Đích Trưởng Nữ

Chương 212

Thời gian cách đại thọ của Triệu Lâm ngày càng gần, Triệu Khả Nhiên lựa chọn ngày tốt đến phủ  Trấn Bắc Hầu. Trong ngày này, sau khi Tư Đồ Húc lâm triều, liền không ngừng nghỉ chạy về vương phủ, bởi vì hôm nay, bọn họ phải về phủ Trấn Bắc Hầu một chuyến.

Sau khi dùng bữa trưa, hai người lên xe ngựa, đến phủ Trấn Bắc Hầu. Bởi vì phủ Trấn Bắc Hầu cũng được xem là nhà mẹ của Triệu Khả Nhiên, hơn nữa cũng không phải là lễ lớn gì, cho nên hai người cũng không phát động nhiều người, mà chỉ ngồi xe ngựa đơn giản, mang theo mấy nha hoàn và thị vệ cùng xuất phát.

Mặc dù bên ngoài xe ngựa thoạt nhìn rất bình thường, nhưng bên trong lại không đơn giản. Trong xe ngựa toàn bộ đều trải nệm êm. Bên trong còn có một cái bàn nhỏ, phía trên để cao điểm, còn có một lư hương, đang đốt hương, từng cổ mùi hương mát mẻ tràn ngập trong xe ngựa. Xe ngựa không ngừng chạy, nhưng người ngồi bên trong cũng không cảm thấy lắc lư. Ngay cả nước trà đầy ly trên bàn, cũng không rơi ra một giọt.

Nói tóm lại, trong xe ngựa rất thoải mái, thoải mái đến nỗi Triệu Khả Nhiên vừa lên xe liền cảm thấy buồn ngủ. Chỉ là, nàng cũng không có ngủ, mà đang không ngừng ngáp.

Thấy Triệu Khả Nhiên mệt mỏi, Tư Đồ Húc cảm thấy buồn cười, “Vật nhỏ, rốt cuộc nàng làm sao vậy? Sao lại có bộ dáng ngủ không đủ giấc vậy!”

“Chàng còn không biết xấu hổ mà nói ra. Ta mệt như vậy, rốt cuộc là bởi vì ai!” Triệu Khả Nhiên hung hăng trợn mắt nhìn Tư Đồ Húc một cái, hiện tại nàng có thể mệt mỏi như vậy, đều là do người trước mắt này làm hại, tối hôm qua nàng đã nói rõ ràng là không muốn, nhưng hắn vẫn không chịu buông tha mình, nếu không phải là tại hắn, hôm nay sao nàng lại có bộ dáng này chứ?

Tư Đồ Húc rõ ràng biết Triệu Khả Nhiên nói rốt cuộc là chuyện gì, hắn cười sờ mũi một cái, “Vật nhỏ, cũng không thể trách ta! Đều là nàng quá mê người, cho nên ta mới không nhịn được!”

“Cho nên nói, là lỗi của ta rồi.” Triệu Khả Nhiên giơ tay lên, bắt miếng thịt bên hông Tư Đồ Húc, không chút do dự dùng sức nhéo một cái, “Cái người này được tiện nghi còn khoe mẽ, chàng nói, rốt cuộc là lỗi của người nào.”

Tư Đồ Húc cảm thấy đau đớn từ bên hông truyền đến, nhưng hắn cũng không dám kêu đau, cũng không dám tránh thoát, chỉ có thể mở miệng cầu xin tha thứ, “Đều là lỗi của ta, vật nhỏ, nàng tha cho ta lần này đi! Ta bảo đảm sẽ không có lần sau nữa.”

“Thật sao?” Trong mắt Triệu Khả Nhiên tràn đầy hoài nghi, “Rốt cuộc đây là lần thứ mấy chàng đảm bảo rồi.”

