Giá Như Em Là Con Gái

Chương 21

Trong khi bọn hắn đang cấp tốc chạy đến chỗ hẹn thì nó đã có mặt ở đó rồi. Trong căn nhà kho cũ kĩ, bốc mùi hôi mốc đó có 4 con người đang mặt đối mặt nhau. Nhìn thấy nó, Laysi càng trở nên hoảng hơn. Sao nhỏ lại không biết âm mưu lấy nhỏ để bắt nó của lão già đó chứ? Nó hiện đang gặp nguy hiểm đấy! Nó có biết điều đó không? Cứ tưởng câu đầu tiên nhỏ nói với nó là “chạy đi” nhưng không.

- Anh! Anh là con gái thật sao?_Nhỏ lại hỏi câu đó

- Ừ_Nó cũng đã đoán ra chuyện này, lão già đó không lí nào lại che giấu chuyện này. Và giờ nhỏ cũng đã thấy nó trong hình dáng con gái rồi, còn gì phải giấu nữa đâu _ Em có giận chị không? Chị đã giấu em suốt mấy năm trời. Nếu chị biết em không phải là cháu gái của lão ta sớm hơn thì chị đã nói cho em biết rồi.

- Không đâu! Chị là nam hay nữ cũng không quan trọng, chị vẫn là người em yêu quý nhất mà!_Laysi cố nở một nụ cười thật tươi an ủi nó. Cả hai cứ nói chuyện với nhau mà không hề quan tâm đến mọi việc xung quanh. Ông cháu lão Thịnh đã bị bọn nó bơ đẹp. Tức giận, lão già đó liền lên tiếng thu hút sự chú ý của nó

- Rốt cuộc mày là ai? Sao lại giả trai tiếp cận tao?

- Tôi á hả? Tôi là cháu gái của người sáng lập ra tập đoàn mà ông đang điều hành đấy! Kẻ sát nhân à!_Nó khinh khỉnh nói

- À thì ra là con gái của Nguyễn Ngọc Minh Trí. Lâu nay mày tiếp cận tao là để trả thù cho ba mẹ mày sao?

- Đúng. Tôi sẽ trả thù cho ba mẹ và lấy lại những thứ thuộc về gia đình tôi, trong đó có cả tập đoàn mà ông đang điều hành

- Mày thì làm được gì? Một người dày dặn kinh nghiệm như ba mày còn bị tao hất cẳng thì mày có khả năng gì chứ?

- Có! Nhiều là đằng khác. Ông hãy đợi mà xem.

- Mày không sợ tao sẽ cho mày đi gặp ba mẹ mày sao?

- Sao ông lại hại chết ba mẹ tôi? Họ luôn coi ông như ba của mình mà. Tại sao chứ?_Nó tức giận hét lên.

- Cái này nên hỏi ông nội và ba mẹ mày đi. Tập đoàn bây giờ là do tao cùng ông nội mày tạo nên nhưng bao nhiêu lợi nhuận thu được đều bị ông mày chiếm hết. Sau này ông ta còn tự ý giao quyền điều hành cho ba mày mà không hỏi đến ý kiến của tao nữa chứ. Tao chỉ lấy lại thứ của tao thôi!

- Nhưng ông cũng đâu cần phải lấy đi mạng sống của ba mẹ tôi như thế! Đâu nhất thiết phải đẩy gia đình chúng tôi xuống biển mới được_Nó giận run lên. Tay nó nắm chặt để có thể kiềm chế tối đa sự tức giận đang trao dâng trong nó

- Chỉ có cái giá đó mới xứng đáng với gia đình bọn mày thôi! Tao chỉ thay thần chết tiễn ba mẹ mày đi thôi mà. Sai lầm của tao là để cho mày sống đến ngày hôm nay

- Cái giá xứng với gia đình tôi sao? Ông là một tên vô liêm sỉ. Tôi đã cho ông một con đường để nhận tội nhưng ông đã từ bỏ nó đấy. Ông đừng cho tôi không biết gì thì lừa tôi. Năm xưa công ty đó là do ông tôi một tay sáng lập rồi từng bước phát triển nó trở thành một công ty vững mạnh. Còn ông-một kẻ sa sút vì bài bạc đến nỗi bán cả nhà cửa. Ông tôi vì nghĩ ông là bạn nên mới giúp đỡ ông, cho ông một cái chức trong công ty. Rồi ông lại tham ô, bán đứng chính người bạn thân của mình. Ông tôi biết được chuyện đó nên mới dọa ông sẽ tố cáo với cảnh sát với hi vọng mong ông sẽ ra đầu thú nhưng ông lại rắp tâm hại chết ông tôi. Sau cái chết của ông, ba tôi đã cho điều tra lại tất cả và ba tôi đã biết mọi chuyện. Và thế là ông lại hại cả ba tôi để bịt đầu mối. Mọi chuyện tôi kể không sai một chi tiết nào phải không?

