Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 120

Edit: susublue

Thấy bộ dạng của Bạch Hiểu Tình, bạch y nam tử cũng biết nàng sẽ không nói gì, chỉ hỏi lấy lệ như ngày thường thôi, quả nhiên, đáp án vẫn giống như hắn nghĩ, nhưng nàng không nói cũng không sao, hắn nghẹn khuất lâu lắm rồi, nếu nàng khai ra, không phải hắn sẽ mất cơ hội vui vẻ sao.

Không để ý thân thể Bạch Hiểu Tình suy yếu, vài người ném Bạch Hiểu Tình lên một chiếc xe.

Cảm giác được xe ngựa chậm rãi đi, Bạch Hiểu Tình nhàm chán suy đoán bọn họ sắp sửa đưa nàng đi đâu. Trong lòng cũng bình tĩnh, mặc kệ là đi đâu, bọn họ cũng muốn tra tấn nàng mà thôi.

Tới nơi, Bạch Hiểu Tình xuống xe, nàng nở nụ cười, đây là mục đích của bọn họ sao, hắn cho rằng làm như vậy, nàng sẽ sợ sao, nếu vậy thì hắn thật sự quá coi thường nàng rồi.

Thì ra, nơi bọn họ đến là quân doanh, xem ra chuẩn bị đưa Bạch Hiểu Tình tới đây làm quân kỹ

"Nữ nhân, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi..."

Bạch Hiểu Tình nhìn người bên cạnh, khóe miệng nở nụ cười châm biếm, trong mắt cũng đầy vẻ khinh thường, "Ngươi thật sự đã xem nhẹ ta rồi,ngươi cho là một sát thủ sẽ coi trọng trinh tiết sao, chỉ như vậy mà muốn khiến ta khuất phục ngươi? Nằm mơ!"

Bạch y nam tử đột nhiên quay đầu, cả người tức giận đến phát run, hắn hung tợn nhìn Bạch Hiểu Tình, hận không thể chém nàng thành từng mảnh nhỏ. Thời gian dài như vậy, Diễn]dànnllequysdoon hắn dùng gần hết biện pháp, đều không thể khiến nữ nhân này khuất phục, chẳng lẽ ngay cả chiêu cuối cùng cũng không thể sao!?

"Ngươi không sợ, tốt lắm, ngươi đã không muốn khai, ta nghĩ dùng thân thể của ngươi để khao thưởng tam quân cũng là chuyện không tệ, ngươi nói xem, sau khi Triệu Tử Tu biết có phải sẽ lập tức chạy vội đến Quỹ quốc hay không?"

Nam tử cười âm hiểm, không sợ thật không, Bạch Hiểu Tình, dù thế nào người cũng là một nữ nhân, cho dù hiện tại nàng không sợ, một lát nữa những người này thật sự đụng đến ngươi, hắn không tin nàng không sợ!

Bạch Hiểu Tình sửng sốt, mặt đầy vẻ châm biếm, bạch y nam tử nói những lời này vì mục đích gì sao Bạch Hiểu Tình lại không biết, hắn không phải là đang muốn làm nàng sợ hãi sao, làm nàng tự lo lắng, rối loạn trước, sau đó tất nhiên sẽ nói hết mọi chuyện. Nhưng bọn họ xem nhẹ nàng rồi, dù sao cũng là nàng một người hiện đại, nếu chỉ đơn giản như vậy đã bị dọa, vậy đây không phải là nàng!

"Bệ hạ có lệnh, nữ nhân này thưởng cho mọi người, cho nên, muốn chơi đùa thế nào mọi người cứ tùy tiện, chỉ cần giữ nàng sống là được rồi.

Giọng nói của hắn chậm rãi vang lên, giống như một sự giày vò vậy, mắt luôn nhìn Bạch Hiểu Tình mặt, muốn nhìn vẻ mặt sợ hãi của nàng, chỉ tiếc, không hề có, biểu cảm trên mặt nàng vẫn nhàn nhạt, giống như điều hắn nói, không hề liên quan đến nàng.

"Tạ bệ hạ ban thưởng, ha ha, nha đầu đẹp như vậy, xem ra thân thể cũng nhất định rất mê hồn!"

Dung mạo của Bạch Hiểu Tình ở Tấn Thiên quốc có thể xem như thuộc hàng nhất nhì, cho dù là đến Quỹ quốc cũng không thua bất kỳ ai, nhìn thấy người đẹp như vậy, làm huyết khí của đám binh lính này sôi trào.

"Như vậy, tiếp theo phải xem mọi người chơi đùa thế nào rồi, hôm nay hãy để tiểu mỹ nhân này biết binh lính Quỹ quốc của chúng ta lợi hại, chắc hẳn đến lúc đó sẽ vui đến quên cả trời đất!"

