Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 120

“Bởi vì……” Quý Thần Quang nhìn ánh mắt Quý Tiêu Dương, đó là một đôi mắt phi thường xinh đẹp, liếc mắt nhìn gần một cái liền cảm nhận được sự cường đại cùng cường thế của chủ nhân. Đôi mắt màu đen khi mỉm cười như gió xuân tháng ba, khi phẫn nộ như Tu La, lưu động sự sáng bóng, có thể gắt gao hấp dẫn ánh mắt người khác.

“Bởi vì, em nghĩ muốn, mãi, mãi ở bên anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng xoa khóe mắt Quý Thần Quang, Quý Thần Quang gần như nỉ non nói. Thanh âm cúi đầu nhẹ nhàng, có nồng đậm ỷ lại cùng mê luyến! Còn có một loại thương cảm thực nhẹ thực nhẹ……

Hiện tại Quý Thần Quang mới biết được thực lực của anh hai có bao nhiêu cường đại! không chỉ có tài sản của Quý gia, anh hai còn có rất nhiều rất nhiều những cái khác, tự mình chế tạo ra thế lực của riêng mình. Mà việc làm ăn của Quý gia, trong cổ phần của anh hai đã muốn chiếm ba phần mười địa vị, bảy phần khác đều là do anh hai âm thầm bồi dưỡng thế lực cùng làm ăn! Những thứ này lúc trước cậu cũng không biết, thẳng đến ngày hôm qua nhìn thấy người của Huyết Minh cùng Mười Hai Tinh, còn có những nhân vật tồn tại như quân nhân, cậu bỗng nhiên phản ứng lại đây, anh hai, ở thời điểm cậu không biết gì cả đã muốn cường đại đến thế rồi……

Cậu vì anh hai mà cao hứng, nhưng đồng thời trong lòng cũng sinh ra một loại ưu thương. Anh hai là một cường giả mà mọi người đều ngưỡng mộ, ánh sáng phát ra như ánh mặt trời. Anh ấy cao cao tại thương! Mà cậu thì…… Quý Thần Quang đột nhiên nhớ tới, từ nhỏ đến lớn, những người mà cậu biết đều chỉ biết nói: Đó là em trai của Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang! Giống như cậu vẫn đều sống dưới sự bảo về của anh hai, nhàn nhã tự tại!

Trước kia cậu cho rằng, loại cuộc sống này thực thích! Được anh hai toàn thân toàn tâm bảo hộ, làm một đứa nhỏ đơn giản khoái hoạt! Cái gì đều có thể mặc kệ, cái gì cũng không cần phiền não, chỉ cần hảo hảo chăm sóc bản thân, vui vẻ trải qua mỗi một ngày là được rồi! Đây là hy vọng của anh hai. Anh ấy vẫn luôn nói, anh hai hy vọng em có thể vẫn cười đơn thuần vui vẻ! Cho nên cậu cũng liền sống như vậy. Đơn giản vui vẻ sống trong thế giới của anh hai!

Nhưng là hiện tại cậu hy vọng mình có thể mạnh mẽ hơn, ít nhất cậu cũng có thể đến gần anh hai một chút, gần hơn một chút. Mà không phải vẫn đứng ở sau lưng ngẩng đầu ngưỡng mộ. Anh hai của cậu là một tồn tại cường đại! Cậu vì thế mà cảm thấy kiêu ngạo. Nhưng trong lòng Quý Thần Quang cũng đồng thời sinh ra sợ hãi nhè nhẹ, anh hai từng bước một trở nên mạnh mẽ, cuộc đời của anh ấy từng bước từng bước lên cao, càng đi càng xa. Mà cậu đâu?…… Quý Thần Quang cậu vẫn như trước dừng lại tại chỗ, dừng lại tại đoạn thời gian chỉ biết đi theo sau lưng anh hai cười ngây thơ trong sáng.

