[Đồng Nhân Harry Potter] Trở Lại 1977

Chương 68

Khi Chúa tể Hắc ám và Bellatrix rời đi, Severus muốn sụp xuống trên hai đầu gối mình. Hai thái dương anh đau đớn, đầu óc quay cuồng vì bị tấn công vào tâm trí một lúc lâu. Cố gắng hít thở đều, anh lấy lại được sức lực cũng như sự bình tĩnh trước những gì vừa xảy ra.

Vậy là Bellatrix đã biết được sự thật về anh. Và Narcissa, có lẽ. Anh không rõ số phận Narcissa hiện giờ ra sao, anh cũng không còn tâm trí nào để mà quan tâm nhiều đến tình cảnh của cô ta cho lắm, ngoài việc cô ta đã cho Bellatrix biết những gì. Liệu việc anh tìm cuốn nhật kí có bị lộ?

Severus rùng mình, bởi biết điều đó sẽ dẫn đến một kết cục tệ hại đến thế nào.

Việc Chúa tể Hắc ám không tin Bellatrix là một điều nhẹ nhõm. Điều đó cũng có nghĩa là Bellatrix chưa giao nộp Narcissa cho hắn, nếu không những kí ức có trong đầu Narcissa - kể cả vụ đụng độ với anh trong căn hầm nhà Malfoy, hay những cuộc nói chuyện của hai người trong các buổi tiệc của Slughorn - sẽchẳng thể nào lọt qua được mắt Chúa tể Hắc ám. Trình độ Bế Quan Bí Thuật của Narcissa không chống lại được mũi dùi Chiết Tâm Trí Thuật của anh, và chắc chắn cũng sẽ không chống lại được Chúa tể Hắc ám. Trừ khi cô ta chết trước khi gặp hắn.

Ngay kể cả nếu vì một lí do may mắn nào đó mà Bellatrix không giao nộp Narcissa cho Chúa tể Hắc ám, thì tình cảnh của Severus cũng vẫn chẳng dễ chịu gì. Bellatrix sẽ không để yên cho anh. Và Chúa tể Hắc ám thì dù vẫn luôn luôn tự tin tuyệt đối vào khả năng Chiết Tâm Trí Thuật cũng như uy lực của mình, cũng chẳng thể nào biết trước được sẽ thay đổi ra sao trước những động thái của Bellatrix.

Severus lại lâm vào thế kẹt. Anh cũng đã từng tính dùng con bài "trở về từ tương lai" để có thể lái Chúa tể Hắc ám theo ý mình, để giúp Lily thoát khỏi vòng săn đuổi. Nhưng Bellatrix đã đẩy anh vào thế bí khi đã bộc lộ điều đó trước thời điểm dự định của anh, khi anh chưa sẵn sàng. Trước tình cảnh đó, anh không thể thừa nhận điều Bellatrix nói, bởi vì anh sẽ không trả lời được câu hỏi “tại sao không tìm đến Chúa tể Hắc ám?”. Nhưng nếu không, thì Bellatrix – với những “hiểu biết đặc biệt”, sẽ luôn chiếm được sự tin cẩn và có uy tín lớn nhất, sẽ rất khó để anh có thể lái mọi thứ theo hướng của mình.

Nhưng Severus biết anh sẽ vẫn có cách giải quyết được vấn đề này, dù phải tính toán và khéo léo hơn. Miễn là những gì có trong đầu Narcissa không đến tay Chúa tể Hắc ám. Điều này làm Severus cảm thấy tuyệt vọng. Anh biết, dù phải liều lĩnh thế nào đi nữa, anh sẽ phải tìm bằng được Narcissa, để biết cô ta hiện giờ đang như thế nào.

Ngón tay trong túi áo chùng của Severus chạm phải cái thứ anh vừa mua được. Dù mong muốn được thử thứ đó sớm đến mức nào, nhưng Severus biết rằng điều đó sẽ phải chờ. Giờ đây, tin tức của Narcissa là ưu tiên hơn cả . Anh cần biết tình trạng của mình đang nguy cấp đến thế nào, và cứu vãn nếu còn có thểcứu vãn, hoặc lên kế hoạch đối đầu với sự săn đuổi của Chúa tể Hắc ám.

Ngay lập tức. Không còn thời gian nữa.

Nhắm mắt lại, Severus độn thổ đến Wiltshire.

