Con quái vật trườn lại gần người đàn ông, khi chỉ còn cách ông ta 10m nữa thì...
“ĐOÀNG!” một âm thanh chát chúa vang lên, một cột máu màu vàng
bắn phụt lên mặt đất. Máu có chất acid nên làm cát sôi lên,
bốc khói trắng nghi ngút.
Tiếng súng nhắc nhở người đàn ông Mông Cổ, ông ta vội vàng co
giò chạy vội về phía sau. Đợi đến một cồn cát cao người đàn
ông này mới dừng lại, nhìn xung quanh xem ai là người cứu mình
Con quái vật dường như chưa chết, nó quậy mình trong cát liên
hồi, tung lên từng đợt cát vàng, khói trắng cũng bốc ra nghi
ngút.
- Con này cũng sống dai quá đi chứ lị... – Minh thả ống nhòm
ban đêm xuống, thở dài – này Jame, mấy thứ này kiếm đâu ra mà
hay vậy
- Ông chủ – Jame từ tốn giải thích – Liên Xô sụp đổ cái rầm,
bao nhiêu kho vũ khí bị các tướng quân đem bán với giá sắt vụn hết cả.
- Tốt lắm, tranh thủ đem hàng tốt lấy đến, đừng để đám người Mỹ chĩa mõm vào.
- Yes sir!
Lúc này, Von Beigr cũng liên tục nổ súng, kết thúc tính mạng của sinh vật trốn trong cát nọ. Minh cười nói
- Tốt rồi, chúng ta đi xuống thôi.
Nói rồi hắn nhảy xuống trước tiên, trượt xuống cồn cát. Jame và Von Beigr cũng vội vã theo sau.
Minh dùng một cái que dài, chọc xuống chỗ cát đang bốc khói,
rồi khều lên một sinh vật kỳ lạ, có hình dáng tương tự như
ống tiêu hóa của một con bò, dài khoảng 2m, thân hình tròn,
màu đỏ tươi và có đốm đen trên người, trên đầu và đuôi có gai.
Miệng nó đầy những cái răng sắc nhọn, nhỏ xíu, vẫn còn dính
máu tươi và mảnh thịt.
- Thứ này là thứ gì vậy ông chủ. Trông thật là xấu xí – Von Beigr lên tiếng
- Nó là Allghoi Khorkhoi, trong tiếng Mông Cổ là “Sâu ruột đầy
máu”, sang tiếng Anh là Sâu Tử Thần. Sinh vật này có một túi
Acid rất độc, có thể giết chết con người ngay lập tức khi tiếp xúc, đồng thời nó cũng có thể phát điện, tiêu diệt con mồi
từ xa. Hy vọng ngươi không bắn thủng túi acid của nó, nếu không
chúng ta sẽ phải đi tìm 1 con khác – Minh dùng cái que lật qua
lật lại con sâu, rồi giở cuốn “Sinh vật kỳ bí – 1001 câu hỏi
và giải đáp” so sánh, đối chiếu
- ... - Jame
- ... – Von Beigr
- Đây rồi, thật may mắn, nó vẫn còn nguyên - Minh mừng rỡ kêu
lên, nhanh chóng dùng 1 cái kim tiêm chọc vào túi nọc, hút nọc
độc ra cho vào 1 cái chai. Sau đó Minh lại dùng kéo cắt 1 mảnh
da của con sâu cho vào một cái ống nghiệm khác. Xong xuôi đâu đó hắn nhìn Von Beigr nói – Xử lí đi
- Ok, ông chủ – gã cơ bắp cười, quay lại xe lấy 1 can xăng tưới
lên khắp người con sâu, rồi quẹt 1 que diêm ném xuống. Ngọn lửa
bốc lên, nuốt chửng cái xác của sinh vật kỳ bí này
Lúc Minh, Jame và Von Beigr lên xe chuẩn bị chạy đi, thì người
đàn ông Mông Cổ kia lật đật chạy đến, nói bằng tiếng Mông Cổ
- Tạ ơn Trường Sinh Thiên, tạ ơn các vị chiến sỹ vĩ đại, các
vị đã cứu mạng ta, ta biết ơn vô cùng. Mời các vị đến nhà
của ta để ta khoản đãi
Jame đem lời nói của người Mông Cổ kia dịch lại cho Minh, Minh khẽ lắc đầu, nói
- Mục tiêu của chúng ta là con sâu kia, cứu ngươi chỉ là tiện tay mà làm thôi. Ngươi không cần phải để tâm
- Dẫu như thế, việc các ngài cứu mạng ta vẫn là sự thật. Xin
mời về nhà ta, nhà ta ở gần đây thôi mà. Có rượu sữa ngựa và thịt nướng đón chào khách phương xa.