- Mày…sao mày biết những chuyện đó?_Ông ta hoảng sợ nhìn nó, mặt lão bây giờ trắng bệch không còn tí máu. Bao nhiêu tội ác của lão nó đều đã biết cả rồi

- Còn nữa!_Nó tiếp tục kể_Trong công ty, ba tôi là người có nhiều số cổ phần nhất và tiếp theo là ông. Nếu ông tôi không cho ông 30 phần trăm cổ phần thì ông không có gì cả. Ấy vậy mà ông lại đem bán mất 10 phần trăm cổ phần của công ty cho kẻ khác. Có bao giờ ông biết quý trọng ông tôi chưa? Khi ba tôi mất mà chưa viết di chúc thì tất nhiên kẻ có số cổ phần lớn thứ hai như ông sẽ lên thay. Nhưng ông chỉ là một kẻ bất tài. Tập đoàn của gia đình tôi từ vị trí thứ nhất đã bị hất cẳng xuống vị trí thứ 3, sau này không biết sẽ ra sao nữa đây! Vì thiếu hụt tiền vốn quá nhiều nên ông đã nghĩ ra một cách để bù vào. Đó là chiếm tài sản của Laysi. Hai năm trước, ông cũng đã áp dụng chiêu thức đã dùng với gia đình tôi với gia đình của Laysi. Sau trận tai nạn đó, cô nhóc Laysi đã bị mất trí nhớ. Nhưng anh cô bé- Mars thì không. Cậu ấy chỉ giả vờ bị mất trí nhớ thôi. Ông đã nuôi hai anh em Laysi như những đứa cháu của mình. Cốt yếu cũng chỉ để sau khi anh em Laysi được 18 tuổi thì bảo hai đứa chuyện nhượng số tài sản thừa kế sang cho ông. Hai người đó nếu đã nghĩ ông là ông ruột thì không thể không nghe theo lời ông. Nhưng ông đâu ngờ Mars lại tiếp cận ông để trả thù.

Ông lại cho người khử cậu ấy. Và đến bây giờ khi Laysi đã biết mọi chuyện, ông sẽ làm như thế nào?

- Mày…

- Còn một chuyện nữa!

- Chị à, còn chuyện gì nữa sao?_Laysi ngơ ngác hỏi. Nhỏ đang rất sốc vì mọi chuyện. Trước giờ nhỏ sống chung một mái nhà với kẻ thù mà không hay biết, còn nhận ông ta là ông nữa chứ

- 2 năm trước, sau khi con trai và con dâu ông qua đời, ông đã tạo nên một lực lượng XHĐ đen khá mạnh. Và dưới cái lốt một nhà kinh doanh, ông đã che mắt thành công bọn cớm. Nhưng ông nào có thể qua khỏi mắt tôi. Đúng không Phạm Đức Thịnh?

- Mày…mày nói suông thì ai tin?

- Không phải suông đâu, tôi đã điều tra cả rồi. Chỉ là chưa đưa cho cảnh sát thôi! Xem đi_Nó ném một sấp giấy đến trước mặt lão. Trong đó ghi rõ mọi tội danh của lão, còn có cả hình ảnh nữa. Kì này lão tiêu rồi. Xem xong những giấy tờ đó lão như sắp té xỉu nhưng rồi nhận ra cái gì đó, lão lại cười đểu nhìn nó

- Đúng tao đã làm những chuyện đó thì sao? Mày có khả năng ra khỏi đây để tố cáo tội ác của tao với cảnh sát không? Mày cũng sẽ như ba mẹ mày, bị thiêu rụi ở đây mà thôi! Xung quanh đây có rất nhiều thủ hạ của tao đấy. Theo như mày nói tao là ông trùm XHĐ thì tất nhiên bên cạnh tao phải luôn có vệ sĩ rồi

- Hừ! Ông là một kẻ không biết giữ lời hứa. Tôi đã đoán trước được việc này mà

- Nếu đã đoán trước được việc này thì sao mày còn đi một mình đến đây?_Lão ta khó hiểu nhìn nó còn nó thì nhếch môi cười

- Ông không nhận ra những gì tôi điều tra chưa có sức thuyết phục sao? Những thứ đó chưa đủ để kết tội ông. Không vào hang cọp sao bắt được cọp con._Nói rồi nó lôi điện thoại của mình ra. Cuộc nói chuyện vừa nãy đã được nó thâu lại

- Mày…Nhưng như thế thì sao? Mày chết rồi thì đoạn ghi âm đó cũng thuộc về tao thôi!_dứt lời ông ta giương súng về phía nó. Nó cũng nhanh tay rút con dao trong túi kề vào cổ nhỏ SaSa

- Để xem tôi hay ông nhanh hơn!_Nó nhếch môi cười

- Ông ơi, cứu cháu…_Nhỏ Sasa rên rỉ. “Bốp” Bỗng dưng nó ngã xuống, máu chảy lên láng. Đầu nó bây giờ thấm ướt một vùng màu đỏ

- Thư kí Kim, anh đến đúng lúc lắm!_Ông ta tiến về phía nó, nhặt chiếc điện thoại của nó lên rồi ông ta ném thẳng vào tường

- Mọi chuyện đã kết thúc!

