đề.”

Đối với yêu cầu của Thanh Việt, Lai Ân • Đường Cổ Lạp lập tức đồng ý, dù sao đối với Ma tộc mà nói, cơ hồ là không có chút tổn thất nào.

“Có thể bắt đầu được chưa?”

“Đương nhiên.”

Lai Ân • Đường Cổ Lạp bắt đầu giảng giải cho Thanh Việt nghe bí mật của viên Ma Châu kia.

…….

Hoàn Chương 46.
Bình Luận (0)
Comment