Tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám buổi chiều là tiết học chung của Slytherin và Gryffindor.
Trên đường tới phòng học, Nagini trùng hợp đụng phải Colin Creevey đang quấn quýt lấy Harry đòi chụp ảnh, Draco và một đám Slytherin khác thì đứng bên cạnh châm chọc khiêu khích chèn ép Harry. Dường như còn thấy chưa đủ loạn, Lockhart, thân phận không rõ, có khả năng là một thành viên của Thánh đồ, nở nụ cười rực rỡ, một tay kẹp lấy Harry, làm cho cậu ấy không động đậy được, phải chụp ảnh cùng ông, nhìn như giúp Harry giải vây, kì thực loại biến lí do Harry muốn chụp ảnh lấy lòng mọi người thành thật.
Nagini đứng ở chỗ cầu thang, hơi mím môi, cẩn thận đánh giá Lockhart cười tươi roi rói đứng trước máy ảnh, các tiểu thuyết thám hiểm của người này dù thời gian và địa điểm tồn tại không ít lỗ hổng, chú ngữ mấu chốt cũng mơ hồ không rõ, nhưng lại duy trì hình tượng trước công chúng rất tốt. Quan trọng nhất là hành động bây giờ của người này, có thể nói là thích náo nhiệt, nhưng đồng thời cũng thảo mãn một cách hoàn hỏa mong muốn của những người xung quanh, thỏa mãn nguyện vọng chụp ảnh của Colin, cũng thỏa mãn nguyện vọng châm chọc Potter của các Slytherin…
Người như vậy, có thật chỉ là kẻ ngu ngốc suốt ngày gây rối?
Đến khi Lockhart mang theo Harry hô hấp khó khăn đi rồi, Nagini mới chậm rì rì đi đến phòng học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Dù sao học kì này không phải chịu đựng mùi tỏi, cô cũng không cần mang lọ xịt thơm đi nữa rồi!
Trên lớp học, Lockhart tỏ vẻ tự kỉ rêu rao quả nhiên cũng bắt đầu cái thí nghiệm kinh điển kia.
Màu sắc yêu thích? Nagini cầm bút lông vũ trên tay, phồng má, cô còn chưa đọc tiểu thuyết của ông ta, lúc nghỉ hè luôn ở bên Voldy, khi trở về thì lại đảm nhiệm vị trí học trưởng nên phải dành hầu hết thời gian nghe Sean giới thiệu một ít bí mật và tin tức quan trọng của Slytherin, tuy vài thứ đó lúc cô ở cùng Voldy khi cậu ấy đảm nhiệm vị trí học trưởng đã biết rồi!
Vốn đang do dự không biết hạ bút thế nào, Nagini chợt nhớ ra bộ đồ tiêu chuẩn của Thánh đồ mà Christian cầm đầu: Quân trang và áo choàng màu bạc, vì thế, vung bút lưu loát viết: màu bạc.
Khát vọng bí mất, điều bí mật, bí mật còn hỏi làm cái gì! Nagini không khỏi oán thầm, lại vẫn viết bốn chữ: G.G, A.D, còn cộng thêm kí hiệu & cuối cùng, nghĩ nghĩ, sau lại viết bằng mực đỏ gây chú ý.
Câu hỏi thứ ba là thành tựu lớn nhất, Nagini không chút do dự viết: “Ngụy trang hoa lệ nhất!” Dù là ngụy trang Thánh đồ hay tiểu thuyết gia, dù ngụy trang thành một kẻ ngu ngốc hay anh hùng vĩ đại, vẻ ngoài của Lockhart luôn hoa lệ! Câu hỏi không biết đáp án tốt nhất nên chọn câu trả lời ba phải! Bình thường người nhận được câu trả lời như vậy thường lựa chọn đáp án bản thân muốn nhất, tuyệt đối là ám chỉ tâm lí hoàn mĩ nhất.
Nagini dựa trên tiền đề Lockhart là Thánh đồ, suy đoán hoặc lựa chọn ra câu trả lời phù hợp nhất, nhanh chóng trả lời toàn bộ câu hỏi.
Lockhart hỏi: sinh nhật và món quà lý tưởng của mình. Nagini có chút rối rắm, quả thật cô không biết sinh nhật của Lockhart, hơi chần chờ, Nagini liền bỏ qua câu hỏi thứ nhất, còn câu thứ hai, nhanh chóng vẽ một cái tranh minh họa nhỏ nhắn khóe léo: Một đường thẳng, một tam giác và một vòng tròn(*)…
(*) Dành cho ai không biết hoặc đã quên thì ba hình trên lồng lại chính là biểu tượng của ba Bảo bối Tử Thần.
