Sau khi cửa đóng lại.
Chu Kiều mới từ sofa đứng dậy, cô kéo váy xuống, chỉ cảm thấy rất nóng, cô cầm điều khiển trên bàn, điều chỉnh lại nhiệt độ trong phòng.
Tiếp đó lại cầm điện thoại lên.
Hơi phấn khích gửi “Á á á á á á” vào nhóm bạn thân.
Thành Noãn: Vui thế là vì cậu mua được nhiều quần áo à?
Mạnh Thiển Thiển: Tớ chuẩn bị đi ngủ rồi, cậu làm tớ giật mình tỉnh luôn đấy.
Chu Kiều: Không liên quan đến quần áo, tớ đang vui thôi.
Chu Kiều: Các cậu tin không? Tiêu Nhiên thích tớ từ rất sớm rồi!!
Thành Noãn: Sớm đến mức nào? Chẳng lẽ việc cậu ấy đến Liên Thành là vì cậu à?
Mạnh Thiển Thiển: Wow, vì tình yêu mà vào trường số ba luôn.
Chu Kiều: Không không, hahaha, tớ không nói cho các cậu đâu.
Thành Noãn: Thế là bọn tớ nghe vô ích rồi.
Chu Kiều: Thiển Thiển, Thành Noãn, gần đây các cậu thế nào rồi.
Thành Noãn: Mùa đông ở Lê Thành mãi không đến, chỗ bọn tớ thỉnh thoảng còn phải mặc áo cộc tay, cậu tin nổi không.
Mạnh Thiển Thiển: Tớ mỗi ngày ngoài làm việc nhà thì là làm bài tập, à, các cậu đoán xem gia sư của tớ là ai.
Chu Kiều: Ai thế?
Mạnh Thiển Thiển: Lão Kiều.
Chu Kiều: Hahahaha, thầy ấy thích làm từ thiện ghê.
Thành Noãn: Thầy Kiều lo lắng nhiều quá nên mới bị hói đầu đấy.
Mạnh Thiển Thiển: Thầy là một giáo viên tốt.
Thầy đã động viên cô ấy.
Giúp cô ấy có thêm can đảm, bất chấp ánh mắt khác lạ, khó chịu của gia đình để học lại.
Chu Kiều cũng thấy thầy Kiều quả thực là một giáo viên tốt.
Cô liếc nhìn phòng tắm.
Cửa phòng tắm đang đóng.
Anh ấy đi tắm rồi ư?
Chu Kiều: Này, ngoài việc hôn nhau ra, các cậu thấy điều gì trong tình yêu khiến các cậu cảm thấy không thể kiềm chế được?
Thành Noãn: …Các cậu đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mạnh Thiển Thiển: ….Soái ca trường chạm vào cậu à?
Chu Kiều: Sao trông các cậu ai cũng có kinh nghiệm thế?
Thành Noãn: Thỉnh thoảng cọ sát một chút cũng là chuyện bình thường mà, dù sao cũng chưa đến bước cuối cùng.
Mạnh Thiển Thiển: Ừ.
Chu Kiều: Thiển Thiển, chẳng phải hai cậu chỉ hôn nhau thôi ư?
Mạnh Thiển Thiển: …
Chu Kiều đơ người.
Cô cảm thấy mình quá ngây thơ rồi.
Cô nghĩ những gì mình thấy là thật, cái tên Ứng Hạo khốn kiếp kia! Chết tiệt.
Còn về Thành Noãn, vì cô ấy và Chu Luyện vốn ở gần nhau, hai nhà thường xuyên qua lại, việc ngủ chung cũng rất bình thường, trong chuyện này Chu Kiều lại không dám hỏi Thành Noãn, sợ cô ấy biết quá nhiều mà kể cho cô quá nhiều.
Đang trò chuyện.
Trong phòng tắm có tiếng động.
Chu Kiều lập tức đứng phắt dậy khỏi ghế sofa, chạy đến bên giường, vén chăn lên nằm xuống. Tiêu Nhiên bước ra, vừa lau tóc vừa nhìn cô một cái, sau đó anh đi đến ghế sofa, cúi người tắt máy tính xách tay, gập lại, cầm điện thoại đi đến giường, vén chăn ngồi ở đầu giường, anh cúi mắt nhìn cô.
