Edit: voi còi
“Ách...... Đông Phương Ngữ Hinh, chúng ta thật xem trọng ngươi a, ngươi có thể trăm ngàn lần đoạt vị trí thứ nhất a......”
“Vì sao chọn ta?”
Đông Phương Ngữ Hinh có chút không hiểu, nàng cùng các nàng ấy, thậm chí cũng không quen thuộc a.
“Ha ha...... Chúng ta đã sớm xem không vừa mắt quái tài kia a, luôn cho rằng chính mình là thiên hạ đệ nhất, hừ, chúng ta hi vọng ngươi có thể chà xát nhuệ khí của nàng ta......”
Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, vẫn chưa nhiều lời, trận đấu rất quan trọng, nàng biết, kết quả cuối cùng kia quan trọng hơn.
Tuy rằng nàng đến Đan học viện, nhưng đối với hết thảy đều không hề biết, cho nên, nàng không có gì rõ ràng.
Có lẽ, nên tìm người hiểu biết một chút tương đối tốt.
Đông Phương Ngữ Hinh nhắm mắt nghĩ, người cùng nàng quen thuộc nhất, nàng giao tiếp nhiều nhất, không thể nghi ngờ chính là Hạ trưởng lão rồi.
Đến ngày thứ ba, Tà Dịch đi qua tìm nàng, thuận tiện nói cho nàng, hắn đã tiến vào nội viện, đồng thời, Mẫn Bá Thiên, Thạch Lan cũng cùng nhau vào.
Đông Phương Ngữ Hinh rất vui mừng, vụng trộm đi ra ngoài, đến ký túc xá lúc đầu của các nàng, mọi người tụ tập ở cùng nhau, uống đến nửa ngày.
So tài ở mười ngày sau, Hạ trưởng lão cái gì cũng không biết, nói là tất cả có viện trưởng chủ trì, phải chờ tới trận đấu hôm đó, viện trưởng tự mình tuyên bố quy tắc trận đấu.
Ngày trôi qua rất nhanh, Đông Phương Ngữ Hinh cũng lười chuẩn bị, đến thời điểm trận đấu, nàng vẫn dùng Tiểu Hỏa Cầu như cũ, mà ở trước trận đấu, còn lại là chuyên tâm dạy Hoan Hoan học tập luyện đan.
Tiểu nha đầu cũng chịu khó, thế nhưng nửa điểm cũng không ngại mệt, ngày mỗi một ngày trôi qua, cuối cùng cũng đến trận đấu.
Ngày nào đó, người ta tấp nập, cơ hồ toàn bộ người của Tinh Anh học viện, đều đến xem sự kiện trăm ngàn năm khó gặp này.
Cũng vào lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh mới biết được, trận đấu này, không phải hàng năm đều có, chỉ là, Đan học viện tạm thời bày ra, mà phần thưởng kia, càng là trân quý của học viện.
Đông Phương Ngữ Hinh vẫn cùng Tà Dịch, Hoan Hoan, nhóm người Thạch Lan ngồi ở cùng nhau, theo thời gian một chút trôi qua, bầu trời bỗng nhiên bị xé rách mở ra, bốn lão nhân bằng không (bay trên không) xuất hiện, người ở giữa, hai mắt uy nghiêm quét mắt nhìn mọi người một cái, mọi người toàn bộ đứng dậy, lão nhân kia cười ha ha một tiếng:
“Đây cũng thật sự là náo nhiệt...... Ngồi đi, ngồi đi......”
Lão nhân cùng ba người người khác ngồi xuống, sau đó là mười đại trưởng lão, tiếp theo mọi người mới dám ngồi xuống.
“Hôm nay trận so tài này, còn có ta Hư Không đến tuyên bố quy tắc......”
Hư Không?
Hiệu trưởng này? Một cỗ uy áp khổng lồ đè lại, tất cả mọi người không dám lớn tiếng thở dốc một chút.
Thực lực của người này.... .......
Đông Phương Ngữ Hinh có chút chấn kinh rồi...... Quả nhiên là hiệu trưởng, thực lực, làm cho người ta không dám tùy ý phỏng đoán.
“Lần so tài này, tổng cộng chia làm ba trận, trận đầu, thi đấu luyện đan...... Trước mặt các tuyển thủ đều chuẩn bị hai phần dược liệu, nếu thất bại hai lần, tự động bị loại bỏ...... Mà thành công, lại dựa theo phẩm chất đan dược tuyển ra ba mươi người, trực tiếp tiến vào trận thứ hai...... Được rồi, mời các tuyển thủ phía dưới tham gia so tài vào bàn......”
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có vội vã đi qua, chỉ là, vừa thấy trên không xuát hiện đài cao, nàng có chút há hốc mồm......
Này, ít nhất là hai trăm người a, có nhiều người thi đấu như vậy?
“Hinh Nhi, nhanh lên đi, ta tin tưởng nàng......”
Tà Dịch cầm tay của Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nhìn mọi người một cái, trầm ổn đi lên đài.