Du Thuyền Tận Thế - Lesliya

Chương 23

Bên này Mạc Tiểu Nghiêu đã lựa chọn xong, Khương Yển vẫn chậm một bước, làm người trợ giúp như cũ. Về phần cặp sinh viên kia, người nam đã chết, người nữ không muốn thay thế cũng không được. Chỉ có nhóm hai người đàn ông trung niên vẫn đang tranh cãi kịch liệt, cho đến khi quý ngài Mũ Cao mất kiên nhẫn, dứt khoát đưa ra quyết định thay họ.

"Vừa rồi là anh nhảy, vậy lần này đổi người khác đi. Dù sao vòng thứ ba mới là vòng cuối cùng, có lẽ đến lúc đó các anh không cần phải bận tâm xem ai nhảy nữa đâu."

Giọng nói của quý ngài Mũ Cao vẫn trống rỗng như cũ nhưng lại mang theo sự u ám khiến người ta sởn gai ốc.

Song điều này không liên quan gì đến Mạc Tiểu Nghiêu, cô cũng không muốn bận tâm, trong đầu chỉ toàn là vòng thứ ba mà quý ngài Mũ Cao vừa đề cập đến.

Bởi vì cô đột nhiên nhớ ra, theo như những lá bài mà phù thủy xem cho cô lúc trước, trò chơi này phải là năm vòng mới đúng, tại sao ba vòng đã kết thúc? Nếu vậy, lựa chọn trước đó của cô rốt cuộc là đúng hay sai?

Nghĩ đến đây, mồ hôi trên người Mạc Tiểu Nghiêu không tự chủ được mà túa ra. Cô nhắm chặt hai mắt, buộc bản thân phải bình tĩnh lại, lục tìm trong ký ức tất cả những thông tin liên quan đến bài Tarot, trong đầu như tua lại cảnh tượng trong căn nhà gỗ lúc trước.

Chẳng mấy chốc, Mạc Tiểu Nghiêu đã nghĩ đến một điểm tương đồng. Đó là khi chơi trò chơi xoay vòng quay, hai lá bài đầu tiên mà cô rút được, cả thứ tự và mặt bài đều giống hệt với hai lá bài đầu tiên mà phù thủy bói cho cô.

Điểm khác biệt nằm ở lá bài thứ ba. Cô đã dùng lá bài The Magician ngược của mình để đổi lấy một lá bài xuôi của phù thủy và hẳn đó chính là lá The Empress xuôi thứ ba khi bói toán, để giành chiến thắng trong trò chơi xoay vòng quay.

Vậy thì bây giờ vấn đề là, rốt cuộc cô nên lựa chọn như thế nào trong trò chơi chỉ có ba vòng này?

Là lá bài The Empress xuôi trong năm lá bài đó?

Hay là lá bài The Magician ngược đã cứu cô nhưng không thuộc bộ bài của phù thủy?

Mạc Tiểu Nghiêu chìm trong suy tư, cả người ngẩn ngơ như mất hồn.

Khương Yển nhíu mày, ho nhẹ hai tiếng nhưng không thấy cô phản ứng. Anh bèn bước tới, chụm ngón trỏ và ngón giữa tay phải lại, đưa ra chọc vào vai cô.

"Nếu cô không muốn giao mạng mình cho số phận thì nhanh chóng lựa chọn đi, thời gian sắp hết rồi."

Bị Khương Yển chọc như vậy, Mạc Tiểu Nghiêu giật bắn mình, suýt chút nữa theo phản xạ xoay người đá anh một cái. Nghe anh nói vậy, cô sực tỉnh quay đầu nhìn ba sợi dây thừng đang buông xuống, trên đó vẫn dán hình lá bài Tarot như cũ. Trong đó có lá bài thứ hai đã xuất hiện trong trò chơi xoay vòng và lúc bói bài, The Fool xuôi.

Cô chỉ cho Khương Yển xem lá bài này, sau đó mím môi, cuối cùng vẫn nói ra nỗi lo lắng của mình: "... Nhân lúc tôi nhảy xuống, anh cũng suy nghĩ kỹ xem có nên chọn lá bài đó hay không."

