" Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!!!!! "
Toàn bộ chủ điện lặng ngắt sau tiếng hét nọ. Tất cả hoang mang nhìn nhau, không biết kẻ nào to gan đến như vậy, còn dám la hét trong hoàng cung, giữa lúc yến tiệc quan trọng thế này.
Sesshomaru hơi nhíu mày, một tay tạm đỡ lấy Katsumiku đang bắt đầu lung lay bên cạnh, thanh âm không giấu đi khó chịu: " Là kẻ nào? "
Bên dưới bắt đầu có những tiếng xì xào rất nhỏ, dần dần trở nên to hơn. Mikazuki cau mày vẫy một thủ vệ gần đó, ra hiệu cho hắn đi xem xét tình hình bên ngoài.
Không chờ thủ vệ trở lại báo cáo, một cung nữ sắc mặt tái mét lảo đảo chạy vào, trong ánh mắt đều là kinh hoàng khó nén. Cung nữ run rẩy vấp chân ngã xuống, lồm cồm bò trên tấm thảm đỏ tươi: " Bệ, bệ hạ.... "
Cung nữ nọ luống cuống như vậy nhưng không ai rảnh quản tội người nọ. Tất cả lúc này chỉ có một câu hỏi: Bên ngoài xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc cung nữ nọ đã nhìn thấy cái gì mà lại có vẻ mặt khiếp sợ như vậy?
Không ai cản lại, cung nữ một đường run rẩy bò đến giữa chủ điện, sụp đầu lạy: " Bệ, hạ,.... Cô....Công, công chúa... công chúa Tomoe, đã chết! "
" Cái gì!? " Vô số tiếng thốt lên đầy giật mình, khuôn mặt ai nấy đều là không thể tin được, hoang mang nhìn nhau. Tiếng xì xào trong chủ điện càng thêm mãnh liệt:
" Chuyện này sao có thể? Rõ ràng sáng nay..... "
" Chết ngay lúc này? Không lẽ.... "
" Công chúa đó quả nhiên không ít kẻ thù. "
"...."
Nội dung trong mỗi lời nói ngày càng nặng hơn, cũng ngày càng đi theo hướng võ đoán bừa bãi.
" Chư vị. " Gia trưởng đại nhân nhàn nhạt lên tiếng, đơn giản liền ngắt đi chuỗi xì xào khiến người khó chịu này: " Hiện tại sự việc chưa rõ, còn phiền tất cả trở về chỗ ngồi. Ta sẽ lập tức ra ngoài xem xét. "
Cung nữ bò xoài trên mặt đất đã được nâng đi. Mikazuki lên tiếng không thể nghi ngờ là một lời yêu cầu chấm dứt thái độ nghi kị vượt quá khả năng chịu trách nhiệm của đại thần và sứ giả Hồ tộc. Một nam nhân bên sứ đoàn bước ra, sắc mặt nặng nề giọng nói trầm thống hướng Sesshomaru vấn tội:
" Yêu Vương bệ hạ, xin cho Hồ tộc một lời giải thích! "
Hồ tộc công chúa đột nhiên chết tại hoàng cung Tây quốc, nhìn ở góc độ nào cũng là Tây quốc có lỗi. Xem thái độ của sứ giả lúc này, hẳn sẽ muốn hạch sách Tây quốc bọn họ một phen. Nếu không cẩn thận, chiến tranh giữa hai nước là điều hoàn toàn có thể lý giải.
Lúc này, người cần ra mặt nhất đương nhiên là Sesshomaru. Hắn sở vi bất động nghiêng đầu, khóe môi cong lên một độ cong lạnh lẽo.
Người có mặt trong điện đều không khỏi rùng mình. Mỗi lần Sesshomaru nở nụ cười,người chứng kiến đều có cảm giác xui xẻo đang kéo đến, kinh khủng hơn là ngươi còn không có khả năng chống đỡ. Mỹ nhân như hoa cách đám mây, nhất tiếu khuynh thành. Nhưng Sesshomaru cười lên chỉ khiến bọn họ sống lưng lạnh run, chân nhũn thành bùn cám.
Sứ giả Hồ tộc không khỏi chùn bước, cũng không dám ngẩng đầu đối diện cùng Yêu Vương cao cao tại thượng.
