Vân Tinh vốn không dễ dàng bỏ qua cho Vân Thy Lạc, cô ta cố tình tìm đến chỗ của Thái tử điện hạ kể ức, cô ta gõ cửa rồi bước vào. Thái tử điện hạ là một quân chủ vạn người mê rất tài giỏi trong việc lãnh binh xuất chiến-Vân Mộng Thần, ngài đang ngồi đọc sách vô cùng yên tĩnh, thì cô ta liền chạy đến khóc lóc ầm ĩ, lúc đầu Vân Mộng Thần còn không định để ý đến cô ta nhưng nếu cứ để thể này cô ta sẽ làm ầm cả cái cung này lên mất, nên đành buông quyển sách xuống lạnh lùng hỏi cô ta.
- Cô đến chỗ ta làm gì?
- Thái tử điện hạ lần này người phải làm chủ cho ta mới được?
- Làm chủ cho cô, cô muốn cưới ai sao, muốn cưới thì vách bộ mặt vui vẻ đến xin chứ ai lại khóc lóc ầm ĩ như vậy
- Không phải thái tử điện hạ, ta là bị người ta ăn hiếp
- Ăn hiếp? Đến cùng là ai to gan như vậy, có thể ăn hiếp dcô
- Là Vân Thy Lạc
Nghe cô ta nói vậy thái tử điện hạ thấy ạ hỏi
- Lạc Nhi? Lạc Nhi đến cùng là em ấy làm gì cô để cô phải chạy tới chỗ ta khóc lóc như thế
- Thái tử điện hạ Vân Thy Lạc cô ta cùng Vương Hi Nhi đi vào Tàng thư các đọc sách, khi ta vào ta thấy cô ta đọc sách ''100 cách làm yên lòng dân'', ta là có ý tốt nên nhắc nhở cô ta ai ngờ cô ta không biết ơn lại còn đánh ta. Lúc đó cô ta còn chửi ta là chó, ta cũng chỉ vì cảm thấy ức nên mới định ra tay tát cô ta một cái ai ngờ anh hai em lại còn mắng em nữa
- Đến cùng thì cô vẫn là có ý định tát Lạc Lạc
- Ta ...
- Lạc Lạc nhà ta tát cô ta, ta có thể thay em ấy xin lỗi. Nhưng cho dù là cô có lớn hơn em ấy 4 tuổi cũng không có quyền đánh em ấy
- Nhưng Thái tử điện hạ ta, cũng chỉ vì oan ức nên
- Đến cả Vân Mộng Thần ta hay là cha mẹ ta còn chưa từng đánh em ấy thì cô cũng sẽ không có cái quyền đó đâu
- Ta....
- Được rồi cô về đi ta mệt rồi
- Được
Vân Tinh ấm ức bỏ về. Sáng hôm sau, trước cổng cung của Vân Thy Lạc
- VÂN THY LẠC con heo lười nhà em mau dậy đi...
- VÂN MỘNG THẦN anh nói ai là heo lười hả?
- Lạc Nhi bảo bối chắc em nghe lầm đó anh là đang nói con heo lười ở ngoài chuồng
- Trước giờ ta chính là không biết trong hoàng cung có cho nuôi lợn đó VÂN MỘNG THẦN ca
- Ta...
Đúng lúc Vân Mộng Thần đang nguy cấp bách thì Vương Hi Nhi chạy tới
- Công chúa à cô đừng có ăn hiếp thái tử điện hạ nữa. Mau vào ăn sáng đi
- Được rồi ta vào, coi như tha anh lần này
- Hihi cảm ơn em, Hi Nhi cảm ơn ngươi nha
- Không có gì đâu thái tử điện hạ
- Hi Nhi ngươi chỉ ta cách đi
- Cách gì ạ thưa thái tử
- Thì cái cách mà ngươi làm cho Lạc Nhi nhe lời ngươi đó
- Thái tử quá khen rồi, ta không có cách gì đâu là do từ nhỏ ta đều bên cạnh công chúa nên cô ấy mới như vậy. Thật sự là không có bí mật nào cả
- Ta biết rồi, Lạc Nhi ở trong hoàng cung này em ấy chính là chỉ nghe theo lời của duy nhất mình ngươi thôi đó
- Ta nghe ai là việc của ta chưa đến lượt thái tử điện hạ quan tâm
- Á Á Á em là ma hả đứng đó từ khi nào vậy?