Tư Đồ Húc xin lỗi cười, sờ mũi một cái, chột dạ không dám nhìn vào mắt Triệu Khả Nhiên. Cái này chính xác không phải lần đầu tiên rồi. Thật ra thì hắn cũng không muốn, nếu không phải vật nhỏ thật sự quá mê người, hắn cũng sẽ không muốn một lần lại một lần! Chỉ là, đối mặt với tức giận của tiểu thê tử, hắn cũng không dám nói những lời này ra.

Triệu Khả Nhiên liếc Tư Đồ Húc một cái, không nhịn được mở miệng oán trách, “Đều là tại chàng! Gần đây ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, đã đủ mệt mỏi, chàng còn như vậy. Làm hại tinh thần của ta không tốt. Ta cho chàng biết, nếu còn có lần sau, chảng đi thư phòng ngủ cho ta.”

Triệu Khả Nhiên thật sự tức giận rồi. Gần đây thân thể của nàng cũng không biết xảy ra chuyện gì. Luôn cảm thấy rất mệt mỏi, cứ muốn buồn ngủ, nhưng ngủ thế nào, giống như đều ngủ không đủ. Gần đây dù làm bất cứ chuyện gì, dường như nàng đều không có sức lực. Ngay cả chuyện trong vương phủ, nàng đều giao cho mấy nha hoàn đi xử lý. May là mấy người các nàng cũng là người cơ trí, cho dù không có mình, cũng có thể đem chuyện trong vương phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp.

“Được rồi, được rồi, tuyệt đối sẽ không có lần sau.” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà Tư Đồ Húc cũng không có một chút thành ý, chỉ là, đối với tình trạng cơ thể của Triệu Khả Nhiên, hắn cũng nhận thấy được, “Thật ra thì, vật nhỏ, ta phát hiện gần đây dường như nàng luôn mệt mỏi, có phải nàng sinh bệnh hay không! Có muốn truyền thái y đến xem một chút hay không.”

“Ta không sao.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Có lẽ là bởi vì bây giờ là mùa xuân, cảm thấy mệt nhọc, cho nên mới muốn ngủ. Hơn nữa trừ hơi mệt ra, thân thể của ta cũng không có vấn đề.” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

“Vậy cũng tốt!” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ thỏa hiệp, “Chỉ là, nếu qua một thời gian, vẫn không tốt, thì nhất định phải truyền thái y xem một chút, biết không?”

“Yên tâm đi.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười bảo đảm, “Chàng không cần lo lắng, nếu vẫn như vậy, không cần chàng nói, ta cũng sẽ truyền thái y đến xem, ta không phải loại người có bệnh sợ thầy thuốc.”

Trong lúc hai người nói chuyện, xe ngựa dừng lại, đã đến phủ Trấn Bắc Hầu.

Tư Đồ Húc xuống xe ngựa, liền vươn tay ra, trực tiếp ôm Triệu Khả Nhiên xuống xe ngựa.

Sau khi người gác cổng thấy Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên, vội vàng cho người đi thông báo Hầu gia, đồng thời tiến lên đón, “Nô tài thỉnh an Húc vương, Húc vương phi.”

“Được rồi, ngươi đứng lên trước đi!” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng phất tay, “Ngươi không cần để ý chúng ta, đi làm chuyện của ngươi đi! Ta sẽ tự mình đi vào.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, người gác cổng cũng có mắt nhìn, rất nhanh rời khỏi.

Lúc này, Triệu Lâm đang làm việc trong thư phòng, nhưng đột nhiên có người tới thông báo với ông, nói là Húc vương và Húc vương phi tới. Nghe được tin tức này, Triệu Lâm vội vội vàng vàng đi tới đại sảnh, lúc ông đến đại sảnh, liền nhìn thấy Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên đang uống trà, mà thê tử của ông Tiêu Linh đang ở đó chiêu đãi.

Triệu Lâm vội vàng đi vào đại sảnh hành lễ. Triệu Khả Nhiên thấy được, lập tức mở miệng ngăn lại, “Tổ phụ không cần đa lễ. Người là trưởng bối của bổn vương phi, sao có thể để cho người hành lễ với bổn vương phi chứ?”

