Chương 430
Sang trọng hoa lệ.
Bên trên còn có một hình phượng hoàng.
Vừa nhìn là biết đồ của phụ nữ.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bỗng truyền âm: “Nhẫn trữ vật? Cậu nhóc, mẹ cậu không phải là người bình thường đâu”.
Diệp Bắc Minh bất ngờ: “Nhẫn trữ vật, đó là cái gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Đó là một loại kỹ thuật mở ra không gian trong chiếc nhẫn để chứa đồ vật”.
“Cậu có thể hiểu không gian của nhẫn trữ vật giống như không gian trong ngọc bội tháp Càn Khôn Trấn Ngục, nguyên lý gần như nhau”.
“Nhưng không gian trong nhẫn không to bằng tháp Càn Khôn Trấn Ngục”.
Diệp Bắc Minh liền hiểu ra.
Bên trong chiếc nhẫn có một khoảng không gian.
Có thể chứa đồ vật.
Giống như ngọc bội mà mẹ để lại, bên trong có một tòa tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
“Làm thế nào để mở được thứ này?”
Diệp Bắc Minh ổn định thương tích cho Ngư Ấu Vy.
Rồi gọi cho Vạn Lăng Phong, bảo ông ta đến xử lý việc bên này.
Rồi anh ngồi nghiên cứu nhẫn trữ vật ở một bên trong lúc chờ đợi.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Sử dụng thứ này cần phải thần niệm”.
“Đối với người luyện võ, bắt đầu tiến vào cảnh giới võ tông, mới có thể có thần niệm”.
“Không có thần niệm, thì không thể mở được nhẫn trữ vật”.
Diệp Bắc Minh hơi thất vọng: “Vậy sao?”
“Nhưng”.
“Nhưng cái gì?”
“Tôi là ai chứ? Bắt đầu từ lúc chúng ta ràng buộc với nhau, thì cậu đã có thần niệm rồi”.
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh bất ngờ.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Bất cứ lúc nào cậu cũng có thể cảm nhận được mọi thứ trong phạm vị bán kính năm trăm mét, hơn nữa, còn có thể nhìn rõ được cảnh giới võ đạo của người khác, đó chính là sức mạnh của thần niệm”.
Diệp Bắc Minh hiểu ra.
Thì ra là vậy.
“Đeo nhẫn trữ vật lên tay đi”.
“Sau đó tĩnh tâm, thần niệm kết nối với chiếc nhẫn”.
Diệp Bắc Minh làm theo.
Tất cả mọi thứ bên trong nhẫn trữ vật xuất hiện trước mắt anh.
Không gian trong nhẫn trữ vật không lớn, chỉ khoảng ba bốn mét vuông.
Diệp Bắc Minh nhìn những thứ bên trong mà ngẩn người.