Sesshomaru vừa muốn đứng lên, người bên cạnh lại không hẹn mà lung lay một chút. Hắc tuyến giăng lên sau ót, hắn khẽ vỗ nhẹ khuôn mặt nóng bừng của thiếu nữ: " Này? "
Trước mắt như có vô số bóng chồng hiện ra. Katsumiku lắc lắc đầu, mờ mịt hỏi: " Ch, chuyện gì? "
Động tác nhỏ của hai người tạm thời không có nhiều người chú ý đến, vì hầu hết người có mặt đều đã cúi thấp đầu. Irasue khẽ cau mày, ra hiệu cùng Mikazuki. Người kia hiểu ý gật đầu, đạp lên bậc thang đi về phía ngự tọa.
Tây quốc chủ mẫu trước tiên quay người ra ngoài. Nàng cần đi xác nhận thực hư chuyện này đã.
Mikazuki lấy ra một viên dược hoàn màu trắng uy thiếu nữ uống vào. Katsumiku nhíu mày đem dược hoàn nuốt xuống, đầu óc ít nhiều thanh tỉnh hơn. Tuy nhiệt độ cơ thể còn khá cao, ít nhất cũng đã có thể tự mình đứng thẳng.
Này giờ ý thức cứ như trôi nổi trên mây, không thể tiếp nhận bất cứ thứ gì từ bên ngoài. Ai biết được một ly rượu thôi lại đáng sợ như vậy, khiến Katsumiku càng thêm ân hận quyết định nông nổi lúc nãy của mình.
Quả nhiên rượu vào hại nhân a... Từ nay chết cũng không đụng vào thứ đó nữa a....
Tinh thần có điều cải thiện, thiếu nữ day day trán, phản xạ hỏi một câu: " Sama, vừa nãy có chuyện gì -.... "
" Suỵt!!" Gia trưởng đại nhân nhanh tay ra hiệu, nhân lúc những người xung quanh còn chưa phát giác khẽ nói: " Tomoe xảy ra chuyện, ngài trước hết đi cùng điện hạ."
Thiếu nữ cái hiểu cái không gật đầu. Sesshomaru một tay gõ nhẹ tay vịn ngự tọa, tựa tiếu phi tiếu nhàn nhạt nói: " Nếu sứ giả đã khẩn cấp như vậy, tất cả những người có mặt ở đây nên ra ngoài xem một lần. Đến lúc đó -"
Hắn lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống: " Tây quốc tự nhiên có câu trả lời thích đáng cho Hồ tộc. "
Có tiếng cười rất khẽ vang lên. Sesshomaru hơi nghiêng mắt, vừa vặn bắt được biểu huynh của mình bước ra khỏi đám người. Tất cả những người khác cũng đang tò mò nhìn hắn, hiển nhiên không hiểu cử động này của Tsukimaru có ý nghĩa gì.
Mikazuki che miệng cười khẽ,đôi mắt tím biếc chỉ có tự tin và bình tĩnh, hoàn toàn không có chút bất ngờ trước sự việc lần này: " Hoàng thân cười như vậy, không lẽ có ý kiến gì tốt sao? "
Tsukimaru sắc bén thu lại nụ cười, ánh mắt không chút sợ hãi nhìn thẳng: " Sự việc lần này chắc chắn không đơn giản, nhưng quan trọng hơn là hữu nghị giữa hai quốc gia. Công chúa yêu lực không thấp, sẽ không dễ dàng bị hạ sát như vậy. Trong chuyện này nhất định có cao tầng nhúng tay, chỉ mong bệ hạ hành xử theo luật, không bỏ qua bất cứ nghi phạm nào. "
Một phen lời nói của Tsukimaru thần bí tối nghĩa, khiến người nghĩ không ra trong đầu hắn đang suy tính cái gì. Sesshomaru thùy hạ mi nhãn, ánh mắt kim sắc trong thoáng chốc bao trùm một tầng bóng ma sâu thẳm.
Hắn ý vị cười: " Hảo."
Rất hiếm khi nhìn thấy nụ cười kiểu này trên người Sesshomaru, Tsukimaru hơi nhíu mày, trong lòng âm thầm cân nhắc, ngoài mặt lại là hừ lạnh dẫn đầu ra ngoài.
