Inuyasha căn bản không phải nói hù dọa ai, mà quả thật trong Hồ tộc có loại quy định này. Về phần hắn làm sao biết, chê cười, đương nhiên là Mikazuki trước khi hắn rời đi đã phổ biến tri thức trước.
Bị Inuyasha nói trúng, nữ yêu kia chột dạ trượt tay, lại do dự không dám vươn ra lần nữa. Nhỡ đâu hồ ly này là hậu đại của quý tộc hay đại thần nào đó, trả thù phía sau e là khó mà chống đỡ. Hồng y nữ nhân kia một thân quý khí, trang phục cũng là tinh mỹ không thôi. Nếu tùy tiện liền trêu vào....
" . .. Đi về. " Nữ yêu cuối cùng quyết định buông tay, cùng thủ hạ của mình nhanh chóng rời khỏi. Yêu quái xung quanh thấy vậy cũng tản đi, chẳng mấy chốc chỉ còn ba người bọn họ.
Lang yêu huýt sáo một tiếng, tán thưởng nhìn Inuyasha: " Ngươi làm sao biết Hồ tộc có quy định kia? "
" Liên quan gì đến ngươi?" Inuyasha tức giận nhấc chân liền muốn đạp, cảm nhận được trọng lượng trên chân mới sực nhớ ra: " Shippooooooo, ngươi đủ gan góc a...."
" Oa. " Không nghĩ đến tiểu hồ ly bất ngờ khóc lên, dọa hai người khác nhảy dựng. Kouga phiền nhất là trẻ con, nhanh chóng trốn đến sau lưng Inuyasha:
" Hắn bị gì vậy?"
" Ta làm sao biết?! " Inuyasha luống cuống tay chân đem tiểu hồ ly xách khỏi chân mình, mắt to trừng mắt nhỏ. Shippo một bên nức nở một bên nói: " Inuyasha, Kagome bị Naraku bắt đi rồi!"
" Cái gì? " Inuyasha cả kinh nhìn hắn, xác định không phải nói chơi sau thì khẩn trương hỏi: " Bọn họ bị bắt từ khi nào? Ta không phải đã nói cẩn thận chờ ta trở lại sao?"
Shippo phát tiết xong rồi cũng không khóc to nữa, chỉ ủy khuất nói: " Vốn dĩ cũng muốn như vậy, nhưng Kikyo-sama nói ngươi quá chậm chạp nên bọn họ xuất phát đi trước.... "
Nói này ngư long hỗn tạp, không thích hợp dừng lại nói chuyện lâu. Inuyasha nghĩ nghĩ, đem người túm về mã xa nói chuyện sau.
Không nghĩ đến hắn trì hoãn thời gian xuất phát, cuối cùng chính bọn họ lại không kiên nhẫn chờ được. Từ khi nhóm người Kagome rời khỏi Tây Quốc đến nay cũng gần có một tháng gì đó, mà Shippo lạc đến đây cũng đã khoảng một tuần. Theo lời hồ ly kể lại, Naraku chỉ bắt đi Kagome và Kikyo, Miroku và Sango thì không biết tung tích. Shippo vốn dĩ muốn tìm đến Tây quốc cầu cứu Inuyasha, không nghĩ đến sau khi đi vào một khu rừng biên giới thì lạc đường, sau đó bị đám yêu quái buôn bán ấu hồ bắt được đem về nơi này. Tuy nói hiện tại vòng vo vẫn gặp được Inuyasha, nhưng xét đến cùng cũng chẳng có tác dụng gì. Inuyasha nửa điểm yêu khí cũng không có, căn bản không trông chờ vào hắn cứu người được.
Tóm lại, sự việc hiện tại đi vào ngõ cụt.
" Để ta đi một chuyến xem sao. " Kouga đột nhiên lên tiếng, thành công nhận được hai cái nhìn khác biệt. Inuyasha là do dự không quyết, Shippo lại là nghi ngờ không thôi. Tiểu hồ ly tiếp xúc với Kouga chưa nhiều, đương nhiên không dễ dàng tin tưởng người lạ như vậy. Nhưng tình thế lúc này cấp bách, căn bản không phải lúc nghi ngờ qua lại. Tiểu hồ ly còn chưa đến tuổi bày mưu tính kế, chỉ có thể nghẹn lại nghi ngờ trong lòng, chờ đợi Inuyasha quyết định.
