Anh khế quát!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay, anh vừa chém ra một kiếm!
Trường kiếm màu máu lại xuất hiện, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đập vào
nó, vang lên một tiếng giòn tan: "Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại muốn giết người tu luyện phép tắc Luân Hồi!"
Không có bất cứ lời hồi đáp nào! Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Anh lại quay lại khu vực trung tâm đạo đài Luân Hồi, khoanh chân ngồi xuống!
Yên lặng chờ đợi!
Khoảng nửa canh giờ sau, lại có ba thanh trường kiếm màu máu từ các vị trí khác nhau đột nhiên xuất hiện!
VùiI
Để lại một đạo tàn ảnh tại chỗ, ba thanh kiếm màu máu đóng đinh trên đạo đài Luân Hồi!
Diệp Bắc Minh xuất hiện ở phía bên kia: "Đừng nghĩ nữa, ở trong phép tắc Luân Hồi, ngươi không giết được ta đâu!"
"Nói cho ta biết, ngươi là ai, tai sao lai muốn qiết ta, có lẽ chúng ta có thể hợp tác!"
"Hợp tác? Ngươi cũng xứng sao?”
Giọng của đối phương giống như từ chín tầng mây vọng xuống! Cao cao tại thượng!
Ngông cuồng ta đây!
€oi rẻ hết thảy!
Diệp Bắc Minh nói: "Ngươi dùng mọi thủ đoạn để giết ta, chứng tỏ ta có uy hiếp đối với ngươi!"
"Ngươi còn truy sát những người tu luyện phép tắc Luân Hồi khác nữa, chứng tỏ ngươi rất kiêng dè điểm này!"
"Từ chỗ một nữ nhân, ta biết được, tu luyện Phép tắc Luân Hồi, cuối cùng có thể xuyên qua thời không, đi về quá khứ, đi tới tương lai!"
"Vậy ngươi đang núp ở quá khứ, hay tương lai?" Đối phương hơi bất ngờ: "Những lời này, là ai nói với ngươi vậy?"
Diệp Bắc Minh không giấu: "Ta gặp được một người phụ nữ, cô ta bảo ta là ứng viên!"
"Nhưng hình như bọn họ đã bỏ cuộc rồi!"
Đối phương hừ lạnh: "Không thể có chuyện đó được! Đám người đó đã bồi dưỡng ra rất nhiều ứng viên, tu luyện phép tắc Luân Hồi!"
"Họ không thể dễ dàng bỏ cuộc được!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta không muốn làm địch với ngươi!"
"8m" “Ta muốn hợp tác!"
Trên bầu trời đạo đài Luân Hồi, im như tờ!
Đối phương chưa trả lời ngay!
Diệp Bắc Minh rất là có kiên nhẫn, anh đợi suốt một canh giờ!
Sau đó, cái giọng nói coi rẻ hết thảy kia lại vang lên: "Ngươi muốn hợp tác thế nào?"
Diệp Bắc Minh đúng mực nói: "Nói cho tôi biết mọi chuyện! Chúng ta bắt tay, thay đổi vận mệnh!"
"Thay đổi vận mệnh? Ha ha hai"
Giọng nói đó cười như điê
"Chẳng lẽ vận mệnh của ngươi còn chưa đủ tốt à? Theo như ta được biết, chỉ cần là ứng viên, con đường võ đạo sẽ không gặp trở ngại, kẻ nào cũng là con trời!"
"Vận mệnh của ngươi, còn cần thay đổi sao?" Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Ta ghét bị người khác kiểm soát cuộc sống!"
"Ta ghét việc mỗi một nơi mà ta đi qua, đều có ngươi âm thầm theo. dõi!"
"Ta càng ghét việc, mọi thứ mà ta làm đều là trò chơi do kẻ khác đã sắp đặt sẵn!"
"Chuyện mà ta không chấp nhận được nhất, đó là những người bên cạnh ta đều phải phục vụ cho việc này!"
"Thâm chí, sinh tử tồn vong của ho, còn trở thành thủ đoạn khích lê ta!"
"Bọn họ dùng tính mạng của người mà ta quan tâm, uy hiếp ta tăng cảnh qiới! Ta phải thay đổi tất cả!"