Mikazuki cong cong đuôi mắt, nhàn nhạt đến một câu: " Chư vị, thỉnh. "
Sau khi hắn nối tiếp bước hoàng thân đáng kính, những người khác đều nhất tề đưa mắt nhìn Sesshomaru. Sát điện hạ hoàn toàn không chút để ý, khẽ nói: " Đi thôi. "
Có vài người theo bản năng muốn đi ra, lại bị người bên cạnh kéo lại trừng mắt. Bọn họ còn chưa kịp hiểu gì, Katsumiku đã lảo đảo đạp bước đi theo: " Ngươi từ từ..... "
Thì ra không phải nói bọn họ a....
Mấy người nọ vô thức đổ mồ hôi. Ai nghĩ được câu nói kia là hướng vị tiểu thư, khụ, " "tân nhiệm Yêu hậu " mà nói kia chứ? Suýt chút nữa thì....
Đoàn người trùng trùng điệp điệp rời khỏi chủ điện, từ thủ vệ dẫn đường đi đến nhóm cung điện đã được sắp xếp cho đoàn sứ giả. Dọc đường có không ít cung nữ tái mét gương mặt đi trên đường, có người còn không nén được trực tiếp đứng ở một góc nôn khan.
Một tầng không khí u ám bao trùm tất cả những người có mặt lúc này.
Đi tiếp một đoạn, hai bóng trắng xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Mikazuki đang cùng Tây quốc chủ mẫu nói chuyện, ước chừng là đang nói về chuyện của Tomoe hiện tại. Sắc mặt Irasue không mấy dễ nhìn, hiển nhiên trong người ôm một bụng tức giận không nhỏ. Nói cũng phải, chuyện lần này xảy ra ngay trong hoàng cung, chẳng khác nào đánh thẳng mặt hoàng thất chuyện phòng vệ lỏng lẻo, hay là.....
Ý nghĩa còn lại chỉ vừa mới chớm, ai nấy đều rùng mình, tự giác đem nó đè xuống.
Mikazuki tựa hồ lúc nào cũng không bị hoàn cảnh xung quanh tác động đến, trên môi vẫn vương một nụ cười nhàn nhạt. Đôi mắt tím biếc luôn đong đầy ý cười lơ đãng đảo qua, tình cờ dừng lại tại chỗ đoàn người đang tiến đến. Người nọ nhẹ nhàng vươn tay vuốt lại lọn tóc về sau tai, đại gia lại vô thức nuốt một ngụm nước miếng, sau đó nhịn không được phỉ nhổ mình một chút.
Này đã là lúc nào rồi a? Cư nhiên còn bị sắc dụ nữa.....Quả nhiên mỹ sắc lầm nhân a....
" Điện hạ. " Mikazuki cùng Irasue tách ra sau lập tức đi về phía này. Irasue tạm thời dẫn thủ vệ quân bao vây nơi này lại, không để kẻ nào khác có thể lọt lưới. Bọn nó đã tính xong bước đi kế tiếp, vấn đề còn lại chỉ là chia nhau ra hành động nữa là xong.
Sesshomaru đón lấy tầm mắt hắn, đôi mắt kim sắc phẳng lặng như gương: " Đã xem xét xong? "
Gia trưởng đại nhân khẽ gật đầu: " Di thể của công chúa hiện vẫn đang được giữ trong rừng hoa, có thể vào xem xét ngay bây giờ, chỉ là số người vào cần hạn chế một chút, tránh hủy hoại hiện trường. "
Hoàng thất thành viên chắc chắn phải tiến vào, phải phân vân chỉ có đám người dự yến tiệc ngoài vòng kia. Mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cử ra hai vị trưởng lão Bạch khuyển tộc cùng hai vị phu nhân đi cùng Tomoe của Hồ tộc.
Rừng anh đào cách đó không xa, bập bùng ánh lửa cùng vài tiếng sột soạt. Katsumiku hơi giương mắt, nhíu mày nhìn khung cảnh mờ mịt phía trước: " Chỉ có mình nàng ta chết? Không phải nàng ta lúc nào cũng có thị nữ kè kè bên cạnh sao? Còn đám người nọ sắc mặt sao lại quái dị như vậy? "
Tất cả đồng loạt hướng mắt về phía Mikazuki, hiển nhiên cũng không có quên tình trạng kỳ lạ của mấy cung nữ khi nãy. Rốt cuộc hiện trường đáng sợ thế nào mới khiến cho ngay cả yêu quái như bọn họ cũng xanh mặt như vậy?