Lâm Phong công nhận Vô Tướng Tiên Môn không có nghĩa là hắn buông lỏng đề phòng, ngoài miệng Lâm Phong nói muốn lịch luyện tích lũy kinh nghiệm mới tạm thời làm tán tu nhưng thực tế Lâm Phong còn có một mục đích khác, đó là luyện hóa Đạo Không Thạch.
Bất quá Lâm Phong không phải sợ bị Tiêu lão giết người cướp của, dù sao một tảng Đạo Không Thạch đối với Vô Tướng Môn không có tác dụng gì lớn, hơn nữa người ta đã giao trọng trách mở bảo khố cho hắn chẳng có lí do gì lại bỏ con tôm bắt con tép.
Sở dĩ Lâm Phong rời đi chỉ đơn giản là không muốn để lộ Hỗn Độn Thế Giới cho người ngoài biết.
Chung quy lại sáng tạo một phương thế giới chứa được người sống trong đan điền là chuyện quá kinh hãi, nếu không nhờ Ma cùng với Thái Sơ Linh Thai thì dù Lâm Phong có tài giỏi đến đâu đi nữa cũng không dung hợp được Hỗn Độn Thế Giới vào đan điền.
Trên thế giới này có bao nhiêu Ma?
Chỉ có một Ma.
Nói cách khác, một khi lộ ra, nguy hiểm chập trùng.
Cho nên tốt nhất vẫn nên giữ bí mật về Hỗn Độn Thế Giới.
Có điều, một người mới đến như Lâm Phong muốn tìm một địa phương kín đáo để luyện hóa Đạo Không Thạch là tương đối khó khăn, cũng may trong đống đồ Tiêu lão đưa cho hắn có một tấm địa đồ cùng một quyển trục ghi chú đại khái các cấp tu luyện ở Đại Thiên Thế Giới.
Trước hết đề cập tới tu luyện, Đại Thiên Thế Giới có một câu nói Phá Phàm, Phi Tiên, Nhập Thánh, Đăng Thần đại biểu cho bốn bước tu luyện - Phàm, Tiên, Thánh, Thần.
Bước đầu tiên là Phàm cảnh được phân chia khá đơn giản từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, đột phá Cửu Tinh phá phàm sẽ leo lên bước thứ hai Phi Tiên.
Trong Tiên Cảnh phức tạp hơn được chia thành Hư Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Đạo Tiên.
Sau Đạo Tiên là Thánh Cảnh gồm có Hóa Đạo Sơ Hiển Thánh, Hợp Đạo Tầm Chân Thánh, Sáng Đạo Thượng Vị Thánh.
Về phần Thần cảnh không thấy Tiêu lão nhắc đến, có lẽ Tiêu lão cũng không hiểu thế nào là Thần.
Bất quá Lâm Phong đã rất mãn nguyện với lượng thông tin này rồi, hắn mới chỉ là Hư Tiên a, hiện tại nhắc đến Thần cảnh vẫn còn quá sớm.
Lật qua tấm địa đồ, Lâm Phong rất nhanh đã có cái nhìn tổng quan về Đại Thiên Thế Giới.
Đại Thiên Thế Giới được xưng là Tam Thập Tam Thiên Thế Giới nhưng địa hình không phải là ba mươi ba tầng thế giới chồng lên nhau, nhìn chung Đại Thiên Thế Giới không khác những thế giới nhất thiên bao nhiêu ngoại trừ vô cùng rộng lớn.
Chi tiết hơn một chút, Đại Thiên Thế Giới chia thành năm khu vực lớn lần lượt là Bắc Hàn, Nam Địa, Đông Hải, Tây Thiên, Trung Châu.
Những nơi khác tạm thời bỏ qua chỉ bàn tới Nam Địa là nơi Lâm Phong đang đứng, ở đây có ba trong Thập Nhị Tiên Môn là Trảm Tình Tiên Môn, Vô Lượng Phật Môn cùng Hắc Ma Môn, về phần Bách Tông cũng có hơn hai mươi cái trải đều Nam Địa.
Lâm Phong nhìn tới một góc hẻo lánh tại Nam Địa được đánh dấu X không khỏi thở dài, không cần hỏi hắn cũng biết dấu X này là Vô Tướng Môn, mà từ Vô Tướng Môn đi đến địa phương thích hợp lịch luyện gần nhất là Mê Vụ Sâm Lâm cũng phải mất ba năm của Hư Tiên.
