Góc Chết Bí Mật (Bản Dịch)

Chương 80 - Hỏa Liêm

Chương 80

Người dịch PrimeK Tohabong

“Tìm được cả hai rồi? " Ông ta nhanh chóng hoàn hồn hỏi.

"Vâng, một người đã mất tích và chết từ lâu. Nhưng người kia vẫn đang còn sống, đang làm việc bên chỗ tòa nhà Tân Thế Kỷ. Anh trai của em đã nhìn thấy anh ta." Tên mặc áo khoác đen tóc húi cua nhanh chóng trả lời.

Lúc trước Mạnh Đông Đông thông qua phần mềm AI, đại khái xác định bộ dáng của Lý Trình Di.

“Nhìn thấy rồi hả?" Trong mắt Mạnh Minh Thành dần dần có một tia sáng.

Ông ta đứng lên, đi tới đi lui, điếu thuốc trong tay còn chưa hút được mấy hơi đã bị dập tắt trong gạt tàn thuốc.

“Chỉ có một mình hắn ta? "Ông ta đột nhiên dừng lại, xoay người hỏi.

“Dạ không, người của chúng ta đi theo hắn, xác định được cả nơi ở"Áo khoác đen tóc húi cua trình bày," Biết chỗ ở, sau đó tra tin tức khác, sẽ dễ dàng hơn nhiều”.

“Như thế này đi............ "Mạnh Minh Thành suy tư một chút, trong mắt mang theo tia hi vọng.

“Lát nữa cậu dẫn người qua đó, điều tra rõ ràng tình hình gia đình thằng nhóc kia”.

“Ý của ông chủ là? "Áo khoác đen tóc húi cua nghi hoặc hỏi.

"Mọi người đều có điểm yếu, phần lớn điểm yếu của mọi người đều là người nhà, khống chế được người nhà, sau đó..."

Đột nhiên, ông ta dừng lại.

Không không không...... Vì sao thằng đó đi ra? Đông Đông còn chưa ra?

Một ý nghĩ kinh hãi xuất hiện trong lòng Mạnh Minh Thành.Ông ta ngây người, đứng tại chỗ.

Trong lúc bất tri bất giác, con gái từ nhỏ đến lớn, từ ngây thơ đáng yêu, đến duyên dáng yêu kiều, từng hình ảnh, từng tình cảnh hiện lên trong đầu ông ta.

Nước mắt, bắt đầu chậm rãi tràn đầy trong hốc mắt, theo khóe mắt tràn ra.

Môi ông ta mấp máy, nheo mắt lại và cố gắng giữ những giọt nước mắt đứt đoạn bằng một hơi thở sâu, nhưng vô ích.

Ông chủ......

Áo khoác đen đầu húi cua thở dài một tiếng.

“Thế để em tự mình dẫn người đi qua?”

“... "Mạnh Minh Thành dừng lại, trầm mặc.

Yên tĩnh hồi lâu, ông ta lại lần nữa run rẩy cầm lấy một hộp thuốc lá từ trên mặt bàn, từ đó muốn rút ra một điếu, nhưng rút mãi mà không được.

Tay như bôi dầu bôi trơn, trượt xuống, kẹp không được.

“Tiểu Lâm, tao đối với mày thế nào? "Ông ta đột nhiên hỏi.

“Ông chủ...... anh đối với em rất tốt. "Áo khoác đen tóc húi cua sắc mặt khẽ biến, tựa hồ hiểu được cái gì.

“Vậy, giúp tao một việc. "Mạnh Minh Thành bình tĩnh nói.

“...... Gây ra một vụ cháy...... được chứ? "Áo khoác đen tóc húi cua khẽ cắn răng.

“Làm gọn gàng, dùng súng trước. "Mạnh Minh Thành quay lưng nhìn ngôi sao trắng to trên bầu trời.

“Vâng ạ"Áo khoác đen đầu húi cua gật đầu. Vậy bên A Tằng...... có cần nói với anh ta một tiếng không?

A Tằng chính là Tằng ca đầu trọc lúc trước Mạnh Minh Thành dặn dò tìm người điều tra tư liệu.

“Không cần, việc này, càng ít người biết càng tốt. " Mạnh Minh Thành lắc đầu.

“Em hiểu" Áo khoác đen đầu húi cua lấy điện thoại di động ra, ấn nút tắt máy, nhìn màn hình chậm rãi tắt, xuất hiện ký hiệu XF, đó là logo của nhà máy điện thoại di động.