Đối với lời Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Lâm rõ ràng rất hưởng thụ, liền cười mở miệng, “Nếu vương phi đã nói như vậy, vậy ta cũng không khách khí.”

Triệu Lâm vẫn luôn là người ở địa vị cao, cho nên dĩ nhiên không thích hành lễ với người khác, bởi vì như vậy sẽ làm ông cảm thấy mình kém người một bậc. Nhất là người ở trước mắt này, mặc dù là vương phi, nhưng là cũng là cháu gái của ông, nếu như muốn ông khom lưng hành lễ với cháu gái của mình, trong lòng của ông nhất định sẽ có vướng mắc. Tựa như ban đầu lúc Triệu Khả Nhân dùng thân phận trắc phi của mình áp chế ông, đương nhiên ông sẽ giận dữ. Triệu Khả Nhiên đối với điểm này trong lòng rất rõ ràng, cho nên mới ngăn cản như vậy.

“Tổ phụ, người ngồi xuống trước đi!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói,”Người là trưởng bối! Sao có thể để người đứng, vãn bối chúng ta lại ngồi chứ!”

Triệu Lâm cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống, mở miệng cười hỏi, “Không biết vương gia, vương phi, hôm nay đến đây là có chuyện gì?”

Nghe thấy Triệu Lâm gọi, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Tổ phụ, người không cần khách khí như vậy, vẫn cứ giống như  lúc trước, trực tiếp gọi bổn vương phi là Khả Nhiên là được.”

Từ đầu đến cuối, Tư Đồ Húc cũng không có mở miệng, cũng chỉ có Triệu Khả Nhiên mở miệng mà thôi, hắn cũng không nói gì, an tĩnh giống như không tồn tại. Hơn nữa tất cả lời Triệu Khả Nhiên nói ra, hắn cũng không có mở miệng phản bác, dường như là ngầm đồng ý. Nhưng mà, ánh mắt của hắn lúc nào cũng lưu luyến trên người Triệu Khả Nhiên.

Thấy được tình hình như vậy, trong mắt Triệu Lâm lóe lên ánh sáng không biết tên. Cho tới nay, ông vẫn nghe nói, Húc vương rất thương yêu Khả Nhiên, ông vốn không tin tưởng lắm, bởi vì nói thật, dung mạo Triệu Khả Nhiên không tính là khuynh quốc khuynh thành, mặc dù nàng có tài hoa, nhưng lại không đủ hấp dẫn lòng của nam nhân như vậy. Nhưng mà hôm nay xem ra, chỉ sợ lời đồn đãi bên ngoài là thật. Đối với kết quả này, Triệu Lâm vô cùng vui mừng. Bởi vì Húc vương yêu thương Khả Nhiên, đối với ông mà nói thì càng có lợi.

Nghĩ đến điểm này, nét mặt Triệu Lâm mỉm cười hiền hòa, “Nếu con đã nói như vậy, vậy ta cũng không khách khí, Khả Nhiên, hôm nay con tới đây là có chuyện gì sao?”

“Ha ha, tổ phụ, thật ra thì cũng không phải là chuyện lớn gì.” Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, mở miệng nói, “Ta chỉ là có một chuyện muốn thương lượng với người mà thôi.”

“A…, là chuyện gì, con cứ việc nói thẳng!” Triệu Lâm cười nói, “Không cần phải nói cái gì thương lượng, nếu có chuyện gì con cứ nói thẳng là được, nếu có thể giúp được, tổ phụ ta nhất định sẽ không từ chối.”

Triệu Khả Nhiên nhìn bốn phía một chút, mở miệng cười nói, “Tổ phụ, bổn vương phi nói chuyện này, liên quan rất rộng, hơn nữa rất cơ mật, bổn vương phi muốn thương lượng riêng với người, không biết có thể hay không?”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, ánh mắt của Triệu Lâm thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng ông vẫn gật đầu, “Vậy cũng được! Khả Nhiên, nếu con đã nói như vậy, vậy chúng ta đến trong thư phòng nói!”

