Dưới ánh mắt như hổ đói rình mồi của hai lão quái. Đặng Dung và Dương Thanh vẫn đứng cạnh nhau chưa vội trả lời. Mồ hôi từ trán Đặng Dung toát ra không ngớt. Bên cạnh Đặng Dung. Dương Thanh cũng đang âm thầm tính kế. Nhưng hắn nhận ra rằng mình không có cơ hội nào trước hai lão quái vật Ngưng Nguyên này cả. Khi cả hai người còn đang suy tính thiệt hơn, thì uy áp mà Hai lão quái phát ra đã đến cực hạn. Đặng Dung chỉ cảm thấy hít thở không thông. Lồng ngực như bị một khối chì đặt lên. Hai tai lão ù đặc. Lão vội quỳ xuống:
- Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng vãn bối xin giao ra bổn mạng tinh hồn.
Vừa dứt lời lão đã há miệng thổi ra một giọt máu nhỏ, bên trong giọt máu là một đoàn sương mù bay lượn qua lại. Giọt máu vừa xuất hiện đã bị Hắc Sát Ma Tôn chụp lấy hút vào trong miệng. Đặng Dụng liền lên tiếng:
- Đặng Dung xin ra mắt chủ nhân.
Hắc Sát Ma Tôn vag Ngũ Hành Chân Nhân mặc kệ Đặng Dung rồi quay sang Dương Thanh:
- Tên tiểu tử kia, còn không máu thức thời.
Ngũ Hành Chân Nhân nói lớn. Mặc dù bị uy áp của hai lão quái vật chèn ép. Nhưng dựa vào tiên thức và pháp lực hơn tu tiên đồng cấp rất nhiều, hắn vẫn cố gắng chịu được. Hắn âm thầm suy nghĩ. Cuộc đời này hắn người thân hắn đều đã chết cả, nếu khôg phải vì tìm Thanh Hương hắn đã không sống đến giờ này. Người khác tu tiên chính là vì truy cầu bất tử bất lão. Còn hắn tu tiên chỉ mong sớm ngày gặp lại ý chung nhân, nếu giờ đây giao ra bổn mạng tinh hồn. Sau này sinh tử bị người ta quyết định, vậy thì chưa nói đến đi tìm Thanh Hương, mà có sống sót được không cũng còn chưa rõ. Vậy thì chỉ còn một cách cuối cùng mà thôi...
- Đặng Dung. Giết hắn.
Người vừa ra lệnh là Hắc Sát Ma Tôn. Lão đã mất kiên nhẫn rồi. Đặng Dung vừa nghe mệnh lệnh phát ra. Thì vút một cái đã chắn trước mặt Dương Thanh âm trầm nói:
- Đồng đạo hữu. Đắc tội.
Lời còn chưa dứt, lão đã vung hai tay ra, miệng lão lẩm nhẩm chú ngữ. Từ hai lòng bàn tay một vầng mây hồng vọt ra, trong đó có ẩn hiện những tia sét nổ lách tách như rang đậu. Vừa ra khỏi tay lão hai vầng mây này đã chia nhau một tả một hữu công tới. Không dám chậm trễ, hắn liền vẫy tay
- Vô Cực Đao, đi.
Vô cực đao dưới sự điều khiển của hắn. Phun ra hai quả cầu lửa, đón đầu hai vầng mây hồng kia. Chớp mắt chúng đã chạm nhau trên không trung phát ra những tiếng rít như tiếng xé lụa. Dương Thanh không hề chậm trễ. Tiên thức của hắn huy động Vô Cực Đạo, tả xung hữu đột. Khiến cho Đặng Dung liên tục phải lùi lại. Vô cực chân hỏa từ vô cực đao đi đến đâu là nơi đó bị hỏa diễm đốt cháy đen. Mang theo một hơi nóng kinh người. Ở ngoài trận đấu Ngũ Hành Chân Nhân vô cùng ngạc nhiên. Lúc trước hắn đi theo lão vào đây chạm trân không biết bao nhiêu hỏa hệ yêu thú, nhưng lão cũng không hề thấy hắn manh thế này. Rõ ràng lúc đó hắn ẩn tàng thực lực.
- Hừ. Cho dù ngươi giỏi che dấu, thì có thể thoát khỏi đây hay sao.
Ngũ Hành Chân Nhân hướng về Đặng Dung truyền âm tới:
- Trong vòng nửa khắc mà ngưói chưa giết được hắn, thì hãy chết đi.
Giọng nói của lão vô cùng âm hàn. Khiến cho Đặng Dung nghe thấy không rét mà run cầm cập. Lão hét lớn một tiếng rồi vỗ túi trữ vật. Năm cỗ quan tài kỳ dị bay ra, từ trong đó năm thiếu nữ với năm màu áo bay ra đứng chắn trước mặt lão, lão mấp máy đọc chú ngữ rồi quát to:
- Ngũ Hành trận pháp.