Hắn ta ngẩng đầu nhìn ông chủ, xoay người lặng lẽ rời đi.

Đầu tiên nổ súng, sau đó tạo ra một vụ cháy ngoài ý muốn, việc này đối với hắn ta mà nói không tính là xa lạ.

Chỉ là lúc này đây, sau lưng đối phương cũng có người, tính nguy hiểm cao hơn trước rất nhiều, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn......

Tóc húi cua biết, ông chủ sẽ chiếu cố cha mẹ cùng em trai mình, anh ta lấy cái mạng mình có thể đổi lấy tiền đồ tốt cho em trai cũng đáng.

'Phải nhanh, với một phát súng ở khoảng cách xa, sau đó tạo ra một mạch điện bị cháy, toàn bộ thời gian phải được kiểm soát trong vòng mười phút.'

Đầu húi cua trong lòng tính toán kế hoạch. Khả năng bắn súng của hắn ta rất tốt, đã từng là tay súng bắn tỉa xuất ngũ trong quân đội, tuy rằng so ra kém những xạ thủ nổi tiếng nhưng khoảng cách một hai trăm mét phối hợp hệ thống phụ trợ, bách phát bách trúng vẫn rất nhẹ nhàng.

Anh ta đi ra khỏi phòng khách, đi ra ngoài qua cánh cửa nửa mở, đứng trước thang máy.

Xoẹt.

Cửa thang máy tách ra, một thanh niên tóc dài mặc quần áo thể thao màu lam, đang đứng trong cabin thang máy, cúi đầu nghịch điện thoại di động.

Tóc húi cua trong lòng nghi hoặc, nhưng nghĩ có lẽ là người ông chủ mời thêm vào, tuy rằng trong lòng đang tràn ngập tâm tư, nhưng anh ta vẫn mỉm cười với đối phương, tỏ vẻ lễ phép.

Két...... Tút.

Trong điện thoại di động truyền ra tiếng nhạc trò chơi thất bại.

Thanh niên nheo mắt, thu điện thoại di động.

Lại thua......Bài này khó thật" Anh ta đưa tay sửa lại áo choàng đen, nhìn về phía áo khoác đen tóc húi cua ngoài thang máy.

“Anh... không ra sao? "Áo khoác đen tóc húi cua nhíu nhíu mày, cửa thang máy mở đã hơn mười giây, nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích.

“A...... Xin lỗi, quên mất là tới đây làm gì. "Thanh niên lộ ra thần sắc bừng tỉnh, buông tay xuống.

“Cám ơn. "Anh nhấc chân, đi về phía trước, bước ra khỏi cửa thang máy.

Xoạt!

Trong phút chốc một ánh sáng đỏ xẹt qua cổ họng tóc húi cua.

Tốc độ ánh sáng kia cực nhanh, trong khóe mắt của tóc húi cua chỉ lưu lại một tia hồng.

Máu bắn tung tóe.

Hắn ta kinh ngạc đứng tại chỗ, tay nâng lên, sờ sờ cổ mình, không có cảm giác.

"Mình..." Đầu húi cua há miệng muốn nói chuyện, nhưng khi hắn ta muốn trút giận, mới phát hiện mình đã không lên tiếng được.

Một cảm giác đau đớn lúc này mới nhanh chóng từ cổ lan tràn, tản ra toàn thân.

Mình...... Bị giết!?

Hắn ta lảo đảo đi về phía sau hai bước, hai tay ôm chặt cổ họng, đau nhức, thiếu dưỡng khí, tuyệt vọng, đủ loại cảm xúc tiêu cực lúc này mới không ngừng tuôn ra.

Xoẹt.

Ánh sáng hồng vờn quanh một vòng, bay trở về lòng bàn tay người thanh niên.

Đó là một con dao cơ giới màu đỏ rực dài chưa bằng gang tay.

Toàn bộ thân đao được lắp đặt bằng những linh kiện rất chi tiết. Chuôi đao có vô số đường lửa màu xanh bạc dày đặc phun ra

Thân đao còn khắc một chuỗi văn tự, tựa hồ là một loại ngôn ngữ mã hóa nào đó.

Thanh niên đi ra khỏi thang máy, lướt qua người gã tóc húi cua.

Đi thẳng đến cửa phòng khách.

Anh ta dừng lại, không đẩy cửa, mà giơ tay phải lên.

Làm phiền anh rồi, Hỏa Liêm.

Anh ta dường như đang nói chuyện với thứ gì đó.

Phụt......

Bình Luận (0)
Comment