Triệu Khả Nhiên gật đầu, sau đó liền đứng lên. Triệu Lâm dẫn đầu đi ra ngoài, Tư Đồ Húc dắt tay Triệu Khả Nhiên, theo sát phía sau. Mà Tiêu Linh ở lại đại sảnh, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, bà cũng rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, còn bí mật như vậy, cả bà cũng phải giấu. Nhưng mà mặc dù rất muốn biết, nhưng bà lại không có cách nào, chỉ có thể ở lại trong đại sảnh.

Rất nhanh, ba người liền đến thư phòng. Ngay sau đó, ba người cùng ngồi xuống.

Đợi tất cả mọi người ngồi xuống, Triệu Lâm mở miệng đầu tiên, “Khả Nhiên, rốt cuộc con có chuyện gì, lại bí mật như vậy, muốn thương lượng riêng với ta chứ?”

Triệu Khả Nhiên cũng không có trả lời ngay, nàng mở miệng cười, “Tổ phụ, người không cần gấp. Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng mà liên quan đến tương lai của phủ Trấn Bắc Hầu chúng ta.” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Lâm thất kinh, ông cũng không nghĩ tới chuyện này lại liên quan đến phủ Trấn Bắc Hầu. Ông kinh nghi bất định nhìn Tư Đồ Húc, theo ý ông, chuyện như vậy, Tư Đồ Húc sẽ biết nhiều hơn. Hơn nữa Tư Đồ Húc là nam nhân, chuyện như vậy sẽ biết rõ hơn Triệu Khả Nhiên.

Chú ý tới ánh mắt của Triệu Lâm nhìn mình, Tư Đồ Húc đột nhiên mở miệng nói, “Tổ phụ không cần nhìn bổn vương. Hôm nay bổn vương chỉ là đi cùng với vương phi mà thôi. Có chuyện muốn thương lượng với người chính là vương phi của bổn vương, lời nàng nói có thể đại biểu cho bổn vương.”

Nghe Tư Đồ Húc nói, trong lòng Triệu Lâm cảm thấy rất khiếp sợ. Trong xã hội này, địa vị nữ nhân vĩnh viễn thấp hơn nam nhân nhiều, lời nói như vậy đều là nam nhân mở miệng nói, có thể đại biểu cho nữ nhân, nhưng mà hôm nay Tư Đồ Húc lại nói lời Triệu Khả Nhiên nói có thể đại biểu cho hắn, rốt cuộc là vinh hạnh đặc biệt như thế nào! Ông dám nói, không có nam tử nào lại dung túng thê tử của mình như vậy.

Khi nhìn thấy Tư Đồ Húc dung túng Triệu Khả Nhiên dung túng, Triệu Lâm cũng không mở miệng nói gì, trực tiếp mở miệng hỏi, “Vậy Khả Nhiên, rốt cuộc con muốn thương lượng chuyện gì với ta? Con nói có liên quan đến tương lai của phủ Trấn Bắc Hầu phủ chúng ta, vậy con cứ nói đi!”

Triệu Khả Nhiên cũng không trực tiếp trả lời Triệu Lâm, mà mở miệng hỏi,”Tổ phụ, mùng ba tháng sau sẽ là đại thọ sáu mươi tuổi của người. Sau này, người cũng đã sáu mươi tuổi rồi.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Lâm nhíu mày một cái, cho dù là nói, đều không thích bị người khác nói già, nhất là người luôn muốn có được quyền thế giống như ông, càng thêm không muốn nhận thức mình già.

“Khả Nhiên, rốt cuộc con muốn nói gì?”

