Du Thuyền Tận Thế - Lesliya

Chương 40

Thời gian trên du thuyền trôi qua rất nhanh, trong những ngày tiếp theo, dưới sự khuyên bảo của Khương Yển, Nhạc Âm cũng không tiếp tục nhận những nhiệm vụ hằng ngày chỉ cho mấy đồng lẻ mà nữa dồn toàn bộ tinh thần và sức lực vào việc rèn luyện thân thể.

Tất nhiên Mạc Tiểu Nghiêu vẫn giữ thói quen cũ, thông qua rèn luyện để thích ứng với thân thể được "Bánh quy may mắn" tăng cường, đây là việc nhất định phải làm, hiểu rõ cực hạn cơ thể của mình là chuyện vô cùng quan trọng.

Khương Yển cũng đang làm những việc này nhưng anh còn phải gánh vác một trách nhiệm khác, ví dụ như ngoại giao, quan sát, ghi chép những ứng viên dự bị tiềm năng hoặc đối tượng hợp tác.

Mười lăm ngày thoáng cái đã qua, kỳ mới của "Gametoday" sắp được gửi đến phòng của mỗi người. Ba người đã bàn trước, sau khi nhận danh sách sẽ lập tức đến chỗ Mạc Tiểu Nghiêu tập hợp, chọn một màn chơi rồi viết tên lên.

Không cần quan tâm đến những tổ chức kia, kể từ khi Tô Vạn Phúc chính thức giới thiệu bản thân thì không còn hội nghị mỗi ngày nữa, các phe cũng nhắm mắt làm ngơ trước nhiệm vụ hằng ngày, nhường lại cho những người bình thường đi tranh giành. Những ai đã vào màn chơi một lần cũng không được làm, chỉ có thể tìm cơ hội nhặt lại đồ.

Bởi lẽ một trong những nguyên nhân khiến các du khách đợt trước trên thuyền chết hết là vì số người trên du thuyền quá ít, thậm chí không đủ số lượng tối thiểu để mở màn chơi, cứ thế rơi vào vòng luẩn quẩn đáng sợ.

Từ tình hình trước mắt, tuy người bình thường không giúp ích được nhiều, nhưng chỉ cần trong số họ có người dám liều mạng tiến vào màn chơi lần này và sống sót trở ra, thì tương đương với việc đã có thêm máu mới được rót vào con thuyền, gia tăng sức chiến đấu. Chờ đến ngày du thuyền cập bến Điểm tham quan, toàn bộ người trên thuyền tự nhiên sẽ trở thành đồng minh của nhau, vì thế càng nhiều sức chiến đấu càng tốt.

Đó cũng là một trong những lý do mà người của các tổ chức không đuổi tận giết tuyệt người bình thường, không cho họ ăn ba bữa một ngày là vì muốn tạo thêm áp lực và k*ch th*ch họ, nếu không sẽ có người thật sự lựa chọn sống qua ngày, cam chịu lay lắt đến chết.

Đương nhiên trước khi tiến vào màn chơi một hôm, nhà hàng sẽ mở rộng cửa cả ngày để mỗi người đều được ăn no, tích góp đủ năng lượng rồi mới tiến vào màn chơi chiến đấu.

Thời gian phát hành của "Gametoday" là 0 giờ của ngày thứ mười lăm, thời gian khởi động là 0 giờ của ngày hôm sau, cách nhau hai mươi bốn tiếng. Thế nên có đủ thời gian cho những người muốn tìm ai đó thảo luận hoặc vẫn còn do dự không quyết định được.

Lúc này, Khương Yển và Nhạc Âm lại một lần nữa ngồi trên ghế sofa trong phòng Mạc Tiểu Nghiêu, tay cầm bút, trên bàn trà trước mặt đặt một tờ rơi quảng cáo khổ A3 đầy màu sắc.

Mạc Tiểu Nghiêu ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt cũng là thứ tương tự, ba người đang thương lượng xem nên vào màn chơi nào.

Lần này trong danh sách xuất hiện ba màn chơi 1 sao, ba màn chơi 1,5 sao, màn chơi trường học bị khóa lần trước được xếp lên hàng đầu, độ khó 1,5 sao. Năm màn chơi còn lại có tiêu đề rất mập mờ, sặc mùi đánh đố, thoạt nhìn có vẻ không nguy hiểm nhưng Mạc Tiểu Nghiêu luôn cảm thấy trong đó ẩn chứa sát khí ngút trời.

