Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2953

 

 Ông ta giơ kiếm Tu Tiên lên cao rồi chém xuống đầu Diệp Bắc Minh.  

 

“Minh Nhi!”  

 

Bọn Diệp Thanh Lam biến sắc.  

 

Diệp Bắc Minh vẫn thờ ơ nhắm mắt như cũ.  

 

Sở Sở sốt ruột điên người: “Chị ơi, mau cứu người với!”  

 

Bỗng nhiên.  

 

Một tiếng kêu nhẹ vang lên: “Không được làm tổn thương chồng tôi!”  

 

Không gian tách ra, một cô gái vội vàng lao tới, đằng sau là ba ông lão thuộc Ma tộc.  

 

Ba ông lão Ma tộc kia đồng loạt ra tay đỡ lấy đòn đánh ấy.  

 

Rầm!  

  Advertisement

Dư chấn cuộn trào, khói bụi nổi lên mịt mù.  

 

Yến Cửu Châu chật vật lùi về sau vài bước, kiếm Tru Tiên trong tay khẽ run.  

 

Ông ta khiếp sợ nhìn sang.  

 

Ánh mắt ông ta đặt vào ba người kia: “Tu La Tộc hả? Các người không an ổn ở Ma giới đi mà chạy tới nhúng tay vào chuyện Thanh Vân Môn làm gì?”  

 

Lão tổ Tu La lạnh lùng nhìn ông ta: “Đây là người đàn ông của nữ hoàng tộc tôi, ông không được giết!”  

 

Yến Cửu Châu bình tĩnh đáp: “Tên này chết chắc rồi, dù có là ai tới cũng không cứu được đâu!”  

 

“Thế hả?”  

 

Lão tổ Tu La cười đầy thâm ý: “Ba người chúng tôi là cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong, hợp sức giết một kẻ cảnh giới Tạo Hóa sơ kỳ vẫn có khả năng đấy!”  

 

“Ông có muốn thử xem liệu mình chết hay là chúng tôi xong đời?”  

 

Ly Nguyệt quát: “Ba vị lão tổ, không cần nói nhảm với ông ta!”

“Nếu ông ta dám ra tay thì giết không tha!”  

 

Nói xong, cô ta nhìn về phía bọn Diệp Thanh Lam: “Bác ơi, bác dẫn chồng cháu tới Ma giới trước!”  

 

“Chúng cháu sẽ ở đằng sau cản chúng!”  

 

Diệp Thanh Lam nhìn Ly Nguyệt: “Cô gái, cảm ơn nhé!”  

 

“Cô!”  

 

Yến Cửu Châu cố kìm nén cơn tức trong mình: “Diệp Bắc Minh bị điên rồi, Tu La Tộc các người cũng điên theo luôn à?”  

 

Sau khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa, ông ta chưa từng cảm thấy tức đến vậy.  

 

“Chỉ vì một tên Diệp Bắc Minh đắc tội Thanh Vân Môn đáng giá ư?”  

 

Nữ hoàng Ly Nguyệt không thèm ngoảnh mặt lại: “Cho dù đắc tối tất cả thế lực ở thế giới Tam Thiên thì tôi cũng không tiếc!”  

 

“Cô!”  

 

Yến Cửu Châu tức hộc máu.  

 

Ông ta không dám chắc một mình đối đầu với ba cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong.  

 

Thế là ông ta chỉ đành đứng đó trơ mắt nhìn nữ hoàng Ly Nguyệt dẫn Diệp Bắc Minh đi.  

 

Bỗng nhiên.  

 

Hai bóng người nhanh chóng bay tới.  

 

Một lão già mặc đạo bào.  

Và một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím.  

 

 

Người đàn ông mặc áo bào tím trầm lặng nói: “Yến huynh à, chúng tôi đã đợi ông mười lăm phút rồi đó”.  

 

 

“Chẳng phải ông nói sẽ xử lý việc này nhanh thôi sao?”  

 

 

“Ba cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong và thêm một đám kiến hôi dưới cảnh giới Chân Huyền lại có thể uy hiếp một sự tồn tại ở cảnh giới Tạo Hóa như Yến huynh đây sao?”  

 

 

Yến Cửu Châu hơi ngượng ngùng: “Giang huynh à, giúp tôi một tay nhé!”  

 

 

“Nếu ông đã mở lời thì tôi đây đành giúp ông một lần!”  

 

Bình Luận (0)
Comment