- Mới vừa đứng nè, nếu em thật là ma thì em sẽ đợi đến tối đi dọa chết nhà anh đó.
- Được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, chúng ta cũng mau đi thôi. Mọi người đang đợi
- Được chúng ta đi
Vân Thy Lạc chuẩn bị xong tất cả đều lên xe để xuất phát.Trên đường đi, gần đến nơi trên xem vẫn không có lấy một tiếng động. Vân Mộng Thần liền lên tiếng
- Cha à người xử Lạc Nhi giúp ta đi
- Xử? Lạc nhi con lại bắt nạt A Thần sao?
- Cha con mới chính là không có bắt nạt anh ấy
- Cha hôm qua Lạc Nhi không biết đã là gì Vân Tinh ở Tang thư các mà cô ta lại chạy đến chỗ ta khóc lóc ỉ ôi
- Lạc Nhi có chuyện đó sao ?
- Cha à con không có chỉ là cô ta dám ăn hiếp Hi Nhi trước mặt con nên con cố tình tát cô ta một cái chỉ muốn cảnh cáo
- Lạc Nhi cô ta có nói là do em đọc quyển sách gì đó nên cô ta chỉ có ý tốt muốn nhắc nhở em
- Lạc Nhi con đang đọc quyển gì vậy ?
Đang nói chuyện bình thường Vân Thy Lạc làm nũng
- Cha à, ta cũng chỉ nghe theo lời người nói giúp A thần ca trị nước nên với đọc quyển "100 bí quyết làm yên lòng dân" ai ngờ cô ta vừa vào không biết điều còn ném quyển sách xuống đất. Người nói ta phải làm sao với cô ta không lẽ giờ người kếu ta đi oánh nhau với cô ta sao?
- Thì bình thường em cũng hay tìm người đi oánh nhau mà, giờ có choảng cô ta với em cũng là chuyện nhỏ thôi, có gì mà lạ
- Vân Mộng Thần anh đây chính là muốn đánh nhau với em sao ?
- Lạc Nhi bảo bối, em bớt giận đi, có gì từ từ nói ha.
- VÂN MỘNG THẦN hôm nay anh chết chắc rồi
- Huhuhu, Hi Nhi cô xem Lạc Nhi lại ăn hiếp ta nữa rồi cô mau giúp ta cản em ấy lại đi
- Thái tử là do người trêu chọc công chúa lên giờ người nói ta phải là sao giúp người đây
- VÂN MỘNG THẦN hôm nay không ai cứu nổi anh đâu
Cha cô cũng bó tay không biết nên nói gì bỗng người hầu bẩm báo.
- Thưa đức vua, hoàng hậu , thái tử, công chúa đã đến nơi rồi ạ
- Được, chúng ta cũng mau xuống xe thôi
Mọi người cùng nhau đi xuống xe, trước cổng cung điện của Á Tư Lan Quốc mọi người đã đến và đang đợi họ. Mọi người bước vào 4 nước chào nhau rồi đi vào. Do đi đường ai cũng mệt nên Á Tư Lan Quốc đã chuẩn bị cho một người một phòng để nghỉ ngơi ngày mai sẽ đi dự yến tiệc. Ở trong phòng chán quá, nên Vân Thy Lạc cùng Vương Hi Nhi dắt nhau ra ngoài đi dạo, đang đi thì không may đụng trúng một người, vì người là con trai nên Vân Thy Lạc đứng không vững mà ngã xuống đất
- Nè đi không có mắt nhìn đường hả?