Đỗ Tiên Thuyết Thư Kỳ Lục

Chương 10 - Tấn Giai Bán Tiên

Đỗ Tiên cứ thế trò chuyện với Viên Hồng, hỏi đông hỏi tây moi được rất nhiều tin tức. So với Ngộ Không một đường thỉnh kinh, sau lại về Phật giới tu hành, mãi đến 300 năm trước mới nhập thế ngao du Tiên giới thì Viên Hồng hiểu biết hơn rất nhiều.

Lại nói, ngay cả phần lớn kiến thức phổ thông, định nghĩa kiến giải cấp bậc cũng là Tiêu Dao Tử khai sáng truyền bá. Viên Hồng thân là đệ tử, liền có thể một mạch giải thích rõ ràng.

Đỗ Tiên lại biết hoá ra ngoài Thánh Nhân cảnh giới, trước đây vài ngàn năm cho đến vạn năm, đều là mỗi người gọi một kiểu.

Tiêu Dao Tử sau khi thiết lập ra Tiên giới mới đem thông tin chỉnh lý lại một lần. Thêm nữa Tiên giới điều kiện môi trường đều là khác biệt so với Nhân giới, các tộc phương thức tu luyện cũng là khác nhau. Tiêu Dao Tử tổng hợp lại mới phổ quát ra Phàm - Tiên - Thánh - Thần tứ đại cấp bậc. Tại Phàm cảnh cũng chia nhỏ ra Tiên Thiên Hậu Thiên phương pháp tu luyện hòng giúp những tộc nhân các tộc kiến lập được phương pháp tu hành tốt nhất.

Tiên cảnh tu vi trước đây tại nhân giới chia làm Chân-Kim-Huyền ba đại Tiên cảnh, đến Tiên giới linh lực đầy đủ, pháp tắc thay đổi lại mới chia nhỏ làm Bán Tiên, Kim Tiên, Tán Tiên... năm đại cảnh giới tu tiên.

Tên gọi Thánh Tổ, Thánh Hoàng cũng là bắt nguồn từ Hồng Quân lão tổ mà được đặt ra. Ngày trước, Hồng Quân lão tổ ngay cả cảnh giới của bản thân cũng hàm hồ không rõ tên gọi, nên Tiêu Dao Tử thuận miệng gọi luôn cảnh giới trên Thánh Nhân là Thánh Tổ kỳ. Sau đó hắn đột phá lên cảnh giới cao hơn, bởi lẽ hắn trước là hoàng đế triều Thương, bằng hữu cố nhân gọi hắn là Thánh Hoàng.

Về phần thần cảnh là sau khi tiến nhập Thần Cảnh, Tiêu Dao Tử mới hiểu rõ lại thêm các vị Thần cảnh cường giả đều không có khái niệm tên gọi thống nhất. Tiêu Dao Tử dựa trên năng lực tương ứng mới phân biệt ra 3 đại Thần cảnh.

Hệ Thần ý nói năng lực giới hạn trong một tinh hệ pháp tắc, Vực Thần ý chỉ cường giả có đủ năng lực thoát ly khỏi tinh hệ, tiến nhập phạm vi một tinh vực (thiên hà). Vực thần có thể ngao du đồng thời vận dụng lực lượng tại bất cứ đâu trong tinh vực chứa tinh hệ mà hắn sinh ra.

Còn Vĩnh Thần cảnh là một cảnh giới siêu việt, các cường giả cảnh giới này đều là hình thành sau khi thiên địa khai sinh. Tồn tại vĩnh viễn bất diệt nên mới gọi là Vĩnh Thần.

Tiêu Dao Tử đối với Hư Thần cấp bậc thì vốn là không lý giải được, chỉ nghe các bậc tiền bối kể lại, cũng chưa từng nhận thức một vị Hư Thần cường giả nào nên mới gọi đùa là thần cảnh hư cấu. Không ngờ các vị thần cảnh cường giả khác lại kiến giải rằng Hư Thần ở đây chính là Hư Không cảnh giới, siêu việt vũ trụ này nên lập tức đồng ý.

Sau hơn ngàn năm cuối cùng pháp thuyết này cũng đã ăn nhập sâu vào khái niệm của các chủng tộc tại Tiên giới. Chỉ trừ Thú tộc vốn dĩ không muốn phục tùng theo các cường giả dị tộc, vẫn là chia làm Linh, Thánh, Thần Thú cửu giai cấp bậc.

