Càng đi vào sâu, sát khí càng nồng nặc, tần suất cương phong đánh tới càng mãnh liệt, bất quá có một đầu Thiên Ma Khuyển da dày thịt béo che chắn dẫn đường Lâm Phong căn bản không gặp bao nhiêu nguy hiểm, ngoại trừ phải nghe Siêu Khuyển liên tục càm ràm khó ăn khó nuốt.
Bỗng nhiên, Siêu Khuyển dừng lại nói:
-Lâm Phong, ẩn trong đống sát khí này có một mùi huyết tinh nhàn nhạt.
Lâm Phong hơi nhíu mày hỏi:
-Ý ngươi là có vật sống tại Tử Phong Uyển?
Siêu Khuyển không chắc chắn nói:
-Mùi huyết tinh này không mới mẻ, ta cảm giác nó không phải đến từ sinh vật sống.
Nghe vậy Lâm Phong hơi trầm ngâm như có điều suy đoán, hắn nói:
-Đi, truy tìm nơi phát ra mùi huyết tinh.
Siêu Khuyển giật mình thốt lên:
-Chơi lớn như vậy?
Tuy nói cảm giác không giống vật sống nhưng trên thế giới này có rất nhiều thứ ngoài ý muốn, biết đâu cảm giác sai thì sao a.
Lâm Phong tùy ý nói:
-Đường đường là Thiên Ma Khuyển đại danh đỉnh đỉnh chưa đánh đã sợ còn nói cái gì ăn thịt rồng đâu?
Biết đây là chiêu khích tướng nhưng Siêu Khuyển vẫn không nhịn được xù lông nói:
-Bản khuyển thần thông quảng đại đương nhiên không sợ, ngươi muốn đi thì bản khuyển chiều, bất quá nếu có gì bất trắc đừng có kéo chân bản khuyển.
Lâm Phong cười cười:
-Yên tâm, ta quý mạng mình hơn bất kì ai khác, sẽ không làm ra hành động chịu chết.
Thế là, một người một khuyển chuyển sang kế hoạch dò tìm huyết tinh.
Đi thêm một lúc lâu, đứng trước một vùng sát khí đặc sệt tựa như thực chất, Siêu Khuyển cau mày nói:
-Nhục thân của ta có sức chịu đựng mạnh mẽ nhưng tu vi chưa khôi phục đỉnh phong, đi thêm nữa ta không chắc có thể bảo vệ ngươi hoàn hảo.
Kì thực không cần Siêu Khuyển nhắc nhở Lâm Phong cũng đã cảm thấy rất áp lực rồi, có điều nếu không xác định rõ ràng thứ gì phát ra huyết tinh hắn không dám mạo hiểm ở lại Tử Phong Uyển luyện hóa Đạo Không Thạch a, Lâm Phong hơi miễn cưỡng dò hỏi:
-Khoảng cách đến đó còn bao xa?
Siêu Khuyển tính toán một chút trả lời:
-Trên dưới trăm trượng.
Lâm Phong:
-…
Ngày trước Siêu Khuyển nói trăm dặm có bảo vật, rốt cuộc đi mãi nó vẫn nói còn trăm dặm, cái trăm trượng này của Siêu Khuyển có điểm không đáng tin cho lắm.
-Ngươi chắc chắn là trăm trượng?
Siêu Khuyển nghiêm túc nói:
-Cái khác ngươi có thể nghi ngờ ta, riêng lĩnh vực ăn uống ta tuyệt đối không xuất hiện sai lầm.
Tốt a, tạm tin ngươi một lần.
Lâm Phong nói:
-Vậy đi thêm trăm trượng.
Đoạn đường mấy chục dặm trước đó một lần di chuyển là mấy mét, một trăm trượng ngắn ngủi này Lâm Phong và Siêu Khuyển chỉ dám bước đi từng bước một, có thể thấy độ hung hiểm của vùng trung tâm Tử Phong Uyển cao đến như thế nào.
Chỉ cần một chút sơ sẩy, Lâm Phong khẳng định bỏ mạng.
Cũng may là Lâm Phong không hề sơ sẩy, tiêu tốn gần nửa giờ đối phó cương phong dày đặc Lâm Phong rốt cuộc đã đặt chân lên được nơi cần đến.
Lâm Phong triển khai thần đồng nhìn xuyên thấu cương phong, nhưng quay đầu bốn phương tám hướng vẫn không thấy bất kì vật gì, lại nhìn xuống đại địa khô cằn Lâm Phong liền giật mình, bên dưới nên đất vậy mà tồn tại động thiên khác, chỉ không rõ có nguy hiểm hay không.