Chu Kiều nằm nghiêng người, trốn trong chăn bấm điện thoại.
Ánh sáng từ điện thoại in lên mặt cô.
Tiêu Nhiên tựa vào đầu giường, ngón tay luồn vào chăn, véo nhẹ d** tai cô, “Vẫn chưa ngủ à?”
Tai Chu Kiều đỏ bừng.
Cô đặt điện thoại vào gối, rồi nhắm mắt lại.
Tiêu Nhiên nghịch d** tai cô một lúc, rồi nắm lấy cánh tay cô, kéo cô lại gần anh hơn, nói: “Ngủ xích lại đây.”
Chu Kiều bị động dịch chuyển qua.
Sau đó cô xoay người lại.
Tiêu Nhiên đặt điện thoại xuống, nằm xuống, cánh tay dang ra, ý bảo cô gối lên. Chu Kiều ngẩng đầu, gối lên cánh tay anh, rồi ôm lấy anh.
Tiêu Nhiên đưa tay tắt đèn ngủ đầu giường, nói: “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
–
Những ngày tiếp theo, đội bước vào giai đoạn huấn luyện căng thẳng và gấp rút, ảnh quảng bá và hợp đồng đại diện của ED cũng được tung ra trong cùng tháng. Nhờ nhan sắc xinh đẹp, Chu Kiều đã nhanh chóng nổi tiếng trong giới Esports.
Trên trang Weibo chính thức của ED đã chính thức thêm một thành viên đột phá @ED-Chu Kiều. Chu Kiều cũng lập tài khoản Weibo cá nhân, lượng người hâm mộ tăng lên rất nhanh, đạt hơn hai trăm nghìn chỉ trong vài ngày.
Các video thi đấu của ED cũng được lan truyền rộng rãi trên Weibo và nhiều diễn đàn khác nhau, đẩy tất cả các tuyển thủ của ED lên một tầm cao mới, đồng thời mang đến thêm một tia hy vọng cho những người hâm mộ game bắn súng AWM tại Trung Quốc.
Hồi giải mùa xuân.
Mặc dù GW chiến công hiển hách, nhưng đội giành chức vô địch lại là Blood đến từ Hàn Quốc. Sự mạnh mẽ của đội tuyển này đã để lại không ít bóng đen trong lòng tất cả các đội khác.
Vì thế.
Tại giải đấu lần này.
Không một ai muốn thua cuộc.
Để giành chiến thắng, ba đội tuyển Trung Quốc là ED, GW và YU còn cùng nhau lên server Hàn Quốc để tập luyện và chiến đấu với họ, tuy nhiên đó chỉ là những trận giao hữu, nên các bên cũng giữ lại một phần sức mạnh.
Đội Blood thậm chí còn khiêu khích Chu Kiều một cách ngạo mạn.
Họ cho rằng một cô gái thì không thể chơi game giỏi được.
Về những nghi ngờ này, thực tế trong nước cũng có một vài ý kiến tương tự, nhưng tất cả đều bị người hâm mộ của Chu Kiều phản bác. Lượng fan của Chu Kiều là đông đảo nhất trong bốn thành viên.
Thứ nhất.
Cô là một mỹ nhân.
Các chàng trai bị cuốn hút bởi kỹ năng chơi game của cô, đồng thời cũng vì sự độc đáo, và quan trọng hơn là vì khuôn mặt xinh đẹp này.
Còn các cô gái thì thấy Chu Kiều rất ngầu, rất sắc sảo, cô dường như đã dẫn dắt giới Esports, mang đến một luồng gió mới, đồng thời cũng nhắn nhủ với đông đảo người yêu thích thể thao điện tử rằng: con gái cũng có thể chơi Esports.
Vì vậy.
Chu Kiều đang gánh vác rất nhiều kỳ vọng.
Tháng mười hai.
Bắt đầu đông lạnh.
Giải Vô địch Thế giới khởi động.
Địa điểm thi đấu năm nay được sắp xếp tại Hải Thành. Nghe nói đây là kết quả của việc tập đoàn Tiêu Thị và Văn Thị đã bàn bạc với ban tổ chức. Khi Chu Kiều thông báo tin này trong nhóm bạn thân.
Mạnh Thiển Thiển dừng lại một chút, cười nói: “Hải Thành à.”