"Chọn cái nào đây?" Ngón tay Mạc Tiểu Nghiêu di chuyển qua lại giữa các màn chơi: "Màn chơi trường học tạm thời để đó, nếu lần này có người phá đảo thì thôi, còn không tôi muốn xem thử sau đó nó có thay đổi gì nữa không."

Khương Yển "ừ" một tiếng, hỏi Nhạc Âm: "Anh thấy cái nào ổn hơn?"

Vừa nãy Nhạc Âm đã rút thẻ bói toán của Phù thủy, là "Đại cát", cũng hoàn thành xong điều kiện kích hoạt. Hiện tại trên đầu Nhạc Âm đang treo một buff may mắn có thời hạn hai mươi bốn tiếng, đương nhiên là Mạc Tiểu Nghiêu và Khương Yển không nhìn thấy được.

Nghe Khương Yển hỏi, Nhạc Âm dùng cán bút trong tay gãi đầu, do dự nói: "Hay chọn Thị trấn suối nước nóng này đi?"

Khương Yển lật sang trang màu ở mặt sau, tìm đến màn chơi mà Nhạc Âm nói, 1,5 sao, anh nhướng mày nhìn Nhạc Âm: "Lý do?"

Nhạc Âm cười ngây ngô: "... Muốn đi tắm suối nước nóng có được không?"

Nghe vậy, Khương Yển bất lực trừng mắt nhìn Nhạc Âm: "Được... Coi như anh lợi hại!"

Nhạc Âm sợ hãi: "Không thì anh chọn đi?"

Khương Yển hầm hừ không nói gì, chỉ lật qua lật lại tờ rơi quảng cáo xem kỹ.

Mạc Tiểu Nghiêu chợt lên tiếng: "Tôi thấy thị trấn suối nước nóng này cũng ổn đấy, mọi người đọc kỹ mà xem, phần miêu tả của nó hơi khác so với những cái còn lại."

Giới thiệu của những màn chơi khác đều na ná nhau, chỉ khác ở nội dung bên trong và số lượng người chơi, còn thị trấn suối nước nóng lại chia nơi đăng ký thành năm phần, phía trước mỗi phần có một hàng chữ nhỏ ghi [Đoàn 1035], [Đoàn 1036], [Đoàn 1037], [Đoàn 1038] và [Đoàn 1039].

"Cảm giác giống như đăng ký tour du lịch vậy." Nhạc Âm cũng chú ý tới điều này, nhớ tới trước đây mình từng tham gia một tour du lịch: "Mọi người xem này, chia thành từng đoàn, mỗi đoàn từ mười đến ba mươi người, có phải ý bảo thị trấn suối nước nóng này có thể chứa tối đa một trăm năm mươi người chơi không?"

"Tôi cảm thấy không chỉ vậy thôi đâu." Mạc Tiểu Nghiêu trầm ngâm lên tiếng: "Nếu chỉ giới hạn số lượng người chơi tối thiểu và tối đa, không cần thiết phải phân chia như vậy, cứ ghi chung như mấy màn chơi trước là được rồi. Nó làm vậy chắc chắn là có lý do, không chừng có liên quan đến cạnh tranh giữa các đoàn."

"Vậy chọn cái này đi." Khương Yển đưa ra quyết định, ngẩng đầu hỏi ý kiến của hai người còn lại, đồng thời nói ra lý do mình chọn màn chơi này: "Theo như lời Tô Vạn Phúc nói thì sẽ có những con thuyền khác cùng cập bến với chúng ta tại Điểm tham quan, đến lúc đó chắc chắn sẽ phát sinh thi đấu giữa các du thuyền. Hơn nữa đã có lần một ắt sẽ có lần hai, chi bằng nhân cơ hội lần này tích lũy kinh nghiệm, chứ không e là sau này sẽ rơi vào thế bị động."

Mạc Tiểu Nghiêu gật đầu: "Vậy nhanh ghi tên đi, nếu còn chần chừ sẽ hết chỗ mất."

"Cảm giác cứ như là đang giành suất cuối vậy." Nhạc Âm lẩm bẩm, sau đó cùng Mạc Tiểu Nghiêu và Khương Yển ghi tên vào bên dưới [Đoàn 1036].

Sau khi ba người xác nhận bên cạnh tên của mình đều có dấu hiệu đăng ký thành công mới giải tán, ai về phòng nấy nghỉ ngơi, chuẩn bị nghênh đón thử thách màn chơi mới vào lúc 0 giờ ngày hôm sau.