“Tổ phụ, người không cần hiểu lầm, bổn vương phi không có ý tứ gì khác.” Thấy Triệu Lâm không vui, Triệu Khả Nhiên cũng biết ông đang suy nghĩ gì, “Tổ phụ, mặc dù người đã sáu mươi, nhưng thân thể của người vẫn rất cường tráng. Chỉ là điểm này chúng ta biết, người ngoài cũng không nhất định biết!”

“Khả Nhiên, chuyện con muốn nói, liên quan gì đến tuổi thọ của ta!”

“Tổ phụ, vậy bản vương phi liền không vòng vo nữa.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Tổ phụ, người đã sáu mươi tuổi. Những người khác vào lúc này, cũng đã chọn xong người thừa kế. Nhưng cho tới bây giờ, người cũng chưa lập Thế tử.”

“Hôm nay con đến, chính là muốn thương lượng chuyện này với ta phải không?” Sắc mặt của Triệu Lâm trở nên khó coi. Ông không thích người khác ngấp nghé vị trí của ông, ông lại càng không thích bàn chuyện này với tôn nữ của mình, “Khả Nhiên, con là nữ hài tử, chuyện như vậy con không cần lo quá nhiều.”

Lời Triệu Lâm nói tuyệt không khách khí. Lúc Triệu Khả Nhiên vẫn chưa có phản ứng gì, Tư Đồ Húc đã nhàn nhạt nhìn ông một cái, trong ánh mắt rõ ràng cái gì cũng không có, ngay cả cái bóng cũng không chiếu vào, nhưng mà Triệu Lâm vẫn cảm thấy bị áp bức. Đó là khí thế vương giả từ trong xương cốt của Tư Đồ Húc tản ra.

Dưới áp bức này, Triệu Lâm cảm thấy mình hít thở không thông. Rõ ràng trong ánh mắt của Tư Đồ Húc không có một tia sát ý, nhưng dường như ông lại cảm thấy tính mạng của ông đang nằm trong tay nam nhân này. Ông có thể cảm thấy, Tư Đồ Húc đang tức giận, là bởi vì ông đối với lời nói của Triệu Khả Nhiên.

“Húc!” Triệu Khả Nhiên nhàn nhạt mở miệng.

Trong nháy mắt Tư Đồ Húc liền dời đi ánh mắt. Triệu Lâm không biết vì sao, ông có cảm giác mình vừa tìm được đường sống trong chỗ chết.

“Tổ phụ, người không nên tức giận, bổn vương phi không có ý tứ gì khác.” Triệu Khả Nhiên vẫn cười dịu dàng như cũ, một màn vừa rồi thật sự nàng nhìn thấy, nhưng nàng lựa chọn làm như không nhìn thấy, “Thật ra thì chuyện này, bổn vương phi cũng không muốn can thiệp cái gì. Chỉ là lúc trước ở trong cung, có nghe phụ hoàng nhắc tới, cho nên mới nhiều chuyện hỏi một câu như vậy.”

“Cái gì, hoàng thượng nói đến chuyện này.” Triệu Lâm mới vừa bình tĩnh lại, liền nghe được một tin như vậy, ông vội vã hỏi tới, “Khả Nhiên, con nói mau, rốt cuộc hoàng thượng nói những gì?”

“Tổ phụ, phụ hoàng vẫn cảm thấy rất nghi hoặc, tại sao tuổi của người đã lớn như vậy, vẫn chưa lập Thế tử.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Có phải người cho rằng trong tôn tử của người không có người nào có thể đảm nhận được hay không. Hình như phụ hoàng có ý muốn chọn một tôn thất làm con thừa tự của người, để hắn thừa kế vị trí Trấn Bắc hầu.”

“Cái gì, con nói là thật sao?” Triệu Lâm cũng không kịp giữ hình tượng của mình, ông lập tức đứng lên, mở miệng hỏi.

“Tổ phụ, chuyện như vậy, sao bổn vương phi lại nói dối chứ? Nếu người không tin, có thể trực tiếp đi hỏi phụ hoàng!” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói.

