Thật vất vả đợi đến cuối tuần tiểu miêu nhà mình mới trở về, nhưng Mộ lại thấy tâm tình Mộ Hi có chút suy sụp, khiến hắn cũng lo lắng theo.
Nội tâm hấp huyết quỷ đang yên lặng lo lắng chỉ có thể giả vờ bình tĩnh chậm rãi bước đi trong phòng khách, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Mộ Hi đang cầm quyển sách ngồi đờ ra trên ghế sô pha.
Bảy giờ tối, chuông cửa bất ngờ vang lên.
“Xin chào, tiểu thư mỹ lệ, tôi có thể làm gì cho cô?” Jarvis mang theo nụ cười hoàn mỹ mở cửa, nói với cô gái xa lạ ở ngoài.
“Xin chào.” Lục Tú cười trang nhã, “Tôi là bạn học của Mộ Hi, có hẹn với cậu ấy.”
“Thất lễ với tiểu thư rồi, mời vào.”
Lục Tú vào cửa, vui mừng giơ móng vuốt với Mộ Hi, sau đó mang theo nụ cười ngượng ngùng chào Mộ đang mục vô biểu tình.
Mộ gật đầu đáp lễ.
“Hôm nay có đại học âm nhạc lộ thiên ở Ức Khắc Nhai, Mộ ca ca có thể cùng em đi không? Mẹ em muốn có nam sinh đi cùng mới cho em đi.” Lục Tú cười, hoá ra mẹ cười cô không biết sức mạnh của cô à…
Mộ nhìn cô, đáy lòng tiểu biên bức không ngừng run rẩy, quay đầu phát hiện Mộ Hi vẫn đang ngồi trên ghế không có ý muốn nhúc nhích, lại đưa ánh mắt chuyển hướng Jarvis —— Dạy hấp huyết quỷ đáng thương một chút làm sao có thể cự tuyệt em gái đi thân!
Jarvis vẫn mỉm cười như trước, nội tâm bách chuyển thiên hồi: Cô gái dũng cảm “cọc tìm trâu” này thật trực tiếp, tiên sinh miệng cọp gan thỏ thật có thể điều khiển sao! Con mẹ nó, phương hướng sai rồi, đây không phải là “lạt mềm buộc chặt” tự đưa tới cửa sao!
“Tiên sinh, công việc ở lãnh địa tôi đã xử lý tốt rồi, ngài không cần lo lắng, cứ cùng vị tiểu thư này ra ngoài chơi đi!”
Lão cổ trung thành tận tâm mà kéo cừu hận, thuận tiện nhanh tay nhanh chân chuẩn bị hành trang ra ngoài cho Mộ.
“…”
Mộ: Vị nhất gia chi chủ này không có cách nào làm nữa rồi!
Từ đầu đến cuối Mộ Hi đều không nói gì cả, nhìn Mộ cứng người theo Tiểu Lục Tú ra ngoài, ném sách trong tay xuống, trong lòng âm thầm quyết định, xoay người lên lầu.
Luyến ái kinh lịch gì gì đó Mộ nghĩ thấy mệt quá. Hấp huyết quỷ tâm địa hiền lành không cách nào cự tuyệt người đối tốt với hắn, nhưng cũng không cách nào làm ra những cử chi thân mật được.
“Băng băng” hữu lễ, vai nam chính không yên lòng trầm mặc một đường, cuối cùng, trong xương hấp huyết quỷ luôn tôn thờ tín ngưỡng trung trinh với bạn lữ của mình, Mộ lạnh lùng nói với em gái pháo hôi:
“Xin lỗi, tôi đã có người mình lâu ngày sinh tình.”
Lục Tú kinh ngạc, sau đó cũng chỉ là đáng tiếc chép chép miệng.
Mộ thở phào nhẹ nhõm tiễn cô lên xe, sau đó mệt mỏi mở Google Map ra về nhà. Đi cùng con gái thật là quá tâm thần mỏi mệt, thà rằng để hắn đi đánh nhau còn hơn —— Mộ cam chịu nghĩ.
Khi về đến nhà, Jarvis còn đang xử lý công việc trong phòng hắn —— Làm quản gia đã là một việc vất vả, còn chưa nói phải phục vụ chủ nhân chẳng thèm quan tâm đến công việc trong lãnh địa.
May mà thành tích của Jarvis ở học viện quản gia không có quá nghịch thiên, ba đầu sáu tay gì gì đó căn bản không cần!
Tuy rằng bây giờ đêm mới bắt đầu, thế nhưng cả người đều mỏi mệt nên Mộ muốn chui vào ngăn tủ ngủ một giấc.
Đồng hồ sinh học của Mộ Hi đã thích ứng với sinh hoạt trong trường, im vào vào phòng thì Mộ kinh ngạc thấy Mộ Hi còn đang cứng nhắc trên giường.
“Mộ Mộ, về rồi.” Một bộ dáng nữ chủ nhân hưng sư vấn tội là muốn làm gì đây!
Mộ Hi há miệng, giống như nghĩ ngồi trên giường thật không có khí thế, liền đứng lên nhìn Mộ từ trên cao xuống.
“Mộ Mộ, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
“Ừ.”
“Tôi không biết cảm giác yêu là gì. Thế nhưng khi tôi thấy anh cùng Lục Tú… tôi nghĩ đến sau này anh sẽ có bạn gái, sẽ tìm được một nhân loại hay một hấp huyết quỷ nào đó chung sống suốt đời… trong lòng tôi sẽ khó chịu. Tôi biết đây là dục vọng độc chiếm ích kỷ, nhưng mà… tôi không muốn anh cùng với người khác, tôi không muốn người đứng cạnh anh không phải tôi… Mộ Mộ, chúng ta cùng một chỗ đi!”
Mộ Hi chống đỡ nói xong, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
“Ừ, Mộ Hi.” Mặt mày hấp huyết quỷ ôn nhu, phiền muộn lúc trước hoàn toàn tan thành mây khói, “Ta có thể hôn em không?”
Mộ Hi nhìn hắn, cứ như vậy liền đứng trên giường, ôm lấy Mộ, chủ động hôn lên.
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ai, cuối cùng cũng cùng một chỗ… Đột nhiên cảm thấy tui không biết viết cảm tình hí quỵ đâu QAQ
~*~