Đỗ Tiên cũng hỏi han ra được khá nhiều thông tin bổ ích khác, tại Tiên giới này, cũng có Luyện Khí , Luyện Dược công việc. Ngoài ra còn có một chức nghiệp khá khôi hài gọi là Thực Dược Sư.

Bởi lẽ, luyện đan dược là khả năng mà mọi tiên nhân đều có thể làm, chỉ khác biệt là ai có thể luyện ra đan dược tốt hơn, sáng tạo ra nhiều đan phương cường đại hơn mà thôi. Cũng bởi vậy có một số cường giả thay vì tu luyện tu vi bản thân theo lẽ thường, lại lấy hình thức nghiên cứu luyện chế đan dược, lại phục dụng đan dược để Tiến giai. Những người này lâu dần thành một trường phái gọi là Đan tu, nếu có danh tiếng thì gọi là Luyện Dược Sư.

Cấp bậc chức nghiệp kém hơn một chút là Thực Dược Sư. Mấy người này thiên phú luyện chế đan dược không được tốt, hoặc sở hữu hay sáng tạo đan phương không bằng Luyện Dược Sư; nhưng lại hiểu rõ dược tính các loại linh vật, chế tác thành món ăn có tác dụng không kém so với phục dụng đan dược, lại dễ dàng hấp thu, trải qua năm tháng liền trở thành nghề nghiệp.

Luyện khí sư lại ở một đẳng cấp cao hơn, bởi lẽ, tiên nhân đều có thể tế luyện pháp bảo cho bản thân. Nhưng việc sáng tạo hay thành công luyện chế ra một pháp bảo tính năng đặc thù ngoài phụ thuộc vào tu vi, lại phải nói đến khả năng sáng tạo. Thiên phú thiết lập trận pháp, ấn trận chuyển hoá năng lượng lên mỗi pháp bảo cũng là không thể thiếu. Đa phần Luyện Khí Sư đều bắt nguồn từ Trận Tu tiên nhân. Nhiều Luyện khí sư cường đại, thông qua pháp tắc vận hành trận ấn, có thể vượt giai khống chế năng lực của cấp bậc cường giả Thánh Cảnh, Thần cảnh. So với Thực Dược Sư hay Luyện Dược Sư, Luyện khí đại sư là chức nghiệp được tôn quý hơn mấy lần. Không gian pháp nang hay còn gọi là túi pháp bảo thượng đẳng đều là do các Luyện khí sư chế tác.

Ngoài ra, tại tiên giới pháp môn tu hành cũng chia làm mấy loại khác biệt.

- Ma thần tộc có năng lực bản thể phỏng theo Thú tộc cường đại - Viên Hồng chậm rãi nói - tạo thành một đường lối tu luyện riêng biệt. Phàm là tiên nhân tu luyện các công pháp cường hoá thân thể, luyện thể như luyện khí đều gọi là Ma tu. Ma ở đây cũng không phải là tà ma ngoại đạo, chỉ là nói theo danh tự Ma thần tộc mà thôi.

- Vậy Yêu tộc cũng có pháp môn tu luyện riêng gọi là Yêu tu hay sao - Tường Vi lúc nãy cùng mấy người Thiên Phàm đã đến, tò mò hỏi.

- Không phải - Viên Hồng lắc đầu cười giảng giải - Yêu tộc tinh thông bổn nguyên pháp thuật, cũng giống như Nhân tộc hay Ma Thần tộc lựa chọn tu luyện pháp thuật gọi là Pháp Tu. Pháp tu phân làm mấy đường Trận Tu, Phù Tu cách loại.

- Vậy còn Đan Tu thuộc loại nào Viên đại ca - Tường Vi thắc mắc.

- Đan tu đa phần là Nhân loại, Yêu tộc yêu thích tu luyện. Bản năng sử dụng thiên địa linh vật cường hoá tu vi đều là không phân loại chủng tộc, ngay như cả Ma Thần tộc cũng có người lựa chọn Đan Tu công pháp.

Ma Thần tộc ưa thích sức mạnh cơ thể, cùng với các loại huyễn dị đặc thù của Thú tộc nên đối với việc phục dụng đan dược nâng cao tu vi cũng là không hứng thú mấy. Đỗ Tiên mấy người nghe đều là thập phần hứng thú, nhiều khi chỉ muốn lập tức xông ra khỏi sơn cốc, du lãm kiến thức một phen.