Cậu sợ hãi, có một ngày, anh hai đi tới đi lui, cậu không đuổi kịp, sau đó, hơi một chút không cẩn thận, cậu cùng anh hai sẽ…… Anh hai là mặt trời mà mọi người vây quanh, về sau anh hai càng ngày càng cường đại rồi, bên người anh ấy sẽ càng có thêm nhiều người vây quanh. Cậu sợ hãi, có một ngày, cậu hơi chút thất thần thôi, liền bị mọi người tách ra khỏi anh hai, như vậy cậu nên làm thế nào để lại chen vào trong lòng anh hai? Cậu biết anh hai vẫn sẽ luôn bảo hộ cậu, vẫn sẽ bên cạnh cậu, chính là, anh hai ơi, Thần Thần không hy vọng những người vây quanh bên cạnh anh, khi nhìn về phía em, trong ánh mắt là lạnh lùng, là không có độ ấm, là xa lạ……

Anh hai là cường giả, bọn họ cũng là cường giả, một người nhỏ bé như cậu cố tình bị đặt trong một đám người hỗn loạn chói mắt? Có lẽ bọn họ sẽ bởi vì quan hệ của cậu với anh hai mà không lộ ra trào phúng, không nói lời châm chọc, nhưng bọn khẳng định sẽ không tôn trọng! Ở trong mắt bọn họ, anh hai là boss, là sự tồn tại tối cao, mà đứng ở bên người anh hai là cậu, lại chỉ có thể là một người xa lạ. Có lẽ ngay cả người xa lạ cũng không bằng mà trở thành một người hoàn toàn trong suốt……

Cậu khổ sở, cậu sợ hãi, cậu cảm giác được khoảng cách của cậu với anh hai trong lúc đó càng ngày càng xa, loại cảm giác này làm cậu hít thở không thông! Cậu phải trở nên mnahj mẽ, cậu cũng muốn có đủ thực lực, cố gắng đứng ở bên người anh hai. Cậu biết, anh hai cậu là một thiên tài hiếm có! Cả đời này cậu cũng không có khả năng để cùng anh hai sóng vai đồng hành! Nhưng cho dù không thể sóng vai, ít nhất có thể gần gũi ngưỡng mộ! Không đến mức giống như hiện tại, cậu ngay cả cơ hội ngưỡng mộ cũng không có.

Anh hai càng đi càng xa, càng bay càng cao, cậu một người vẫn đứng tại chỗ, lẳng lặng ngước nhìn, lại cũng chỉ có thể vô lực nhìn. Càng ngày càng có nhiều người ở trên đường của anh hai, cùng anh ấy một đường đồng hành. Nhưng là cậu không thể, cậu không có đủ thực lực. Cậu chỉ có thể đứng xa xa nhìn, lẳng lặng nhìn, vô lực nhìn……

Cậu chán ghét loại cảm giác này! Anh hai là của cậu, cho tới bây giờ đều chỉ là của một mình cậu! Nhưng là hiện tại, cậu ngay cả tư cách đứng ở bên cạnh anh hai cũng không có! Cậu không thích có người nói: Ha, đó là em trai của Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang. Cậu ta a, là em trai của boss, gọi là Quý Thần Quang cái gì đó……

Cậu không cần làm em trai của anh hai! Cậu rõ ràng là người yêu của anh hai! Cậu sẽ là người yêu nắm chặt tay anh hai cả đời, bọn họ sẽ mãi mãi cùng nhau cho đến hết đời. Bọn họ là người yêu! Không phải anh em! Không phải!!!!! Quý Thần Quang cậu là người yêu của Quý Tiêu Dương cả đời! Không phải em trai……