Chu Kiều và Thành Noãn đều sững người rồi nhận ra, Ứng Hạo đang học đại học ở Hải Thành.
Chu Kiều: “Thiển Thiển, tớ có vé, cậu có muốn đến không?”
Mạnh Thiển Thiển: “Không được, tớ không thể đi được, dạo này học Toán đau đầu lắm, tớ không còn nhiều thời gian nữa.”
Chu Kiều: “Thôi được rồi, cố lên nhé.”
Mạnh Thiển Thiển: “Ừm.”
Có chuyến bay thẳng từ Bắc Kinh đến Hải Thành, mấy người khởi hành từ sáng sớm, vừa đến sân bay, họ hơi ngỡ ngàng khi nhìn thấy biển hiệu cổ vũ của ED. Vài giây sau, Lương Úc vỗ đùi: “Mẹ ơi, cuối cùng chúng ta cũng có fan rồi!”
Lâm Mộc gãi đầu, mở cửa sổ nhìn ra ngoài, nói: “Đến cũng không ít đâu.”
Quả thật rất đông.
Lối vào đều là người cầm biển cổ vũ.
Chen chúc chật kín, có người đeo khẩu trang, có người đội mũ. Hình ảnh nhân vật hoạt hình của Chu Kiều cũng có mặt khắp nơi. Chu Kiều liếc nhìn Tiêu Nhiên bên cạnh.
“Đông người quá.”
Tiêu Nhiên lấy mũ đội cho cô, nói: “Đi sát theo anh.”
Chu Kiều hơi dừng lại, nói: “Em nghĩ chúng ta nên đi riêng sẽ tốt hơn.”
Trong lúc livestream, rất nhiều người hâm mộ đã tỏ ra quan tâm đến Tiêu Nhiên.
Nếu bây giờ hai người còn nắm tay nhau đi, liệu có gây ra ảnh hưởng không tốt nào không.
Tiêu Nhiên đeo khẩu trang cho cô, lạnh lùng hừ một tiếng: “Không cần thiết.”
Vừa nói.
Anh cũng lấy mũ lưỡi trai đội lên. Lão Dương bước xuống từ ghế phụ, kéo mạnh cửa sau ra, tiếng hò hét bên ngoài lập tức ùa vào từ mọi phía, như một cơn sóng thần.
“ED, những người sở hữu siêu năng lực!”
“Nữ thần!”
“Lâm Thần!”
“Cổ Bạch, tôi mãi mãi ủng hộ cậu!”
“Cổ Bạch, cậu tuyệt vời nhất!”
“Lâm Mộc, cậu và Thành Nam vẫn là bạn tốt chứ? Tôi thấy các cậu vẫn tương tác trên Weibo mà, tôi luôn cảm thấy hai người là cặp đôi đẹp nhất mà tôi ‘đẩy thuyền’ đấy!”
“Chu Kiều, Chu Kiều, mãi mãi xinh đẹp, mãi mãi sắc sảo, em phải giành chức vô địch để đập chết bọn anti-fan!”
“Thật hạnh phúc vì cuối cùng tôi đã được thấy ED vực dậy, tôi nghĩ Thành Nam chắc chắn sẽ đến xem trận đấu, Lâm Thần, cậu nói đúng không?”
“Chu Kiều, chị là nữ thần của em, em muốn được như chị, sau này cũng trở thành một tuyển thủ Esports!”
“Lương Úc, cậu nhuộm lại tóc bao giờ vậy, màu vàng trông xấu quá!”
Lương Úc ngồi trong xe lầm bầm đáp trả: “Khỉ thật, các cậu mới xấu ấy!”
Chu Kiều và Tiêu Nhiên ngồi ở hàng ghế đầu, Tiêu Nhiên cúi người bước xuống. Khoảnh khắc các fan đang la hét bên ngoài nhìn thấy anh bước ra, họ im lặng trong một giây, rồi ngay sau đó lại bùng nổ tiếng hò reo.
Tiêu Nhiên cụp mắt, đội mũ lưỡi trai, nắm tay Chu Kiều.
Chu Kiều đi phía sau anh, mặc đồng phục đội bước xuống. Mái tóc dài xõa trên vai cô, chỉ lộ ra đôi lông mày và ánh mắt, khiến người hâm mộ hai bên cũng reo lên:
“Nữ thần, nữ thần!”
