[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 97

Sesshomaru đột nhiên đem " tân nhiệm Yêu hậu " của mình gọi lên, quả nhiên thu hút không ít tầm mắt dò xét lén lút từ bốn phía.

Tsukimaru từ vừa nãy đã đem mắt dời lên ngự tọa, ánh mắt tối nghĩa nhìn chằm chằm thiếu nữ đang tiếp cận Sesshomaru. Trước mắt bao kẻ mưu đồ không rõ, Katsumiku hoàn toàn tiến đến, vừa định mở miệng hỏi thái độ lạ lùng của Sesshomaru, cổ tay đột nhiên bị nắm lấy. 

Thiếu nữ theo bản năng muốn phản kháng, tay còn lại cũng bị giữ chặt. Một trận thiên toàn địa chuyển, chờ thiếu nữ lấy lại tinh thần, bản thân đã ngồi trên tay vịn ngự tọa từ lúc nào. 

Bùm một tiếng, khuôn mặt thiếu nữ đỏ bừng như có lửa đốt, vừa giận vừa gấp trừng Sesshomaru: " Ngươi làm gì? Thả ta xuống! "

Bên dưới truyền đến vô số tiếng hút khí đầy kinh hãi. Sesshomaru hoàn toàn không có ý thức việc mình làm kinh hãi thế tục như thế nào, nhàn nhạt nói: " Chưa có hậu tọa, ngươi tạm thời ngồi đây đi."

Katsumiku quả thật không biết phải làm thế nào, khuôn mặt nhỏ nhắn nghẹn đến phát hỏa, dường như có thể nhỏ ra máu vậy. Thiếu nữ đưa mắt cầu cứu gia trưởng phía dưới, đổi lại là ánh mắt sáng lấp lánh của Irasue.

Mikazuki tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, nhận ra ánh mắt của thiếu nữ thì hơi nhướng mày, chỉ chỉ tấm gương của mình. Katsumiku khó hiểu nghiêng đầu, gia trưởng đại nhân mới bất đắc dĩ chỉ vào cổ mình. 

Thiếu nữ có lẽ đã nhận ra, bừng tỉnh lấy ra tấm gương của mình. Mặt gương lay động nhẹ, sau đó nhanh chóng hiện lên từng văn tự một. 

Mikazuki dùng ngón tay viết lên mặt gương, xong chuyện liền thu lại Hoa Kính, chỉ để Katsumiku trầm tư tại chỗ, cũng quên mất xấu hổ ban đầu. 

Trên mặt gương chỉ hiện lên bốn chữ: Tương kế tựu kế.

Thiếu nữ hơi nhíu mi, vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp Tsukimaru đang gắt gao nhìn mình. Ánh mắt đó khiến sống lưng thiếu nữ lạnh đi, mang lại cảm giác không mấy dễ chịu. 

Giống như đang bị loài rắn độc theo dõi con mồi đã nằm chắc trong bụng vậy. 

Thiếu nữ vô thức thất thần, chờ tỉnh táo lại thì Tsukimaru đã dời mắt, đang cùng một đại thần bên cạnh trò chuyện, không có một chút nào giống kẻ vừa muốn dùng ánh mắt ăn sống nuốt tươi nàng. 

Người này....

Có lẽ ánh mắt của Katsumiku quá mãnh liệt, khiến Tsukimaru không thể không ngoảnh lại. Hoàng thân cao cao tại thượng khóe môi lạnh lẽo cười khẽ, ly rượu trong tay hơi nâng, ý mời rất rõ ràng. 

Biểu hiện của hắn càng tự nhiên, lòng nghi ngờ của thiếu nữ cũng càng nặng hơn. Âm thầm đem người này ghi vào sổ đen, thiếu nữ thu hồi ánh mắt, suy tính tiếp tục được triển khai trong đầu. 

Đám người này hành động quả thật không bình thường, không biết còn đang âm mưu những gì. Sama rốt cuộc nghĩ thế nào mới bày ra trạng huống lúc này. Là muốn dời đi lực chú ý của đám người đó, hay chỉ là đơn thuần tùy ý nảy ra ý tưởng này? 

