Dị Thế Tà Quân

Chương 1019 - Thánh Tôn Ra Oai!

Mà quan trọng nhất là bởi vì Chiến gia sai khiến Chiến Thanh Phong với Chiến Ngọc Thụ tính kế Mặc Đại thiếu gia, hòng hoàn toàn điều khiển được hắn, cuối cùng không trộm được gà còn mất nắm gạo. Cũng chính bởi vì không cam tâm chịu thua, Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ hai huynh đệ mới ra lệnh cho thuộc hạ ám sát Mặc Quân Dạ. Hết thảy mọi chuyện, đều vì vậy mà xảy ra!

Nếu nhất định phải nói là vận số, như vậy nguyên nhân thay đổi vận số thuận buồm xuôi gió của Chiến gia cũng chỉ có cái tên sao quả tạ Mặc Quân Dạ mà thôi!

Cho nên, nhất định phải diệt trừ hắn!

Hơn nữa trong đoạn thời gian này, Chiến Luân Hồi rốt cục cũng nhờ tình báo mà biết được: ngay lúc sáu gã thị vệ của Chiến gia sắp giết chết Mặc Quân Dạ cùng Miêu Tiểu Miêu, đột nhiên có một cao thủ cái thế hiện thân, thi triển thần kỹ ngự kiếm thuật mà chỉ thánh tôn cường giả mới có thể sử dụng giết sạch bọn chúng cứu Mặc Quân Dạ, Miêu Tiểu Miêu!

Chuyện này, vốn cũng không phải là chuyện gì lớn.

Nhưng vấn đề chân chính lại ở chỗ…

Chỉ trong một ngày, kế hoạch lớn mà Chiến gia bố trí gần mấy ngàn năm nay đã sắp tới thời điểm đại công cáo thành gặp phải đả kích cực kỳ tàn khốc! Khiến cho toàn bộ kế hoạch hoàn toàn thất bại, mấy ngàn năm toan tính, tâm huyết của mấy chục thế hệ, vô số nhân lực tài lực đều tan tành thành mây khói!

Cũng lại là do một vị cường giả thực lực bí hiểm xông vào thế giới dưới lòng đất!

Đầu tiên hắn giết chết Chiến Thiên Cơ, hủy đi vận số cùng với đảo lộn kế hoạch của Chiến gia. Hủy diệt kế hoạch ngàn năm của Chiến gia.

Lúc sau, hắn lại thi triển thủ đoạn giết chết hai gã hậu bối Chiến gia là Chiến Thanh Phong, Chiến Ngọc Thụ. Bất chấp tử trạng của hai tên Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ như thế nào, Chiến Luân Hồi tuyệt không tin hai người lại bị hù chết.Chuyện này cũng không kỳ quái, thời điểm hai tên này chết quá trùng hợp, đều chết sau khi vị cao thủ thần bí đó đến...

Đem những việc quỷ dị phát sinh trong hai ngày này tổng kết lại, tên cường giả thần bí đến Chiến gia gây sự cùng với tên cao thủ thần bí lúc trước cứu đi Mặc Quân Dạ, Miêu Tiểu Miêu, trong lòng Chiến Luân Hồi dần dần hợp lại!

Chuyện này, cơ bản đã có thể xác định đều là một người!

Bởi vì Chiến gia đối phó Mặc Quân Dạ, nên hắn trả thù! Thậm chí cái chết của hai huynh đệ Chiến Thanh Phong, cũng bởi vì bọn hắn cho thuộc hạ ám sát Mặc Quân Dạ!

Chiến Luân Hồi đưa ra kết luận tất cả mọi chuyện đều do tên Mặc Quân Dạ kẻ có “Không linh thể chất” kia!

Vị cao thủ thần bí này rất coi trọng Mặc Quân Dạ!

Cho nên, chỉ cần giết Mặc Quân Dạ người này chắc chắn sẽ xuất hiện!

