Anh trực tiếp vận dụng Thúc Địa Thành Thốn và Hư Không thuật! Bóng dáng anh biến mất trong nháy mắt!
"Muốn chạy ư? Tìm cho tôi! Phong tỏa lối ra của Vô Căn Chỉ Địa, trước khi tìm được người này, không ai được phép ra khỏi đây!"
Một lúc sau. Diệp Bắc Minh đã đến trước một rừng đá, anh dừng bước. "Tiểu Tháp, ông nghĩ sao về chuyện này?”
"Trước mắt, thông tin của chúng ta quá ít! Nhưng nữ nhân đó gọi cậu là "ứng viên, hơn nữa còn bảo bắt đầu từ lúc cậu tu luyện Phép tắc Luân Hồi, bọn họ đã theo dõi cậu rồi!"
Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng: "Vậy nên, bổn tháp đoán!"
"Thứ nhất, cái ứng viên này, chắc chắn không chỉ có mình cậu!"
"Thứ hai, tu luyện phép tắc Luân Hồi, là một trong những điều kiện để trở thành ứng viên!"
"Thứ ba, bọn họ cần cậu nhanh chóng nâng cao thực lực, còn về phần sau đó cần cậu làm gì, thì bổn tháp không biết!"
Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng, ánh mắt ngưng trọng: "Gần giống với suy đoán của tôi!"
"Lúc ở sâu trong Thạch Điện, Dao Trì và Dao Hi từng nói một câu!"
"Dù cho người phụ nữ đó tu luyện phép tắc Luân Hồi, xuyên qua quá khứ và tương lai! Tiểu Tháp, ông bảo liệu có liên quan đến cái này không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm ngâm một lúc.
"Có lẽ là có! Phải rồi, nhóc conI"
"Lúc cậu triệu hồi Đạo đài Luân Hồi, chẳng phải có người xuất hiện trong thần niệm của cậu, muốn giết cậu à?"
Diệp Bắc Minh nheo mắt, suy nghĩ vài giây: "Hình như đúng vậy!"
"Có lẽ, chúng ta sẽ có đột phá từ chỗ Đạo đài Luân Hồi!"
Anh hành đông luôn!
Anh qiâm chân môt cái!
Triệu hồi ra Đạo đài Luân Hồi!
Vùng phép tắc Luân Hồi xuất hiện, một đạo đài có đường kính vạn mét hiện ra dưới chân Diệp Bắc Minh!
ÙI
Điều làm người ta bất ngờ là, đạo đài Luân Hồi biến thành màu đỏ tươi rồi!
Như thể nhuốm máu vậy!
Giống Địa Ngục!
Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân giữa trung tâm đạo đài Luân Hồi, điên cuồng vận chuyển lực lượng của phép tắc Luân Hồi!
Một khắc đồng hồ, chưa có biến hóa!
Hai khắc đồng hồ, chưa có biến hóa!
Phải nửa canh giờ sau, Diệp Bắc Minh chợt mở mắt ra!
Ong!
Phía trên không trung của Đạo đài Luân Hồi chợt nứt ra một lỗ hổng! Chỉ to bằng cái bát, nhưng lại có một thanh trường kiếm màu đỏ bay ra! Tốc độ quá nhanh, nó đâm qua tim Diệp Bắc Minh!
Đóng đỉnh anh trên đại đài Luân Hồi, kiếm này cực kỳ đặc biệt, trên thân có phù văn màu máu lóe sáng!
"Thời gian nghịch chuyển!" Diệp Bắc Minh quát một tiếng, thời gian quay lại mười giây trước!
Ánh mắt anh sắc bén, nhắm đúng vị trí thanh trường kiếm màu đỏ xuất hiện khi nấy!
Chuẩn bị sẵn sàng trước!
"Đến lúc rồi!"