Hằng Ôn

Chương 2

Chuyện giường chiếu thầm kín, Ôn Duy Viễn cũng thường không chủ động khơi mào, nhưng cuối cùng đều đem Hứa Kính Hằng gây sức ép đến chỉ còn nửa cái mạng.

Ôn Duy Viễn năm nay đã ba mươi ba tuổi, nhưng khi hưng trí lên, thì không thua gì thanh niên tinh lực dồi dào. Dục vọng nhẫn nhịn mấy ngày nay, tại đêm nay hết thảy bạo phát, sau khi làm ba lượt, hắn sảng khoái tinh thần, chỉ khổ Hứa Kính Hằng, nằm bẹp ở trên giường không biết là ngủ, hay là ngất đi.

Nhẹ nhàng kéo chăn đắp kín cho Hứa Kính Hằng, Ôn Duy Viễn dùng nước ấm thấm ướt khăn, vắt khô, vén một góc chăn lên, thay Hứa Kính Hằng xử lí.

Lúc cao trào thì ai mà nhớ đến dùng bao cao su chứ, dù sao hai người bọn họ cũng chỉ duy nhất cùng người kia làm loại chuyện tư mật này, kiểm tra sức khỏe hàng năm đều cho thấy thân thể khỏe mạnh, quên mang bao cao su cũng là chuyện thường.

Khi không mang theo bao cao su, Ôn Duy Viễn nhớ tới tình hình đặc biệt lúc ấy mình tiến xuất, ở ranh giới kích thích, cũng không đầu óc đâu mà kiềm chế, thậm chí bởi vì xuất ra bên trong Hứa Kính Hằng mà liền hưng phấn lại ngay lập tức.

Cái gọi là tiểu biệt thắng tân hôn, thể hiện trên người bọn họ, rõ ràng nhất chính là Ôn Duy Viễn đêm nay có hai lần kiềm chế không nổi xuất ra trong cơ thể Hứa Kính Hằng.

Cái mông mềm mại lại co dãn sờ rất có xúc cảm, Ôn Duy Viễn ở bai bên chọc chọc vài cái, mới tách khe mông người đang ngủ say ra. Hậu huyệt sau nhiều lần bị xâm phạm dâm mỹ khép mở, còn chưa hoàn toàn khép lại, sưng đỏ, xung quanh còn dính một ít chất lỏng bạch sắc hỗn độn, Ôn Duy Viễn nhẹ nhàng ấn vào huyệt khẩu, càng nhiều chất lỏng bạch sắc từ trong cơ thể Hứa Kính Hằng chảy ra, chảy dọc theo bắp đùi dọc xuống chân đầy tình sắc.

Ôn Duy Viễn nhìn mình chằm chằm dấu vết chất lỏng lưu lại trên đùi Hứa Kính Hằng, hắn nhếch môi khẽ cười một tiếng, cũng không lau những chất lỏng kia, chỉ là đem tinh dịch trong huyệt dẫn ra, lại lau hết tinh dịch ở huyệt khẩu, phòng ngừa Hứa Kính Hằng bị tiêu chảy, cái khác thì cố ý lưu lại, hệt như đánh dấu sở hữu.

Hành vi ấu trĩ, chẳng khác gì con chó con dùng nước tiểu đánh dấu địa bàn.

Hết thảy những hành động này, không hề đánh thức Hứa Kính Hằng, Ôn Duy Viễn có chút đắc ý đối với dấu vết bạch sắc khô lại trên người Hứa Kính Hằng.

Hiện tại là hai giờ sáng, Ôn Duy Viễn chỉnh đèn sáng mức thấp nhất, nằm bên cạnh Hứa Kính Hằng nhẩm lại kịch bản của mình, lúc này mới nằm ngủ.

Ngày hôm sau mới sáng sớm, đồng hồ sinh học ngày nào cũng như một Ôn Duy Viễn đúng bảy giờ mở mắt, người bên cạnh vẫn y như cũ vù vù ngủ, mệt đến ngất ngư.

Ôn Duy Viễn cầm lấy điện thoại di động của mình, xốc lên một góc chăn đi vào phòng tắm gọi điện thoại.

Đạp diễn bộ phim mới của Hứa Kính Hằng là người nổi danh trong giới giải trí Văn đạo diễn. Văn đạo diễn, tên đầy đủ Văn Tiếu Thành, năm nay hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua thì cũng không khác biệt lắm với lần đầu gặp mặt lúc hắn mới ba mươi tuổi. Hắn ít nói, làm người ngay thẳng, cũng không quanh co lòng vòng. Cùng với biên kịch đồng tính luyến ái Tông Khang, mấy năm trước cùng công khai. Văn Tiếu Thành sinh ra trong gia đình đạo diễn gia thế, lúc hơn 30, thích làm phim truyền hình cổ trang cũng thu được không ít thành tựu, mấy năm gần đây bắt đầu làm phim dân quốc và phim hiện đại, tiếng vang trước sau như một rất tốt.

