- Tôi tin tưởng ánh mắt của anh, nhưng tôi càng tin tưởng bản thân mình hơn, không ai có thể ảnh hưởng đến quyết sách của tôi cả.
Giọng nói của Lưu Tiểu Phi tràn đầy tự tin.
Ánh mắt của Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi lại va chạm với nhau.
Sau đó, Liễu Kình Vũ thản nhiên cười:
- Đến quận Tân Hoa chúng tôi đi, dự án do anh chọn, tôi sẽ dốc hết sức lực cam đoan bảo vệ cho công ty của các anh không bị quấy nhiễu và bóc lột.
Lưu Tiểu Phi cũng cười:
- Với tôi mà nói, đi bất cứ nơi nào cũng giống nhau. Vấn đề là chức quan của anh quá nhỏ. Anh có thể cam đoạn công ty của chúng tôi có thể tiếp đất an toàn ư? Trên anh còn có Chủ tịch quận, Bí thư Quận ủy, Phó Chủ tịch thành phố, Bí thư Thành ủy, bọn họ sẽ cho anh mặt mũi à? Nếu như ở thành phố có người muốn gây khó dễ cho chúng tôi, anh có thể giải quyết không?
Liễu KìnhVũ nhướn mày, bình tĩnh nói:
- Liễu Kình Vũ tôi từ trước đến nay đều nói là làm, anh có thể tin hoặc không tin tùy anh, nhưng tôi sẽ không giải thích.
Cho đến khi Liễu Kình Vũ nói ra những lời này, Lưu Tiểu Phi mới trở nên nghiêm túc. Y nói với Liễu Kình Vũ:
- Anh là một người rất thú vị, tự tin, đường hoàng. Những thứ đó, anh lấy từ đâu vậy?
Liễu Kình Vũ hiển nhiên nhìn thấy được sự thay đổi trong thần thái của Lưu Tiểu Phi, nhưng hắn vẫn lạnh nhạt như cũ nói:
- Tâm. Tất cả tự tin và lo lắng của tôi đều xuất phát từ tấm lòng. Bởi vì tôi muốn tận dụng hết mức khả năng của mình để làm chút chuyện cho dân chúng trong khu vực mình chủ quản. Đem những thứ này làm ra những chuyện tốt, không hơn.
Sau khi Lưu Tiểu Phi nghe xong, nhìn Liễu Kình Vũ vài lần, liền vươn tay ra nói:
- Được, chúng ta vật tay đi. Anh thắng, tôi sẽ đến chỗ anh đầu tư. Thua, tôi sẽ suy nghĩ một chút.
Nói xong, Lưu Tiểu Phi trực tiếp để tay lên bàn.
Liễu Kình Vũ nghe được lời nói của Lưu Tiểu Phi, không một chút do dự mà bắt tay đối phương.
Hai bàn tay to gắt gao nắm chặt lại với nhau
Rất ăn ý, hai người từng bước tăng lực đạo, thích ứng với sức mạnh của đối phương.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp cùng đám người Tiêu Mộng Tuyết vốn dĩ đang nói chuyện đều im lặng, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ nhìn về phía Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi. Ai cũng không ngờ, hai người đàn ông cao lớn, đẹp trai, phong độ này lại đang vật tay với nhau
Lực đạo của hai người đang không ngừng tăng lên, nhưng cánh tay vẫn đang lơ lửng ở vị trí bên trong, không bị chệch đi.
Sắc mặt của Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi từ thoải mái, tự tin bắt đầu trở nên ngưng trọng.
Ở ngay lần đầu tiên gặp mặt, hai người đều có cảm giác đối phương tuyệt đối là một đối thủ cực kỳ mạnh mẽ.
Bât kể là người khởi xướng, khiêu khích Lưu Tiểu Phi hay là người cứng rắn Liễu Kình Vũ, trong lòng hai người đều rất ăn ý.
Mồ hôi dần dần chảy xuống trán, gân xanh cũng bắt đầu nổi lên.
Thời gian, từng phút, từng phút trôi qua.
Cánh tay của hai người cũng bắt đầu run lên.
Sức lực của hai người tiêu hao rất lớn, nhưng không có bất cứ ai chịu khuất phục và thỏa hiệp, vẫn giằng co nhau như cũ.
Trong ánh mắt của Tần Duệ Tiệp và Tiêu Mộng Tuyết đều lộ ra vẻ âu lo.
Vừa lúc đó, Tiểu ma nữ Hàn Hương Di phát xong tài liệu tuyên truyền từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi vật tay với nhau. Đầu tiên là sửng sốt, lập tức đi tới, miệng lẩm bẩm nói:
- Này, các anh có thấy phiền không hả? Không nhìn thấy các cô gái đều đang rất lo lắng à? Còn không chịu buông tay, tôi tạt nước vào mặt các anh bây giờ đấy.
Nói xong, Hàn Hương Di đi đến phích đun lấy về hai chén nước, mỗi tay bưng một ly đi đến trước hai người.