- Lão Hồng, tại Tiên giới còn có những môn phái nào lớn, cái gì mà Tây Phương, Xiển, Triệt tam giáo còn tồn tại hay không - Đỗ Tiên hứng thú bê nguyên tác Phong Thần ra hỏi.

- A, Tây Phương giáo sau này cùng với một số giáo môn Nhân tộc phía tây Trung Nguyên Nhân giới, tổng hợp lại thành Phật giáo ngày nay. Còn về phần Xiển Triệt hai giáo - nhắc đến Xiển giáo Viên Hồng ngữ điệu tăng thêm mấy phần khinh miệt, nhếch miệng nói.

- Xiển giáo bị sư bá ta một tay huỷ giáo chỉ còn một số ít môn nhân bất thành đại sự, đã là vô tồn hậu thế. Về phần Triệt giáo trước đây có một vị Thánh Nhân giáo chủ.

- Là Thông Thiên giáo chủ đúng không - Đỗ đại phu quen thói ngắt lời.

- Ân, Thông Thiên giáo chủ là bằng hữu với sư bá, tiền bối cũng là tâm đắc với các kiến giải của sư bá, sau khi Tiên giới thành lập đã ngộ ra pháp đạo, Tiến giai Thánh Hoàng không lâu sau. Triệt giáo để lại cho mấy đệ tử tiếp quản, nhưng Tiên giới chủng tộc Nhân loại cường hãn ẩn thế liên tiếp xuất hiện. Vậy nên đến hiện tại, Triệt giáo cũng chỉ là miễn cưỡng bảo tồn vị trí nhất lưu giáo phái mà thôi.

- A, ra vậy - Đỗ Tiên gật gù.

Thế giới này so với nguyên bản cũng có thật nhiều khác biệt. Xiển giáo tan vỡ, Triệt giáo cũng là xuống dốc. Cuối cùng Tây Phương giáo lại trở thành Phật giáo cường đại một phương. Chỉ có điều Phật giáo không tham gia tranh đoạt thế lực tại Tiên giới, nên về thực lực cũng không ai nhắc tới cường đại cỡ nào. Nhưng chỉ dựa vào Ngộ Không từng nhận Đấu Chiến Phật Vị, tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc chính là Tam giai Thần thú, đánh đến Phật giới cũng phải nhượng bộ rút lui. Chỉ có vậy cũng đại khái có thể hiểu Phật giáo là tồn tại cường hãn cỡ nào rồi.

Mấy người tiếp tục trò chuyện đến quá trưa, sau khi tiệc yến kết thúc. Viên Hồng cũng là cáo từ trở lại Tiêu Dao tiên phủ, cũng hứa hẹn với Đỗ Tiên rằng ngay khi Tiêu Dao Tử trở lại sẽ thông tri cho hắn.

Đỗ Tiên cũng vì Thiên Phàm mấy người mà trao đổi một phen, xem có thể đưa họ trở lại Nhân giới được không. Nhưng Viên Hồng đều là vô pháp giúp đỡ, muốn đưa một nhóm người an toàn từ Tiên giới qua Nhân giới, chính là cần một bậc đại năng cường giả Vĩnh Thần hoặc vài vị Vực Thần hợp lực thi triển không gian pháp tắc.

Vực Thần tại Tiên giới cũng là không phải Viên Hồng không nhận thức, nhưng để đủ số người lại thêm chấp nhận hung hiểm thì lại thành thiếu đi vài vị. Số khác giao tình không đủ nên không thể nhờ cậy.

Mà Vĩnh Thần thì vô cùng ít ỏi, Viên Hồng biết qua còn chưa đếm đủ trong lòng bàn tay. Thân cận nhất là Lạc Thần, Phật Tổ, một người lưu lạc Nhân giới. Mà chính Phật tổ lại là người đưa Tiêu Dao Tử trở về Nhân giới tìm Đỗ Tiên.

Mấy vị khác đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, Viên Hồng không có cách nào nhờ cậy.

Viên Hồng quay về Tiêu Dao tiên phủ, bỏ lại mấy người Thiên Phàm nhìn nhau, sắc mặt lo lắng.

