Thấy Trấn Giới Châu có tác dụng, Lâm Phong truyền cho nó một mệnh lệnh:
-Đừng ăn hết, để lại một nửa cho ta.
Rất lâu rồi mới tìm thấy đồ có thể ăn, Trấn Giới Châu nghìn vạn lần không muốn chia sẻ, tuy nhiên nó không thể làm trái mệnh lệnh của chủ nhân đành phải ngậm đắng nuốt cay chia khí huyết rút được thành hai phần, một phần nó trực tiếp ăn còn phần kia ngưng tụ thành hai giọt máu huyết cho Lâm Phong.
Thời gian chậm rãi trôi qua, theo càng nhiều khí huyết được rút ra hai bộ kim cốt càng lúc càng trở nên ảm đạm, sức chống chịu giảm xuống thấy rõ, Siêu Khuyển nhân cơ hội gặm xuống mấy khúc xương rồng nhấm nháp, nét mặt không che giấu vẻ thỏa mãn, tựa hồ ăn rất ngon.
Trấn Giới Châu phát hiện có kẻ đoạt đồ ăn liền bất mãn, một con chó cũng dám nhúng chàm đồ của bản châu?
Linh trí của Trấn Giới Châu không quá cao không hiểu được mối quan hệ giữa Siêu Khuyển với Lâm Phong là như thế nào, nó chỉ biết đoạt đồ của nó là phải đánh, thậm chí nó còn không hỏi ý kiến Lâm Phong đã khí thế như hồng bay đến đánh nhau với Siêu Khuyển.
Nếu Trấn Giới Châu có thể nói, giờ phút này nó khẳng định sẽ hét lớn:
-Trấn áp cho taaaa...
-Độp...
Đối mặt thế công của Trấn Giới Châu đại danh đỉnh đỉnh, Siêu Khuyển ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn chỉ giơ chân lên khẽ vẩy một cái, Trấn Giới Châu một giây trước khí thế như hồng lao đến một giây sau đã bị chân chó đập trúng bay xa mấy mét.
Siêu Khuyển vừa gặm xương rồng vừa khinh bỉ nói:
-Phế châu.
Trấn Giới Châu mộng bức, tuy nó mới chỉ khai mở một chút linh trí gần đây nhưng nó mơ hồ nhớ được năm xưa nó rất dũng mãnh, uy chấn bát phương, không gì không trấn, hiện tại được chủ nhân gia trì chí dương chí âm lực lượng hút được cả tổ long hoàng phượng huyết lại không đánh nổi một con chó?
Cái này không khoa học.
Lâm Phong:
-…
Thật mẹ nó không khoa học, trước đó bàn luận nhân tính bây giờ lại lôi khoa học ra nói, xem ra Trấn Giới Châu nhận hắn làm chủ cũng có được một phần tri thức của hắn, chẳng trách linh trí của nó phát triển nhanh như vậy, mới vừa rồi còn rất thuần khiết a.
Cũng không biết điều này là tốt hay xấu nữa.
Bất quá Trấn Giới Châu nói sai rồi, việc nó đánh không lại Siêu Khuyển là rất khoa học.
Trấn Giới Châu hút được tổ long hoàng phượng huyết là thật nhưng tổ long hoàng phượng ở đây chỉ còn là hai cỗ xương cốt vô lực phản kháng, hơn nữa việc Trấn Giới Châu đụng vỡ kim cốt càng không phải do nó cứng rắn hay bộc phát ra lực lượng khủng bố gì.
Đó đơn giản là do tính năng đặc thù của Trấn Giới Châu phối hợp thêm thần đồng chi lực dẫn dắt kéo khí huyết chủ động phá cốt mà ra chứ nó vẫn là một viên Trấn Giới Châu yếu gà, nó đánh được một đầu còn sống Thiên Ma Khuyển mới là lạ.
Lâm Phong đau đầu nói:
-Tập trung làm việc, đừng để ý đến Siêu Khuyển.
Trấn Giới Châu ủy khuất quay về hút khí huyết, dù sao đánh cũng đánh không lại.
Lâm Phong lại nói với Siêu Khuyển:
-Ngươi cũng chớ ăn, ăn kiểu này còn không bằng để lại cho ta hầm xương.
Nghe đến Lâm Phong muốn hầm xương rồng, Siêu Khuyển nhả xuống cục xương đang gặm dở, hai mắt lóe sáng nói:
-Tốt tốt, không ăn, tất cả đều để lại cho ngươi.
Canh xương rồng a, nghĩ thôi là thấy thèm rồi.
Nhìn cục xương còn dính nước dãi chó, Lâm Phong có chút ghét bỏ nói:
-Ăn cho hết miếng này đi.
Đồ đã nhả ra nào có ý tứ ăn lại, Siêu Khuyển đá cục xương sang một bên nói:
-Ta hút hết long huyết trong đó rồi, ăn hay không không có ý nghĩa.