Nghe thấy lời nói của bạch y nam tử đầy hàm ý tình dục, binh lính chung quanh đều phá lên cười, ánh mắt nhìn Bạch Hiểu Tình cũng trở nên càng lúc càng khẩn trương.

Mỹ nhân như vậy tuyệt đối là một cực phẩm, có thể nhấm nháp hương vị của nàng, cho dù chết cũng cam tâm tình nguyện!

Mà bạch y nam tử lại ngồi vào một góc, hứng thú nhìn Bạch Hiểu Tình, hắn tin tưởng, hiện tại Bạch Hiểu Tình chỉ mạnh miệng thôi, một hồi tất nhiên cũng sẽ khuất phục, dù sao không có một nữ nhân nào không để ý trong sạch của bản thân!

"Ha ha, vị công tử kia, nếu ngươi muốn tìm nam nhân cho ta thì cũng nên tìm người có bộ dáng nam nhân một chút chứ, một đám người gầy như que tăm, sao có thể làm cho ta vui đến quên cả trời đất."

Những lời nói của Bạch Hiểu Tình đủ thâm độc, cây tăm? Nàng vừa nói xong, đám nam nhân này làm sao chịu nổi, ở trong mắt bọn họ, bản thân vô cùng uy vũ hùng tráng, vậy mà bây giờ lại bị một nữ nhân nói là cây tăm, loại cảm giác này thật sự rất...

Giờ phút này bạch y nam tử nghe thấy lời nói của Bạch Hiểu Tình, liền bị sặc nước, vốn uống rất nhiều nước, cứ như vậy mà phun ra hết, cả người trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạch Hiểu Tình.

Tuy rằng hắn biết Bạch Hiểu Tình sẽ không dễ dàng khuất phục, nhưng không ngờ, không ngờ nàng lại nói ra những lời nói này, nàng thật sự là nữ nhân sao, hơn nữa...

Lại có thể nói ra chữ cây tăm, nữ nhân này thật sự không phải muốn đả kích người một cách bình thường mà!

"Chẳng lẽ ta nói sai rồi sao, nếu ta nói sai rồi, ngươi có thể tự nhìn lại xem, vừa ngắn lại vừa nhỏ, ai da, hiện tại ta hơi hoài nghi bị bọn họ có từng nằm trên người nữ nhân chưa, có phải không duy trì được lâu không."

Không có biện pháp, độ dài không đủ, không thể vào nổi bên trong thì làm sao bây giờ, nàng đang thương tiếc dùm đám nữ nhân kia!

Nghe vậy, sắc mặt binh lính chung quanh đều đỏ lên, bọn họ thật không ngờ nữ nhân này lại độc mồm độc miệng như vậy, quả thực chính là muốn hủy uy phong của bọn họ!

"Ha ha, tiểu nương tử, không thoải mái cũng phải dùng qua mới biết được, một người chưa từng trải qua chuyện này như ngươi biết gì mà nói!" Câu nói cuối cùng, nam tử đã muốn nghiến răng nghiến lợi, không có biện pháp, không có nam nhân nguyện ý bị người ta nói là cây tăm, nói thành sau khi nằm trên nữ nhân, nàng ta vẫn còn tấm thân xử nữ.

"Ta cũng không muốn thử, người như ngươi, lỡ lúc đó ta lại bị làm nửa vời, người chịu khổ chỉ có ta."

Giờ phút này bạch y nam tử đã triệt để không còn gì để nói, hắn không hề ngờ được là Bạch Hiểu Tình sẽ nói ra những lời này, giờ phút này trong lòng hắn cũng có cảm giác thất bại, bởi vì hắn biết, chuyện hôm nay chỉ sợ cũng chỉ có thể dừng lại ở đây, thật sự là đáng tiếc!

Mà ở ngoài lều doanh, một người khác nghe thấy lời nói này, sắc mặt đã tái xanh, hắn biết Bạch Hiểu Tình rất bưu hãn, nhưng thật không ngờ lại bưu hãn đến mức này, mỗi một câu nói đều khiến nam nhân thương tích đầy mình, hiện tại hắn có chút đồng tình với Triệu Tử Tu.

Nhưng không thể không nói, hắn thật sự đã suy nghĩ nhiều, lúc đối mặt với Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ không nói những lời đả kích hắn như vậy.

--- Susublue ~ d i e n d a n l e q u y d o n ---

Hơn nữa trong lúc này, Bạch Hiểu Tình cũng không thể không nói như vậy, tuy rằng Bạch Hiểu Tình là một người hiện đại thật sự không xem trinh tiết ra gì, nhưng không có nghĩa là người nào cũng đều có thể chạm vào nàng, nhất những người này tám chín phần đều xiên vẹo như dưa chuột, như quả táo nứt, nhìn đã khiến người ta cảm thấy ghê tởm!