- Đỗ đại ca, bây giờ phải làm sao mới tốt - Vô Lệ suốt ruột mở miệng trước tiên.

- Chúng ta đành chờ đợi vậy thôi - Đỗ Tiên chính là bất lực lắc đầu cười khổ.

Mấy người Tường Vi, Chi Liên, Kiến Minh đều là thần sắc ảm đạm nhìn nhau. Chỉ có Thiên Phàm tốt hơn một chút. Hắn dù sao đến giờ cũng không còn người thân thích. Gần gũi nhất là nghĩa phụ tại Võ Đang. So với ở lại Nhân giới sống qua một kiếp, chính là không bằng tu luyện tại Tiên giới mà lịch lãm một phen.

Tuy nói vậy, nhưng đi mà không từ biệt, như mấy người Kiến Minh, Tường Vi, Chi Liên đều là có cha mẹ lo lắng. Vô Lệ còn vướng bận Thiên Vương bang chỉ muốn mau chóng trở về. Nghe được tin tức như vậy, đều là ảm đạm một phen.

Dĩnh Ly thấy mấy người im lặng nhìn nhau, khuyên giải:

- Các vị đệ muội bất tất quá lo, ta nghĩ trước tiên ở lại du ngoạn thiên địa nơi này một chút. Đợi Tiêu Dao Tử tiền bối trở về sẽ đưa mọi người quay lại Nhân giới.

- Ân, nhưng muội đã biệt tích mấy tháng nay, hẳn là cha mẹ sẽ lo lắng lắm - Tường Vi hai mắt ươn ướt, nghẹn ngào.

Ngộ Không vốn là sợ thấy nữ nhân rơi lệ, nhìn không quen ngứa ngáy gãi đầu gãi tai một phen. Chợt như nhớ ra điều gì, thốt lên:

- Thực ra còn một biện pháp?

- Biện pháp gì? - Mấy người Vô Lệ đồng thanh hỏi.

- Vượt qua hư vô không gian giữa các tinh vực rất nguy hiểm, ngoài Vĩnh Thần cường giả đều là không dám liều lĩnh. Tuy nhiên có một chủng tộc lại là không ngại - Ngộ Không đưa mắt nhìn Dĩnh Ly.

- Là chủng tộc gì - mấy người sốt ruột thúc giục.

- Ý phu quân ngươi là tìm đến Thanh Long nhất tộc - Dĩnh Ly hiểu ý lên tiếng.

- Ca, đúng vậy, trong Cửu đại Thần thú, Thanh Long Linh Phong nhất tộc chính là am hiểu pháp tắc không gian nhất. Nếu có cường giả Thanh Long dẫn đường, hẳn là có thể đưa mọi người trở lại Nhân giới - Ngộ Không dài dòng kiến giải, hẳn là lão Tôn còn không thấy mình dài dòng a.

- Tìm kiếm Thanh Long thần thú dễ như vậy sao - Đỗ Tiền nhìn mấy người Vô Lệ loé lên một tia hy vọng không nỡ dập tắt nhưng cũng là tỉnh táo hỏi lại một phen.

Dĩnh Ly nhìn qua Ngộ Không ý tứ trách móc, lại lắc đầu cười khổ:

- Phu quân ta nói đúng, chỉ là Thanh Long tộc địa ở đâu, ngay cả bọn ta cũng chưa từng nghe tới.

Mấy người Vô Lệ nghe vậy liền ảo não than thở. Thanh Long thần thú có thể phá vỡ không gian pháp tắc, tự do di chuyển qua lại giữa hư vô không gian, nhưng ngay cả một cái bóng còn không thấy thì biết tìm ở nơi nào.

Mị Ly có chút không can tâm muốn Đỗ Tiên ở lại Tiên giới, nhưng thấy mấy người kia buồn bã như vậy, liền phát sinh một ý thương cảm. Nàng nhìn qua tỷ tỷ và tỷ phu một lát, cắn môi do dự, cuối cùng lại là dứt khoát nói ra:

- Thực ra, cũng không hẳn là có biện pháp.

- A Ly tỷ tỷ, ngươi có biện pháp sao - Tường Vi sửng sốt nhìn nàng, níu tay áo vội vã hỏi.