Lúc này, hai người họ cũng đều nhìn ra, thực lực của bọn họ đều sàn sàn như nhau, không có ai chiếm thế thượng phong.
Tuy rằng không có trực tiếp đánh nhau mà chỉ dựa trên sức lực vốn có nhưng cũng đủ để họ xác định đối phương không phải người bình thưởng. Bởi vì cho dù là vật tay thì cũng phải dùng đến kỹ xảo đấy.
Nhất là khi mới bắt đầu, Lưu Tiểu Phi và Liễu Kình Vũ đều dần dần dùng sức, từ cánh tay cho đến toàn thân. Qúa trình này nhìn thì dường như không có gì lạ, nhưng trên thực tế cũng là khảo nghiệm khả năng điều phối sức lực của đối phương. Cho dù là bộ đội đặc chủng bình thường, với tình huống sử dụng sức lực cụ thể cũng không chắc có thể cân đối, đạt được trình độ tốt nhất. Nhưng hai người có thể cảm nhận được, sức lực đối phương sử dụng đã đạt đến trình độ cao nhất rồi. Sức lực chiến đấu của cá nhân tuyệt đối không phải người bình thường.
Hàn Hương Di đột nhiên xuất hiện khiến hai người ý thức được rằng cho dù có kéo dài hơn nữa cũng chỉ sợ tiêu hao sức lực vô ích mà thôi, không có bất kỳ ý nghĩa nào hết.
Cho nên, hai người hết sức ăn ý thu hồi lại sức đạo.
Lúc hai người đồng thời buông tay, tiểu ma nữ Hàn Hương Di trực tiếp đưa hai chén nước đến trước mặt hai người, chu cái miệng nhỏ nhắn:
- Các anh còn muốn đánh nhau giống trẻ con à? Nào, uống nước.
Nói xong, tiểu ma nữ chạy đến hòm tài liệu cầm lấy một đống tài liệu tuyên truyền rồi rời đi.
Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi nhìn nhau cười, Liễu Kình Vũ cười:
- Hiện tại chúng ta hòa nhau rồi, anh nói phải làm thế nào đây?
Lưu Tiểu Phi cười nói:
- Anh cũng không tồi, tôi có cảm giác, anh là người tôi có thể tin tưởng, cho nên tôi tính ban đầu sẽ đầu tư ba trăm triệu vào quận Tân Hoa của các anh, xây dựng nhà máy gia công sản xuất ra một triệu tấn đường gluco kết tinh. Loại nhà máy này thuộc loại có nền khoa học kỹ thuật hiện đại tiên tiến, lợi dụng kỹ thuật chuyển hóa môi sinh vật, lấy cây ngô, gạo và nguyên liệu nông sản, sản sinh ra đường gluco kết tinh. Có thể dùng cho nhiều lĩnh vực như thực phẩm, y dược.
Hơn nữa sản xuất đường gluco kết tinh có nguy cơ ô nhiễm rất nhỏ. Nước thải sau khi được xử lý có thể tái sử dụng, chất thải công nghiệp có thể tiếp tục sản xuất tăng thêm ngói gạch. Hơn nữa, nhà máy dạng này ở bất kỳ giai đoạn này cũng đều sử dụng rất nhiều lao động, có thể giải quyết vấn đề việc làm cho dân chúng. Nếu thị trường đường gluco kết tinh được mở rộng, chúng ta sẽ căn cứ tình hình thị trường cụ thể mà xây dựng thêm dây chuyền sản xuất.
Sau khi nghe Lưu Tiểu Phi nói những lời này, Liễu Kình Vũ vừa lòng gật đầu, chủ động vươn tay nói:
- Được, vô cùng chào đón các anh tới đầu tư vào dự án này. Những thứ khác tôi không dám nói, nhưng tôi có thể cam đoan với các anh: chỉ cần ở trong lĩnh vực làm việc của tôi, trong phạm vi pháp luật cho phép, tôi sẽ bật đèn xanh cho dự án này. Hơn nữa sẽ để cho Phòng xúc tiến đầu tư giúp đỡ các anh hoàn thành tất cả các thủ tục một cách nhanh chóng nhất.
Đương nhiên, tôi không thể bảo đảm tất cả các thủ tục đều hoàn thành một cách thuận lợi, thậm chí cũng không thể cam đoan dự án này không phải chịu kìm kẹp và gây khó dễ. Nhưng tôi đảm bảo, chỉ cần xảy ra vấn đề, tôi sẽ cho người đi giải quyết. Ai dám giơ tay cản đường các anh, tôi sẽ chặt đứt cánh tay đó. Hơn nữa, tôi tin tưởng, các anh cũng không phải là người thích chịu sự bóc lột, áp bức của người khác. Tôi có thể đứng sau hậu thuẫn các anh ở quận Tân Hoa này, nếu bộ phận nào dám làm khó dễ nhà máy các anh, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, các anh có thể ra tay giải quyết. Hậu quả hết thảy sẽ do Liễu Kình Vũ này thay anh gánh vác.
