Kouga đương nhiên câm miệng. Đừng nghĩ hắn sợ Inuyasha trong bộ dạng nhân loại này, hắn là sợ dao động linh lực trên cổ Inuyasha kia.
Kẻ lắm miệng đã không nói nữa, Inuyasha cũng rất ngạo kiều hất mặt:
" Hiện tại ngươi có thể đi. "
" Đi? " Suy nghĩ của Kouga căn bản cùng hắn không tại một tuyến, lại như nhớ ra gì đó, lưu manh nói: " Ta hiện tại không muốn đi. Trước dạo quanh nơi này một vòng đã. Biết đâu còn có tộc nhân của ta bị bắt làm nô lệ ở nơi này. "
" Nô lệ? Lang tộc? " Inuyasha không quá tin tưởng nghiêng đầu:" Ta cứ nghĩ chỉ có nhân loại mới bị ép làm nô lệ ở đây?"
" Ngươi nghĩ quá đơn giản. " Không biết nghĩ đến điều gì, Kouga đột nhiên cười lạnh: " Thế giới này nhược nhục cường thực, không có khả năng tự bảo vệ mình, chỉ có thể mặc người định đoạt. "
Vấn đề thực lực vẫn luôn là cái gai trong lòng Inuyasha, sắc mặt hắn cũng không mấy tốt đẹp nhắc đến vấn đề này. Tính tính một chút, từ lúc hắn uống loại dược kì lạ kia của sama cũng có gần một tháng, cách thời gian có thể khôi phục lực lượng còn hơn hai tháng nữa. Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải kéo dài thời gian ở Hồ tộc đến hơn hai tháng nữa mới có thể thoải mái hành động?
Thấy thái độ không tốt của Inuyasha, Kouga biết điều câm miệng, hai mắt đảo quanh, giống như thật sự tìm kiếm thứ gì đó. Hai người đi đi một hồi liền hết nửa chợ, trên đường cũng thu hút không ít tầm mắt xung quanh.
Inuyasha gần như đã là khách quen của nơi này. Không nói náo loạn lần trước cùng Sesshomaru, chỉ riêng khuôn mặt này của Inuyasha cũng đã đủ xoát tồn tại cảm, lại càng không nhắc đến ngày nào hắn cũng ở đây dạo vài vòng trong thời gian giận dỗi cùng Sesshomaru. Thêm nữa, Sesshomaru và Kouga đều là mỹ nam tử có phong vị riêng, đi cùng hắn lại càng dễ khiến người ta ghi nhớ.
Càng khiến kẻ khác nghi ngờ, rõ ràng hồng y " thiếu nữ " kia chỉ là nhân loại, thế nào lần lượt thu hút được yêu quái cường đại xoay quanh nàng?
" Ngươi có thể cút đi sao? "Đi đi đi đến không kiên nhẫn, Inuyasha nổi giận đá chân Kouga. Lang yêu không tránh không né, bởi vì một cước của Inuyasha căn bản không đủ gãi ngứa cho hắn:
" Đến đây hẳn là đã an toàn rồi, ngươi có thể về rồi a."
" Về hay không là việc của ta!" Inuyasha giận dữ trừng mắt: " Và ngươi có thể dừng ngay việc bám theo ta được rồi! "
" Đường này rộng như vậy, không lẽ ai đi cùng hướng với ngươi đều là bám theo ngươi?" Kouga nhe răng cười, gần như lưu manh nói một câu. Inuyasha cười lạnh, dừng bước: " Vậy ngươi đi trước a. Ta hiện tại mệt, không nghĩ đi nữa. "
".... " Kouga đầu hàng: " Hảo đi. Ta là đang đi theo ngươi, như vậy hài lòng rồi đi?"
Rốt cuộc cũng chịu thừa nhận?
Inuyasha híp mắt không nói.Tiểu lang trong lòng Kouga lại kêu vài tiếng nhỏ, tựa hồ đang cười nhạo tộc trưởng da mặt dày của mình. Hảo thiếu niên nhìn đủ, lúc này mới tập trung vào chủ đề chính:
" Nói, ngươi rốt cuộc muốn gì ở ta? Tốt nhất ít vòng vo!"