Được Văn Tiếu Thành nâng đỡ trở thành minh tinh có rất nhiều người, Ôn Duy Viễn cùng Hứa Kính Hằng trùng hợp đều ở trong nhóm đó.

Ôn Duy Viễn hai mươi hai tuổi tiến vào giới giải trí, hai mươi ba tuổi nhờ diễn trong bộ phim hiện đại đô thị đầu tiên của Văn Tiếu Thành mà nổi danh, quan hệ hảo hữu của hai người cũng vì vậy mà duy trì đến hiện tại.

Văn Tiếu Thành biết rõ quan hệ của Ôn Duy Viễn và Hứa Kính Hằng, đoán chừng Văn Tiếu Thành đã thức, Ôn Duy Viễn lập tức gọi điện thoại cho Văn Tiếu Thành.

Hứa Kính Hằng như vậy khẳng định là không đứng dậy nổi, Ôn Duy Viễn thật có lỗi nói với Văn Tiếu Thành, hy vọng có thể đem cảnh quay sáng nay của Hứa Kính Hằng chuyển qua buổi chiều, hoặc là lúc khác.

Tối hôm qua còn khá tốt, sáng nay sao lại thân thể không khỏe?

Huống chi diễn viên của đoàn mình ngủ trong phòng Ôn Duy Viễn, Văn Tiếu Thành vừa nghe liền biết rõ nguyên nhân trong đó, cười trêu ghẹo Ôn Duy Viễn hai tiếng, nói cho hắn biết vừa vặn bởi vì phục trang có vấn đề, phần diễn của Hứa Kính Hằng phải dời lại một ngày.

Ôn Duy Viễn rửa mặt xong từ phòng tắm đi ra, chuông báo thức của điện thoại Hứa Kính Hằng vang lên.

Mơ mơ màng màng kéo chăn ra, ngái ngủ mà tắt chuông báo thức, xoa xoa mắt, vừa mệt mỏi cừa lười biếng nằm dựa trên giường không muốn đứng dậy.

Ôn Duy Viễn đứng ở bên giường, vừa mặc quần áo vừa nói: “Ngủ thêm một lát đi.”

Tiếng hừ nhẹ mang theo giọng mũi nồng đậm phát ra một tiếng từ chối, Hứa Kính Hằng đưa tay che khuất mắt của mình đấu tranh lần cuối cùng:“Buổi sáng còn có cảnh quay, không thể ngủ.”

“Rèm chưa có kéo ra, không bị chói mắt đâu.” Chỉ là một động tác, Ôn Duy Viễn liếc thấy liền hiểu ngay ý nghĩa bao hàm trong đó, hắn đi qua, kéo tay Hứa Kính Hằng xuống nhét lại vào trong chăn, “Văn Tiếu Thành nói phục trang còn chưa tới đủ, ngày mai mới quay.”

Hứa Kính Hằng như được đại xá, một chữ cũng lười mở miệng, sự mạnh mẽ chống đỡ ý thức dần dần tản mất, rất nhanh lại mê man. Đợi đến khi y ngủ đủ tỉnh lại, đã là chuyện lúc xế chiều.

Ôn Duy Viễn còn chưa quay lại, Hứa Kính Hằng không biết hắn bây giờ có phải đang quay phim hay không, nghĩ nghĩ, loại bỏ ý tưởng gọi điện thoại cho hắn.

Bụng đói đến sôi lên ùng ục, kháng nghị chủ nhân mình quá mười hai tiếng đồng hồ đều không cho hắn ăn cơm. Hứa Kính Hằng xoa bụng rời giường, lúc đánh răng, lơ đãng nhìn trong gương thấy quanh vành mắt của mình có một quầng thâm đen thui, y cắn răng áp sát mặt vào gương, thấy rõ ràng chỗ đó mạch máu nổi rõ mắt thì sưng lên, hơi nóng trong miệng, làm cho tấm kính bị bám một tầng hơi nước, mơ hồ không rõ.

Y hai mươi chín tuổi, cuộc sống ngôi sao đổi trắng thay đen trong chớp mắt lưu lại dấu vết rõ ràng trên mặt y, mặc dù y cũng chú trọng nghỉ ngơi bảo dưỡng, thủy chung vẫn không bằng người mới tốt nghiệp đại học Tưởng Văn Duệ. Cái loại ở trong cảnh quay cận cảnh, cũng có thể thấy được làn da không hề có tỳ vết nào, Hứa Kính Hằng đã sớm mất rồi.

