Editor: Cà Rốt Hồng
Cô vẫn luôn nhẫn nhịn.
Nhưng nhịn đến bây giờ, cô cảm thấy cô có chút không thể nhịn được nữa rồi!
Cô nghĩ, cô mà nhịn nữa, cô sẽ phát điên!
Cố Ân Ân giơ tay quăng mạnh ly trà gừng đang cầm trong tay xuống đất, loảng xoảng một tiếng bén nhọn vô cùng, ly trà làm bằng sứ, sứ dễ vỡ, trong nháy mắt từng mảnh từng mảnh phân tán đầy đất.
Hàn Thành Trì bị động tác thình lình xảy ra của Cố Ân Ân làm cho ngẩn ra, anh cảm thấy có chút không hiểu ra sao nhìn Cố Ân Ân, nhướng mày: “Ân Ân...... Em đang làm gì vậy?”
Nụ cười ấm áp nhu hòa vẫn luôn miễn cưỡng treo trên mặt của Cố Ân Ân lập tức biến mất, ánh mắt của cô trở nên có chút âm lãnh, cánh môi mím chặc, thẳng tắp nhìn chằm chằm Hàn Thành Trì, giọng nói cũng không giống như trước kia dịu dàng nhỏ nhẹ mà có chút trở nên bén nhọn, “Hàn Thành Trì, rốt cuộc ai mới là bạn gái của anh!”
Hàn Thành Trì cảm thấy câu hỏi này của Cố Ân Ân có chút không biết nên khóc hay cười.
Nhưng anh rất hiểu Cố Ân Ân, tính tình Cố Ân Ân luôn luôn mềm mại, nên rất ít khi nổi giận lớn như vậy.
Chắc là mình làm chuyện gì, chọc cho cô không vui rồi.
Cho nên Hàn Thành Trì không hề vì Cố Ân Ân vừa nổi cáu mà có một chút tức giận nào, ngược lại tốt tính nhoẻn miệng cười với Cố Ân Ân, “Anh không có bạn gái nha, anh chỉ có một vị hôn thê, vị hôn thê này không phải đang đứng ở trước mặt của anh sao? Họ Cố tên Ân Ân, qua hai ngày nữa vị hôn thê đó biến thành lão bà rồi.”
Sắc mặt của Cố Ân Ân cũng không có chuyển biến tốt nửa phần, giọng nói vẫn bén nhọn như trước: “Thì ra anh còn biết Cố Ân Ân tôi là vị hôn thê của anh, tôi còn tưởng rằng anh quên mất rồi!”
Hàn Thành Trì nhìn Cố Ân Ân có chút bất đắc dĩ cười cười, giọng nói không có bất kỳ không vui nào, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn Cố Ân Ân, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Ân Ân...... Hai ngày nay tính tình của em có hơi kỳ quái nha, cũng không phải là kỳ sinh lý, có phải em gặp chuyện gì không vui không? Hay là bởi vì gần đến ngày cưới của chúng ta, em cảm thấy có chút căng thẳng?”
Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì xác thực là chưa từng cãi nhau, nhưng Cố Ân Ân cũng không phải là chưa từng cáu kỉnh, lúc đến kỳ sinh lý của phụ nữ, chắc chắn sẽ có vài ngày dễ cáu kỉnh như vậy.
Từ trước đến giờ Hàn Thành Trì luôn nhân nhượng Cố Ân Ân, lại thêm kỳ sinh lý của cô luôn là lý do mỗi khi cô có một chút nóng nảy, lúc đó Hàn Thành Trì vẫn tốt tính mà nói đùa với cô như vậy, làm cho Cố Ân Ân không thể phát ra được một chút bực dọc nào, đến cuối cùng, còn có thể nhào vào trong lòng Hàn Thành Trì.
Nhưng hôm nay, tâm tình của Cố Ân Ân hoàn toàn không có bất kỳ chuyển biến tốt đẹp nào, ngược lại nhìn thấy bộ dạng này của Hàn Thành Trì, cảm thấy tức giận ở trong lòng càng ngày càng mạnh hơn, hơi thở ra đã trở nên nóng hừng hực.
Cô nhìn lại ánh mắt của Hàn Thành Trì, gằng từng chữ nói: “Tôi gặp chuyện gì không vui, Hàn Thành Trì, anh không biết sao?”