Nhưng là, không có người nào biết! Không, cho dù bọn họ có biết, bọn họ cũng sẽ không thừa nhận! Ở trong mắt bọn họ, boss là một sự tồn tại cường đại, mà Quý Thần Quang cậu chính là một đứa nhỏ được Quý Tiêu Dương bảo hộ trong ngực! Đúng vậy, là một đứa nhỏ, ở trong mắt bọn họ, cậu chính là một đứa nhỏ, cậu chính là đứa nhỏ của anh hai! Nhưng cậu không phải! Cậu là người yêu của anh hai! Cậu là người yêu của anh hai! Trước kia là thế, hiện tại cũng thế, tương lai cũng vậy! Bọn họ sẽ là người yêu của nhau cả đời! Nhưng sẽ không có người nào thừa nhận……

Quý Thần Quang cảm thấy rất khó chịu, khó chịu khi không được mọi người thừa nhận, khó chịu khi bị mọi người xem nhẹ, rõ ràng cậu cùng anh hai là một thể! Nhưng mọi người đều chỉ nhìn thấy anh hai mà không thèm nhìn cậu! Cậu không muốn như vậy…… Cậu cũng muốn trở nên mạnh mẽ, trở nên có thực lực. Cậu phải cố gắng đứng ở bên người anh hai. Cậu muốn nói cho cả thế giới biết, Quý Thần Quang cậu là người yêu của Quý Tiêu Dương! Là người yêu của nhau cả đời! Cậu phải làm cho trong mắt mọi người đều có cậu tồn tại, cậu phải để cho mọi người cam tâm tình nguyện thừa nhận Quý Thần Quang là người yêu của Quý Tiêu Dương! Cậu muốn mọi người thiệt tình chúc phúc!

Bởi vì cậu muốn mãi mãi ở bên anh hai! Cho nên cậu phải mạnh mẽ! Anh hai, Thần Thần không nghĩ lại làm vương tử trong một tòa thành, Thần Thần muốn giống như anh, đối mắt với mưa gió. Thần Thần muốn giống như anh, có thực lực cùng phát ra hào quang làm cho người khác cam tâm tình nguyện! Anh hai, Thần Thần muốn cùng anh, bước đi cả đời. Đường này rất dài, rất dài…… Thần Thần không nghĩ nửa đường sẽ bị lạc anh hai. Cho nên Thần Thần phải mạnh mẽ!

Phải! Mạnh! Mẽ!

“Thần Thần, em làm sao vậy?” Lần đầu tiên Quý Tiêu Dương nhìn thấy Thần Thần xuất hiện vẻ mặt này. Giống như bị lạc ở trong rừng, trước mặt là một mảnh trắng xóa, lộ ra bất lực cùng thê lương! Lơ đãng bước đi trong rừng rậm không có điểm cuối, cố gắng tìm kiếm phương thức tồn tại của chính mình…… “Thần Thần, đừng sợ, anh hai từ trước đến nay luôn ở bên em! Chúng ta sẽ mãi đi cùng nhau cả đời. Thần Thần, đừng lo lắng! Anh hai nhất định sẽ gắt gao nắm chặt tay em, sẽ không để sự việc bắt cóc như thế này xảy ra nữa. Thần Thần, em phải tin tưởng anh hai! Mặc kệ như thế nào, hết thảy đều có anh hai ở đây!”

Quý Tiêu Dương nghĩ Quý Thần Quang là bị lần bắt cóc này gây nên sợ hãi, vươn tay gắt gao ôm Quý Thần Quang trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên mặt cậu, trong thanh âm ôn nhu còn có cường thế kiên định cùng khí phách! “Thần Thần, không sợ! Có anh hai ở đây!” Quý Tiêu Dương lưu luyến hôn lên khóe mắt cùng lông của Quý Thần Quang. Bởi vì hắn nhìn thấy trên khóe mắt cùng lông mi của Thần Thần lộ ra bất lực cùng thê lương. Tâm hắn rất đau, rất đau……