Rõ ràng ba người bọn họ có hai là yêu quái, lại nhất trí để Inuyasha thân là nhân loại sức chiến đấu không tính quá cường quyết định. Cục diện kỳ ba này thật dễ khiến người khác cười nhạo không chỉ một lần.
Như vậy e là không thể. " Inuyasha nhíu mày, từ trong ngọc bảo hộ lục lọi một hồi mới tìm được một tấm ngọc bài màu tím: " Chỗ đó không thể đơn độc tiến vào, đừng nói với ta ngươi không biết Naraku nhiều âm mưu quỷ kế thế nào. Trước hết ngươi cầm theo thứ này đến Tây quốc đưa cho mẫu thân và Mika-sama, sau đó để bọn họ bàn bạc kĩ hơn. Dù sao với thái độ trước đây của Naraku, ước chừng Kagome và Kikyo vẫn sẽ an toàn. Chừng nào bên Tây quốc còn chưa có động tĩnh, chừng đó Naraku chắc chắn không tùy tiện hành động. "
Tuy nói việc này rườm rà hơn so với tự thân đi thám thính, nhưng nể mặt Inuyasha giúp hắn lúc nãy, Kouga cũng chỉ có thể nhận lời. Nhân lúc Inuyasha sơ hở xoa đầu hắn một chút, Kouga nhanh chân bỏ chạy: " Ta đi trước, bảo trọng! "
"...." Inuyasha ngây người một lúc, nghiến răng nghiến lợi nhìn theo. Shippo lo sợ nhìn hắn, run rẩy túm vạt y phục của hắn: " Inuyasha... Chúng ta làm gì kế tiếp?...."
" A.. " Hồng y thiếu niên hồi thần, dắt Shippo vào trong mã xa:" Trước hết ngươi theo ta về Hoàng cung Hồ tộc, ta sẽ bàn bạc với Sesshomaru kĩ hơn. Nhưng ngươi cần nhớ một điều, không được gọi ta... "
Theo mã xa đi xa dần, câu nói của Inuyasha cũng nhỏ dần lại, chỉ có tiếng gió nhẹ vi vu theo sau.
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Sesshomaru hôm nay về có chút sớm. Không phải mọi ngày hắn không nghĩ thoát ra sớm hơn, mà là đám hồ yêu phiền phức kia luôn có thể bới ra những vấn đề kỳ ba kéo chân hắn lại. Hôm nay dường như có việc trọng đại ngoài ý muốn xảy ra, Hồ tộc chi chủ ngược lại vội vã đem hắn đẩy đi, khẩn cấp cùng quan thần của mình hội họp.
Aoi phụ trách đem Sesshomaru tiễn về. Sát điện hạ căn bản không quan tâm ai đi cạnh mình, với hắn trừ thân nhân ra chỉ chia làm hai loại người: có thể đánh và không thể đánh. Aoi hiển nhiên là người phía sau, nên trong mắt Sát điện hạ, nàng ta cùng hạt cát ven đường cũng không có gì khác biệt.
Về đến viện tử, Sesshomaru nhạy bén nhận ra khác biệt. Mọi ngày hắn về không tính trễ, Inuyasha cũng đã an vị trong phòng. Nhưng hôm nay trong viện tử rõ ràng không có ai, hương vị trên người Inuyasha vô cùng đạm. Ngoài ra còn có mùi lạ, dường như hắn đã gặp qua không chỉ một lần.
Lang tộc.
" Tân hậu còn chưa về? " Aoi dường như vô tình thốt ra: " Ta vừa nãy có nghe một vị phu nhân nhắc qua, nói nàng ra ngoài gặp được Tân hậu cùng một lang yêu đi dạo trên chợ. Không lẽ còn chưa dạo xong?"
Sesshomaru ánh mắt hơi tối, bất ngờ quay đầu, hàn ý trong mắt khiến Aoi vô thức run rẩy: " Ngươi có thể đi. "
Biết bản thân không nên đi quá xa, Aoi cười gượng liền rút lui: " Sesshomaru-sama cứ nghỉ ngơi, ta lập tức rời đi. "
Không để Sesshomaru chờ lâu lắm, Inuyasha trở lại so với hắn cũng chỉ chậm năm phút, hơn nữa còn xách theo một chỉ hồ ly không lớn không nhỏ. Thấy trong phòng có người, Inuyasha đầu tiên là ngẩn ra, phản ứng tiếp theo là đề phòng dừng lại.
