Liễu Kình Vũ nghe Vương Trung Sơn nói xong, cũng chỉ cười thản nhiên.
Đối với tâm tư phức tạp của Vương Trung Sơn, hắn vẫn luôn cảm nhận được. Mặc dù thái độ của Vương Trung Sơn vô cùng mơ hồ, nhưng Liễu Kình Vũ có thể cảm nhận rõ ràng, Vương Trung Sơn vẫn luôn hy vọng có thể mang đến những điều tốt nhất cho dân chúng, chẳng qua vị trí Bí thư thành ủy này ngồi chưa được gọi là quá vững chắc, cho nên, ông thường hay băn khoăn rất nhiều việc, không dám buông tay buông chân.
Đối với tâm tình này của Vương Trung Sơn, Liễu Kình Vũ vẫn luôn hiểu, ông ta lại còn trực tiếp nói với mình thế này, cũng đủ để nói lên, ông ta hy vọng mình được an toàn.
Cho nên, Liễu Kình Vũ sau khi cười xong liền trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, tôi rất cảm tạ ngài. Tôi biết rõ, ngài muốn tốt cho tôi, nhưng tôi muốn vì dân chúng mà làm việc, tôi sẽ không lo lắng nhiều như vậy. Hơn nữa tôi cho rằng, đề án này nếu thành công, địa vị của ngài ở Thương Sơn cũng sẽ được củng cố hơn rất nhiều. Dù quá trình thực hiện còn rất nhiều gian nan, nhưng ngài không nên quên một việc, đấy chính là dân tâm.
Nghe Liễu Kình Vũ nhắc đến dân tâm, Vương Trung Sơn trong lòng cũng vừa động.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ dừng một chút, để cho Vương Trung Sơn có không gian riêng, sau đó mới nói tiếp:
- Bí thư Vương, tuy rằng trên mạng bây giờ đại bộ phận đều phê bình đề án của tôi, nhưng tôi tin tưởng, khi dân mạng chú ý càng ngày càng nhiều, nhất định cũng sẽ có càng nhiều những thành phần tri thức nhận ra được giá trị của đề án này. Tôi tin tưởng, những người ủng hộ sẽ càng ngày càng nhiều, bởi vì, điều dân chúng cần chính là cải thiện cuộc sống. Chỉ cần đem ánh mắt của dân chúng tập trung vào việc giải quyết ô nhiễm môi trường, chứ không phải tiền phạt, dân chúng hy vọng nhất chính là gì, là được hít thở luồng không khí trong lành ngay ở chính nhà mình, khi ấy, gió sẽ đổi chiều.
Nghe được câu cuối cùng của Liễu Kình Vũ, cặp mắt của Vương Trung Sơn đột nhiên sáng ngời, miệng lẩm bẩm nói:
- Chiều hướng phát triển của dân tâm? Ừ, không tệ, quan trọng nhất chính là dân tâm. Liễu Kình Vũ, cậu nói không sai, khát vọng của dân chúng, chính là do những người làm quan như chúng ta thực hiện. Cậu yên tâm, cứ can đảm mà làm đi, tôi sẽ kiên định đứng về phía cậu. Vương Trung Sơn tôi những năm gần đây luôn ẩn nhẫn thỏa hiệp, thời điểm này nên thay đổi phong cách một chút rồi.
Nói tới đây, ánh mắt ông ta càng sáng ngời, khí thế cũng mạnh mẽ hơn.
Liễu Kình Vũ cười gật gật đầu:
- Tốt, có bí thư Vương ủng hộ, tôi yên tâm rồi.
Từ văn phòng của Vương Trung Sơn bước ra, Liễu Kình Vũ trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi cho anh em tốt Điền Tiên Phong:
- Lão Điền, sự tình chuẩn bị thế nào rồi?
Điền Tiên Phong cười nói:
- Đại ca, cậu yên tâm, tôi và Tổng giám đốc Đằng - Đằng đại mỹ nữ đều đã chuẩn bị xong rồi, chỉ đợi tài liệu và chỉ thị của cậu thôi.
Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong vừa gật gật đầu vừa nói:
- Tốt, tôi hiện tại sẽ đưa tài liệu cho cậu, cậu và Đằng mỹ nữ cùng nhau chuẩn bị phản kích đi. Có nhiều người tưởng thuê thủy quân internet là giỏi, chúng ta phải khiến cho bọn họ biết, ở trên mạng, không phải cứ có thủy quân internet là hoành tráng.