- Đồ bẩn thỉu_Nó cất tiếng chửi rủa. Vết thương ở đầu nó rất nặng, máu chảy ra rất nhiều. Lão ta dí súng vào đầu nó rồi nhìn sang Laysi đang bị trói ở dưới sàn. Rồi lão quay sang thư kí Kim

- Đưa cho nó!

- Vâng!_Thư kí Kim mang một tờ giấy đến trước mặt Laysi. Đó là bản di chúc, trong đó có ghi mọi tài sản của nhỏ và Mars sẽ thuộc quyền sở hữu của lão Thịnh. Laysi liếc nhìn tờ giấy đó rồi trừng mắt nhìn lão

- Đừng có hòng!_Nhỏ gằng từng chữ

- Mày có kí không hay chứng kiến người chị yêu quý của mày ra đi vĩnh viễn hả?

Laysi lập tức hoảng sợ ngước mắt nhìn nó. An nguy của nó đang nằm trong tay nhỏ. Nhỏ phải làm sao đây?

- Đừng kí…Mặc chị!_Nó gắng sức nói. Ngay lập tức một cái đánh như trời giáng ập xuống đầu nó. Đầu nó lại càng thêm rỉ máu.

- Câm ngay

- Chị ơi!_Laysi gọi nó trong hoảng sợ

- Chọn ngay! Tài sản hay chị mày?_Ông ta dí mạnh cây súng vào đầu nó

Laysi không có sự lựa chọn. Cuối cùng nhỏ đã chọn nó. Chọn tài sản thì được gì? Tài sản có mua được người chị mà nhỏ yêu nhất không? Nhỏ không hối hận về quyết định của mình, nếu cho nhỏ chọn lại nhỏ vẫn chọn nó. Nhưng mà lão Thịnh đâu phải là kẻ biết giữ lời. Lão sẽ không tha cho nhỏ và nó đâu! Đạt được thứ mình muốn, lão ta cười lớn rồi quay sang thư kí Kim

- Giải quyết hai con nhỏ đó đi_Nói rồi ông ta dìu cháu mình rời khỏi đó. Trong căn phòng bây giờ chỉ còn lại nó với một vũng máu, Laysi với những vết thương lớn nhỏ trên người, còn bị trói nữa và có thêm thư kí Kim và một tên cận vệ nữa. Bọn nó đã không còn sức chống trả nữa rồi. Đành phó mặc vào ông trời thôi!

- Hãy đi gặp ba mẹ của các cô đi_TK Kim giương súng về phía nó. Trong cái giây phút cận kề cái chết đó, nó không còn suy nghĩ được gì nữa. Trong đầu nó bây giờ chứa toàn là hình ảnh của hắn, nụ cười của hắn. Những kỉ niệm đẹp đẽ của hắn và nó lần lượt hiện lên

- Tạm biệt anh, Ailen!

Bên ngoài nhà kho lúc này

Một hàng rào áo đen đang sắp hàng trước cửa nhà kho. Lúc lão Thịnh và nhỏ Sasa bước ra cũng là lúc bọn hắn đến

- Anh!_Nhỏ Sasa gọi hắn. Hắn chẳng thèm liếc nhìn nhỏ mà nhìn thẳng vào lão Thịnh

- Lallie đâu?_Hắn hỏi trong sự lo lắng khôn nguôi

- Thì ra tên nó là Lallie! Khỏi cần tìm nữa, con nhỏ đó sắp chết rồi!_Lão ta nở nụ cười ngạo nghễ

- Cái gì?_Hắn lập tức lao về phía cánh cửa nhà kho nhưng đã bị đám người áo đen chặn lại. Hắn không thể nào vào trong nếu chưa dẹp được đám người này

- Tôi không có thời gian để tiếp bọn mày. Xử bọn chúng đi!_Ông ta nói rồi dắt cháu mình lên xe ra về. Bọn hắn lập tức nhào vào đám người áo đen đó. Đang chiến đấu thì mọi hoạt động của bọn hắn phải dừng lại khi hai tiếng súng vang lên. Sự bất an đang trào dâng trong lòng bọn hắn. Ai là kẻ đã nổ súng, và ai là nạn nhân? Rồi vài giây sau,

- Bùm!_một âm thanh lớn vang lên. Mọi thứ đều sụp đổ và đang cháy rụi. Bọn hắn chẳng còn sức mà chiến đấu nữa. Chỉ còn đám đàn em của hắn là vẫn chiến đấu thôi!

