Năm thứ hai khai giảng bình thường, Draco Aquila vẫn ở trong phòng ngủ “bàn luận” với nhau, một bối rối làm sao có thể để anh trai biết lòng mình, một thì suy nghĩ làm sao có thể lừa Draco chỉ có chính mình.
Blaise vẫn chạy hai bên Slytherin và Hufflepuff, bối cảnh tốt đẹp cộng năng lực xã giao đầy đủ khiến cậu không chỉ được công nhận là nhân vật số ba trong Slytherin, mà còn quen được vô số lửng nhỏ. Cũng thông qua Blaise, hai anh em Malfoy đột nhiên phát hiện nền tảng sâu của Hufflepuff tại giới phù thủy – đùa ư, cho tới giờ họ đều cho rằng phù thủy nhỏ ở Hufflepuff đều dễ chọc nhất, có lẽ ở tầng trên các lửng nhỏ cũng không chiếm ưu thế, nhưng ở tầng giữa và tầng dưới thì sao? Còn chưa nói tới sự cần cù thật thà và đoàn kết của nhà này.
Tìm được vấn đề, chỉnh sửa vấn đề, được Draco ngầm đồng ý, các rắn nhỏ năm hai bắt đầu thăm dò giao tiếp với các lửng nhỏ, mà vì Harry lửng nhỏ ôn hòa cũng bao dung hơn với rắn nhỏ, khiến tất cả đều vui mừng.
Chậm rãi, phạm vi kết bạn dần dần được mở rộng, Slytherin luôn biết cái gì gọi là “hướng gió”, mà người thừa kế Malfoy là hướng gió quan trọng nhất trong vòng mười mấy năm tương lai sau này.
Nhất thời, quan hệ giữa Slytherin và Hufflepuff ngày càng hòa hợp, các rắn nhỏ phát hiện thói quen thích lãnh đạo của mình có thể phát huy tới mức tối đa ở chỗ lửng nhỏ, mà lửng nhỏ cũng phát hiện ở cạnh các rắn nhỏ họ sẽ không cần phải lo về bài tập, phòng học, thậm chí thoát khỏi sự trừng phạt của giáo sư nữa.
Slytherin chưa bao giờ làm trái quy tắc, họ chỉ lợi dụng, mà các lửng nhỏ không hiểu lắm thật sự học được rất nhiều.
Từ đó cũng dẫn tới một kết quả khác, rắn lửng trở thành một mốt mới, mà người dẫn dắt phong trào này lại là Pansy Slytherin và Cedric Hufflepuff.
Nếu nói Pansy và Cedric đến với nhau thì thật ra là rất cũ rích, nói trắng ra cũng rất đơn giản, Pansy bị một Slytherin theo đuổi buồn bực nắm một người qua đường tuyên bố đó là bạn trai của cô, mà còn mạnh mẽ hơn nữa là hôn ngay tại đương trường.
Vì thế, Cedric vốn là người qua đường bị trúng chiêu, bị ép hôn, cuối cùng còn “bị ép” nhận một bạn gái chỉ có kỳ hạn “một tháng”. (lời của Pansy).
Vốn Pansy chỉ muốn tóm một người ra hạn một tháng, không ngờ sau một tháng nữ vương Pansy phát hiện ra có người còn “dùng tốt” hơn Blaise. Thái độ luôn gật đầu mỉm cười với mọi yêu cầu của cô khiến khí thế nữ vương càng ngày càng nặng như Pansy vừa lòng tới cực điểm.
Bởi vậy một tháng sau Pansy thăm dò tình huống gia tộc Cedric, khi biết đối phương cũng là một máu trong cộng thêm chức vị ở Bộ Pháp thuật, Pansy không hề do dự quyết định. Đừng trách cô bé Pansy trưởng thành sớm, giới phù thủy đều nghĩ sẽ chọn bạn đời trong vòng bảy năm ở trường, mà lửng nhỏ Cedric vẻ ngoài không tệ, tính tình lại tốt, thành tích học tập cũng được là ngàn dặm mới tìm được đó. Cho tới giờ Pansy đều biết mình muốn cái gì, vì thế cô không do dự kéo dài “kỳ hạn” bạn gái, cô chắc chắn Cedric sẽ không từ chối, lửng nhỏ kia căn bản sẽ không ngốc đến mức từ chối, mà mình còn là con gái.