“Chu Kiều, cố lên nhé!”
“Á, mau chụp ảnh đi, chụp ảnh bạn trai của nữ thần!”
“Không nhìn rõ mặt anh ấy gì cả.”
Quả thật.
Mọi người chỉ thấy chiếc cằm với đường nét rõ ràng của Tiêu Nhiên, không thấy rõ mắt mũi, cũng không biết anh trông như thế nào, nhưng chỉ qua khung xương thôi cũng có thể cảm nhận được.
Chắc chắn là rất đẹp trai.
Tiêu Nhiên không quay đầu lại, nắm tay cô, đi thẳng vào sân bay.
Chu Kiều cũng cúi đầu, lặng lẽ đi theo.
Những người còn lại ở phía sau vẫn kịp chào hỏi người hâm mộ. Lên máy bay, họ vẫn còn vẻ mặt hào hứng, Lâm Mộc xoa mặt, tâm trạng vừa phấn khích vừa phức tạp.
So với vòng loại.
Lần này họ thực sự đã được rất nhiều người quan tâm.
Lâm Mộc: “Hiếm khi tôi thấy hơi hồi hộp đấy.”
Lương Úc: “Sao mà không hồi hộp được, tôi cảm thấy thời đại của chúng ta sắp đến rồi.”
Lâm Mộc hơi kích động nhắn tin cho Thành Nam.
Lâm Mộc: Cậu nhất định phải đến xem đấy.
Thành Nam: Được.
Lâm Mộc thở phào một hơi, cười nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cổ Bạch thì cúi đầu tiếp tục xem video phân tích trận đấu, hiện tại cậu là người yếu hơn trong bốn người, nên chỉ có thể học hỏi nhiều hơn. Chu Kiều tháo khẩu trang, nhìn sang Tiêu Nhiên bên cạnh.
Anh cũng đang xem video phân tích.
Chu Kiều nghiêng người lại gần.
Nhưng hai ghế hạng nhất này hơi cách xa nhau, cô phải nghiêng nửa người sang mới miễn cưỡng nhìn được màn hình điện thoại của Tiêu Nhiên. Anh nhìn cô một cái, rồi nghiêng hẳn về phía cô.
Cánh tay Tiêu Nhiên tựa vào thành ghế.
Chu Kiều vừa vặn tựa hẳn vào cánh tay anh.
Tiêu Nhiên cụp mắt nhìn thoáng qua ngực cô, rồi lập tức dời tầm mắt, nói: “Đây là bài phân tích lại trận đấu giải trí gần đây của CM, CM đã thay tuyển thủ mới. Tuyển thủ này ban đầu là dự bị của một đội khác, nhưng đến CM lại trở nên lợi hại hơn, lúc đó em cần phải chú ý đến cậu ta.”
Chu Kiều nhìn vào màn hình, gật đầu: “Ừm, em cũng nhận ra rồi. Lần trước Lâm Mộc đấu với cậu ta, phát hiện cậu ta có hơi bắt chước lối chơi của Blood.”
“Họ thường xuyên đấu tập với nhau, việc bắt chước qua lại là chuyện rất bình thường.”
Chu Kiều: “Vâng.”
Hai người vừa xem vừa trò chuyện.
Chu Kiều vốn nghĩ rằng khoang hạng nhất sẽ có thêm vài nhà kinh tế học, hay các ông chủ lớn nào đó. Ai ngờ cho đến tận lúc máy bay cất cánh, vẫn chỉ có mấy người họ, Chu Kiều hơi tò mò, “Chỉ có bọn mình thôi sao?”
Tiêu Nhiên nhìn theo ánh mắt cô, thản nhiên đáp: “Chúng ta bao hết rồi.”
Chu Kiều kinh ngạc: “Hào phóng thế.”
Tiêu Nhiên khẽ hừ một tiếng.
Một giây sau, anh cúi sát lại, chặn môi cô, nhẹ nhàng thăm dò, m*n tr*n.
Chu Kiều sững sờ, nắm chặt cánh tay anh, nhất thời không kịp phản ứng để đẩy anh ra.
Lão Dương ở phía sau che mặt lại.
Lâm Mộc: “…”
Lương Úc: “Ối trời, chụp lại ngay.”
Cổ Bạch: “Làm tôi cũng muốn yêu đương quá….”