" Tiểu thư. " Bên tai vang lên tiếng gọi khẽ của nữ nhân. Katsumiku khó chịu vì bị người cắt ngang, không vui nhìn thị nữ không biết từ lúc nào đã tiến đến cạnh ngự tọa: " Có việc? "

Sesshomaru so với nàng nhận ra sớm hơn một chút, thần tình nhìn không rõ hỉ nộ thế nào nhưng chắc chắn cũng không thoải mái gì. Thị nữ đứng trước trạng thái khó chịu của hai người lại không hề có chút sợ hãi, hai tay dâng lên ly rượu trong suốt: " Hoàng thân muốn thỉnh tiểu thư một bôi tửu lễ. "

Nếu Katsumiku nhớ không sai, nữ nhân này là thiếp thân thị nữ hay đi cùng Tomoe. Hiện tại đi cùng Tsukimaru không biết là có ý nghĩa gì? 

Thiếu nữ híp mắt nhìn chằm chằm nụ cười trên môi Tsukimaru, từ tay thị nữ nhận lấy ly rượu nhưng không uống ngay, mà là theo bản năng nhìn về Sesshomaru đang ngồi cạnh.

Lúc nãy không có nhận ra, nhưng hiện tại thì Katsumiku cuối cùng cũng hiểu vì sao Sesshomaru sẽ đem bản thân kéo đến trên này. Từ lúc ngồi trên ngự tọa, mấy ánh mắt dò xét khi nãy hoàn toàn không dám lia đến trên người thêm một lần nào nữa. Cảm giác khó chịu khi bị theo dõi cũng không còn nữa. 

Ánh mắt thiếu nữ cũng vô thức nhu hòa xuống. 

Muốn giúp đỡ nói thẳng không phải nhanh hơn sao? Còn hành động dễ gây hiểu lầm như vậy....

Sát điện hạ cũng đang nhướng mày nhìn thiếu nữ, tựa hồ không có ý định can thiệp vào chuyện này. Hắn không có ý gì khác, nhưng Katsumiku lại không nghĩ như vậy. Trạng thái lúc này của Sesshomaru hoàn toàn không giống một chuyện liên quan gì đến mình, lại là thái độ thờ ơ như không phải của mình lúc nãy. 

Nộ hỏa vừa nguôi ngoai không lâu lại bùng lên, Katsumiku quay ngoắt đi, đối diện cùng Tsukimaru. Thiếu nữ nhướng mi cười ngạo nghễ, tựa hồ đã tức giận không nhẹ, trực tiếp nâng chén.

Ánh mắt Sesshomaru hơi tối sầm xuống, trong khi Tsukimaru nở nụ cười không rõ nghĩa.

Kỳ thực từ lúc chạm môi vào tửu dịch trong suốt, thiếu nữ trong nháy mắt đã có xúc động muốn tiêu diệt chính mình.

Bởi vì thứ này thật là cay a.....

Gọi ngươi đầu óc mụ mẫm! 

Đầu lưỡi vừa chạm đến tửu dịch cay nồng liền hơi rụt lại, nhưng trót đâm lao cũng chỉ có thể theo lao. Katsumiku hít sâu một hơi, nhắm mắt nhắm mũi đem toàn bộ rượu uống xong. 

Toàn bộ quá trình trong mắt Sesshomaru chính là một lần giận dỗi ngốc nghếch. Thiếu nữ rõ ràng hơi nhíu mi, sau đó vẫn nhắm mắt nhắm mũi uống hết ly rượu. Sát điện hạ bị thái độ này chọc cho buồn cười, quyết định không có nhắc nhở độ liệt của ly rượu nàng vừa uống. 

Nghe nói Hồ tộc có một loại mị tửu, dịch thủy trong suốt, hương thơm phiêu tán mê người. Nhưng rượu ngon cũng phải có bản lĩnh mới có thể hưởng, người nào không đảm bảo bản thân chống được tửu lực kinh người thì vẫn đừng nên uống. Ngay cả những kẻ suốt ngày ngâm mình trong rượu cũng chưa chắc đã dám thử một ngụm, nói gì đến cả một chén cho người còn chưa thử một loại nào như Katsumiku. 

Một ly rượu thấy đáy, gò má thiếu nữ cũng dần lên men, màu hồng thấu nhanh chóng lan ra trên gương mặt diễm lệ. Katsumiku lau nhẹ khóe môi, có hơi choáng váng đem ly không trong tay ném cho thị nữ nọ. Nàng ta bình tĩnh hành lễ, lui về bên người Tsukimaru. 