Thời gian vừa hết, Nagini không chút gánh nặng tâm lí nộp bài, sau đó tò mò nhìn chằm chằm từng động tác của Lockhart, cũng may Lockhart lật từng bài kiểm tra trước mặt tất cả học sinh.
Mọi đáp án của Hermione đều giống với nội dung trong tiểu thuyết, Lockhart cười thêm mười điểm cho Hermione, rất nhanh, đến khi ông nhìn thấy mấy câu trả lời vô cùng lập dị của Nagini, không hề liên quan đến tiểu thuyết ông chút nào cả, đầu tiên là nhướng mày, sau đó nói: “Màu bạc? Không, thầy không nhớ đã viết như vậy trong tiểu thuyết, đó hẳn phải là màu đinh hương!” Dù sao, tên của Nagini cũng ở tận cuối bài, ổng chưa nhìn đến đó.
Nhưng, nụ cười ấm áp của Lockhart khi ông nhìn thấy đáp án thứ hai liền cứng lại, cánh tay đang vung vẩy cũng cứng đờ trong nháy mắt. Đến khi ông nhìn thấy cái tên cuối bài, ánh mắt hơi lóe ra, cố gắng khắc chế tâm tình kích động của mình, dù sao cũng là một thành viên cùng Christian chứng kiến cảnh tượng xinh đẹp khi Nurmengard bị phá hủy và bây giờ, thấy vị tiểu thư Naomi Lin bằng xương bằng thịt thúc, người đẩy mọi chuyện, ông không kích động mới là không bình thường!
Ánh mắt Nagini sáng lên, quả nhiên có vấn đề! Bình thường làm gì có ai sẽ nhìn thấy bốn chữ G.G và A.D mà có phản ứng lớn như vậy, đặc biệt dựa theo tác phong trước đó của Lockhart, hẳn là sẽ kết luận những đáp án này chỉ là của một học sinh muốn làm không khí lớp náo nhiệt hơn thôi!
“Well, well, tiểu thư Naomi Lin!” Tố chất của Lockhart rất tốt, vừa lướt qua tất cả đáp án, vừa nhẹ nhàng cười, lớn tiếng khích lệ, “Đáp án ngoài dự đoán của mọi người, rất đặc sắc, Slytherin thêm 10 điểm!” Nói xong, còn nhìn bốn phía tìm Nagini đang giơ tay lên, nghiêm túc chớp mắt với cô.
Nagini để tay xuống, đáp lại bằng một nụ cười, quả nhiên người này và Imicus đều là Thánh đồ đến Hogwarts sắm vai một giáo sư và một trợ giáo cho môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, thú vị! Không biết bọn họ, có thể là cả Thánh đồ, có mục đích gì nha…
Nhưng 99% là nhắm vào Dumbledore mà không để Grindelwald biết, dù sao, oán niệm của Christian và Thánh đồ cao tầng với Dumbledore cũng không phải là ngày một ngày hai, thậm chí còn giận chó đánh mèo mà tức giận với thú cưng của Grindelwald, như vậy, hiện tại cô có thể mừng rỡ xem diễn, hơn nữa tới khi quan trọng còn có thể giúp một tay.
A, đúng rồi, vẫn quên hỏi Voldy về vị giáo sư bị nguyền rủa của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám trong truyền thuyết, rốt cuộc là lời đồn bịa đặt hay là sự thực, nếu là thực thì phải cẩn thận, người này có thể được phái đến Anh, còn đặc biệt được cài vào Hogwarts, đại bản doanh của Dumbledore, hai Thánh đồ này hẳn có thân phận không thấp, nếu để xảy ra chuyện sẽ không hay!
Kế tiếp là sự kiện náo động của bao cỏ Lockhart, Nagini trốn dưới gầm bàn, các Slytherin khác thấy động tác của cô, cũng tò mò khẽ nhô đầu nhìn Lockhart làm gì rồi cũng giả vờ bị mấy con gia tinh quận Cornwall cướp mất đũa phép, sau đó như không chống cự được mà chui xuống bục giảng để tự bảo vệ, sau đó mấy tiểu gia tinh này đều xông đến chỗ của Gryffindor…
(Gian xảo~)Mặc dù học cùng một lớp nhưng tất cả Slytherin đều bình yên vô sự, còn Gryffindor, trừ vài học sinh phản ứng nhanh trốn xuống gầm bàn, nhưng vẫn bị đám tiểu gia tinh kia xốc bàn lên để đánh nhau thì…
Quan sát một lúc, hoàn toàn xác định được suy đoán của mình, Nagini liền ngoan ngoãn trốn dưới gầm bàn, lẳng lặng nghe tiếng vang trong phòng học.