Mị Ly nhìn sang Dĩnh Ly áy náy, nhẹ nhàng trả lời:

- Biện pháp này sợ rằng tỷ tỷ với tỷ phu phải uỷ khuất một phen.

Dĩnh Ly hiểu ra ý tiểu muội muốn nói gì, thở dài một hơi yêu kiều gật đầu khích lệ. Chỉ có Đại Thánh thần kinh thô chưa rõ làm sao, càu nhàu nói:

- Ây dà, gì mà Tiểu Mị ngươi cứ úp úp mở mở như vậy. Lão Tôn ta có gì mà uỷ khuất với không uỷ khuất chứ.

Dĩnh Ly mi thanh mục tú khẽ lườm lão Tôn một cái làm cho Đại Thánh con ngươi co rúm lại, khép nép đứng bên. Nàng lại quay ra Mị Ly gật đầu ý bảo tiểu muội có thể nói ra không ngại.

- Trong Cửu đại Thần thú tộc đàn, tuy không phải là quá thân thiết nhưng dù sao cũng đều có điểm nhận thức lẫn nhau. Hẳn là các vị tộc trưởng, trưởng lão Thanh Khâu Hồ tộc chúng ta biết vị trí Thanh Long thần thú ở đâu.

- A, vậy tốt quá rồi - Kiến Minh vui vẻ reo lên - Dĩnh Ly tỷ tỷ, Mị Ly tỷ tỷ chẳng phải đều là Thanh Khâu Hồ tộc sao.

Vô Lệ, Chi Liên mấy người cũng là bỏ xuống tâm trang trĩu nặng, gật đầu cho là đúng.

Đỗ Tiên nghe vậy thì lắc đầu cười khổ, trong mấy người thì hắn là người hiểu rõ chuyện nhất. Bảo sao Mị Ly trước khi nói ra lại đắn đo nhiều như vậy.

Ngộ Không nghe Mị Ly nói thì khuôn mặt cứng ngắc, nhìn sang phía Dĩnh Ly bày tỏ một vẻ áy náy, trìu mến. Dĩnh Ly chỉ cười nhẹ, lắc đầu ý tứ không có lên tiếng.

Đỗ Tiên thấy hai người như vậy, cũng đành cười khổ không thôi, lại nói:

- Như vậy thật quá phiền hai người rồi. Vậy thì thôi đi chúng ta dần dần lại nghĩ biện pháp khác a.

- Đỗ đại phu, Đỗ thúc thúc - Kiến Minh đập lưng hắn một cái, cau có nói - ngươi không muốn về Nhân giới thì cũng không nên ép chúng ta cùng ở lại vậy chứ.

Đỗ đại phu trợn mắt nhìn nàng một cái còn đang định hung dữ giáo huấn một phen. Dĩnh Ly cười khổ, lại đứng ra khuyên giải:

- Kiến Minh muội muội, ngươi đừng trách Tiên đệ, hắn hẳn không phải là có ý đó.

Nàng ngừng lại giây lát, lại nắm lấy bàn tay lông lá xù xì của Ngộ Không, ánh mắt yêu thương vô hạn nói tiếp:

- Tỷ tỷ và lão ca ngươi là dị tộc kết thân. Đối với Thanh Khâu Hồ tộc chúng ta chính là phạm vào cấm kị. Chỉ e rằng chúng ta quay về tộc địa cũng không được chào đón chứ đừng nói nhờ vả chuyện gì.

- Dĩnh Nhi, ngươi vì lão Tôn ta hy sinh thật nhiều rồi - Ngộ Không cũng không gỡ tay nàng ra như mọi khi, lại còn siết chặt lấy áy náy than thở.

Kiến Minh, Vô Lệ mấy người nghe vậy đều là như hiểu như không khiến cho Mị Ly đành giảng giải lại một hồi cố sự. Mấy người nghe vậy thì tâm trạng cũng là trùng xuống, lại thêm mấy phần thương cảm cho gia đình nhà lão Tôn. Sáu tên Linh Đồng thấy cha mẹ đều ảo não u buồn, không biết nói gì chỉ đứng cạnh coi như an ủi.

Đỗ Tiên cảm khái than:

- Lão Tôn, tỷ tỷ, A Ly, chúng ta thật là làm phiền mọi người nhiều rồi. Chuyện này coi như bỏ đi, được không?