“Anh hai!” Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, đôi mắt to tròn sáng ngời hữu thần nhìn Quý Tiêu Dương “Anh ơi, Thần Thần muốn cùng anh hai càng gần hơn một chút!” Vươn tay gắt gao ôm lấy cổ Quý Tiêu Dương, tựa đầu chôn ở cần cổ hắn! Anh hai ơi, Thần Thần không nghĩ sẽ lại tiếp tục ý lại anh! Anh hai ơi, Thần Thần cũng nghĩ sẽ làm được cho anh cái gì đó……

“Thần Thần, nói cái gì ngốc vậy! Chẳng lẽ như bây giờ còn chưa đủ gần sao? Vậy, cởi quần áo thì thế nào?……” Cúi đầu vô cùng thân thiết hôn môi Quý Thần Quang, khóe miệng Quý Tiêu Dương giơ lên một nụ cười xấu xa! Tay không an phận vói vào áo Quý Thần Quang, nhẹ nhàng xoa nắn!

“Không phải. Anh hai, không phải như thế! Anh hai, em nghĩ muốn trở nên mạnh mẽ, em nghĩ muốn đứng cùng với anh càng gần hơn một chút!” Trong ánh mắt sáng ngời của Quý Thần Quang lóe ra ánh sáng xinh đẹp chói mắt, bên trong đó còn mang theo kiên định nóng rực!

Nghe lời nói của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương dừng lại bàn tay đang ở trong áo Quý Thần Quang. Biểu tình xấu xa trên mặt cũng trở nên nghiêm túc. Hiện tại hắn mới biết được, nguyên lai Thần Thần là đang nói cái gì…… “Được, vậy Thần Thần coi như là thư kí riêng của anh được không nào?”

Nhìn ánh mắt Thần Thần, Quý Tiêu Dương đột nhiên hiểu được Thần Thần vì cái gì mà có loại ý tưởng này! Tuy rằng hắn thực thích cảm giác Thần Thần luôn toàn thân toàn tâm ỷ lại vào hắn. Nhưng nếu Thần Thần ỷ lại hắn tạo thành nguyên nhân không vui của em ấy thì hắn nguyện ý buông tay để cho Thần Thần tự sải cánh bay. Để cho Thần Thần của hắn tự nở rộ, tự phát ra quang mang cùng mùi hương độc đáo của em ấy! Thần Thần của hắn cũng không phải là một đứa nhỏ đơn giản! Hắn nghĩ một ngày nào đó bọn hắn sẽ phải kinh ngạc……

Kỳ thật, Quý Tiêu Dương cũng biết trong đám cấp dưới cùng thủ hạ của mình, không có một người nào là đối đãi thật tâm với Thần Thần! Nội tâm của cường giả vẫn sẽ luôn có một loại tâm tính gọi là kiêu ngạo! Chính mình đã che dấu ánh sáng của Thần Thần, làm cho tất cả mọi người đều nghĩ Thần Thần chính là một đứa nhỏ chỉ biết dựa vào mình! Nhưng thật ra thì Thần Thần của hắn cũng là một tiểu cường giả! Hơn nữa còn là loại độc nhất vô nhị! Hiện tại là thời điểm để cho Thần Thần tự phát ra hào quang của chính mình. Hắn đã muốn cường đại đến mức có thể đối mặt với hết thảy tình huống đột phát!

“Anh ơi, em nói thật đó!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, sắc mặt Quý Thần Quang nhất thời trở nên rất là nghiêm túc. Cậu đang nói chuyện vô cùng đứng đắn, anh hai như thế nào còn trêu đùa cậu, chẳng lẽ ngay cả anh hai cũng cho rằng cậu cả đời này chỉ có thể sống dưới sự bảo vệ của anh hai……

Thấy Thần Thần đột nhiên biến sắc, Quý Tiêu Dương chỉ biết Thần Thần của hắn đã hiểu lầm rồi, nhanh chóng vươn tay sờ sờ đầu cậu “Thần Thần, anh hai là đang nói thật đó! Thần Thần, chẳng lẽ em đã quên năng lực của em rồi?”