Ban đầu Khương Yển cứ tưởng Mạc Tiểu Nghiêu đã nắm chắc trong lòng bàn tay, không ngờ lại có biến số này. Trước đây anh cũng từng nghe Mạc Tiểu Nghiêu nhắc đến cạm bẫy của trò chơi xoay vòng quay nhưng lại không nghĩ đến việc đổi bài, bây giờ xem ra đúng là sơ suất.

"Yên tâm, để tôi suy nghĩ." Khương Yển không từ chối, cau mày đứng đó trông khá đáng tin cậy.

Mạc Tiểu Nghiêu gật đầu, chuyện này không trách được ai khác, chỉ có thể trách bản thân cô không cẩn thận, vậy mà lại quên mất chuyện lúc trước. Việc đã đến nước này, hối hận cũng vô ích, chi bằng suy nghĩ xem có biện pháp nào khác hay không. Dù sao cũng phải đợi đến vòng tiếp theo mới phải lo lắng, còn hơn là hai nhóm người kia hiện tại đang hoang mang lo sợ.

Cô gái kia đã không còn khóc lóc nữa, cô ta đứng ở mép bục, nhìn chằm chằm xuống dưới với vẻ mặt si dại, như thể đã sẵn sàng chết theo người yêu.

Hẳn là bị k*ch th*ch bởi việc bạn trai biến thành cây quyền trượng, cô gái đã chọn lá bài trông đẹp nhất trong ba lá bài, có lẽ là muốn sau khi chết, nếu có thay đổi thì cũng phải biến thành thứ gì đó đẹp đẽ.

Hai người đàn ông trung niên bên kia tuy đã được quý ngài Mũ Cao quyết định thứ tự nhưng lại tiếp tục tranh cãi về việc nên chọn lá bài nào.

Cả hai đều khăng khăng cho rằng mình lựa chọn đúng. Người phải nhảy xuống tất nhiên không muốn chết, còn người chọn dây thừng cho dù có hận đối phương đến đâu, cũng không muốn anh ta chết vào lúc này.

Nếu đối phương còn sống, xác suất gã ta bị chọn để nhảy xuống ở vòng tiếp theo chỉ là 50%. Nhưng nếu đối phương chết, gã ta sẽ giống như cô gái kia, chắc chắn phải nhảy xuống.

Hai người tranh cãi kịch liệt, như thể muốn tranh cãi đến khi trời long đất lở. Song quý ngài Mũ Cao không để bọn họ muốn làm gì thì làm. Một phút đếm ngược vừa kết thúc, trong tiếng cười the thé của quý ngài Mũ Cao, hai sợi dây thừng tự động được thu hồi, sợi dây còn lại chính là sợi dây mà cả hai người đều không chọn.

Lại một lần nữa bị trói, Mạc Tiểu Nghiêu đã phần nào quen với cảm giác này. Chờ mấy giây, cô cảm thấy chân mình lơ lửng, cả người lại rơi tự do xuống dưới.

Cho đến khi đùi căng cứng, cơ thể lại bị treo ngược lên, Mạc Tiểu Nghiêu mới thở phào nhẹ nhõm, biết mình lại vượt qua một cửa ải nữa. Cô chờ đợi hệ thống xoay người mình sang để quan sát hai người còn lại, sau đó mới có tâm trạng suy nghĩ xem nên lựa chọn như thế nào ở cửa ải tiếp theo.

Lần này cô không nghe thấy tiếng hét chói tai, cũng không nghe thấy tiếng xương cổ gãy "rắc", có lẽ là không có chuyện gì xảy ra chăng?

Mạc Tiểu Nghiêu nghĩ vây, chợt cảm thấy cơ thể lắc lư một chút, biết rằng hệ thống đã bắt đầu hoạt động. Sau khi xoay người lại, cô nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, kinh ngạc phát hiện ra ở vòng này chỉ có mình cô là còn sống.

Cả cô gái và người đàn ông trung niên đều đã chết, nửa người dưới của họ bị một con cá khổng lồ ngậm trong miệng, hàm răng sắc nhọn nghiến chặt quanh eo họ, nhìn từ xa trông như một chiếc thắt lưng màu trắng được đính kim cương lấp lánh.