- Ông chủ! Ta đói – Von Beigr kêu lên – Hơn nữa có chỗ ngủ so với cắm trại ngoài trời không phải thích hơn sao?
- Được rồi, được rồi Rommel. Chả hiểu ta hay ngươi là ông chủ đây? – Minh kêu lên – Jame, nói ông ta lên đây ngồi đi
Nói rồi hắn đu người nhảy xuống chiễm chệ ngồi ở ghế sau.
Chiếc Hummer phóng đi trong đêm, để lại sau lưng một đống lửa đang bốc cháy cao vút.
--------
Trong căn lều vải của người du mục, Minh, Jame và Von Beigr được
mời uống rượu sữa ngựa và ăn thịt nướng. Minh đánh giá căn
lều du mục này, nó cũng khá là ấm áp, với những miếng vải
bạt phủ lên một khung gỗ từ trước. Bên trong lều có đầy đủ
thiết bị tiện nghi như tủ lạnh, bếp ga, lò vi sóng... Cung cấp
điện cho chúng là một máy phát điện cỡ nhỏ.
Rượu sữa ngựa của người Mông Cổ, hay còn được gọi là sữa
ngựa chua, cũng là một thứ thức uống độc đáo. Để làm món
này, người Mông Cổ quấy sữa ngựa hàng ngàn lần rồi để lên
men. Sữa có vị chua, cay, thơm ngọt.
Minh đánh giá một vòng quanh căn phòng, rồi đột nhiên hắn giật
mình. Minh lập tức bật dậy, chạy ra xe, giả vờ lấy ra quyển
sách “Lịch sử Ma Pháp” của mình (thực ra là lấy từ trong nhẫn chứa vật). Sách “Lịch Sử Ma Pháp” là 1 quyển sách ghi lại
quá trình phát triển của ma pháp, từ thời Merlin đến năm 1800,
tác giả là George W’lock, một phù thủy yêu thích lịch sử và
khảo cổ. Trong cuốn sách, George cũng nhắc đến một giả thuyết, đó là nguồn gốc hình thành thế giới ma pháp. Trong sách đưa
ra 2 loại giả thuyết, 1 là nguồn gốc nguyên tố. Giả thuyết này xuất phát từ Hy Lạp, khi mà Empedocles đưa ra lý thuyết rằng
mọi vật đều được hình thành từ nước, lửa, khí và đất. Nhưng
luận điểm này không được nhiều người đồng ý, bởi vì ma pháp
liên quan đến nguyên tố ít hơn, chủ yếu đóng vai trò phụ thuộc, còn ma pháp chủ yếu của phù thủy là nguyền rủa, triệu hoán, kêu gọi...
Một luận điểm nữa cho rằng ma pháp khởi nguyên từ hệ thống văn tự Rune. Luận điểm này thắng được sự công nhận của giới phù
thủy, và các trường ma pháp đều có môn học “Cổ ngữ Rune”.
Nhưng cho dù môn học đó, cũng chỉ là một phần thuần túy lý
thuyết về ngôn ngữ cổ và ngôn ngữ Pháp thuật mà thôi. Không ai
biết văn tự Rune chân chính như thế nào
Nhưng trong cuốn sách “Những văn tự cổ xưa” của giáo sư J.Werry,
một phù thủy gốc Ba Lan, có phần “Văn tự Rune – dấu ấn của
một nền văn minh thần thánh”, miêu tả về những văn tự Rune ban
đầu khá chi tiết. Tuy rằng ông này mang tư tưởng ái quốc hơi sâu đậm vào tác phẩm, nhưng ông ta cũng quả là một thiên tài
(hoặc là một tên lừa đảo giống Lockhart - lời của Minh). Trong
sách có một đoạn
“Văn tự Rune, khởi nguồn từ các nước Bắc Âu hùng mạnh, theo
tộc người Viking đi đến khắp thế giới, là khởi nguyên của thế
giới phù thủy...