Mị Ly nhìn sắc mặt hắn, hai mắt lung linh cắn cắn môi, hạ quyết tâm nói ra:

- Ca ca, thực ra không phiền tỷ tỷ với tỷ phu, A Ly vẫn còn là tộc nhân Thanh Khâu Hồ. Mẹ ta cũng là trưởng lão trong tộc, hay là để ta quay về một chuyến...

Dĩnh Ly nhìn nàng muộn phiền nói:

- Tiểu Mị, ngươi trở về tộc địa rồi sợ là khó bước chân ra ngoài nửa bước. Mấy lão đầu tử kia còn là đang muốn triệu ngươi về thành thân đó a.

- Tỷ tỷ - Mị Ly hai mắt vui buồn lẫn lộn - nhưng ta muốn giúp ca ca.

Đỗ Tiên lại tốn công kể qua cho Vô Lệ mấy người coi như giải thích. Sau đó lại gần xoa đầu Mị Ly, âu yếm nói:

- A Ly, ngươi không cần phải làm vậy. Cùng lắm ca ca ở lại đây chơi thêm vài năm cũng không muộn a.

- Ca ca, ta biết huynh muốn...- Mị Ly khó xử nhìn hắn, tử sắc thuỷ đồng như muốn tan ra thành hai giọt lệ châu.

- A Ly tỷ tỷ, chung thân đại sự của ngươi không nên vì chúng ta mà ảnh hưởng - Chi Liên lên tiếng không cho nàng nói tiếp.

- Ân - Mị Lỵ cúi đầu nửa muốn nửa không, cuối cùng vẫn là do dự không nói tiếp.

Đỗ đại phu cũng không muốn mọi người khó xử, quay ra bàn bạc với mấy người Thiên Phàm mấy câu. Hắn vác qua bộ mặt tươi tỉnh, nói với Ngộ Không:

- Lão Tôn, tỷ tỷ xem ra gia đình ngươi phải bao nuôi chúng ta mấy năm tiếp theo a.

Lại tiếp đó dí dỏm, ghé vào tai trêu đùa với Mị Ly:

- A Ly, chúng ta sắp tới có thể ngày nào cũng đi suối nước nóng chơi a.

Mị Ly nghĩ lại một phen sự tình hôm qua, má đào ửng hồng, lí nhí “anh ninh” một tiếng vui vẻ đáp ứng.

Thiên Phàm thấy mặt Ngộ Không, Dĩnh Ly vẫn là chưa giãn ra, đành chủ động đứng ra nói chuyện:

- Lão Tôn, hay là trong thời gian này ngươi dạy chúng ta tu luyện a.

Nói xong lại quay ra xoa đầu Tôn nhị:

- Tiểu Nhị, ngươi không lo thúc thúc ta không có thời gian dạy ngươi võ công nhân giới rồi a.

- Ân, ta còn muốn học Tuý Vương Quyền của Tuyệt thúc - Tôn Nhị nhanh nhảu gật đầu.

- Ta cũng muốn, ta cũng muốn (ta muốn học Dương gia Thương pháp) - Lục Tiểu Linh Đồng nhao nhao vây lấy mấy người.

Đỗ Tiên thấy vậy cũng có chút kinh ngạc, chỉ là không nói ra. Dĩnh Ly tinh ý giải đáp nghi vấn của hắn, nàng mỉm cười bảo:

- Tiên đệ, mấy tiểu tử này đều là học tập Bát Cửu Huyền Công cùng một số pháp thuật hồ tộc. Đối với cận thân kỹ xảo chiến đấu Nhân giới chính là rất hứng thú.

- A, vậy sao - Đỗ Tiên gãi gãi đầu nói.

So ra với hắn thân mang báu vật, mấy người Thiên Phàm có thể nói là nghèo rớt mùng tơi, nghèo rơi nước mắt. Chỉ có thể đem một thân võ công biểu diễn mua vui, không ngờ đều khiến Lục tiểu Linh Đồng yêu thích không thôi. Nhất nhất đòi bọn hắn phải truyền thụ.

Dĩnh Ly đợi mấy người Thiên Phàm bị Lục Tiểu Linh Đồng lôi ra khỏi thạch động, mới nhìn hắn nhắc nhở:

- Tiên đệ, ngươi nên nhắc mấy vị đệ muội chú ý, nếu đạt đến Bán Tiên kỳ liền khó lòng quay lại Nhân giới. Dù cho có cường giả Vĩnh Thần kỳ hay Thanh Long nhất tộc cũng là gặp phải quy tắc cản trở.