Hình dạng con cá rất giống phiên bản phóng đại của loài cá mà Mạc Tiểu Nghiêu nhìn thấy trong "Bể cá quỷ", vảy cá màu đỏ, đôi mắt đỏ ngầu chiếm gần một phần ba diện tích cơ thể, vây cá ở hai bên và trên lưng dựng đứng, thỉnh thoảng lại rung lên trông rất sắc bén.

Đuôi cá không phải hình quạt như cá bình thường mà giống đuôi thằn lằn trên cạn, bên trên phủ kín vảy màu tím, ánh đèn từ trên đài cao chiếu vào toát lên vẻ lạnh lẽo.

Mạc Tiểu Nghiêu quay đầu đi, không nhìn hai người đã hoàn toàn tắt thở chẳng còn chút hy vọng sống sót nào kia nữa, chờ hệ thống thu dây thừng một lần nữa. Sau khi kéo cô lên trên đài, hai người kia quả nhiên cũng đã hoàn thành quá trình chuyển đổi thành bài Tarot, một người là The High Priestess xuôi, một người là The Death ngược.

Lần này không đợi quý ngài Mũ Cao lên tiếng, họ… Không đúng, phải là bọn chúng kết bạn nhảy lên không trung và xoay vòng quanh đài cao ba vòng, sau đó vừa phát ra tiếng cười rợn người vừa bay về phía Túp lều bói toán của phù thủy.

Hiện giờ trên đài chỉ còn lại ba người, Mạc Tiểu Nghiêu, Khương Yển và một người đàn ông trung niên. Cặp sinh viên kia đã chết cả đôi, để trống bục phía nam.

Quý ngài Mũ Cao cũng không có ý muốn để Khương Yển lấp chỗ trống, chỉ hơi đẩy mũ lên trên để lộ ra đôi mắt hai màu khác nhau giống như mèo Ba Tư, nhìn lướt qua ba người xong, lại không hứng thú lắm buông tay để cho cái mũ cao da gấu đen giống như của đội cận vệ Hoàng gia Anh kia rơi xuống một lần nữa, che khuất đôi mắt.

"Chán thật, thế mà vẫn còn lại một nửa số người." Quý ngài Mũ Cao rất khó chịu với tình huống trước mắt, song cũng không có cách nào, ở màn chơi 1 sao, quy tắc sẽ không cho nó quá nhiều quyền hạn.

"Thôi thôi, xem ra mấy người cũng không thích trò này lắm, vậy nhanh chóng tiến hành vòng cuối cùng đi. Hai người..." Quý ngài Mũ Cao chỉ vào Mạc Tiểu Nghiêu và Khương Yển: "Nhanh chóng quyết định vòng này ai phụ trách nhảy, ai phụ trách chọn, về phần anh..." Nó chỉ vào người đàn ông trung niên bên kia: "Nhanh chóng bước lên bổ sung vị trí đi, sắp bắt đầu rồi."

Mạc Tiểu Nghiêu nhìn về phía Khương Yển, hy vọng anh có thể cung cấp chút manh mối.

Khương Yển không phụ sự nhờ vả, tiến lên một bước: "Vòng này để tôi nhảy."

Mạc Tiểu Nghiêu: "... Đây chính là cách anh nghĩ ra?"

Khương Yển nhướn mày: "Tôi có cách tự bảo vệ mình, nhưng chỉ có thể dùng một lần. Nếu cô đã không quyết định được, mà đây cũng là vòng cuối cùng rồi, tôi không ngại đánh cược một lần."

Mạc Tiểu Nghiêu mím môi, dưới ánh mắt thúc giục của quý ngài Mũ Cao, cô lắc đầu: "Hay cứ để tôi đi, dù sao cũng là độ khó 3 sao, tôi sợ lá bài tẩy của anh mất linh."

Vẻ kinh ngạc chợt lóe lên trong mắt Khương Yển, anh thật sự không ngờ Mạc Tiểu Nghiêu lại từ chối, rõ ràng đã chứng kiến xác chết biến đổi tận hai lần, chẳng lẽ cô không sợ chút nào à?

Tự cảm thấy hai người đã trở thành đồng đội, nói chuyện cũng không cần che giấu, Khương Yển nghĩ sao hỏi vậy: "Cô không sợ?"