Hứa Kính Hằng chớp hạ mắt, cũng không quá để ý, lùi về tiếp tục đánh răng.

Ôn Duy Viễn không phải là loại người tầm thường chỉ để ý đến vẻ bề ngoài, điểm này Hứa Kính Hằng có thể khẳng định.

Rửa mặt xong, đi đến siêu thị nhỏ cạnh khách sạn mua bánh mì cùng nước tinh khiết, lúc trả tiền Hứa Kính Hằng hỏi thăm chủ tiệm đoàn quay phim của Ôn Duy Viễn hôm nay quay ở đâu.

Mấy chủ cửa hàng ở đây người này so với người kia còn bát quái* hơn, có đôi khi bọn họ so với đạo diễn còn rõ ràng vị trí từng diễn viên hơn. (*Biết đủ thứ chuyện)

Chủ tiệm cười nói một địa điểm, thối tiền cho Hứa Kính Hằng: “Cậu cùng Ôn Duy Viễn là bạn nối khố, mấy năm đầu đều thấy cậu diễn vai em trai của anh ta.”

Hứa Kính Hằng mở nắp chai nước suối nói: “Không đến vài lần, chỉ có hai lần.”

“Hai lần cũng là không ít, nhiều minh tinh như vậy, có thể diễn cùng đã không dễ dàng, vừa vặn đều là em trai, thì lại càng không dễ dàng.”

Hứa Kính Hằng gật đầu hùa theo một chút, nghĩ thầm nếu để cho chủ tiệm biết quan hệ của mình cùng Ôn Duy Viễn, phỏng chừng ông ta có thể một hơi mà nuốt hết bình nước suối.

Lúc này người trong siêu thị không nhiều lắm, chủ quán rảnh rỗi mới có thể nói chuyện phiếm, đứng sau quầy thu ngân cùng Hứa Kính Hằng trò chuyện phiếm: “Không biết khi nào thì có thể lại thấy cậu diễn vai em trai của Ôn Duy Viễn.”

Hứa Kính Hằng cười hỏi:“Dựa vào cái gì cuối cùng vẫn là tôi diễn em trai anh ta nha, không thể để anh ta diễn vai em trai tôi sao?”

“Ở điểm tuổi tác nha, hơn nữa Ôn Duy Viễn nhìn qua thì hệt như anh của cậu.”

Hứa Kính Hằng hiếu kỳ, đem bình nước suối đặt lên quầy thu ngân, mở bịch bánh mì ra, hỏi: “Sao lại nói vậy?”

“Không nên hỏi vì sao nhiều như vậy a! Chính là phù hợp thôi! Đổi lại là người khác a, chúng ta thật đúng là nhìn không quen, đúng chứ?” vừa nói vừa quay đầu cười cười với bà chủ đang trông hàng, hai người đồng thời nhìn Hứa Kính Hằng gật đầu.

Hứa Kính Hằng cười cười, trong nụ cười hàm chứa một ý nghĩa khác không nói ra được: “Đó là kĩ thuật diễn của Ôn Duy Viễn tốt, không thì ông nhìn xem, bộ phim mới của anh ta cùng Tưởng Văn Duệ, anh ta không phải cũng diễn vai anh trai của Tưởng Văn Duệ sao? Ông có thể nói hai người bọn họ đứng chung một chỗ không giống huynh đệ?”

“Diễn thì đúng là giống.” chủ tiệm nghiêng nghiêng đầu, mang theo vẻ mặt bí hiểm, “Chính là a, hai cái này thật không giống nhau!” Dứt lời, còn chép chép miệng, lại còn lắc đầu, giống như đang thì thầm khẳng định với chính mình,“Thật sự không giống nhau nha!”

Trong siêu thị có vài người lục tục vào mua đồ trả tiền, Hứa Kính Hằng ăn xong bánh mì, uống sạch nửa bình nước còn lại, chào tạm biệt chủ tiệm, đem bình nước ném vào thùng rác ở cửa ra vào, hướng đến địa điểm quay phim.

Cha mẹ Ôn Duy Viễn sau khi phát hiện quan hệ của hai người, nhận Hứa Kính Hằng làm con nuôi. Bên ngoài người nào cũng biết Hứa Kính Hằng là em trai kết nghĩa của Ôn Duy Viễn, người khác nghĩ bọn họ là anh em thật, cũng là có cơ sở đi.
Bình Luận (0)
Comment