Lâm Phong:
-Vậy nãy giờ ngươi gặm lấy gặm để là do chưa quên được tập tính của chó?
Đối với lời này Siêu Khuyển không phản bác, thậm chí Siêu Khuyển còn ưỡn ngực tự hào nói:
-Ta vốn là một con chó a.
Tốt a, Lâm Phong không phản bác được.
Quá trình rút huyết kéo dài khoảng chừng mười phút liền kết thúc, Trấn Giới Châu nguyên bản trong suốt giờ phút này đã nhiều hơn hai vạch trắng đen, sức sống cũng được kéo lên đáng kể.
Còn Lâm Phong thu hoạch cũng rất khá, tổ long hoàng phượng huyết mỗi loại thu được một giọt lớn cỡ ngón tay cái, từ khí tức ba động cho thấy hai giọt máu huyết này ít nhất sẽ gánh được mấy vạn Tiên Thạch, chưa kể đến tu luyện bằng long phượng huyết chắc chắn tốt hơn Tiên Thạch rất nhiều.
Về phần kim cốt tuy rất ảm đạm nhưng vẫn lưu giữ được một chút sắc vàng chứng tỏ còn một chút máu huyết chưa được rút ra, bất quá cái này không phải Lâm Phong cố tình bàn giao để có xương hầm mà là do Trấn Giới Châu hiện tại quá yếu gà không phát huy được toàn bộ khả năng.
Mà mất đi phần lớn máu huyết, hai cỗ kim cốt coi như triệt để chết đi bị Lâm Phong thu vào Hỗn Độn Thế Giới, điều này cũng đồng nghĩa với Tử Phong Uyển rất nhanh sẽ không còn là tử địa, đợi một đoạn thời gian ngắn thôi Tử Phong Uyển nhất định sẽ đầy ắp người đến thăm dò.
Cho nên, để chắc ăn, trước khi rời đi Lâm Phong cùng Siêu Khuyển cật lực bày ra một trận giả tượng, Lâm Phong không tiếc để lại mấy món bảo vật chứa đầy túc sát chi ý đánh lạc hướng dư luận, dù sao chuyến này hắn thu hoạch được nhiều lắm, bỏ ra một chút đồ không thành vấn đề.
Luyện hóa Đạo Không Thạch, cải tiến Hỗn Độn Thế Giới, thu nạp Trấn Giới Châu, lấy được hai giọt tổ long hoàng phượng huyết lại còn có đồ khuyến mãi là hai bộ xương hầm, trừ cái cuối ra bất kỳ một điều gì đều có giá trị hơn đống đồ Lâm Phong đặt ở lại.
Sau đó, một người một khuyển cất bước ra về.
Đường trở ra có chút nhàm chán, Siêu Khuyển bỗng nói:
-Hai giọt máu huyết kia không phải tinh huyết nhưng chung quy lại vẫn là tổ long hoàng phượng huyết, nếu dựa vào nó để cải biến huyết mạch có tới bảy tám phần thành công, ta thấy ngươi đừng nên dùng nó vào việc tu luyện, quá lãng phí.
Nhắc đến huyết mạch, Lâm Phong hỏi Siêu Khuyển:
-Ngươi cảm thấy huyết mạch long phượng cao quý hơn huyết mạch nhân loại sao?
Siêu Khuyển không ngần ngại trả lời:
-Đương nhiên, thần thú sinh bởi thiên địa a, không biết có bao nhiêu người mong muốn có được một giọt long huyết phượng huyết để cải biến huyết mạch đâu. Không phải ta đả kích nhân loại các ngươi, trong mắt của ta máu của nhân loại căn bản không có một chút giá trị gì cả.
Lâm Phong đổi một cách hỏi khác:
-Tại Đại Thiên Thế Giới thì long phượng tộc hay nhân loại chiếm ưu thế hơn?
Siêu Khuyển nói:
-Xét về tổng thể thì là nhân loại, bởi vì nhân loại có ưu thế là nhân số đông đúc trong khi khả năng sinh ra đời sau của thần thú rất hạn chế, song quyền nan địch tứ thủ a. Còn nếu một đấu một ta dám khẳng định thần thú mạnh hơn phần lớn nhân loại cùng cấp, đương nhiên chuyện gì cũng có ngoại lệ, tỉ như cha ngươi.
-Được rồi, đừng nói lòng vòng quanh co nữa, ngươi nói thẳng suy nghĩ của ngươi đi, ta cũng rất muốn nghe xem ngươi lí giải thế nào về huyết mạch nhân tộc mà lại có dũng khí bỏ qua cơ duyên cải biến huyết mạch tự thân thành thần thú huyết mạch.