"Ha ha, Quỹ quốc thật sự có hàm ý, quốc gia khác binh lính đều uy vũ hùng dũng, khỏe mạnh, mà binh lính Quỹ quốc ai cũng đều vừa ngắn vừa nhỏ, chậc chậc chậc, như vậy thì..."

Bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói, Bạch Hiểu Tình cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, bởi vì nàng người đang nói chuyện là ai.

Phượng Nghiêu!

Không ngờ cuối cùng hắn lại xuất hiện ở nơi này, người tới cứu nàng lại là Phượng Nghiêu!

Điều này thật sự ngoài dự kiến của Bạch Hiểu Tình, vốn nàng cho rằng sẽ không có ai đến cứu nàng, cho dù là có người cũng sẽ do Triệu Tử Tu phái tới, nhưng thật không ngờ, người đầu tiên xuất hiện ở đây lại là Phượng Nghiêu.

Thật ra cũng không có cách nào khác, dù sao Phượng Nghiêu cũng là các chủ Thiên Ẩn các, có một số việc tin tức hắn lấy được vẫn tương đối nhanh hơn người khác, hơn nữa...

Thật ra lúc Bạch Hiểu Tình bị bắt đi Phượng Nghiêu cũng ở đó, chẳng qua lúc trước thấy Bạch Hiểu Tình cản một chưởng vì Triệu Tử Tu, trong lúc nhất thời sửng sốt, rốt cục lúc phục hồi tinh thần lại, Bạch Hiểu Tình đã biến mất không thấy đâu.

Cho nên, cuối cùng, sau khi điều tra, mới phát hiện nàng đang ở Quỹ quốc, Phượng Nghiêu lập tức đến đây, nhưng vẫn đến chậm, trong khoảng thời gian này, Bạch Hiểu Tình vẫn bị dụng hình, nhưng cuối cùng coi như hắn xuất hiện đúng lúc, dù sao Bạch Hiểu Tình vẫn chưa bị đám nam nhân này chạm vào.

"Ngươi là..."

Nhìn Phượng Nghiêu bỗng nhiên xuất hiện, bạch y nam tử có dự cảm bất hảo, không biết vì sao, hắn cảm thấy nam nhân này rất khó đối phó!

Không thể không nói, bạch y nam tử cảm giác cực kỳ chính xác, thân là các chủ Thiên Ẩn các sao có thể là người dễ đối phó được!

"Ta là ai không quan trọng, hiện tại ta xuất hiện ở đây là vì muốn cứu nàng."

Nói xong, bóng dáng lóe lên, đi tới trước mặt Bạch Hiểu Tình, một tay kéo nàng vào ngực, chuẩn bị rời đi.

Mà Bạch Hiểu Tình luôn kiên trì cũng cho rằng có người tới cứu nàng, buông lỏng tinh thần ngất đi.

Thật ra vết thương của Bạch Hiểu Tình rất nặng so với vẻ ngoài, dù sao trọng thương trong vài ngày ngắn ngủn liền bị đưa đến đây tất nhiên vẫn không chăm sóc tốt, mấy ngày nay Bạch Hiểu Tình không có chuyện gì, hoàn toàn là vì cứng rắn chống chọi, dựa vào nội lực duy trì tỉnh táo để mình đứng vững ở đây.

Hiện tại, rốt cục cũng có người tới cứu nàng, cuối cùng một tia kiên cường chống chọi cũng mất, liền ngất đi, điều này cũng không có cách nào chống lại.

Mà Phượng Nghiêu nhìn thấy người trong ngực đã ngất đi, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, mấy ngày nay ở Quỹ quốc chuyện đã xảy ra chuyện gì Phượng Nghiêu đều biết, hắn vốn cho rằng Bạch Hiểu Tình sẽ không chịu đựng nổi, sẽ nói hết mọi chuyện ra, lại thật không ngờ cuối cùng nàng lại cứng rắn chống đỡ.

Hiện tại đối với Bạch Hiểu Tình, Phượng Nghiêu cảm thấy rất bội phục, cũng vậy, trong lòng cũng có chút khó chịu, nếu lúc trước không để nàng rời đi, có phải cũng có thể bảo hộ được nàng không.

Mặc kệ bây giờ nghĩ thế nào, có một điều có thể khẳng định chính là, hắn cần phải đưa Bạch Hiểu Tình rời đi!

"Mang nàng đi? Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi!"

Nhìn Phượng Nghiêu, trong mắt bạch y nam tử hiện lên một tia kinh ngạc, người này khó đối phó! Nhưng mặc kệ như thế nào, hôm nay hắn tuyệt đối không thể để cho Bạch Hiểu Tình rời đi.

Hơn nữa, nói không chừng nam nhân này sẽ biết gì đó về Triệu Tử Tu, như vậy cũng tốt!

Chẳng qua hắn không ngờ, hôm nay vì nghĩ sai nên dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, để lại một ác ma khát máu!
Bình Luận (0)
Comment