Năm ma nữ vừa nghe thấy hiệu lệnh, lập tức mở mắt ra bay đến các phương vị khác nhau vây Dương Thanh vào giữa. Ở phía ngoài Đặng Dung không ngừng vẫy hai tay. Năm cỗ thi ma này lập tức triển khai tấn công dồn dập ngũ hành linh lực. Pháp thuật kim, mộc, thủy, hỏa, thổ từ năm thi ma này tới tấp hướng về phía hắn. Mới chống đỡ chưa đầy một hiệp hắn đã âm thầm kêu khổ. Năm thi ma này pháp lực cao cường mơ hồ đạt đến Trúc Cơ Trung Kỳ như hắn, may mà không có linh trí nếu không hắn cũng không sống được đến bây giờ. Nhưng nói gì thì nói cho dù không có linh trí, nhưng năm ma nữ này chỉ công không thủ. Dù có bị thương cũng dũng mãnh tiến lên, mấy lần một chút nữa đã dồn hắn vào tuyệt cảnh. Nếu không phải hắn trải qua trăm trận, cao thủ Kết Đan cũng đã gặp qua một hai người thì sớm đã táng mạng rồi. ở phía ngoài Đặng Dung lại thốt lên mấy câu khó hiểu. Lập tức Hỏa Linh Ma Nữ và Thổ Linh Ma Nữ phát ra tiếng rít gào ghê rợn, lập tức phóng tới Dương Thanh. Cầu lừa và đất đá do hai ma nữa này tạo ra, ầm ầm lao đến phía hắn. Mắt thấy pháp thuật của đối phương đến gần, hắn vội vã vận dụng thổ độn thuật thần diệu trong Sinh Tử Quyết chui vào lòng đất, rồi bất ngờ hiện lên gần Thủy Linh Ma Nữ. Vô Cực Đao rời tay hắn lao đến cổ của ma nữa này, ẩn giữa vô cực chân hỏa là một tia sáng xanh rất mảnh, nếu không chú ý thì không thể nào thấy được. Thấy cảnh này Đặng Dung chỉ cười lạnh.
- Đồng mã Kỳ ngươi lú lẫn rồi ư. Mang hỏa đi tấn công Thủy Linh của ta.
Hăn dùng tiên thức ra lệnh. Thủy Linh lập tức há miệng phun ra vô số sương mù chặn đứng vô cực chân hỏa, nhưng lão còn chưa kịp vui mừng thì chợt thấy Thủy Linh thét lên một tiếng bắn vào phía bức tường đối diện. Bên ngoài phát ra tiếng kêu ngạc nhiên của hai lão quái
- Pháp bảo phi châm.
Thì ra lúc vận dụng thổ độn thuật tránh đòn công kích của hai ma nữa kia, hắn đã âm thầm tính toán hiện ra trước mặt ma nữ hệ thủy. Dưới sự che chở của vô cực chân hỏa, hắn âm thầm xuất ra âm phủ ma châm dùng làm đòn sát thủ. Quả nhiên Đặng Dung không đề phòng đã phải chịu quả đắng. Giờ đây lão đang thu Thủy Linh Ma Nữ vào quan tài rồi thu vào túi trữ vật. Với thương thế bậc này. Ma nữ kia phải rất lâu mới hồi lại được. Lão hướng ánh mắt thù địch về phía hắn:
- Đồng Mã Kỳ. Mau giao mạng cho lão phu
Bốn ma nữ còn lại lập tức điên cuồng tấn công bất kể sống chết. Khiến cho trong nháy mắt Dương Thanh hắn đã bị thương mấy chỗ, không ngừng lùi lại, mắt thấy đã sắp hết đường lui, hắn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra hai cây âm phủ ma châm nữa quyết tâm liều mạng. Dù tiên thức của hắn mạnh hơn bình thường, nhưng điều khiên cùng một lục ba cây châm và hai thanh vô cực đao khiến cho hắn không chịu nổi, thất khiếu đổ máu, trông ghê rợn vô cùng. Hai lão quái khi thấy hắn vẫn còn hai cây trâm nữa thì không thể tin nổi. Vốn pháp bảo phi châm khó luyện vô cùng, và đều rất hiếm, có một chiếc đã là may mắn rồi đằng này chỉ là một tên trúc cơ mà lại có tận ba cây. Điều này khiến hai lão không sao hiểu được. Tuy nhiên không hiểu thì thôi. Hai lão cũng chẳng quan tâm, chẳng phải giết hắn xong sưu hồn là được sao. Hắc Sát Ma Tôn cất giọng lạnh băng:
- Đặng Dung. Giết.
Ở trong trận đấu. Đặng Dung ứng tiếng đáp lời rồi lập tức lao lên, bản thân lão thế chỗ cho Thủy Linh ma nữ hợp với bốn ba nữ còn lại vận chuyển ngũ hành trận vậy khốn Dương Thanh vào giữa. Ngũ hành linh khí đan xen khiến cho Dương Thanh cảm thấy hồn phách mình như bị rút khỏi cơ thể, bốn phương tám hướng, không phải là hỏa diễm thì cùng là quái phong cắt da cắt thịt hoặc dày đặc sương mù. Lẫn trong đó là những luồng kim linh khí hóa thành phi kiếm không ngừng tập kích. Trong lúc hắn định tự bạo cơ thể, thì bất chợt tiên thức của hắn phát hiện Túi trữ vật có điểm kì là, có một vật động đậy đòi ra. Chuyện này trước đây hắn chưa từng gặp, hắn vừa dùng ném vô cực đao ra gạt một phi kiếm, vừa lấy vật trong túi ra. Đó là một chiếc nhẫn, hắn phải mất một lát mới nhớ ra chiếc nhẫn này năm đó Tử Nguyệt gọi là Âm Dương Giới. Chính là chiếc nhạn mà hắn lấy được từ phế tích của Hoàng Dương Môn. Hắn còn chưa kịp xem xét kỹ thì chiếc nhẫn đã sáng lên, rồi hắn biến mất.