Nghe được những lời này của Liễu Kình Vũ, Lưu Tiểu Phi hết sức hài lòng, gật đầu
Lưu Tiểu Phi cười nói:
- Được, Liễu Kình Vũ, anh rất thẳng thắn. Tôi cũng rất thích hợp tác với những người như anh: rõ ràng, lưu loát, có sao nói vậy, tuyệt đối không che giấu
Nói đến đây, y quay sang Tiêu Mộng Tuyết:
- Tổng giám đốc Tiêu, tôi đề nghị chúng ta ký dự thảo hợp đồng với Liễu Kình Vũ, hợp đồng chính thức có thể ký sau khi hai bên tiến hành đàm phán cụ thể.
Nói tới đây, Lưu Tiểu Phi đột nhiên cười ha hả, nói với Liễu Kình Vũ:
- Tôi thoải mái như vậy, các anh có phải cũng nên bày tỏ thành ý của mình không?
Thân là thương nhân, Lưu Tiểu Phi lúc nào cũng sẽ tranh thủ lợi ích cho bên mình.
Liễu Kình Vũ cười khổ nói:
- Tôi nói thật với anh, tôi chỉ là một chức quan nhỏ cho nên tôi chỉ có thể hứa quận Tân Hoa sẽ có những điều kiện ưu đãi bình thường của thành phố. Về phần điều kiện ưu đãi nhiều hơn nữa… chắc anh cũng nhìn thấy, tôi là người mạnh mẽ, quan hệ với lãnh đạo cũng không tốt. Thế nên, để tránh người khác túm được đuôi, tôi chỉ có thể hứa hẹn với anh những điều kiện ưu đãi bình thường thôi.
Nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy, Lưu Tiểu Phi không chút lựa chọn gật đầu:
- Được, khen cho anh ăn ngay nói thật. Dự án này về phía chúng tôi không có vấn đề gì. Tổng giám đốc Tiêu, cô nói thử xem.
Tiêu Mộng Tuyết không chút chần chừ mà gật đầu:
- Anh là Tổng giám đốc đầu tư, việc anh đã xác định tôi sẽ không có ý kiến.
Lưu Tiểu Phi gật đầu cười, nói Liễu Kình Vũ:
- Được, nếu Tổng giám đốc Tiêu đã nói như vậy, tôi cũng thêm kiên định. Liễu Kình Vũ, đem hợp đồng mẫu của các anh cho tôi hai bản. Tôi cần tìm chuyên gia thẩm định một chút, nếu không có vấn đề thì trước khi triển lãm đóng cửa, chúng ta sẽ ký hợp đồng tại đây. Các thủ tục về sau phải làm phiền các anh rồi.
Sắc mặt Liễu Kình Vũ vô cùng nghiêm túc nói:
- Vấn đề này anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ phụ trách việc hoàn tất các thủ tục, các anh chỉ cần phối hợp là được rồi.
Cả hai đều là những người rất thẳng thắn, chuyện này rất nhanh được quyết định. Lưu Tiểu Phi mang theo hợp đồng mẫu rời khỏi, mà đám người Liễu Kình Vũ cũng cực kỳ hưng phấn.
Ba trăm triệu là một dự án lớn, lại còn là một dự án có kỹ thuật hiện đại. Năm năm gần đây nhất quận Tân Hoa chưa từng có một dự án nào lớn như vậy.
Chỉ cần dự án này được ký kết thì nhiệm vụ cả năm của Phòng xúc tiến đầu tư về cơ bản gần như đã hoàn thành. Hơn nữa vẫn còn một dự án thiết bị bảo vệ môi trường trị giá năm mươi triệu phía sau nữa.
Nhưng mà, bọn họ vui mừng có chút quá sớm. Bởi vì ai cũng thật không ngờ buổi chiều lại xảy ra một việc.
Trước khi tan sở buổi chiều, không ngờ đám người Liễu Kình Vũ ký liên tiếp sáu dự thảo hợp đồng, nâng kim ngạch tổng thể đạt đến năm trăm triệu. Hơn nữa sáu hợp đồng này có năm cái đều là những người cùng xếp hàng giống Lưu Tiểu Phi vào buổi trưa. Cuối buổi chiều, Liễu Kình Vũ cũng chính thức ký hợp đồng cùng Tập đoàn Tiêu Thị, kỳ đầu tư thứ nhất có kim ngạch đạt ba trăm triệu.
Niềm vui lúc đầu cứ thế mà bị phá vỡ. Nhưng mà, bọn họ cũng không biết giờ phút này, bốn phía đều có những con mắt tức giận theo dõi. Mấy vị lãnh đạo huyện phía sau đều lặng lẽ tìm đến Lý Đức Lâm, cùng nhau bày ra mưu kế.