Cho nên, lúc Chiến Luân Hồi nhận được tin Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ chết, lập tức phát ra một đạo mệnh lệnh tuyệt sát: tức khắc giết kẻ có “Không linh thể chất” - Mặc Quân Dạ!

Nguyên lai kẻ tiếp nhận nhiệm vụ này Chiến Tiêu Tiêu tự nhiên là việc nhân đức không nhường ai, đứng mũi chịu sào lập tức triển khai hành động!

Đối với Chiến Tiêu Tiêu mà nói ỷ mạnh hiếp yếu không là gì cả, tự hạ thân phận cũng không quan trọng gì, quá trình hoàn toàn không trọng yếu chỉ có kết quả mới có ý nghĩa, chỉ có hoàn thành mệnh lệnh Chiến Luân Hồi giao phó mới là quan trọng!

Hiện tại, có thể nói là đã đến thời khắc sinh tử!

Trong giấc mộng Quân Mạc Tà đột nhiên cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt!

Hơn nữa lại là nguy cơ trí mạng tử vong!

Hắn cơ hồ không kịp trợn mắt, lập tức trốn vào trong Hồng Quân Tháp!

Cùng lúc đó, một tiếng gào thét sắc nhọn vang vọng thiên địa:

- Có địch tập kích! Mọi người cẩn thận! Người đến là cao thủ!

Trong nháy mắt khi tiếng hét vang lên, có bốn đạo kiếm quang dị thường sáng lạn huy hoàng theo trên mặt đất bốn phương tám hướng bay tới, tuy phương hướng khác nhau nhưng lại chung mục tiêu, bốn đạo kiếm quang bất thình lình cùng tạo thành bốn cột sáng lóa liên tiếp nhau hướng về gã Hắc y nhân Chiến Tiêu Tiêu ở giữa không trung bay tới!

Một tiếng ầm vang lên, tựa hồ không khí trong trời đất cũng bởi vậy mà chấn động một phen, viện tử của Tào Quốc Phong, một loạt tổng cộng ba bốn mươi gian phòng nhà đồng thời sụp đổ! Khói bụi bay mù mịt, vô số mảnh ngói vỡ với vụn gỗ cũng bay tung tóe khắp nơi, một đám mây hình nấm thật lớn bay lên!

(DG: Nổ quá, đánh nhau mà so với bom nguyên tử

NBV: Lão có thấy Thánh hoàng đánh nhau bao giờ chưa, nếu chưa thì đành nghe thèo lời kể của lão Phong Lăng này vậy ))

Thanh thế vô cùng to lớn, so với lực nổ của một bom nguyên tử cũng chỉ có hơn chớ không kém!

Cả đại viện ba tầng và một vườn hoa nhỏ phía ngoài, đều bị hủy sạch dưới một kích này!

Uy lực một đòn của Thánh tôn cường giả chính là mức này!

Bên trong đám bụi khói mù mịt đột ngột có vài tiếng rít gào phẫn nộ, ba đạo kiếm quang lấp lánh xông qua đám sương khói vạch không mà tiến, đám người Tào Quốc Phong phóng tới cùng với bốn đạo kiếm quang vốn đã khuấy động tới cực hạn kia. Bảy vị Thánh Hoàng đồng thời toàn lực ra tay!

Mục tiêu, chính là gã hắc y nhân bịt mặt ở giữa không trung kia!

Bảy đại Thánh Hoàng liên thủ, thề giết người này!

Giờ phút này trong lòng bảy người này có thể nói đã phẫn nộ đến cực điểm, nhất là ba người Tào Quốc Phong, Bạch Kỳ Phong đang nghỉ ngơi trong phòng. Nếu không phải bọn họ mấy ngày nay luôn cảnh giác cao, mỗi lúc trời tối nghỉ ngơi đều đả tọa luyện công thay vì ngủ thì chỉ sợ đã chết mà không biết gì trong đòn công kích trí mạng vừa rồi!

Nghĩ tới sự thật không thể chối cãi này, bảy người đều giận tím mặt! Rốt cuộc hai bên có thâm cừu đại hận gì mà lại hạ độc thủ như vậy?