Pansy biết rõ, tuy ngài Parkinson hy vọng cô có thể kết hợp với gia tộc Malfoy, gia tộc Prince hay gia tộc Zabini, nhưng Blaise hiện đang theo dõi Harry, trong mắt Aquila hoàn toàn không có ai khác, còn Draco… Merlin biết nếu cô gả cho Draco thì nửa đời sau sẽ phải làm trâu làm ngựa tìm mọi cách hầu hạ cậu chủ bạch kim khó chơi này, mà không biết người được hầu hạ có vừa lòng hay không.
Pansy là một Parkinson, dòng họ này có nghĩa chỉ được ở dưới “Malfoy” ở quý tộc nước Anh, cô có kiêu ngạo của mình.
Nhưng nhìn các quý tộc nhỏ khác, phần lớn Slytherin đều muốn nhờ Pansy làm cái thang trèo lên, dù Pansy tin rằng mình có thể dạy dỗ được chồng nhưng cô không muốn biến gia đình tương lai của mình thành một chiến trường.
Vì thế ngay từ đầu, Pansy đã xác định mục tiêu của mình – máu trong, có năng lực, nghe lời, quan trọng nhất là đối xử tốt với mình. Hiện tại tóm bừa Cedric cũng đã thỏa mãn mỗi một yêu cầu của Pansy, vì sao cô lại không bắt lấy chứ? Lúc mới đầu, có lẽ Slytherin cũng không biết mình muốn gì, nhưng là Slytherin tiêu chuẩn sẽ biết giữ lại mọi thứ mình có thể muốn.
Trong việc này, Pansy khá thành công.
Tin tức đại tiểu thư Parkinson và người thừa kế Diggory đến với nhau lan truyền khiến không ít trai gái phấn chấn, nhất thời, cả lâu đài Hogwarts đều ngập tràn trong bong bóng màu hồng, các đôi người yêu cặp kè kích thích các học sinh năm bảy sắp tốt nghiệp.
Có sự cảnh cáo từ ban giám đốc, Dumbledore nhẹ nhàng từ chối lời mời của Lockhart, rồi quy củ mời một vị giáo sư đã về hưu thật lâu, lại đồng ý điều kiện giáo sư chỉ dạy nửa năm – khi mà cái tiếng giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đều bị nguyền rủa mới xem như giải quyết vấn đề chọn lựa giáo sư năm nay, nhưng nửa năm sau khi giáo sư kia rời khỏi chức vị, chỉ sợ Snape hay giáo sư khác trong trường phải dạy thay.
Lần đầu tiên, hành động của Dumbledore khiến phần lớn các giáo sư không đồng tình, dù trước kia Dumbledore có làm gì cũng không ảnh hưởng tới trật tự dạy học bình thường trong trường, nhưng giờ lại khác, Dumbledore mời một vị giáo sư đã về hưu rất lâu còn chưa tính, có ví dụ của giáo sư Binns ai có thể nói gì nhưng nửa kỳ sau phải dạy thay là sao? Mỗi người họ đều có lớp của mình phụ trách, tạm thời kiêm nhiệm chỉ khiến các học trò hấp thu tri thức hỗn loạn, thậm chí còn ảnh hưởng tới tiến độ chương trình học của chúng.
Lần đầu tiên khi trở thành hiệu trưởng, bốn chủ nhiệm cùng tìm cụ kháng nghị vấn đề thuê giáo sư dạy phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Nhưng Dumbledore có thể làm gì? Sự kiện quyển nhật ký và Kẻ Được Chọn là Xà Khẩu sắp xảy ra đã làm cụ mất sức nhiều, nhất là khi nghĩ tới trong trường sắp xuất hiện con Tử Xà kia, Dumbledore đau đầu gấp đôi. Cuộc họp ban giám đốc vào nghỉ hè khiến cụ hiểu ra Lucius không còn an phận, nếu để y tóm được nhược điểm nào, mọi chuyện sẽ không dễ dàng nữa.
Trong tình hình loạn trong giặc ngoài, Dumbledore không thể không lùi bước – sau khi giáo sư già kia rời đi, bản thân cụ sẽ phụ trách dạy Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.
Cuối cùng bốn chủ nhiệm hài lòng đi khỏi phòng làm việc hiệu trưởng, ai cũng không ý thức được họ vừa mới hoàn thành quá trình “nghi ngờ phù thủy trắng – trực tiếp lý luận – phù thủy trắng bị ép thỏa hiệp”, nhưng trên thực tế, bắt đầu từ ngày đó bức tượng phù thủy trắng của Dumbledore dần sụp đổ, không ai còn nghi ngờ quyền lực của thần, mà có thể thỏa hiệp với người thường thì tuyệt đối không phải thần thánh.