Hai người bọn họ giằng co bên này, đằng xa hình như cũng có náo loạn nhỏ. Inuyasha vốn không nghĩ quan tâm, nhưng trong đó có một thanh âm non nớt nghe rất quen tai. Tạm thời tha cho Kouga, hắn do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định nên xem một chút.
" Làm phiền, cho qua một chút. "
Mỹ nữ đã mở lời, cho dù bất tiện không hài lòng cũng phải nghẹn xuống. Inuyasha một đường thuận lợi vào đến gần trung tâm đám đông, phía sau là Kouga đang nghi hoặc đi theo.
" Còn không ngại dọa người hay sao? Mau theo ta về nhà!" Thanh âm hẳn là của nữ giới trung tuổi không sai, trung khí mười phần, hơn nữa còn có không ít nôn nóng bất đắc dĩ bên trong. Yêu quái vốn dĩ cũng yêu xem náo nhiệt không kém gì nhân loại, đứng ngoài đường nháo như vậy hiển nhiên đủ mất mặt. Trả lời nàng là một tiểu hài tử, giọng mũi non nớt pha lẫn tức giận:
" Đã nói ta không phải nhi tử của các ngươi a! Ta đến tìm người, là tìm người! Buông ta ra!"
Bước qua một người cuối cùng chắn phía trước, Inuyasha theo bản năng nhìn về phía hài tử nọ, lập tức bị kinh ngạc đến, đứng yên bất động. Kouga vừa đi vừa nhìn ngó, ai nghĩ người phía trước dừng lại, hắn lập tức đụng lên Inuyasha.
Một đụng này khiến hồng y thiếu niên lảo đảo, lập tức trừng mắt nhìn hắn. Kouga tự biết bản thân làm sai, ngoan ngoãn đứng sang một bên, nhịn không được hiếu kỳ hỏi:
" Người quen? "
Inuyasha tựa hồ nhớ đến gì đó, nghiêng mắt nhìn hắn. Lang nhân bị ánh nhìn của hắn làm tóc gáy dựng đứng, vô thức ôm chặt lang tể tử trong tay: " Chuyện gì? "
" Là người quen không sai. " Inuyasha dường như không có việc gì quay đầu, nhàn nhạt nói: " Hôm nay vận khí của ta không sai, không chỉ ngồi trong nhà, ngay cả ra đường cũng có thể đụng phải người quen. "
Kouga cười gượng. Người này là đang mắng hắn mang phiền phức đến đi? Nhưng cũng phải nói, cách nói chuyện của Inuyasha gần đây ngày càng có vị đạo của Mikazuki, tiếu lý tàng đao khiến người khác dựng tóc gáy.
Hài tử sống chết không muốn đi kia, không nghĩ đến lại là Shippo, tiểu yêu hồ vẫn hay chạy theo Kagome. Inuyasha tạm thời còn chưa hiểu chuyện thế nào, chờ rõ ràng mới lại can thiệp sau cũng được. Không nghĩ đến hồ ly kia so với hắn còn gấp. Thấy thật sự không thể tự mình thoát nổi nữ yêu kia, tiểu hồ ly ánh mắt đảo quanh, vô tình rơi xuống một mạt hồng ảnh chói mắt.
" Inu.. .. " Kì thực tiểu yêu hồ muốn gọi thẳng tên ra, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện người kia là nữ. Một câu Inuyasha đến bên miệng lại ngạnh sinh sinh nuốt xuống, nghẹn đến đỏ mặt.
Không lẽ chỉ là người giống người?
Hi vọng vừa le lói đã bị dập tắt. Shippo một mặt cố gắng tránh nữ yêu kia lôi kéo, một mặt không cam lòng ngoái đầu, vừa vặn bắt gặp nữ nhân kia đang nhìn hắn, một bàn tay khác đang lén lút ra hiệu.
Người nọ rõ ràng đang vẽ đầu người có tai mọc trên cao. Tuy là đường nét có chút mơ hồ, nhưng tổng thể lại không sai được!
Inuyasha quả thật đang họa ra cơ bản bộ dạng bán yêu của hắn, hơn nữa từ thần thái của tiểu hồ yêu kia giống như cũng minh bạch ý hắn. Inuyasha không khỏi thở dài một tiếng. Thật là Shippo không sai, nhưng vì cái gì lại rơi vào tình cảnh dở khóc dở cười này?