...
Văn tự Rune, không phải là thứ chữ viết tầm thường, mà mỗi
chữ viết ra là mang đầy ma lực, mỗi câu thần chú là một sức
mạnh thần kỳ. Văn tự Rune được viết trong các bùa phép thuật
(Charm), được khắc lên các tế đàn (Rune Stone) hay được khắc lên
các loại vũ khí hay áo giáp (Magic Item)...
...
Đến thế kỷ thứ 15 trước công nguyên, một số nhà giả kim thuật
người Na Uy đã tìm ra phương pháp đem văn tự Rune khắc lên 8
phiến đá nhỏ bằng nắm tay, nhằm dễ dàng cho việc in ấn, sử
dụng...
...
Thật đáng tiếc, cùng với sự phát triển của đám tư tế La Mã
cùng với sự ngu muội của Muggles, văn tự Rune đã biến mất trong đêm dài Lịch sử. Một nền văn minh thần thánh của Bắc âu đã
suy sụp...”
Quay lại với Ngọc Minh. Hắn đã nhìn thấy trong nhà của người
du mục Mông Cổ, trên cây cột có treo một viên đá với những nét
ngoằn nghèo, mà trong đó đôi khi lại phản xạ ra một tia ma lực, mà nếu không để ý thì không thể biết được.
Minh vội vàng chạy lại, bảo Jame hỏi mượn người du mục viên đá, đồng thời hỏi lai lịch của nó.
Thoát Thoát Bất Oa tự rót cho mình 1 chén lớn rượu sữa ngựa, uống 1 hớp rồi chậm rãi nói
- Viên đá đó là do tổ phụ của tổ phụ của tổ phụ của ta lấy
được đấy. Lúc đó ngài ấy theo Thành Cát Tư Hãn đánh sang Châu
Âu, làm đến chức Bách Hộ, trong lần giao tranh với quân Ba Lan ở thượng lưu sông Danuyp, ngài ấy bắn tên vào đối thủ, nhưng nào
ngờ đối phương không chết mà vẫn lao lên. Sau khi chém chết kẻ
địch, tổ phụ của tổ phụ của tổ phụ của ta mới mở áo giáp
của tên kia ra, thì ra bên trong có tảng đá này ngăn cản tên của hắn. Hắn liền lấy hòn đá này làm chiến lợi phẩm
- Ra thế – Minh thở dài, nếu vậy thì vật này đúng là khó mà tìm được. Nhưng có 1 viên cũng là tốt rồi.
Minh âm thầm hạ quyết tâm lúc nào đó phải dành thời gian đi
mấy nước Bắc Âu và Hy Lạp nhìn xem mới được. Biết đâu lại có
thể tìm kiếm được di tích cổ kính nào đó và nhận được 1
trang bị thần bí nào đó chăng (Thằng này nó nghĩ nó chơi game
hay sao ấy).
Trả cho người đàn ông Du Mục 1000 bảng Anh để mua viên đá Rune,
mặc dù ông này không chịu nhận nhưng Minh nhất quyết bắt ông ta
phải lấy, Minh lập tức đem viên đá này cất vào trong nhẫn, chờ đợi về Hogwart sẽ tìm phòng theo yêu cầu để lấy ra nghiên cứu. Đừng nhìn chỉ là 1 chữ, nhưng ma lực của nó lớn đến mức nào thì không thể đo lường được. Phải biết cả hệ thống văn tự
Rune chỉ vẻn vẹn có 8 ký tự mà thôi, và mỗi ký tự lại mang
trong nó 1 hệ thống ma pháp, ma văn, ma ngữ... khổng lồ.