Lời này đương nhiên là giả, Tư Đồ Lăng Chí mới không có hăng hái đi quản việc nhỏ như vậy, nhưng mà Triệu Khả Nhiên chắc chắn, Triệu Lâm tuyệt đối không có dũng khí đi hỏi, trừ phi ông không muốn sống nữa. Triệu Khả Nhiên chính là biết điểm này, cho nên mới dám nói như vậy. Cũng chỉ nói như vậy, Triệu Lâm mới có thể gấp gáp. ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

Nhìn dáng vẻ Triệu Khả Nhiên nói dối không nháy mắt, trong mắt Tư Đồ Húc lóe lên một tia hài hước. Vật nhỏ này, thật sự chính là cái gì cũng dám nói, cũng bởi vì ỷ vào mình ở sau lưng nàng! Nhưng mà, sự thật chính xác là như thế, cho dù nàng gây ra chuyện lớn gì, hắn tuyệt đối sẽ ở phía sau của nàng làm hậu thuẫn kiên cố nhất của nàng.

Lúc đầu Triệu Lâm vô cùng hoài nghi với lời Triệu Khả Nhiên nói. Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng lời nói son sắt của nàng, hơn nữa Tư Đồ Húc ở một bên cũng không mở miệng phản bác, cho nên ông tin. Bởi vì theo ý ông, cho dù Tư Đồ Húc thương yêu thê tử như thế nào, cũng sẽ không mặc cho nàng tùy ý nói như vậy, đây chính là tội chém đầu!

Triệu Lâm vội vàng vội vã hỏi tới, “Vậy Khả Nhiên, hoàng thượng có nói qua khi nào sẽ hạ chỉ sao?”

“Bổn vương phi cũng không rõ.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Chỉ là, tổ phụ cũng không cần lo lắng, bổn vương phi có cách có thể để cho phụ hoàng thay đổi chủ ý.”

“Có thật không?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, trong mắt Triệu Lâm tràn đầy hi vọng, “Con nói mau.”

“Tổ phụ, người chỉ cần biết bổn vương phi có cách là được rồi.” Triệu Khả Nhiên cười tự tin, “Bổn vương phi sẽ khiến phụ hoàng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng tổ phụ, người cũng phải đồng ý một yêu cầu của ta.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, mắt Triệu Lâm híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn Triệu Khả Nhiên, “Con có ý gì, con còn có yêu cầu.”

“Đó là đương nhiên.” Triệu Khả Nhiên cười, giọng nói cũng là chuyện đương nhiên, “Tổ phụ, người muốn bổn vương phi giúp, chung quy phải bỏ ra một chút chi phí!”

“Yêu cầu gì?” Trong ánh mắt của Triệu Lâm thoáng qua ánh sáng phức tạp. Thì ra cho tới nay ông đều xem thường cháu gái này của mình, hiện tại nàng dám nói điều kiện với mình.

“Rất đơn giản.” Triệu Khả Nhiên mở miệng, “Bổn vương phi hi vọng mùng ba tháng sau vào đại thọ sáu mươi của người tuyên bố người được chọn làm Thế tử.”

“Con muốn ta lập cha con làm Thế tử sao?”

Triệu Lâm nhìn nữ tử tự tin trước mắt này, cảm thấy một hồi xa lạ. Hiện tại ông phát hiện, kể từ lúc tiến vào thư phòng, hình như hắn vẫn bị cháu gái này của mình dắt mũi dẫn đi. Hơn nữa, mặc dù biết rõ là cạm bẫy, ông cũng phải nhảy xuống. Nếu không, sẽ phải để một người ngoài thừa kế phủ Trấn Bắc Hầu, chuyện như vậy, ông không thể chấp nhận được.

“Không phải.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu.

Nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Triệu Lâm sửng sốt một chút, ông cho là nàng làm nhiều như vậy, chính là muốn Triệu Tùng kế vị, thế nhưng hiện tại nàng lại phủ nhận.

Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng nói, “Tổ phụ, phụ thân của bổn vương phi rốt cuộc có nhiều bản lĩnh, người rất rõ ràng, bổn vương phi cũng biết rõ, cho nên người trong lòng bổn vương phi căn bản cũng không phải hắn. Người bổn vương phi coi trọng, là đệ đệ ruột của bổn vương phi  - Triệu Khả Phong.”

“Cái gì?” Triệu Lâm cả kinh trong lòng, ông nghĩ một lúc, mở miệng nói, “Con thật sự cảm thấy Phong nhi đủ tư cách sao? Còn nữa, cha con sẽ đồng ý sao? Nhị thúc con cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.”

“Ha ha, những chuyện này người cũng không cần lo lắng.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười tự tin, “Cha căn bản cũng không có bản lĩnh gì. Mà bên nhị thúc, người càng không cần lo lắng, bổn vương phi cam đoan với người, hắn tuyệt đối sẽ không phản đối.”

“Con đã thuyết phục Dũng nhi rồi, điều này sao có thể?” Triệu Lâm cảm thấy không thể tin, rốt cuộc Triệu Dũng cố chấp với Hầu vị bao nhiêu ông rất rõ ràng, bây giờ Khả Nhiên lại nói với ông, Triệu Dũng đã từ bỏ, điều này làm cho ông không thể nào tin nổi.

“Cho nên, tổ phụ, quyết định của người?” Triệu Khả Nhiên chờ đợi quyết định của Triệu Lâm.

“Nếu ta không đồng ý?” Triệu Lâm thử dò xét mở miệng, nếu ông thật sự không muốn, ông cũng không tin Triệu Khả Nhiên sẽ mặc cho Hầu vị rơi vào trong tay người ngoài.

“Nếu như tổ phụ không muốn, vậy bản vương phi cũng không có biện pháp.” Triệu Khả Nhiên nhún vai một cái, “Nhưng mà, nếu hôm nay tổ phụ không đồng ý, nói không chừng, ngày mai thánh chỉ sẽ đến phủ Trấn Bắc Hầu. Tổ phụ, người chờ tiếp chỉ đi!”

Mặc dù vừa rồi nói dối, nhưng nếu hôm nay Triệu Lâm không đồng ý, Triệu Khả Nhiên nghĩ, nói không chừng mình thật sự vào cung xin thánh chỉ. Cho dù mình làm không được Húc cũng sẽ hỗ trợ mình làm được.

Nhìn vẻ mặt Triệu Khả Nhiên không sao cả, trong lòng Triệu Lâm tràn đầy không xác định, ông không biết nàng có phải thật sự không quản hay không. Nhưng mà ông thật sự không có cách nào nhìn phủ Trấn Bắc Hầu rơi vào trong tay của ngoại nhân.

“Được, ta đồng ý yêu cầu của con.” Triệu Lâm cắn răng, “Ngày hôm đó ta sẽ tuyên bố lập Phong nhi làm Thế tử. Nhưng mà con nhất định phải ngăn cản hoàng thượng.”

“Dĩ nhiên, sao bổn vương phi sẽ mặc cho người khác chiếm vị trí này chứ?” Nhìn bộ dạng Triệu Lâm, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Thật ra thì tổ phụ, người nên cảm thấy may mắn. mặc dù tuổi Phong nhi còn nhỏ. Nhưng mà bản lĩnh của hắn người cùng nhìn thấy trong mắt, hiện tại hắn đã làm trong viện Hàn Lâm. Tương lai hắn nhất định sẽ leo lên vị trí cao, cũng nhất định có thể khiến phủ Trấn Bắc Hầu trở nên tốt hơn. Hắn càng thích hợp vị trí này hơn phụ thân của hắn và nhị thúc.”

Mặc dù bị buộc lập Thế tử, nhưng mà Triệu Lâm không thừa nhận cũng không được, lời Triệu Khả Nhiên nói ích xác rất có đạo lý.
Bình Luận (0)
Comment