Nghĩ nghĩ, hắn hơi tiến lên một bước, ý đồ trước hết ngăn cản Shippo bị mang đi. Không nghĩ đến hồ ly kia so với hắn còn gấp, nhoáng một cái dùng phép thế thân, trơn như cá trạch tuột khỏi tay nữ yêu nọ, nhanh như chớp nhào đến ôm chân Inuyasha: " Mẹ! "
"...."
Inuyasha đại khái đã hiểu vì sao Sesshomaru ghét bỏ hắn thích lo chuyện bao đồng nhiều.
Bởi vì hiện tại hắn thật sự rất muốn đem hồ ly kia đánh một trận hả dạ mới thôi. Ha ha ha....
Một chút cũng không đáng cười.
" Khục...." Kouga phía sau không kiềm nén được phát ra một âm tiết, ngay lập tức nhận được ánh mắt sắc lẻm của Inuyasha. Hắn trong lòng kêu khổ, mặt ngoài lại không thể không điều chỉnh lại biểu tình của mình, tránh để Inuyasha thẹn quá thành giận, thành thử ra biểu tình hắn bình thường nhưng khuôn mặt lại đỏ bừng vì nín cười.
Tạm tính xử lý xong lang yêu, Inuyasha mới quay đầu lại, nở nụ cười tươi rói chà xát tay: " Shippo-chan vừa gọi ta là gì vậy? "
Không thể không nói, thần thái của hắn lúc này rất giống Mikazuki mỗi khi bảo trì phong độ phát giận. Tiểu hồ ly da đầu run lên, biết điều ngậm miệng, chỉ là chết sống ôm chân hắn không buông.
Sự có mặt của Inuyasha hiển nhiên là một dấu hỏi chấm lớn trong đầu yêu quái có mặt ở đây. Nữ yêu khi nãy ngây người một hồi, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, gấp gáp tiến lên bắt lấy cánh tay của Shippo kéo về: " Con lại giở trò gì nữa đây? Mau xin lỗi vị tiểu thư này rồi chúng ta về nhà! "
Inuyasha lạnh mắt nhìn xuống không nói một lời, mặc bọn họ giằng co. Nữ yêu kia hiển nhiên đã gặp nhiều tình cảnh thế này, quay đầu gọi mấy yêu quái có vẻ là thủ hạ phía sau:
" Mau đem thiếu gia về, còn ra thể thống gì nữa! "
Bọn họ quả thật tiến lên, nhìn dáng dấp hẳn là định dùng vũ lực đem hai người tách ra, nhưng còn chưa tiếp cận được Inuyasha thì đã có một bàn tay đem bọn họ cản lại.
" Ngoan ngoãn đứng phía sau thôi. " Kouga không chút khách khí nhe răng, trong miệng phát ra vài âm tiết đặc thù của lang tộc. Mấy yêu quái kia cảm thấy bản thân đánh không lại, chỉ có thể chùn bước tại chỗ, đưa mắt hỏi ý kiến của chủ nhân.
Có lẽ không nghĩ đến vẫn còn một kẻ không dễ chọc, nữ yêu kia có hơi do dự nhìn chuyển qua giữa hai người. Nữ nhân mặc hồng y này nàng ta cũng biết, nhưng trừ ngày đầu tiên đi cùng một đại yêu quái ra thì mọi ngày đều là đi một mình. Chính vì vậy nên nàng ta mới dám cả gan đoạt hồ ly. Không nghĩ đến hôm nay còn có một kẻ cũng không tầm thường chút nào, nhìn ra có lẽ là lang yêu từ phương Bắc không sai.
Trong lúc nàng ta do dự không quyết, Inuyasha đột nhiên cười khẽ, nhìn nhìn hồ yêu đang ôm chân mình, hứng thú nói: " Nghe nói Hồ tộc có một quy định khá lạ. Nếu trong nhà có nuôi ấu hồ mà bị thất lạc, trưởng bối trong nhà sẽ bị giáng làm tiện dân, so ra chỉ hơn nô lệ một chút. Chính vì quy định kia mà dần xuất hiện một loại buôn bán ấu hồ cho những gia đình này, tuy rằng không náo nhiệt như buôn bán nô lệ, nhưng độ phát đạt thì khó mà nói được. Ta nói như vậy, hẳn là đều sáng tỏ rồi đi? "
_________________