-Vô Tướng Môn thật nghèo a.
Quả thật, ở trên địa đồ những tông môn khác ít nhiều gì đều có vài điểm tầm bảo ở gần, không lớn thì nhỏ, chỉ có Vô Tướng Môn một mình một góc hẻo lánh chẳng khác nào một đứa nhóc đáng thương bị bỏ rơi, cái này cũng quá thảm rồi.
A, không hẳn, cách dấu X không xa lắm là một cái biểu tượng hình đầu lâu, Lâm Phong nheo mắt đọc lên:
-Tử Phong Uyển?
Tử Phong Uyển được coi là tử địa đối với những ai dưới Địa Tiên, ở đây ngoại trừ cương phong ra vẫn là cương phong, hơn nữa những cỗ cương phong này còn ẩn chứa tử khí nồng nặc vô cùng khó diệt trừ, nếu bị cương phong cắt trúng lại bị tử khí bám vào dù là Địa Tiên cũng cửu tử nhất sinh.
Người ta vẫn hay nói nguy hiểm thường đi kèm với kì ngộ, trong quá khứ có rất nhiều người chạy đến Tử Phong Uyển thăm dò xem vì lí do gì Tử Phong Uyển lại không ngừng sinh ra cương phong nhưng chưa một ai tìm được thứ gì tốt, ngược lại cứ mười người đi vào lúc đi ra chưa tới ba người.
Không thấy kì ngộ, tỉ lệ tử vong lại quá lớn, lâu dần chẳng ai bén mảng tới Tử Phong Uyển nữa.
Bất quá, Lâm Phong đang cần một nơi không ai bén mảng, Tử Phong Uyển vừa vặn phù hợp yêu cầu này mà lại chỉ tốn ba tháng đi đường.
-Quả là nơi tốt.
Gấp lại địa đồ, Lâm Phong xuất phát hướng tới Tử Phong Uyển.
Ba tháng sau.
Đứng trước một vùng đất bằng không có lấy một ngọn cỏ sinh sống, cảm nhận từng đợt cương phong âm u thổi qua Lâm Phong thầm cảm thán không hổ là tử địa, đây mới chỉ là vùng phụ cận Tử Phong Uyển mà điều kiện đã khắc nghiệt như thế rồi, chính thức bước vào trong sẽ càng nguy hiểm a.
Thăm dò một lúc chắc chắn không có ai ở gần, Lâm Phong bắt tay vào đào một cái động phủ vô cùng kín đáo rồi khai mở Hỗn Độn Thế Giới để cả nhà ra ngoài, sau một khoảnh khắc ngắn ngủi bên cạnh Lâm Phong đã nhiều hơn sáu người - Tuyết, Hiên Phượng, Vũ Ngưng, Phiêu Phiêu, Mộ Thần, Liễu Mộng.
Giống với lúc Lâm Phong mới đặt chân đến Đại Thiên Thế Giới, cả sáu người chưa quen thuộc quy tắc hơi lảo đảo, may mà nhờ có Lâm Phong giảm bớt áp lực mới không ngã.
Tại Hỗn Độn Thế Giới không có thời gian nhất định, điều đó khiến cho những người ở trong có cảm giác rất rất lâu rồi, Hiên Phượng thở phào một cái nói:
-Rốt cuộc cũng được ra ngoài.
Lâm Phong biết rõ tính tình của Hiên Phượng, nàng chỉ đang cảm thán chứ không phải than khổ.
Tuyết tính tình ổn trọng hơn hỏi thẳng vào vấn đề:
-Chàng để chúng ta ra ngoài có bất tiện gì không? Còn Phượng tỷ đâu rồi?
Lâm Phong dùng nửa giờ giải thích tình hình cụ thể, đợi mọi người tiêu hóa hết lượng thông tin Lâm Phong lấy ra một cái nhẫn trữ vật đưa cho Tuyết nói tiếp:
-Tạm thời mọi người cứ ở trong động phủ này tu luyện một thời gian rồi chúng ta sẽ lên đường tới Mê Vụ Sâm Lâm lịch luyện, chờ sau khi đã hoàn toàn thích nghi với Đại Thiên Thế Giới sẽ chia ra hai người một nhóm gia nhập các tông môn khác nhau tránh hiềm nghi, mọi người có ý kiến gì không?