Mạc Tiểu Nghiêu đã nói với Khương Yển và Nhạc Âm chuyện Vu Băng muốn hợp tác, Nhạc Âm nói mình không quen cô ta, hai người quyết định là được.

Khương Yển suy nghĩ mất vài hôm, cuối cùng đồng ý ký với Vu Băng một bản thỏa thuận không làm hại hay can thiệp vào chuyện của nhau, sau đó Khương Yển sẽ có trách nhiệm thông báo cho cô ta màn chơi mà họ chọn, còn việc có vào cùng một màn chơi hay không là do cô ta tự quyết định.

Bên Mạnh Đan Thu thì do Khương Yển chủ động liên lạc, cô ấy không gia nhập bất kỳ tổ chức nào, vẫn là một người chơi tự do. Cô nàng không có hứng thú gia nhập đội ngũ của Khương Yển nhưng lại đồng ý ký một bản thỏa thuận tương tự, đồng thời hy vọng Khương Yển có thể cho cô ấy biết màn chơi mà họ chọn. Như vậy, nếu cô ấy cũng chọn màn chơi đó, ít nhất mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau.

Ngày hôm sau không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, ai cũng để lộ vẻ mặt nghiêm túc, vội vã đi lại khắp nơi trên du thuyền. Thậm chí có người còn coi hai mươi bốn tiếng đồng hồ này là khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời, tranh thủ từng giây từng phút để hưởng thụ hoặc là từ biệt.

Mạc Tiểu Nghiêu đoán phần lớn trong số đó là người bình thường, ngoài những người tự nguyện ra, chắc chắn có một số bị ép ghi tên tham gia màn chơi, xem chừng lành ít dữ nhiều.

Không thể phủ nhận rằng đôi khi tâm lý cũng rất quan trọng, những người chưa vào đã sợ đến mức không chịu nổi, muốn nhân lúc còn sống mà làm đám tang trước, thường sẽ chết ngay từ lần đầu tiên hệ thống ra tay.

Chưa đánh đã sợ, chẳng khác nào tự dâng đầu cho giặc.

Buổi tối, Mạc Tiểu Nghiêu sắp xếp lại túi xách của mình một lần nữa, bỏ những thứ hữu dụng vào trong. Hiện tại cô sở hữu tám ô vuông nên có nhiều không gian để lựa chọn, không cần phải đắn đo. Tuy nhiên, sau khi cân nhắc những chiến lợi phẩm có thể nhặt được trong màn chơi, cô vẫn để trống hai ô phòng khi cần đến.

"Giày cao gót không phải hàng hiệu", thẻ "Con trai của sương mù", "Chuột đất", "Huy hiệu rạp xiếc", hai cái "Bít tất của ai đó" và "Danh thiếp của gã Hề". Những tấm thẻ khác đều được cất trong cuốn sổ thẻ, có thể mang vào màn chơi bất cứ lúc nào, riêng thẻ "Con trai của sương mù" được cô lấy ra để riêng vì như vậy sẽ tiện hơn.

Về phần "Huy hiệu rạp xiếc" và "Danh thiếp của gã Hề", sau khi suy nghĩ kỹ càng, Mạc Tiểu Nghiêu quyết định cầm theo, bởi công dụng thực sự của hai thứ này còn quá mơ hồ, nên nếu có thể cô hy vọng sẽ tìm được vài NPC thân thiện để hỏi thăm thêm thông tin.

Trong hầu hết các game nhập vai mà cô đã chơi, việc mang theo những vật phẩm quan trọng sẽ khiến các NPC có phản ứng khác nhau, vì vậy Mạc Tiểu Nghiêu mới mang theo hai thứ có vẻ vướng víu này, phòng trường hợp bỏ lỡ mất manh mối quan trọng vì không mang theo chúng.

Còn trang bị "Bít tất của ai đó"... Dù sao túi của cô vẫn còn trống, thôi thì cứ mang theo cho đỡ phí tiền mua. Lỡ đâu màn chơi lần này chứa yếu tố kỳ bí thì sao, chỉ nhìn mỗi tên thôi thì ai mà biết được.

Giá như có thêm vài cái túi nữa thì tốt rồi, Mạc Tiểu Nghiêu gối đầu lên hai cánh tay, nghĩ đến "Túi xách hiệu Bike" và "Hiệp hội thợ rèn người lùn", chẳng biết sau khi tìm được họ có thể nhờ mở rộng dung tích túi xách và nâng cấp giày cao gót không nữa.