Mạc Tiểu Nghiêu đứng bên cạnh đài, dùng hành động biểu thị lựa chọn của mình, tránh để khi hết thời gian lại bị quý ngài Mũ Cao chỉ định ngẫu nhiên, phá hủy kế hoạch của cô.

"Sợ chứ, sao không sợ." Mạc Tiểu Nghiêu nghiêng người nhìn Khương Yển: "Nhưng nhờ phúc của anh, tôi nhớ ra tôi cũng có một lá bài tẩy."

Khương Yển nhướn mày: "Chắc chắn không?"

Mạc Tiểu Nghiêu gật đầu: "Chắc chắn."

Khương Yển cụp mắt nhìn sàn nhà vài giây, khóe môi khẽ cong lên: "Vậy được, đợi sau khi trò chơi này kết thúc, tôi có lời muốn nói với cô."

Mạc Tiểu Nghiêu hiếm khi nói đùa: "Đừng có nói là anh thích tôi nhé."

Khương Yển cười khẩy một tiếng: "Sao tôi không biết cô còn có tật mộng du nhỉ?"

Mạc Tiểu Nghiêu học theo cũng cười khẩy một tiếng: "Tôi còn hay mộng du giết người đấy, anh có biết không?"

"Bây giờ biết rồi, tôi đảm bảo lúc cô ngủ nhất định sẽ tránh xa." Khương Yển khoanh tay lùi về sau nửa bước, hất cằm chỉ vào sợi dây thừng vừa rủ xuống, ra hiệu Mạc Tiểu Nghiêu mau chọn: "Xuôi ngược đều có, cô chọn một lá đi."

Mạc Tiểu Nghiêu dời mắt nhìn về phía mấy sợi dây thừng vòng cuối cùng, lần này trong ba lá bài Tarot ngoại trừ một lá The Hermit ngược, còn có là hai lá cô chẳng muốn nhìn thấy trong cùng một ván.

… The Empress, lá xuôi.

… The Magician, lá ngược.

Lần này thì hay rồi, ý tưởng may mắn trước đó đều bị ném qua một bên, Mạc Tiểu Nghiêu nhìn chằm chằm hai lá bài một lúc, cuối cùng vẫn chọn lá The Magician ngược đã giúp cô thắng phù thủy kia.

Tất nhiên Khương Yển sẽ không can thiệp vào quyết định của cô, anh dùng ánh mắt hỏi thăm, xác nhận không đổi thì dứt khoát chọn luôn. Sau đó ánh mắt của hai người đều chuyển về phía người đồng đội còn sót lại, nhìn gã ta run rẩy như cầy sấy đối mặt với ba lá bài Tarot.

"Loại người này sao vào được màn chơi nhỉ?" Khương Yển chế nhạo, giọng rất nhỏ chỉ có Mạc Tiểu Nghiêu đứng bên cạnh mới nghe thấy: "Không phải nên giống một phần ba đám ngốc chọn ở lại trên du thuyền sống lay lắt qua ngày kia sao?"

Mạc Tiểu Nghiêu suy nghĩ: "Có lẽ gã cho rằng màn chơi không có gì ghê gớm, người khác làm được thì mình cũng làm được. Mà cũng có thể là gã thua cược nên phải vào đây, hoặc là bị phái đến dò la tình hình, kệ đi, vòng này có thể sống hay không cũng chỉ có thể xem bản thân gã ta."

Dứt lời, thời gian đếm ngược vừa vặn kết thúc, người đàn ông chọn gì Mạc Tiểu Nghiêu không nhìn thấy, chỉ biết hai chân mình lại bị dây thừng trói lại, sau đó rơi xuống lần nữa với tư thế vô cùng quen thuộc.

Lần này Mạc Tiểu Nghiêu không ngồi yên chờ chết, trong nháy mắt rơi xuống kia, cô lập tức rút ra tấm thẻ bài cuối cùng mà trước đó cô đã cho vào túi.

[Thằn lằn bay tham lam (Thẻ tiêu hao)]

Sau một tiếng kêu bén nhọn, móng vuốt thằn lằn bay xuyên qua hai bên vai Mạc Tiểu Nghiêu, mang theo cô vỗ cánh bay lên trời.

Bình Luận (0)
Comment