***

Trời mưa rả rích ở Wiltshire. Bầu trời xám xịt đầy những mây mù, đem đến những hạt mưa với màu sắc ảm đạm chẳng kém gì những đám mây bầu bạn của chúng. Severus đứng bên ngoài hàng rào sắt nhọn cao nghều lạnh lẽo của dinh thự Malfoy, nước mưa rỏ xuống tong tong từ đầu chiếc mũi to bất thường của anh. Severus có thể làm một phép bảo vệ để ngăn nước mưa rơi vào người anh, nhưng nếu có một kẻ tọc mạch và tinh ý nhìn chăm chăm vào chỗ anh đứng, người đó có thể phát hiện ra có người đang tàng hình ở đó, bởi dòng nước mưa bị bẻ cong, không đi theo đường thẳng như bình thường.

Không có cách thức liều lĩnh thông thường nào để lọt vào trang viên Malfoy mà không bị phát hiện. Lucius đã đặt cả đống bùa chú và lời nguyền để ngăn ngừa những kẻ đột nhập không mong muốn, giống như gia trang của tất cả những nhà giàu có khác. Bất kì kẻ nào tìm cách phá những bùa chú đó để lỉnh vào trong đều phải đối mặt với một sự nguy cơ là bị chính những bùa chú đó đánh vào người, hoặc bị Lucius phát hiện ra nếu chỉ mắc phải một sơ suất nhỏ. 

Severus cũng có thể xuất hiện đường hoàng ở cổng, để hệ thống báo động nhận diện mình, viện một lí do hợp lí để đến thăm Narcissa, để Lucius mời anh vào trong thay vì phải lén lén lút lút. Nhưng vấn đề ở chỗ anh không chắc Bellatrix Lestrange có đang ở trong dinh thự Malfoy không, và Lucius đã biết được những gì về anh. Từ lúc bị truy nã, không ai biết vợ chồng Lestrange trốn ở đâu, và trang viên Malfoy hoàn toàn có thể là một địa điểm ẩn trốn của đôi vợ chồng đó khi mà đó là một trang viên rộng mênh mông, cây cối rậm rạp, cộng với các hệ thống hầm kín và một lô lốc bùa chú chống xâm nhập. Ngoài ra, tiền tài và uy tín của Lucius ở Bộ cũng khiến nơi này tránh được khối tai mắt của Thần Sáng.

Nói chung, suy tính chán, Severus vẫn kết luận rằng mình phải chơi bài lén lút lẻn vào, khi mà vẫn chưa biết rõ tình hình “quân địch” thế nào.

Nếu Severus vẫn chỉ là anh chàng Severus Snape mười tám tuổi bình thường như trước thì có khả năng đến chín mươi chín phần trăm là sẽ bị Lucius chộp được khi đang cố dò dẫm để đi qua cái cổng sắt nhà Malfoy. Nhưng Severus bốn mươi tuổi này thì đã có hơn hai chục năm giao du với Lucius, quá hiểu cách thức hoạt động của những bùa chú chống xâm nhập này, cộng với kinh nghiệm phá khóa điêu luyện – một kĩ năng hết sức cần thiết và hữu dụng đối với một điệp viên. Vấn đề duy nhất ở đây là không thể vừa thực hiện những phép thuật phức tạp đó trong khi đang tàng hình – bởi bản thân phép Tan Ảo Ảnh cũng tốn khá nhiều pháp lực. Chưa bao giờ Severus cảm thấy mình muốn có cái áo tàng hình của Potter đến thế.

Dẫu sao thì đứng đó mà ước nọ ước kia cũng chả được cái nước non gì, chỉ tổ cảm lạnh. Nên Severus đi men theo hàng rào, tìm được một chỗ cây cối có vẻ um tùm và kín đáo, rồi hiện hình ra và bắt đầu kiểm tra hệ thống bảo vệ của trang viên.

***

Khẽ khàng lách qua cánh cửa chính làm bằng gỗ nặng trịch, Severus lọt vào trong dinh thự Malfoy. Anh thầm cầu mong Narcissa ở nhà một mình, nếu như vậy thì mọi chuyện đơn giản hơn nhiều.

Nhưng cái hi vọng ấy nhanh chóng bị dập tắt khi anh nghe thấy tiếng nói chuyện lao xao ở phía trước.

- Thành thực xin lỗi ngài, tôi hi vọng rằng ngài hiểu rằng tôi làm điều này chỉ vì đó là thủ tục. Ai cũng biết ngài là một người đáng kính trọng và có đóng góp nhiều cho Bộ, chắc chắn không đời nào chứa chấp tội phạm bị truy nã, cho dù đó là chị em, họ hàng đi nữa.