Katsumiku rõ ràng cảm nhận được, dịch lỏng chảy đến đâu, cổ họng liền nóng cháy đến đó. Dạ dày dường như sôi sục khi chạm đến chất lỏng lạnh lẽo. Thiếu nữ hơi cau mũi, nhìn thấy ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của Sesshomaru thì tức giận vô cùng.

Nhịn! Phải nhịn xuống! Ngươi đánh không lại hắn! 

Thiếu nữ tự thuyết phục bản thân, quay đầu đi để đỡ ngứa mắt. Sesshomaru không nói gì nghiêng đầu, cùng ánh mắt của Mikazuki trong nháy mắt giao nhau.

Gia trưởng đại nhân hơi gợn lên khóe môi, hiểu ý đứng dậy đi vào hậu điện. Irasue híp mắt vuốt cằm, ngờ vực đảo mắt trên gương mặt đỏ ửng của thiếu nữ. 

Nàng chỉ mới không chú ý có một lúc mà đã xảy ra những gì rồi? Có gì đó rất quan trọng đã diễn ra hay sao?

Tây quốc chủ mẫu đổi một cái tiêu điểm, lại phát hiện Tsukimaru đã đứng lên nói chuyện cùng vài đại thần gần đó từ lúc nào. 

Lôi kéo cũng thật nhanh a....Đám lão bất tử đó cũng thật là ngoan cố.... 

Sự việc lần này nếu đúng như những gì Mikazuki lộ ra gần đây, có lẽ không chỉ đơn giản là  âm mưu đoạt vị liền xong. Nếu chỉ đơn thuần là đoạt vị, vậy tấm yêu bài tên kia bắt được đến tay lại có ý nghĩa gì? Đoạt vị còn cần mở ra Lăng mộ thông báo tổ tiên? 

Khi còn trẻ cũng như lúc lên làm Tây quốc chủ mẫu, Irasue từng không ít lần được phụ thân và Inu no Taisho dặn dò qua. Trong Lăng mộ Bạch khuyển tộc kỳ thật không hề có di hài tổ tiên, bởi vì đại yêu quái như bọn họ sau khi chết xương cốt sẽ theo linh hồn đi về Minh giới, hoàn toàn không được lưu lại nhân gian. Không giống như những kẻ khác chỉ xem Lăng mộ là nơi an táng di thể tổ tiên, trong Lăng mộ chứa đựng những thứ đủ gây nên tinh phong huyết vũ cho cả một quốc gia lớn giống như Tây quốc hiện tại. Binh khí, pháp trận, dược vật, hay cả phương pháp tu luyện nghịch thiên đều có.....Tất cả đều là những gì tổ tiên Bạch khuyển tộc để lại, nhưng đều không phải truyền lại cho đời sau, mà chỉ là đem nó phong ấn khỏi con mắt của thế nhân, tránh những chuyện không cần thiết. Trong Lăng mộ có pháp trận tiêu hủy tà khí và huyết tinh mà những thứ kia lây nhiễm, chờ đến khi những vật ô bẩn đó hoàn toàn biến mất, những thứ kia sẽ được đem ra tiêu hủy vĩnh viễn. 

Irasue nghĩ ngợi một hồi, khuôn mặt đột nhiên ngưng trọng hẳn. Vươn tay ra nhẩm tính một lúc, sắc mặt đệ nhất phu nhân ngày càng tối xuống. 

Tính theo thời gian, những thứ đó hẳn đã được phong lại khoảng ba ngàn năm, tà khí hẳn là đã tan biến chín phần. Tsukimaru lại chọn lúc này để ra tay, nói vậy âm mưu của hắn.... 

Mikazuki từ hậu điện tiến ra, nhìn thấy sắc mặt của Irasue cũng không có gì bất ngờ. Hắn là người đầu tiên đoán được chuyện này, đương nhiên cũng phải là người đầu tiên suy tính đối sách thích hợp nhất. 

Hai người không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn nhau. Mikazuki khẽ gật đầu, đôi mắt tím biếc như có quang mang lạ kỳ tỏa ra.

Mọi giả thuyết đáng ngờ đều đã được xác nhận. 

Cùng lúc yến tiệc bước vào phần náo nhiệt nhất, bên ngoài đột ngột vang lên tiếng hét thảm thiết....
Bình Luận (0)
Comment