Nhất là Tào Quốc Phong, hắn nghĩ lại mà rùng mình lại cảm thấy may mắn: may mắn, may mắn Quân Dạ khăng khăng đòi ở dãy phòng bên kia tường, nếu không, nếu hắn vẫn ở đây như lúc đầu, thì với công lực non kém của hắn làm sao mà sống nổi chứ?

Thấy bảy chuôi trường kiếm lẫm liệt đem theo khí thế bão táp nhanh chóng chém về phía mình, hắc y nhân bịt mặt giống như không thèm quan tâm, cười lạnh một tiếng, đột nhiên ở giữa không trung xoay người một cái, giữa không trung hiện ra bảy bàn tay màu đen!

Đúng là hoàn toàn không có hoa chiêu, xuất chưởng chống chọi!

Bang bang...

Tiếng kình khí giao kích liên tiếp vang lên, hai bên va chạm xong, gã hắc y nhân bịt mặt lộn một vòng bổ nhào lên rất cao trên không trung, quần áo đón gió bay phất phới!

Mà bảy đại Thánh Hoàng thì đồng thời té xuống đất!

Bảy người liên thủ cùng đánh, vậy mà chỉ ngang với đối phương!

- Hắn lại có thực lực cao cường như thế! Tuyệt đối là cao thủ cấp Thánh tôn! Dù bảy người bên ta có liên thủ, sợ chưa chắc có thể thắng!

Trong khi rơi xuống, Tào Quốc Phong cực kỳ nhanh làm ra phán đoán tối lý trí:

- Nếu không thể dùng lực! Vậy chỉ có thể toàn lực phòng thủ chờ đợi cứu viện, chỉ cần có cơ hội, trước tiên liền mang theo Mặc Quân Dạ rời đi. Nếu hắn ở trong phạm vi sống mái của hai bên, sợ sẽ nguy đến tánh mạng!

- Mục tiêu của người này, nhất định là Mặc Quân Dạ!

Bạch Kỳ Phong trong lòng cũng đồng dạng nghĩ như vậy.

Có vẻ như không chỉ là Tào, Bạch hai người, trên thực tế năm đại Thánh Hoàng còn lại cũng nghĩ như vậy!

Bảy vị Thánh Hoàng nhìn nhau liếc mắt một cái, mỗi người tức thì đều hiểu rõ ý nghĩ trong lòngnhững người khác.

Bọn họ với sách lược sắp áp dụng đối phó với địch, trong lòng coi như là có chuẩn bị.

- Giờ cả viện đều bị hủy, toàn bộ tôi tớ không còn kẻ nào sống sót! Chỉ có bảy người này còn có chiến lực tương đối, chỉ là vẻ mặt bảy người này mặc dù đều cẩn thận đề phòng, lại hoàn toàn không có vẻ bi thương. Xem ra, tiểu tử có “Không linh thể chất” kia vẫn chưa chết. Nếu hắn chưa chết, tức là hắn không phải ở trong dãy phòng mới bị hủy! Như vậy…

Chiến Tiêu Tiêu cả đời chinh chiến vô số, kinh nghiệm cực kỳ phong phú, trong nháy mắt thân hình trên không trung quay tròn, trong lòng ý nghĩ đã lóe lên như chớp.

Đột nhiên, Chiến Tiêu Tiêu hai tay chợt duỗi ra. Xoát một tiếng tốc độ cao lướt xuống!

Từng luồng đại chưởng phong không gì không phá được hướng về những chỗ còn sót lại trong viện tử triển khai oanh kích toàn bộ phương vị! Thân mình Chiến Tiêu Tiêu bằng tốc độ cực nhanh mới rơi xuống khoảng năm trượng, song chưởng của hắn đã đánh ra trên trăm chưởng công kích!

Hơn nữa vẫn tiếp tục công kích! Hắn giống như trước dùng tốc độ càng lúc càng nhanh công kích thêm một bước!

- Khốn kiếp!