Đèn treo hoa lệ bị kéo xuống dưới, đầu tiên là rơi lên bàn, sau đó chạm vào sàn, nát! Sách vở bị xé, tiếng xé giấy còn rất vang, sau đó là cảnh tượng giấy rách bay đầy trời. Sau đó là tiếng vật nặng rơi xuống đất, sau đó là tiếng một người khóc thét và tiếng kêu sợ hãi của nhiều người, đại khái là một người Gryffindor đen đủi bị một gia tinh nhấc lên rồi ném xuống…
Chuông tan học vang lên trong tiếng vang hỗn loạn, Lockhart có tình chạy ra phòng học trước tổ ba người hoàng kim, mặc kệ mọi việc chạy ra ngoài, khóa cửa! Nhìn thấy Nagini còn đang cầm cặp sách đứng ở góc hành lang mỉm cười, sau đó biến mất phía cuối hành lang.
Lockhart tao nhã vỗ vỗ áo choàng phù thủy của mình, sau đó xoay người, đi tìm Imicus đang ở chỗ học viện Ravenclaw.
Ở Đức, Sabina nhận được tin liền vội chạy đến chỗ Christian, nhưng vì lời nguyền bất khả bội giữa mình và Naomi nên điều gì có thể nói thì anh đều đã nói còn lại là nội dung được chú ngữ bảo hộ!
Sabina nói tình hình thực tế cho Imicus, còn Imicus không nhận được câu trả lời vừa lòng thì thong thả cất gương hai mặt đi, lộ ra một nụ cười lạnh tà khí, khẽ khép đôi mắt màu hổ phách lại, chậm rãi suy tư.
Thứ bảy, sáng sớm, Nagini vừa đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin thì nhìn thấy mấy tầm thủ mặc đồng phục Quiditch đang tụ họp, trong đó có cả Draco.
“Muốn đi tập luyện?” Nagini ngồi trên ghế khắc hoa gần lò sửa, ánh mắt khẽ nheo lại, dùng ngón tay nhẹ nhàng day day huyệt thái dương, tối qua nói chuyện qua gương hai mặt quá lâu, cô ngủ hơi trễ.
Đội trưởng đội Quidditch, Marcus Flint chủ động đáp: “Đúng vậy, học trưởng, chúng tôi muốn đến xin chữ kí của viện trưởng!”
Nagini gật gật đầu, “Đi đi, tôi cũng đi cùng!” Không cần phải nói, trận đấu Quidditch là hoạt động chung của cả bốn học viện, cô là học trưởng, dù thế nào cũng phải đi xem. Đặc biệt lần này còn có đội viên mới, hơn nữa, người này là một người có quan hệ rất tốt với cô, Draco.
“Hình như rất thú vị, ” Nói xong, Ansel cũng để cái laptop mỏng trên tay xuống, chữ viết trên đó rất mờ, không thấy rõ, nhưng hình như rất nhiều hoa văn. “Em cũng muốn thưởng thức buổi tập luyện của các anh.”
Tình hình tiếp theo liền không cần phải nói nhiều, tất nhiên là Slytherin và Gryffindor xung đột theo quán tính, đương nhiên không thể phủ nhận động cơ kì quái khi Slytherin đi tìm Snape, thay đổi duy nhất là Nagini đứng ở một bên, loáng thoáng thấy ở vị trí trung tâm là Harry có chút bị thương, còn Hermione lại cắn môi, vẻ mặt khó xử. Đến khi Ron liên tục nôn ra mấy con sên, Ansel chủ động đóng vai người tốt đưa cho Harry đứng bên cạnh Ron một bình thuốc nước, “Dược tề xoa dịu, hẳn là có thể dừng lại ảnh hưởng của ma pháp vừa rồi.”
Harry nhận được thiện ý của Slytherin thì có chút không biết làm sao, Ron luôn bất mãn với Slytherin thì lại khinh thường hất bình thuốc kia đi, vừa nôn ra sên vừa khó khăn châm chọc Ansel.
Ansel thản nhiên nhún vai, sau đó mỉm cười trực tiếp dùng đũa phép phả hủy bình thuốc rơi trên mặt cỏ, “Chỉ là vật thí nghiệm, không cần thì thôi!” Trong sự khiếp sợ của các Gryffindor, cậu biểu hiện sự khinh thường còn mãnh liệt hơn Ron…
Nagini không nói gì nhìn Ansel, dù là vật thí nghiệm thì hiệu quả nhất định cũng rất tốt, đứa bé Ansel này tính tình giống hệt Veronica, nói đến là đến chả thèm báo trước gì cả!