Điền Tiên Phong gật đầu cười nói:
- Đại ca, cậu nói không sai, trên mạng cũng như trên chiến trường, chính nghĩa sẽ không bao giờ thất bại. Cậu đợi tin tức tốt của tôi đi.
Sau khi cúp điện thoại, Liễu Kình Vũ lập tức dùng điện thoại di động, đem những tài liệu sớm đã chuẩn bị gửi qua email cho Điền Tiên Phong.
Điền Tiên Phong sau khi nhận được tài liệu, lập tức gọi một cuộc điện thoại. Một lát sau, một cực phẩm đại mỹ nữ dáng người cao gầy tiến đến, người này chính là trợ thủ của Điền Tiên Phong, Đằng Phi.
Điền Tiên Phong đưa cả tư liệu và thẻ nhớ cho Đằng Phi rồi cười nói:
- Tổng giám đốc Đằng, cô xem một chút những tư liệu này, chúng ta chuẩn bị hành động.
Đằng Phi cầm tư liệu, cẩn thận xem một chút, gật gật đầu nói:
- Được, tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi, chỉ còn đợi những tài liệu này thôi.
Nói xong, Đằng Phi cầm tư liệu rời đi. Cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, mặc dù bây giờ chỉ đóng vai trò trợ giúp làm một ít công tác phụ trợ, nhưng mặc kệ là chuyện gì, cô đều rất nghiêm túc hoàn thành. Đây cũng là lý do vì sao dù tuổi còn rất trẻ nhưng cô đã trở thành Tổng giám đốc tập đoàn Tiên Phong.
Giờ phút này, Lý Đức Lâm, Trâu Hải Bằng, Hàn Minh Huy cùng ngồi ở trước máy vi tính của Lý Đức Lâm, đang quan sát bình luận của mọi người với đề án của Liễu Kình Vũ.
Kết quả trước mắt vô cùng bất lợi với Liễu Kình Vũ, có 71% phản đối hắn. Hắn cũng đã trở thành đối tượng công kích của rất nhiều người, thậm chí vẫn còn đang có xu thế gia tăng.
Lý Đức Lâm vừa lòng gật đầu nói với Trâu Hải Bằng:
- Ừ, Hải Bằng, xem ra biện pháp của anh cũng không tệ, chúng ta gần như không đánh mà thắng trận này rồi, thật cao minh.
Trâu Hải Bằng thản nhiên cười nói:
- Điều này có gì đâu, chúng ta thân là cán bộ, thời thời khắc khắc phải học cách thích ứng với hoàn cảnh mới, làm cho mình dù có đang trong thế hạ phong cũng có thể phá vòng vây, dùng dư luận làm giá đỡ.
Nghe Trâu Hải Bằng nói vậy, cả Lý Đức Lâm và Hàn Minh Huy đều ha hả mỉm cười. Mọi người lúc này mới yên tâm tản đi, đều bận rộn công tác của mình. Theo bọn họ, Liễu Kình Vũ không còn cơ hội xoay chuyển tình hình nữa.
Liễu Kình Vũ ở tại văn phòng của mình, đang suy nghĩ về vấn đề phát triển quy hoạch của Khu công nghệ cao, điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Nghe được tiếng chuông điện thoại quen thuộc, Liễu Kình Vũ mỉm cười, lập tức nhận điện thoại.
Điện thoại là Lâm Vân gọi tới:
- Đại ca, em xem hình như có người ở trên mạng muốn lợi dụng dư luận hãm hại anh, các anh em biết chuyện này đều rất phẫn nộ, để em cố vấn cho anh một chút, có cần chúng em ra tay không?
Liễu Kình Vũ cười nói:
- Không có việc gì, không có việc gì, việc nhỏ này còn chưa cần phiền đến các cậu. Các cậu cứ làm việc của mình đi, không cần đi gây chuyện khắp nơi là được.
Lâm Vân nghe xong liền cười, anh ta biết Liễu Kình Vũ luôn là một người thẳng thắn, nếu hắn nói không cần, vậy thực sự là không cần, nói vậy là đã an bài xong rồi, liền cười nói:
- Đại ca, lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau, rất nhớ anh đấy, chúng ta tìm dịp thuận tiện, họp mặt một lần đi.