Đám người Tào Quốc Phong tròng mắt tức thời đều đỏ.

Bảy người không hẹn mà đều vứt bỏ kế sách đã định, vội vã lắc mình đi tới dãy phòng đã sắp sụp trước mặt, dũng cảm dồn toàn lực chống lại chưởng phong của kẻ địch!

- Thì ra tiểu tử đó ở đây...

Ánh mắt Chiến Tiêu Tiêu sáng ngời, song chưởng mở ra, bay nhanh xuống!

Thánh tôn toàn lực công kích, cỡ nào sắc bén!

Đám người Tào Quốc Phong tuy đã đem hết toàn lực liên thủ lại vẫn không ngăn cản được, liên tiếp bại lui!

- Không thể đợi thêm nữa, cứ để bọn hắn bị động chịu đòn như thế, chỉ sợ bảy người không ai còn sống sót!

Quân Mạc Tà bên trong Hồng Quân Tháp thay đổi một bộ quần áo đen, bay vút ra!

Bất kể thế nào Quân Đại thiếu cũng không thể trơ mắt nhìn đám người Tào Quốc Phong vì bảo vệ mình mà chết ở đây!

Một cái bóng đen cực nhanh chợt lóe, tức thì đã vọt vào trong một gian phòng nhỏ đã rách nát, ngay sau đó từ sau cửa sổ bịch một tiếng bay ra, trong lòng tựa hồ ôm một vật tròn, xem dáng vẻ thì hình như đó là một người...

Sau đó, “Xoát” một tiếng hướng về phương xa bay đi!

Trước khi đi còn lưu lại một tiếng hét dị thường già nua:

- Nhờ Tào Thánh Hoàng ngăn cản hắn, lão phu đem Mặc tiểu tử đi trước...

Tâm trạng của đám người Tào Quốc Phong lập tức thả lỏng, tuy không biết người nọ là ai, chỉ dựa vào thân pháp phán đoán hắn rõ ràng là một cao thủ, hơn nữa lại đứng về phía mình!

Mặc Quân Dạ không việc gì, bảy người đều yên lòng tập trung toàn lực cản lại Chiến Tiêu Tiêu!

Thánh tôn cường giả không thể nghi ngờ là cực kỳ mạnh mẽ, đám người Tào Quốc Phong nếu lấy một chọi một chỉ sợ trong vòng mấy chiêu đã chết. Nhưng nơi đây có tới bảy vị Thánh Hoàng, bảy đại Thánh Hoàng liên thủ với nhau, đồng tâm hiệp lực đối phó Chiến Tiêu Tiêu, tuy rằng vẫn không thể chiến thắng nhưng nếu chỉ cầu tự bảo vệ mình thì tuyệt không vấn đề!

Còn Chiến Tiêu Tiêu thấy miếng ăn sắp tới miệng lại bị gã thần bí đoạt mất, sao chịu từ bỏ ý đồ! Hắn cứng rắn chịu một kích của bảy đại Thánh Hoàng, kêu to một tiếng, thân mình như tia chớp bay thẳng lên trời!

Hắn xông lên độ cao chừng bảy mươi trượng! Trong bầu trời đêm biến thành một cái chấm đen nhỏ!

Hắn không muốn dây dưa với bảy vị Thánh Hoàng, ở trên không xoay người cực kỳ thoải mái, nhanh như chớp hướng về phương xa mà đi. Mục tiêu giờ đã biến thành một cái chấm đen nhỏ, bóng đen thần bí này lúc nào cũng có thể biến mất!

Đám người Tào Quốc Phong làm sao chịu vậy, vội vã dùng khinh công một đường đuổi theo! Nhưng bọn hắn cũng không dám tùy tiện tách ra, một khi bọn hắn tách ra, mà gã hắc y nhân bịt mặt đột nhiên hồi mã thương thì thật là bi kịch!

Mà trên núi cao Huyễn Phủ, cũng có không ít bóng người đang nhanh như chớp chạy tới bên này.

Bình Luận (0)
Comment