Chương 429
Sau khi bọn họ nhìn thấy Diệp Bắc Minh, liền cười lạnh lùng một tiếng: “Cút!”
“Muốn cút thì cũng là các người cút!”
Diệp Bắc Minh dậm chân trên mặt nước, sau khi tóm được Ngư Ấu Vy liền nhảy lên trên bờ.
“Muốn chết đây mà!”
Một tông sư võ đạo trong đó tung một quyền đến mang theo luồng gió gào thét!
Phập!
Diệp Bắc Minh ôm Ngư Ấu Vy, đá một cú.
“Phụt!”
Phun ra máu tươi, tên tông sư võ đạo này bị đá chết.
Hai người còn lại hít khí lạnh, quay người định bỏ chạy.
Diệp Bắc Minh ôm Ngư Ấu Vy đuổi theo: “Muốn chạy hả?”
Phập phập!
Anh tung ra hai cú đá khiến họ bị thương nặng, rồi lạnh giọng hỏi: “Các người là ai?”
“Xèo xèo!”
Đột nhiên, toàn thân hai tông sư này run lên, miệng sùi bọt trắng chết.
“Trúng độc?”
Diệp Bắc Minh nhìn ra bọn họ đã cắn vỡ thuốc độc ngậm trong miệng.
Anh cũng mặc kệ hai người họ, kiểm tra thương thích của Ngư Ấu Vy.
Ở vị trí lồng ngực của cô ta có hai cái lỗ đang chảy máu tươi.
Phụt! Phụt!
Diệp Bắc Minh lấy kim châm ra cắm vào huyệt đạo cầm máu.
Ngư Ấu Vy mở mắt, phát hiện là Diệp Bắc Minh: “Diệp… Bắc Minh… là anh?”
“Đừng nói gì, bây giờ cô rất yếu”.
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Roẹt!
Anh xé rách áo của Ngư Ấu Vy, lấy thuốc cầm máu cho cô ta.
Hôm qua trị thương cho Hạ Nhược Tuyết, đan dược còn thừa được anh cất vào trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Lúc này giơ tay lên là có thể lấy ra.
Ngư Ấu Vy giay dụa muốn đứng lên!
Chân mềm nhũn, lại nhào vào lòng Diệp Bắc Minh: “Tôi đã điều tra được thông tin mà anh cần… một… chưa đến một tuần, năm ngày, trong năm ngày… tôi hoàn thành được lời hứa của tôi…”
Diệp Bắc Minh rất kinh ngạc: “Cô chỉ vì việc này mà mất nửa cái mạng hả?”
Ngư Ấu Vy cắn răng.
“Tôi đã nói, tôi không nợ anh gì hết!”
Cô ta lấy ra một chiếc nhẫn từ trong túi: “Cái này, là mẹ anh để lại”.
Kiểu dáng cổ xưa.