Không lẽ Tsukimaru tên kia lại chạm mạch nào chạy đến chỗ này quấy rầy?
Xa xa, Tsukimaru bất hạnh đột nhiên hắt xì liên tục ba cái. Hắn lấy khăn tay sửa sang lại bản thân, dường như không có việc gì: " Chư vị, thời gian để hành động đến rồi. "
" Chắc chắn? " Hồ tộc chi chủ cũng không quá tin tưởng hắn. Về cơ bản, quan hệ giữa bọn họ chỉ là hợp tác có lợi, không có tín nhiệm bồi vào. Tsukimaru cũng biết địa vị của mình, nhịp nhàng gõ tay trên bàn gỗ: " Đem nay là trăng non, không thể thích hợp hơn được nữa. Pháp thuật ta nói chỉ có thể thực hiện trong đêm nay, Tây quốc bên kia thời gian cũng đã chín muồi, đảm bảo vạn vô nhất thất. Chỉ là....ta có một yêu cầu. "
" Yêu cầu của ngươi? " Hồ tộc chi chủ căn bản không nghĩ hắn có tư cách này, nhưng bí pháp trong tay hắn, bọn họ tạm thời chỉ có thể nhẫn nhịn: " Nếu nó nằm trong khả năng của ta, ta sẽ tận lực suy xét. "
Ngụ ý, ta không nghĩ sảng khoái đồng ý một việc này.
" Cũng không ngoài ta dự đoán. " Tsukimaru chẳng có một chút bất ngờ, nói đúng ra là toàn bộ đều ở trong hắn dự tính: " Ta muốn, là quyền kiểm soát con tin. "
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Inuyasha vốn nghĩ chuyện của Shippo sẽ phải giải thích không ngắn, thậm chí nếu không cẩn thận có thể gây xích mích, nhưng không nghĩ đến thái độ của Sesshomaru lại thoải mái đến kỳ lạ.
Lắng nghe, nhìn chăm chú, sau đó là gật đầu. Một động tác dư thừa cũng không có, thiếu chút nữa làm thiếu niên nghĩ hắn là kẻ khác cải trang. Shippo thuận lý thành chương ở lại, đương nhiên là sẽ ở trong phòng nhỏ bên hông chủ thất. Tiểu hồ ly một khắc cũng không nghĩ ở lại căng thần kinh với Sesshomaru, chớp mắt liền lủi về phòng mình. Inuyasha thấy hồ ly đã đi rồi, do dự ngồi xuống đệm:
" Ngươi thật sự không muốn nói gì? "
Sesshomaru ngưng lau kiếm, ánh mắt như nguyệt quang thanh thanh lãnh lãnh nhìn hắn: " Ta cần phải nói gì? Hỏi ngươi đi đâu, đi cùng ai sao?"
Inuyasha đau răng. Nói như vậy chứng tỏ người này biết mình làm gì cả buổi sáng rồi.... Nhưng thái độ bình thản này là thế nào hả? Không lẽ bình thường không phải nên tỏ một chút thái độ gì đó sao? Rõ ràng việc gì cũng đã làm qua, quan hệ còn không bằng huynh đệ không vừa mắt nhau lúc trước.... Tuy nói tính cách tạo nên suy nghĩ và cách xử sự khác nhau, nhưng có cần lạnh nhạt như vậy không? Sesshomaru lúc nào cũng cho hắn một ảo giác, bọn họ chỉ là người qua đường cùng hợp tác trong một việc, ngoài ra không còn bất cứ quan hệ nào khác....
" Cạch " một tiếng, Thiết Toái Nha, Thiên Sinh Nha và cả Nanh Quỷ đều được đặt sang một bên. Inuyasha hồi thần, cằm lại bị một bàn tay lạnh lẽo bắt lấy, đối diện là đôi mắt kim sắc hẹp dài không đáy. Mơ hồ chưa rõ tình huống, bên tai thiếu niên lại nghe thấy từng chữ một từ đôi môi mỏng manh bạc tình của người nọ:
" Mikazuki nói với ta ngươi luôn khuyết thiếu cảm giác an toàn....Xem ra không sai chút. "