“Năng lực gì ạ?……” Quý Thần Quang chớp chớp mắt, lông mi thật dài run rẩy, trong đôi mắt sáng ngời tràn ngập mê mang. Cậu thì có năng lực gì? Sao chính cậu lại không biết?……

Nhìn bộ dáng ngây ngốc của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương nở nụ cười, vô cùng thân thiết nhéo nhéo hai má mềm mềm của cậu “Thần Thần, em quên là em có thể sâu sắc cảm giác được phi thường chính xác cảm xúc của người khác dao động sao? Đây là năng lực của em, em đến làm thư kí của anh hai, như vậy thì khi gặp những hồ ly giảo hoạt che dấu rất sâu, anh hai cũng sẽ không bị lừa! Hơn nữa, như vậy anh hai còn có thể biết trước tiên biết được ai là người xấu, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian của anh!”

“Thật sự? Có thể chứ?” Quý Thần Quang có chút không tự tin ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương. Cậu cũng không biết nguyên lai cậu cũng có thể vì anh hai làm nhiều chuyện như vậy……

“Đương nhiên có thể. Điều mà anh hai cần nhất chính là Thần Thần. Như vậy công ty cũng sẽ không xuất hiện những người là gián điệp linh tinh nữa. Bởi vì anh hai đã có một người bảo vệ là Thần Thần ở bên rồi!” Quý Tiêu Dương một bên nói, một bên hôn lên mí mắt Quý Thần Quang. Hắn thích nhất là nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác bay bổng của Thần Thần. Nhìn nhìn, tâm tình của hắn cũng sẽ trở nên tốt hơn!

“Ân. Anh hai ơi, Thần Thần sẽ làm thư kí của anh!” Mân mê đôi môi, hôn nhẹ lên môi Quý Thần Quang một chút, Quý Thần Quang cười sáng lóa như ánh mặt trời. Cậu cũng có thể vì anh hai mà làm việc……

“Thần Thần, anh hai vô cùng hoan nghênh em! Thư kí bé nhỏ của anh!” Thuận thế đem Quý Thần Quang trong lòng áp đảo trên giường. Tay Quý Tiêu Dương vẫn đang dừng trong áo cậu lại bắt đầu trở nên không an phận……

Lúc này Quý Tiêu Dương không biết, Quý Thần Quang ở trong tương lai không lâu thật sự giống như lời hắn nói. Nếu không có Quý Thần Quang, có lẽ vương quốc mà hắn xây dựng sẽ sụp đổ một nửa!

Mà Quý Thần Quang lúc này cũng không biết được, không lâu trong tương lai cậu rốt cục cũng nhận được sự thừa nhận cùng chúc phúc của mọi người!……

“Ha ha…… Anh, cáp, anh hai…… Đừng, đừng cù em…… Ha ha, đừng cù, em buồn…… Ha ha…… Anh, anh……”

“Thần Thần, để bớt buồn chúng ta đây làm việc khác đi, được không nào?” Hơi thở nóng rực càng ngày càng trầm trọng phun vào cổ Quý Thần Quang……

Cảm xúc Quý Thần Quang có điểm mê ly chớp chớp mắt, nhìn anh hai gần trong gang tấc. “Dạ……”

Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng bệnh nhất thời một màn xuân sắc!

Tiêu Dương, cậu phải kiềm chế chút a…… Vết thương ở chân của Thần Thần còn chưa có tốt…… Nam Cung Kỳ đứng trước cửa phòng bệnh, vẻ mặt cười trêu tức! Nhìn thoáng qua đồ ăn trong tay, cười khẽ lắc lắc đầu. Xem ra nhất thời là không dùng được rồi!

PS: 1 tiếng nữa sẽ có chương mới nga các nàng:3

Happy Women’s Day!!! bắn pháo
Bình Luận (0)
Comment