Khi đó Dumbledore cảm thấy mình nhượng bộ và thỏa hiệp là đáng giá, thậm chí cụ đã sắp xếp tốt tất cả, nơi Hagrid có không ít gà trống, phòng vệ sinh nữ tầng hai cũng được đưa vào trọng điểm quan sát của các bức ảnh, ngay cả Ginny Weasley cũng được gọi vào phòng hiệu trưởng uống trà sau ba ngày tiến vào Gryffindor, với cái danh “quan tâm tình huống thích ứng của học trò mới”.
Snape lạnh lùng nhìn Dumbledore chuẩn bị ở những nơi anh thấy được, anh không nghi ngờ năng lực của Dumbledore, nhưng… hừ, có lẽ mọi chuyện đều là công cốc, vì quyển nhật ký kia vĩnh viễn sẽ không xuất hiện.
Tuy nhiên Dumbledore không biết, sau một năm bận rộn đề phòng, rốt cuộc Dumbledore hiểu được tương lai không phải không thể thay đổi vào bữa tiệc cuối năm.
Không, có một số việc không đổi, đứng ở dãy giáo sư nhìn các động vật nhỏ phía dưới, Dumbledore vẫn mỉm cười. Ron hận Slytherin, Ginny nhìn Harry không hề che dấu tình yêu, tính cách thiện lương của Harry, và cả… mình vẫn là hiệu trưởng Hogwarts.
Không có Kẻ Được Chọn “gây rối”, Snape vô cùng thoải mái kết thúc một năm nhà mình lấy được Cúp Nhà, lúc ấy đám rắn nhỏ kêu cha gọi mẹ giáo dục Slytherin rốt cuộc có được kết quả, nhìn cái cúp sáng lóe, cảm nhận trang trí màu xanh bạc trong bữa tiệc, càng ngày càng nhiều rắn nhỏ ngẩng cao đầu khi đi, rồi cúi đầu cố gắng đạt được vinh dự, đây mới là Slytherin chân chính.
Nếu tương lai có thể thay đổi, dù là Lucius hay Snape hay cả Dumbledore, đều bắt đầu điên cuồng đi tìm Trường Sinh Linh Giá, nhưng Lucius và Snape có lợi hơn vì họ đã có được vài cái trong khi Dumbledore không hề biết.
Dù là thế, Lucius và Snape cũng chỉ lấy được Cúp Vàng đặt trong Gringotts, còn hộp dây chuyền Slytherin đã bị Dumbledore thu vào trong túi – đương nhiên là cái thật, khi đã biết thật giả ai cũng sẽ không tốn sức đi mạo hiểm kiếm cái giả về làm gì.
Còn cái nhẫn thì không biết tung tích, rõ ràng người sắp xếp ở làng Little Hangleton lại không phát hiện ra bóng dáng Dumbledore, nhưng cái nhẫn gia tộc Gaunts vốn nên ở đó thì lại không có, bằng chứng tốt nhất là nhà Gaunts kia căn bản không có phòng ngự!
Dù Lucius Snape hay là Dumbledore đều không tin Chúa tể Hắc ám không bảo vệ Trường Sinh Linh Giá của mình, không bảo vệ thì chỉ có thể nói nơi đó không có gì cả.
Rất nhanh nghỉ hè năm thứ hai sắp sửa kết thúc, đối với Dumbledore mà nói, ngoài hộp dây chuyền và Harry thì cụ không có gì cả, đối với Lucius và Snape mà nói, chỉ có nhẫn vẫn không rõ nơi đâu. Sau khi cách ly Cúp Vàng cất kỹ, Snape hơi buồn bực, anh không thích cảm giác thất bại chỉ trong gang tấc này.
“Sev, bình tĩnh.” Lucius cảm thấy bạn đời mình đang buồn bực, “Chúng ta đã có 5 cái, không cần phải lo lắng, ở bên ngoài, chỉ còn chưa đến một Chúa tể Hắc ám!” Lucius cố ý ngân dài, thỏa mãn châm chọc.
“Cũng không hẳn, đây chỉ là 1/7 của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy thôi!” Anh nhướn này nhếch môi, “Rồi chúng ta sẽ thắng lợi.”