Thời gian trôi qua nhanh như thoi đưa trong lúc Mạc Tiểu Nghiêu mải mê suy nghĩ, chớp mắt đã đến 0 giờ 0 phút, cảnh vật trước mắt Mạc Tiểu Nghiêu nhoáng lên rồi biến mất, khi cô có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh thì phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc xe buýt du lịch.

Vị trí của cô là hàng ghế thứ tư bên trái, gần lối đi, còn ghế cạnh cửa sổ sát bên là chỗ của một cô gái xa lạ có khuôn mặt tròn trịa, trông rất đáng yêu. Mạc Tiểu Nghiêu không chắc cô gái này có phải người trên thuyền hay không, vì trước giờ cô có chú ý tới ai mấy đâu.

Sau khi liếc cô gái vài giây, Mạc Tiểu Nghiêu không tiếp tục nhìn nữa, nhân cơ hội được ngồi gần lối đi để cố gắng ngấm ngầm quan sát những người xung quanh. Có điều tất cả đều là những gương mặt xa lạ, không ai khiến cô cảm thấy quen mắt hết.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Khương Yển và Nhạc Âm đâu? Mạc Tiểu Nghiêu thầm nghĩ, lặng lẽ quay người lại, bất chợt cảm nhận được dường như có ánh mắt đang liên tục theo dõi mình.

Mạc Tiểu Nghiêu vẫn giữ nguyên tư thế, liếc mắt nhìn sang bên cạnh, phát hiện cô gái mặt tròn đang nhìn cô. Cô cho rằng cô gái này cũng đang hoang mang như mình nên không để tâm nữa, mặc kệ cho cô ta đánh giá, còn mình bắt đầu quan sát cách bày trí bên trong xe và những thứ có thể mang đến manh mối hữu ích.

Lúc này người ngồi trong xe đã bắt đầu nói chuyện, ví dụ như có một người đàn ông nào đó đang sốt ruột tìm kiếm đồng bọn cùng tổ chức của mình, hay một người phụ nữ nào đó trông hơi thần kinh đang hoảng hốt kêu lên khi nhìn thấy khuôn mặt bị thay đổi của mình phản chiếu qua cái gương nhỏ chẳng biết móc ra từ đâu.

Mạc Tiểu Nghiêu nhướn mày, thầm cảm ơn những người đã tình cờ cung cấp thông tin miễn phí. Cô tin rằng có rất nhiều người cũng đang âm thầm quan sát như mình, chỉ là mọi người đều chọn cách im lặng xem xét diễn biến của cục diện, chứ không phải la lối ồn ào.

Kẻ ngốc có mặt khắp mọi nơi nhưng số lượng người thông minh sẽ luôn nhiều hơn.

Đang miên man suy nghĩ, chiếc xe buýt từ từ giảm tốc độ, chậm rãi rẽ vào một bãi đậu xe. Cùng lúc đó, không biết từ đâu xuất hiện một bộ xương mặc đồng phục hướng dẫn viên du lịch, trên tay cầm một chiếc mic, hai hàm răng cô ta va đập vào nhau phát ra tiếng "lập cập", bắt đầu giới thiệu về màn chơi.

"Chào mừng mọi người đến với thị trấn suối nước nóng xinh đẹp, xin vui lòng cầm theo hành lý của mình và trật tự xuống xe theo hướng dẫn của tôi, đừng chen lấn xô đẩy. Tôi là hướng dẫn viên du lịch của đoàn 1036 lần này, xin mời mọi người đi theo tôi đến khách sạn suối nước nóng, ở đó tôi sẽ giới thiệu về lịch trình "Tour du lịch suối nước nóng hai ngày một đêm" cho mọi người."

Cùng lúc đó trong nhà hát trên du thuyền, Tô Vạn Phúc vẫn ngồi ở vị trí cũ, mỉm cười nhìn dòng chữ hiện lên trên màn hình.

[Gametoday số 002

Tổng số người chơi: 1851

Số người chơi đã vào màn chơi: 1532

Số người chơi còn lại trên thuyền: 319

Tổng số màn chơi: 6

Số màn chơi đã mở: 6

Du thuyền di chuyển: Thành công.

Thời tiết trên biển: Yên ả.]

Bình Luận (0)
Comment