Quả thật mình là Nhân vật chính có khác, đi săn sâu Mông Cổ mà lại nhận được văn tự Rune. – Ngồi trên xe Hummer, minh khoan
khoái nghĩ.
---------
ẦM!!! Một tiếng nổ vang lên trong tầng hầm ngôi biệt thự ở đảo Celt, bắc Ai len. Dường như việc này đã quá bình thường với
đám người ở đây, Von Beigr tiếp tục chỉnh sửa bộ ria mép cong
veo của hắn, Jame tiếp tục đọc báo xem tình hình thị trường
chứng khoán, Robert thì tiếp tục tán gái qua điện thoại, còn
Avril thì lật qua lật lại miếng thịt nướng.
Tất cả đều bình thường, không hề giống như cách đây 1 tuần, khi mới trở về từ Mông Cổ, lần đầu tiên Minh chế thuốc phép bằng máu rồng. Dù đã đọc kỹ hướng dẫn trong quyển “13 cách chế
thuốc từ máu rồng”, “Thuốc từ máu rồng – những điều lưu ý”,
“Cẩn thận hay chết banh xác – sổ tay về thuốc phép”... nhưng do
không ngờ được năng lượng súc lại trong máu của rồng – đặc
biệt là loài rồng đuôi gai Hungary, nên “BÙM!!!” cả phòng thí
nghiệm nổ tan bành... nếu Minh không mặc đồ phòng hộ cẩn thận, chết hay bị thương thì không có khả năng, nhưng cháy tóc và đen mặt là chắc chắn.
Đặc biệt ngày hôm đó, Von Beigr cắt đứt nửa bộ ria mép, Jame
xé đôi tờ tạp chí, bạn gái Robert thì đòi chia tay vì cho rằng hắn rất nguy hiểm, thậm chí có thể là tội phạm (hắn thật
sự là tội phạm mà), còn Avril tội nghiệp thì đem miếng thịt
nửa sống nửa chín đưa lên mồm.
Minh bước ra khỏi căn phòng thí nghiệm mù mịt khói, cởi bỏ bộ đồ phòng hộ và ném mình xuống bể bơi, thả lỏng toàn thân.
Hắn lại thất bại một lần nữa.
Jame thấy Minh ra ngoài thì đặt tờ báo xuống, rút điện thoại
ra ấn 1 nút. Một lát sau, một đám ăn mặc đồ phòng hộ chiến
tranh sinh học chạy đến, lao vào khói mù để... dọn dẹp.
Minh đang thả lỏng thì có tiếng Cú kêu, một con cú màu xám
đậu xuống bên cạnh nó. Minh vẫn giữ liên lạc đều đặn với 3 con sư tử nhà Gryffindor và đám Malfoy, pansy. Ngày đầu tiên, Minh
quên dặn đám đệ tử của Jame, nên mấy con cú mang thư đầu tiên
rất xui xẻo, bị thuộc hạ của Jame dùng đủ loại súng lục bắn
ầm ĩ, đem mấy con cú này sợ phát khiếp. Cũng may súng máy
tháng sau mới có thể đưa tới, nếu không...
Jame gỡ xuống lá thư ở chân con cú, rồi đưa cho Minh. Minh mở ra đọc thì thấy đây là thư của Ron. Thư viết
“Minh thân mến, dường như Harry gặp chuyện rắc rồi. Ta và
Hermione gửi thư cho hắn đều không thấy hồi âm. Thật sự là rất
lo lắng cho hắn.
P/S: mẹ ta nhắc ngươi đến chơi nhà ta”
Minh lập tức hồi âm lại
“Ron thân mến! Đã nhận được thư của ngươi. Ta sẽ sắp xếp đến
xem như thế nào, sau đó 2 đứa ta sẽ đến nhà ngươi chơi luôn.”
Sau đó hắn quay sang nói với Jame
- Chuẩn bị máy bay đi luân đôn nhé Jame
- Vâng, ông chủ – Jame đúng là 1 người quản lí tuyệt vời, mọi chuyện hắn đều có thể sắp xếp đâu vào đấy