Liễu Kình Vũ cười khổ nói:
- Dạo này thực sự rất bận. Như vậy đi, lễ mừng năm mới năm nay, chúng ta cùng gặp nhau ở thành phố Yến Kinh đi.
Lâm Vân gật gật đầu nói:
- Được, vậy chúng em đợi anh trở lại.
Sau đó, ba người Hoàng Đức Quảng, Lương Gia Nguyên, Lục Chiêu cùng Liễu Kình Vũ hàn huyên một hồi rồi mới dập máy.
Không thể không nói, năng lực của Đằng Phi thực sự rất phi thường.
Khoảng 4h chiều, số người ủng hộ Liễu Kình Vũ đã dần dần cân bằng với số người phê bình, hơn nữa còn có xu thế vượt qua. Mà nguyên nhân tạo thành sự thay đổi này, chính là sự xuất hiện của một phiên bản mới nhất và đầy đủ nhất về điều lệ được ban lãnh đạo Khu công nghệ cao đưa ra về vấn đề quản lý môi trường, cùng với một đoạn bình luận của rất nhiều chuyên gia, đánh giá khách quan tình trạng ô nhiễm môi trường ở Khu công nghệ cao cùng biện pháp cải thiện.
Những bình luận đó đều cực kì khách quan, cực kì hợp lý, phân tích những bình luận tiêu cực trong mấy ngày hôm nay, là do một số người hay tập đoàn nào đó vì muốn thu được lợi ích mà dàn dựng lên. Nnhững bình luận này xuất hiện lan tràn trên internet, tạo ra một bầu không khí tranh luận vô cùng kịch liệt.
Mọi người đột nhiên phát hiện, dư luận trước đó thoạt nhìn rất ầm ĩ, ồn ào, nhưng trên thực tế, đã có người đứng sau thao túng tất cả, thậm chí cả bản điều lệ cũng bị cắt giảm đi nhiều phần, rõ ràng là có ý dẫn đường dư luận, mục tiêu rất rõ ràng, chính là đả kích thanh danh của Liễu Kình Vũ.
Vì thế, phần đông cư dân mạng đều vô cùng phẫn nộ, bọn họ cho rằng mình đã bị lừa gạt. Nhất là sau khi có một số chuyên gia chỉ ra thủ đoạn của bọn họ, sử dụng lực lượng thủy quân internet để đả kích Liễu Kình Vũ, dân mạng lại càng thêm phẫn nộ rồi. Chỉ trong vòng vài giờ sau, lượng ủng hộ Liễu Kình Vũ và Khu công nghệ cao thành phố Thương Sơn đã tăng đến 85%, mà tổng số phiếu bầu đã tăng đến 8.000.000, đây là một con số cực kì kinh khủng.
Giờ phút này, trong văn phòng của Lý Đức Lâm, y vẫn còn đang ngồi phê duyệt văn kiện, thư ký của y sắc mặt vô cùng lo âu đi vào, nói:
- Sếp, việc lớn không xong rồi. Trên mạng, tỷ lệ ủng hộ điều lệ xử lý ô nhiễm môi trường của Khu công nghệ cao thay đổi, Liễu Kình Vũ đã đột nhiên lật ngược tình thế rồi.
Lý Đức Lâm sửng sốt:
- Cái gì, lật ngược tình thế? Không thể nào, không phải trước đó những người phê bình Liễu Kình Vũ đang chiếm thế thượng phong hay sao?
Thư ký cười khổ nói:
- Đúng vậy, tôi cũng cho rằng Liễu Kình Vũ không thể lật ngược được tình thế, cho nên hơn một giờ trước mới mở mạng ra kiểm tra lại. Thật không ngờ, những người ủng hộ Liễu Kình Vũ đã tăng lên một cách nhanh chóng, đã đạt đến mức 85% rồi, chúng ta muốn lật ngược tình thế chỉ sợ rất khó.
Sắc mặt Lý Đức Lâm trầm xuống, y lập tức mở trang web ra, cẩn thận nghiên cứu một phen, sau đó hung hăng vỗ bàn một cái:
- Tiên sư bà mẹ nhà nó chứ, Liễu Kình Vũ thực sự quá âm hiểm rồi. Không ngờ bọn chúng vẫn còn đòn sát thủ này, chúng ta bị lừa rồi.