Lucius Malfoy, với một gương mặt hết-sức-bị-làm-phiền, đứng trước một người phụ nữ chừng trên dưới ba chục tuổi, ở chính giữa phòng khách. Bà ta chưa cao đến vai Lucius, đậm người, khuôn mặt trông giống hệt một con cóc, với mái tóc loăn xoăn, có cái nơ màu nõn chuối kẹp trên mái. Bà ta cũng mặc một bộ váy ren màu nõn chuối, xấu xí tệ hại. Severus đã từng nhìn thấy một bộ trang phục y hệt như thế, chỉ có điều là màu hồng, và được diện bởi một phiên bản già dặn hơn của bà ta (và thậm chí còn xấu hơn). 

Dolores Umbridge.

Mụ đàn bà kệch cỡm và đáng ghét nhất mà Severus từng gặp. Bà Thứ trưởng Bộ Pháp Thuật, kiêm cựu hiệu trưởng trường Hogwarts trong một thời gian ngắn, vào cuối năm học 1995 - 1996. Ơn trời, mụ ta đã bị tống cổ sớm nhờ sự kiện Chúa tể Hắc ám xuất hiện ở Bộ Pháp Thuật, cộng thêm việc bị con bé Hermione Granger lừa cho rơi vào tay đám nhân mã khiến cho kinh khiếp đến mức chả có khả năng làm được việc gì trong suốt nhiều ngày. Đó là lần duy nhất mà Severus cảm thấy có cảm tình một tí với con bé nhiễu sự đó.

Thú thật thì Severus cũng chả biết hiện giờ Umbridge giữ chức gì ở Bộ, nói chung anh cũng chả quan tâm lắm, miễn là mụ ta không làm gì phiền nhiễu đến mình. Đứng trước Lucius, trông mụ ta không mang cái dáng vẻ kiêu căng và ngạo mạn quá đáng như đứng trước những người khác, nhờ ơn cái danh tiếng của Lucius ở Bộ và vẻ ngoài hết sức thu hút phụ nữ (đặc biệt là phụ nữ xấu) của anh ta.

Lucius, mặt khác, có vẻ như muốn đứng cách càng xa mụ ta càng tốt, nói với một giọng không giấu được sự bất bình.

- Tôi biết bà cũng chỉ theo lệnh của Bộ trưởng. Nhưng quả thực sự bất tín nhiệm như thế này cũng làm tổn thương tôi không ít. Dù sao thì tôi cũng hi vọng điều đó không ảnh hưởng nhiều đến mối quan hệ với Bộ cũng như những sự đầu tư của tôi…

- Xin ngài rộng lượng bỏ qua cho. – Lời đe dọa bóng gió của Lucius làm Umbridge phải hoảng sợ cắt ngang một cách vội vàng. – Quả thực Bộ chưa bao giờ có một chút nghi ngờ gì về ngài. Tuy nhiên có nguồn tin thông báo đến rằng đã nhìn thấy Bellatrix Lestrange lảng vảng quanh đây mấy ngày trước. Chúng tôi không thể ỉm đi tin đó nếu vẫn muốn giữ bộ mặt của Bộ Pháp Thuật. Tuy nhiên, như ngài thấy đấy, tôi cũng chỉ đến vì thủ tục, đâu có dám khám nhà ngài giống như những kẻ khác.

- Gia đình Malfoy đương nhiên không thể đem so sánh với những kẻ tầm thường khác. – Lucius nói. Đôi mắt xám lạnh của anh ta ánh lên sự kiêu ngạo thường thấy.

- Đúng… đúng thế…

Umbridge vồ vập. Cái miệng rộng của bà ta toét ra một nụ cười khó coi hết mức, làm cho bà ta càng giống một con cóc đang há miệng.

Severus nhón chân bước qua phòng khách, hướng đến hành lang dẫn vào trong nhà, khi Umbridge bắt đầu chào từ biệt và đi ra cửa. Narcissa có thể đang ở phòng ngủ, hoặc phòng đọc sách, hoặc bất kì phòng nào trong một lô một lốc phòng ở cái dinh thự này, thậm chí có thể cô ta đang lang thang ở vườn hoa hay hồ nước bên ngoài để vãn cảnh. Severus đoán là mình sẽ phải tìm từng nơi một.

Đột nhiên, cái chân vừa đưa lên phía trước của Severus tê rần và những tiếng ré thất thanh kêu lên liên tiếp.
Bình Luận (0)
Comment