- Lallie/Laysi à!_Hắn, Jame và Rin lao vào đám cháy đó. Layla, Sally và Alan đã kịp cản lại. Đám người áo đen đó thấy chuyện đã thành cũng rút lui. Đám đàn em của hắn cũng được Alan bảo về. Hắn quỳ thụp xuống đất. Rin cũng vậy. Cả hai không ai còn sức nữa. Jame thì chết sững. Cô em gái của anh đã ra đi rồi sao?

- Lallie à!_Hắn gọi tên nó trong nước mắt. Vừa lúc sáng hắn còn nhìn thấy nó sao bây giờ nó đã đi rồi

- Em không tin, Laysi không bỏ em mà đi đâu!_Rin lẩm nhẩm. Ai có thể tin được chuyện này đây. Mọi việc xảy ra quá đột ngột mà. Người ra đi thì có sao đâu! Chỉ có người ở lại là vẫn ngậm ngùi thương tiếc mà thôi.

- Không, tớ phải vào tìm Lallie, Lallie của tớ!_Hắn chống tay xuống nền đất đứng dậy. Alan lại phải ra sức ngăn cản hắn. Hai người ra đi là đủ rồi, không thể có thêm người nào phải hi sinh nữa

- Lallie ơi, cậu quay về đi! Em không tin đâu! Laysi và Lallie chưa chết đâu!_Layla gào thét gọi tên bọn nó. Nước mắt đã thấm ướt khuôn mặt của nhỏ. Sally cũng vậy. Ai cũng phải rơi nước mắt vì cảnh tượng đau thương trước mặt

- Sao ba mẹ không bảo vệ con bé? Sao lại bắt con bé rời xa con chứ? Con chỉ mới gặp lại nó thôi mà!_Lần này lại đến Jame. Anh vô lực ngồi bệt xuống đất, tay ôm lấy đầu. Vẻ mặt tràn ngập sự đau khổ. Nước mắt cũng đã trào ra. Ai có thể kiềm lòng được chứ?

- Nhất định hai người đó đã thoát ra ngoài rồi. Chúng ta hãy chia nhau đi tìm đi_Hắn lên tiếng lôi kéo cả bọn quay về.

- Đúng rồi. Nhất định là như vậy! Hãy đi tìm mau_Jame cũng đồng tình với hắn. Chỉ cần có một tia hi vọng, bọn hắn cũng phải thử.

Trời đã sáng rồi nhưng cả bọn vẫn không tìm được nó và Laysi. Ai cũng rất mệt mỏi. Laysi vì đuối sức và quá sốc mà đã ngất lim đi. Vì Layla, cả bọn đành ngừng tìm kiếm và quay về. Sau vài tiếng nghỉ ngơi, bọn hắn lại tiếp tục tìm kiếm. Đám cháy đã tắt hẳn. Cảnh sát cũng đã có mặt. Họ đã tìm ra hai thi thể bị cháy đen vùi dập trong đám cháy. Hai thi thể đó đã được đưa đi kiểm tra. Bọn hắn bây giờ đang có mặt ở cơ quan giám định. Cả bọn ai cũng cầu mong kết quả không phải là nó và Laysi nhưng cả bọn đã thất vọng rồi. Kết quả giám định cho biết đó chính là thi thể của bọn nó. Shock là tình trạng của bọn hắn hiện giờ. Bọn hắn vẫn chưa tiếp nhận được việc nó và Laysi đã ra đi. Việc đó đến quá nhanh đến nỗi bọn hắn cứ ngỡ chưa xảy ra. Đùng một cái ông trời đã mang 2 người bọn hắn yêu thương đi xa thì ai có thể chấp nhận được chứ? Suốt một tháng trời đó, đêm nào hắn cũng mơ thấy nó. Nỗi đau đó cứ bám lấy hắn mãi không thôi! Hắn đã được Layla kể rõ mọi chuyện và hắn quyết định sẽ giúp nó hoàn thành tâm nguyện trả thù. Hắn yêu nó đến vậy đấy! Anh nó cũng cùng một quyết định với hắn. Mối thù giết cha mẹ chưa trả được bây giờ lại thêm mối thù giết em gái. Anh bây giờ càng ngày càng sa vào thù hận. Với chức vụ là tổng giám đốc của công ty hàng đầu thế giới, anh đã đè ép công ty do lão ta điều hành. Còn đám Layla kể từ ngày hôm đó đã lấy nhỏ Sasa và Lala làm trò tiêu khiển. Nhỏ sẽ cho hai ả đó biết thế nào là địa ngục
Bình Luận (0)
Comment