Từ trước đến giờ cả nhà luôn lấy Lâm Phong làm chủ, hơn nữa kế hoạch của Lâm Phong cũng không có lỗ hổng gì đương nhiên không có ai phản đối, chỉ là nghĩ đến cảnh phải tách nhau ra phiêu bạt giữa Đại Thiên Thế Giới rộng lớn liền có cảm giác hụt hẫng.
Lâm Phong cũng không muốn cả nhà xa cách nhưng ngoài phương án này ra không còn lựa chọn nào khác tốt hơn, Lâm Phong nói:
-Cả nhà hào hứng lên nào, Đại Thiên Thế Giới là một vùng đất tràn đầy bất ngờ, cứ coi như cả nhà chúng ta đang đi một chuyến du lịch trước khi đoàn tụ vui vẻ a.
Mộ Thần gật đầu tiếp lời:
-Cha yên tâm, con sẽ cố gắng hết sức để tu luyện, rất nhanh thôi cả nhà chúng ta sẽ lại đoàn tụ.
Lâm Phong cười cười:
-Ừ, rất nhanh thôi.
Trò chuyện thêm một lúc, Lâm Phong đi ra khỏi động phủ đi vào Tử Phong Uyển.
-Xoạt xoạt xoạt...
Đột nhiên có vật thể lạ xâm nhập, vô số cương phong lấy Lâm Phong làm mục tiêu lao đến, là một người mới Lâm Phong không dại dùng nhục thân để chống đỡ toàn bộ mà lợi dụng thân pháp nhanh nhẹn tránh né chỉ để lại một tia cương phong đập lên người.
-Phốc...
Nhục thân Lâm Phong không sánh bằng tu vi chưa đạt đến mức Hư Tiên nhưng cũng không yếu đã vượt qua phần lớn Siêu Thoát Giải vẫn bị một đạo cương phong nhỏ bé đánh ra một vết ngấn trên cánh tay, hơn nữa còn bị tử khí âm u bám lên rất khó chịu, chả trách nơi này không ai muốn tới.
Lâm Phong lẩm bẩm:
-Cương phong này... không giống gió.
Nếu là gió, Lâm Phong có cách dùng cương phong luyện thể rồi từ từ quen thuộc hoàn cảnh, nhưng những đợt cương phong ở đây không phải từ gió tạo thành, mà là... sát khí.
Sát khí, không thích hợp để luyện thể.
Lâm Phong triệu hồi Siêu Khuyển hỏi:
-Ngươi thôn phệ được sát khí chứ?
Siêu Khuyển tự tin vỗ ngực:
-Chuyện nhỏ, bất quá một ngày một xiên thịt nướng.
Từ lúc ăn đồ Lâm Phong nấu, Siêu Khuyển mỗi lần làm việc luôn đòi hỏi thịt nướng làm tiền công
Lâm Phong lườm nó một cái nói:
-Xong việc mười xiên, không mặc cả.
Siêu Khuyển bĩu môi:
-Mười xiên quá ít, trừ phi là thịt rồng.
Lâm Phong thản nhiên nói:
-Nếu ngươi kiếm được thịt rồng, ta nướng nguyên con.
Nghe vậy hai mắt Siêu Khuyển sáng lên nói:
-Thành giao.
Sau đó Siêu Khuyển biến thân từ một con chó nhỏ sang hình thái bản thể Tam Đầu Thiên Ma Khuyển uy phong lẫm lẫm, bốn chân đạp hắc hỏa, ba cái miệng mở rộng hút lấy hút để sát khí, trong nháy mắt mật độ cương phong xung quanh Lâm Phong đã giảm đáng kể.
Siêu Khuyển ghét bỏ nói:
-Thật mẹ nó khó ăn.
Lâm Phong không để ý Siêu Khuyển nhăn mặt nói:
-Ngươi đi trước hút sát khí, ta muốn tìm một chỗ thật kín đáo.
Dù trong lòng không mấy nguyện ý, Siêu Khuyển vẫn không dám trái lệnh Lâm Phong một đường hút sát khí dẫn Lâm Phong vào trong, hơn nữa ăn sát khí đối với Siêu Khuyển cũng là một loại tu luyện, tuy tốc độ gia tăng tu vi không cao bằng ăn những thứ khác nhưng có còn hơn không.
Thế là, một người một chó chậm rãi đi sâu vào Tử Phong Uyển.