- Ca, đúng vậy, quy tắc này tồn tại từ khi Tiên giới kiến lập. Là do liên hiệp mấy chục vị Vực Thần, Vĩnh Thần cường giả tạo nên. Dù cho Lạc Thần hay Như Lai Phật Tổ cũng là khó lòng thay đổi - Ngộ Không cũng nghiêm túc căn dặn.

- Đại ca, tỷ tỷ - Đỗ Tiên nhăn trán - ta cũng là lo lắng vấn đề này nên không muốn họ ở lại Tiên giới quá lâu. Nơi này linh khí nồng đậm, lỡ chẳng may đột phá tiến giai e rằng sẽ gặp phải phiền phức sau này.

- Ân - Dĩnh Ly nhẹ nhàng nói - bất quá ngươi không phải lo sợ chuyện vạn nhất. Chỉ cần họ không có lòng tu luyện công pháp tiên nhân, thì dù cho có người cưỡng ép. Tối đa cũng chỉ có thể đạt tới Xuất Khiếu kỳ đỉnh phong mà thôi. Dù sao, theo ta thấy, nội công tâm pháp mấy người đó tu luyện gì đó cũng chỉ là công pháp của võ giả phàm nhân, không phải tiên nhân công pháp, không thể đột phá Bán Tiên kỳ.

- Ca, nhắc đến Bán Tiên kỳ - Ngộ Không kinh ngạc nhìn hắn - mới qua một, hai ngày không ngờ tu vi của ngươi lại tiến thêm một chút không nhỏ a.

Đỗ Tiên tủm tỉm cười nhìn qua Mị Ly, lại nhìn Dĩnh Ly, khiêm tốn nói:

- Cái này là nhờ công của Dĩnh tỷ với A Ly, bọn họ chỉ ta tới mạch nước nóng sau cốc tu luyện nên mới nhanh chóng như vậy.

Lão Tôn kỳ quái nhìn hắn một hồi, lại lắc lắc đầu bảo:

- Ca, lão đệ, ngươi có chút biến hoá a. Mới hôm trước ta thấy ngươi đã đặt chân đến đại viên mãn, nhưng hoả hầu còn kém phân nửa. Hôm nay nhìn lại thì đã là đỉnh phong rồi.

- Ta cũng thắc mắc như vậy, cũng không ngờ mạch nước sau cốc lại lợi hại không tưởng. Ngay cả tiểu Mị ít nhất cũng cần 1,2 năm nữa mới có thể đột phá. Không ngờ đi theo ngươi một buổi đã đạt đến Bát giai Linh thú trung kỳ rồi.

- Ca, thật sao - Ngộ Không ngạc nhiên nhìn sang Mị Ly, tròng mắt lại càng muốn rớt ra - lão Tôn ta trước đây tu luyện cũng là không thấy hiệu quả kinh khủng đến thế a.

Đỗ Tiên cũng là mờ mịt lắc lắc đầu không biết giải thích như thế nào. Có lẽ, hắn suy đoán chuyện này liên quan tới năng lượng truyền thừa của Lạc lão. Nhưng nguồn cơn chính xác như thế nào, Đỗ đại phu cũng là bất lực tìm hiểu. Ngay cả vận dụng hấp thu năng lượng truyền thừa ra sao hắn cũng là không biết cách a.

- Ta cũng không rõ - Đỗ Tiên cười khổ - có lẽ là nhiễm lấy khí vận lão Tôn ngươi a.

- Ca? - Ngộ Không trợn mắt quái dị kêu lên một tiếng.

- Lão Tôn, dù sao cũng không còn có gì phải tính toán. Hay là ngươi hộ pháp lão đệ một phen, ta có chút nóng lòng muốn thử xem Độ Kiếp Chi Môn có cái hình dạng gì.

Ngộ Không nghe vậy liền sảng khoái đáp ứng. Còn về phần Mị Ly, hiểu được “Tiên ca ca” muốn đột phá tiến giai Bán Tiên liền mừng thầm trong bụng. Thực lực của hắn thêm một phần cường hãn, là thêm một chút khả năng khiến hắn ở lại Tiên giới này.

Bình Luận (0)
Comment