Nghe vậy Lâm Phong bắt đầu nói:
-Từ lâu ta đã suy nghĩ về vấn đề này, đầu tiên vì cái gì nhân loại có khả năng kích hoạt thiên phú huyết mạch cũng những tộc loài khác còn những tộc loài khác lại ưa thích hóa hình thành nhân loại?
-Vế trước có thể giải thích trải qua vô số đời hỗn phối trong huyết mạch các tộc loại đều có huyết mạch của một số tộc loại khác, tỉ như xà có huyết mạch long hay loan có huyết mạch phượng, còn nhân loại sở hữu rất nhiều huyết mạch khác nhau là nhờ ưu thế dễ dàng sinh sôi hậu đại, thế nhưng vế sau đâu?
-Hóa hình chỉ là biến đổi về ngoại hình không làm thay đổi huyết mạch, thú tộc hóa hình nhân loại cũng không giúp cho thú tộc dễ dàng sinh sôi, ngược lại khi chiến đấu thú tộc đều phải trở về bản thể mới phát huy được hết sức mạnh, cũng có nghĩa là hóa hình nhân loại hạn chế lực lượng của thú tộc.
-Dùng phương pháp loại trừ, khả năng lớn nhất là hình dáng nhân loại hợp ý thiên đạo, nói cách khác hóa hình thành nhân loại là để gia tăng độ phù hợp với thiên đạo nhằm tu luyện dễ dàng hơn, minh chứng rõ ràng nhất là tốc độ tu luyện của nhân loại nhanh hơn thú tộc rất nhiều, kể cả so với long phượng tộc.
-Kết luận này dẫn đến nghi vấn thứ hai, hình dáng nhân loại hợp ý thiên đạo vậy thì huyết mạch nhân loại chẳng lẽ sẽ yếu kém? Tám thành là không thể nào, cho nên ta có suy đoán lớn mật là huyết mạch nhân loại kì thực rất khủng bố bao hàm toàn bộ huyết mạch khác, ta gọi đó là - Hỗn Độn Huyết Mạch.
-Bất quá cái hỗn độn trong huyết mạch nhân loại quá yếu không thể hiện ra được tính khủng bố của hỗn độn, nhưng ít nhất dùng lí thuyết này có thể giải thích được tại sao tỉ lệ nhân loại thức tỉnh huyết mạch của các tộc loài cao hơn nhiều so với các tộc loài khác.
Nghe Lâm Phong nói một tràng, mà mỗi một câu một chữ đều rất có lí có cứ đến không thể phản bác khiến Siêu Khuyển rơi vào trầm tư, quả thực đúng như Lâm Phong dẫn chứng, nhân loại thoạt nhìn có vẻ yếu đuối nhưng tốc độ phát triển nhanh đến mức khó tin.
Nhất là trong vấn đề tu luyện, nhân loại giống như được trời xanh chiếu cố ban cho thiên phú tu luyện cực cao, thần thú mạnh đấy nhưng để đạt đến đỉnh phong không biết phải bỏ ra bao nhiêu năm tháng tích lũy còn nhân loại có những người dùng vài nghìn năm đã thành Thánh rồi.
Chênh lệch này, là quá lớn.
Trước đây Siêu Khuyển vẫn xem thường nhân loại mới không hóa hình, dù sao khi chiến đấu vẫn phải dùng bản thể để phát huy hết lực lượng, nhưng bây giờ Siêu Khuyển đã có chút rục rịch muốn hóa hình xem trước và sau khác biệt thế nào.
Siêu Khuyển nói:
-Vậy ta sẽ tranh thủ hóa hình để xem có đúng như ngươi nói hay không.
Lâm Phong cười cười:
-Cái này tùy ngươi, dù sao đây chỉ là những suy đoán không dựa trên cơ sở thực tế, có lẽ nhân loại không kinh khủng như ta nghĩ.
Kì thực, cái suy đoán của Lâm Phong có nguồn gốc sâu xa đến từ đạo giáo ở Địa Cầu, ngày đó Lâm Phong làm một nhà khoa học không quá tin vào thần thánh nhưng cũng có hiểu biết về tôn giáo như Phật giáo, Nho giáo, tin lành, Thiên Chúa giáo,…
Trong đó Thiên Chúa giáo có một câu là, Thiên Chúa tạo dựng ra con người theo hình ảnh của chúa.
Nếu Chúa là đấng hoàn hảo, vậy nhân loại cũng hoàn hảo rồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là câu nói trên phải chính xác.
Trong đạo giáo triết học lại nói Chúa là đấng khởi đầu tất cả, mà Lâm Phong tin tưởng Hỗn Độn cũng là sự khởi đầu, cho nên hắn mới dám nói huyết mạch nhân loại là Hỗn Độn Huyết Mạch.
Chính vì vậy, Lâm Phong mới không đi theo con đường cải biến huyết mạch.