Ở bên cạnh, Siêu Khuyển ngạo nghễ nói ra:
-Thế nào, bản khuyển nói không sai chứ?
Lâm Phong gật đầu:
-Bên dưới có động thiên, ngươi nuốt ta đi xuống a.
Siêu Khuyển nói:
-Chuyện nhỏ.
Ngoại trừ có chút không đáng tin ra Siêu Khuyển quả thực rất có vốn liếng để cậy mạnh, dù sao nó đã từng một thời quát tháo phong vân, hiện tại tu vi thụt lùi nhưng sức chịu đựng của nhục thân vẫn còn đó, trừ phi có thủ đoạn đặc thù còn không thì muốn đánh xuyên qua phòng ngự của Siêu Khuyển là rất khó khăn.
Siêu Khuyển vô cùng thành thục mở miệng nuốt lấy Lâm Phong, bốn chân dẫm hắc hỏa điên cuồng đào bới, đất đai ở đây không mấy vững chắc rất nhanh đã bị đào thủng xuyên thẳng đến động thiên, tuy nhiên chưa kịp chui vào Siêu Khuyển đã bị một đợt tiếp một đợt cương phong khủng bố bắn thẳng lên người.
-Ngao ngao ngao...
Mấy chục đợt cương phong hung mãnh vẫn chưa đánh thương được Siêu Khuyển, bất quá nó để lại vô số vết ngấn trên người Siêu Khuyển, tử khí nồng nặc thuận thế bám lên không ngừng ăn mòn khiến nó đau đớn không tả nổi, Siêu Khuyển lăn lộn trên mặt đất kêu gào thảm thiết.
-Lâm Phong, tiêu... tiêu trừ tử khí.
Nghe thấy Siêu Khuyển kêu cứu, Lâm Phong ngay lập tức tế ra Nhật Phá Thần Hỏa đốt tử khí, hiệu quả rõ rệt vô cùng, nhưng đau đớn trên thân Siêu Khuyển cũng tăng thêm gấp bội, vừa bị tử khí ăn mòn vừa bị thần hỏa thiêu đốt a, Siêu Khuyển quằn quại rống lên:
-Mười... mười con... rồng nướng.
Lâm Phong:
-…
Thật mẹ nó thần, giờ phút này còn nghĩ đến mặc cả.
Có điều Lâm Phong cũng biết Siêu Khuyển đau đớn không nói hai lời đáp ứng, dù sao trong giao kèo rồng là do Siêu Khuyển bắt a, bắt được bao nhiêu con liền nướng bấy nhiêu con không thành vấn đề.
Đạt được giao kèo mới, Siêu Khuyển tựa như được tiếp thêm sức mạnh cắn răng bò dậy bất chấp tất cả nhảy thẳng vào động thiên, mà trên người nó còn đang bị hỏa diễm bao phủ, hình ảnh vô cùng bi tráng, tựa như tử sĩ đánh bom liều chết.
Một đường rơi xuống, một đường ngao ngao ngao.
-Oanh...
Động thiên rất sâu, rơi tự do phải hơn ba phút Siêu Khuyển mới chạm đất, lực phản chấn cực mạnh đánh cho lục phủ ngũ tạng lệch lạc khiến nó không thể ngậm miệng nữa phun ra Lâm Phong, cũng may là ở dưới này không có cương phong chỉ có tử khí, Lâm Phong có thần hỏa hộ thể căn bản không sợ tử khí.
Không, nói đúng hơn là trong động thiên khổng lồ chỉ có hai khu vực không có cương phong, một là chỗ Siêu Khuyển và Lâm Phong ngã vào, hai là chỗ cách đó mấy trăm trượng, cả hai chỗ đều có một bộ xương kim sắc khổng lồ, từ hình dáng có thể đoán được đại khái chủng loài của hai bộ xương này.
Một long, một phượng.
Điểm đáng chú ý nhất là cái đầu của hai bộ xương nhìn thẳng vào nhau, sát khí cuồng bạo của Tử Phong Uyển cũng từ khu vực giao nhau giữa hai bộ xương này tản mát ra ngoài, cảm giác tựa như chúng nó là tử địch, từ lúc còn sống cho đến lúc chết vẫn chiến đấu với nhau.
Siêu Khuyển bị tràng cảnh này chấn kinh lẩm bẩm:
-Tổ long, hoàng phượng.
Tổ long, con rồng đứng đầu trong long tộc, hoàng phượng, con phượng đứng đầu trong phượng tộc.
Hai danh tự này gây lên sự tò mò trong Lâm Phong, hắn hỏi:
-Ngươi biết lai lịch của hai bộ xương này?
Siêu Khuyển nặng nề nói:
-Thần thú sinh bởi thiên địa, long chi thái dương, phượng chi thái âm, âm dương phân cực dẫn đến mối quan hệ giữa long và phượng vẫn luôn luôn gay gắt, trong quá khứ không biết có bao nhiêu lần long phượng đánh nhau, có đợt còn rung động cả Đại Thiên Thế Giới.
-Mà tương truyền chỉ có tổ long với hoàng phượng mới có khung xương kim sắc, hơn nữa dựa trên nồng độ tử khí có thể đoán được chủ nhân của hai bộ xương này chết đã rất lâu rồi vẫn giữ được khí thế khủng bố thì ngoài tổ long hoàng phượng ra ta không nghĩ đến bất kì tồn tại nào khác.
Lâm Phong lại hỏi:
-Thế giới có âm có dương, âm dương phân cực không sai, nhưng long và phượng không đến mức phải đánh nhau a?
Siêu Khuyển nói:
-Âm dương phân cực, nhưng cũng có âm dương giao hòa, nếu long chiếm được tinh huyết của phượng hoặc phượng chiếm được tinh huyết của long, cả long lẫn phượng đều có cơ hội bước thêm một bước trên con đường tu luyện, cho nên hai tộc mới đánh nhau.
Sự thật đã chứng minh lời Siêu Khuyển nói, ở Đại Thiên Thế Giới có không ít trường hợp long phượng mạnh lên nhờ chém giết đối phương, chỉ là chưa từng xuất hiện qua tổ long giết được hoàng phượng hoặc ngược lại, ai ngờ đâu hôm nay lại thấy cả hai vẫn lạc a.
Nhớ đến một vấn đề quan trọng, Lâm Phong nói:
-Ngươi nếm được mùi huyết tinh, chẳng lẽ trong hai bộ xương này vẫn còn lưu giữ tổ long phượng chi huyết hay sao?
Siêu Khuyển uể oải nói:
-Có, bất quá chắc chắn không phải tinh huyết, tổ long và hoàng phượng mỗi đời chỉ có một cá thể, sau khi tổ long hay hoàng phượng chết đi nếu không có người sớm thu nhặt tinh huyết thì tinh huyết sẽ tiêu tán về thiên địa dựng dục ra cá thể mới, nói cách khác, không tới lượt chúng ta nhúng chàm.
-Đương nhiên máu thường của tổ long hoàng phượng cũng là vật đại bổ sánh được với tinh huyết long phượng bình thường, nhưng để thu huyết ngươi nhất thiết phải hòa tan được kim cốt, ngươi có thần hỏa không sai nhưng tu vi của ngươi quá yếu căn bản không đủ dùng.
Nghe vậy Lâm Phong vẫn chưa tin tưởng lắm thử dùng Nhật Phá Thần Hỏa đốt kim cốt, đáng tiếc đốt nửa ngày vẫn chẳng gây ra được một vết cháy xém chứ đừng nói đến hòa tan, mà lại hai bộ xương này không thể thu vào nhẫn trữ vật, trừ phi xóa đi hết sát khí tung hoành.
Bị Lâm Phong nhìn chằm chằm, Siêu Khuyển vội nói:
-Đừng mơ nữa, cỗ sát khí này quá biến thái lại còn vô cùng vô tận, bản khuyển không muốn chết.
Lâm Phong cười gượng:
-Ây, thật đáng tiếc.
Cái này giống như đứng trước một tòa bảo khố lại không động được, cảm giác nhiều khó chịu a.
Bất quá Lâm Phong là người nắm được buông được, rất nhanh hắn đã ổn định lại tinh thần ngồi xuống đả tọa, hắn muốn luyện hóa Đạo Không Thạch rồi.
Còn Siêu Khuyển tạm thời không có gì làm liền chạy đến há miệng cắn kim cốt, tuy biết không có tác dụng gì nhưng vạn nhất đâu?
Vạn nhất thành công cắn xuống một miếng được lợi cả đời, thậm chí nếu không cắn được cũng coi như mài răng một phen còn hơn là nhàm chán ngồi một chỗ a.