[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us Again

Chương 3.2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhà của Theodore to thì to thật, nhưng cũng không thuộc loại ma trận như Hogwarts. Nếu xuống từ phòng của tôi thì chỉ cần đi thẳng là có thể vào thư viện, phòng ốc chỉ rộng bằng khoảng một phần bốn thư viện ở trường, sách vở sắp xếp đều rất gọn gàng, khá lạ lùng so với một thư viện tư gia. Bởi vì cửa không khóa, thế nên tôi cũng ngầm hiểu là cậu ấy đã cho phép tôi được sử dụng thư viện này.

Cơ mà hơi chóng vánh nhỉ, thôi kệ đi.

Tuy vậy nhưng tài liệu về bùa chú bình thường rất ít, chỉ chiếm chưa đến một tủ sách cỡ trung. Tôi nghĩ các nhà quý tộc chỉ dư dả về cách sách sử thi, tài liệu nghệ thuật hắc ám hay nghi thức cổ xưa mà thôi. Tôi mong là có ai đó trong quá khứ đã nghĩ giống như tôi và đã tạo thành công một món bùa nào đó tương tự rồi ghi chép lại để tôi có thể học theo.

Hoàn toàn không có. Nhưng liên quan đến sét đánh này nọ thì có một loại bùa gọi là bùa cách điện- tôi chưa từng thấy nó ở bất kỳ tài liệu nào mà tôi đã từng đọc qua. Nó có hiệu quả trong khoảng sáu tiếng, giúp cho người hoặc vật được phù phép miễn nhiễm với điện và mọi tác động của điện. À, còn một thứ bùa nữa, Protego Diabolica, một loại bùa cực kỳ tàn nhẫn- cuốn sách nói thế. Thuộc phạm trù của nghệ thuật hắc ám, tạo ra một vòng lửa xanh có tính chất bảo vệ, những đồng minh của người ếm có thể đi xuyên qua nhưng những người khác có thể bị thiêu cháy chỉ với một cái chạm. Tôi nghĩ mặc dù tàn nhẫn nhưng bùa này lại rất hữu dụng trong thực chiến.

Không rõ là Theodore đến từ lúc nào, tôi đã thấy cậu ấy ngồi trên bàn tròn đặt giữa phòng, trên tay cầm một lá thư màu xám nâu, bên cạnh là một tờ báo.

Tôi liếc qua nó, dòng chữ "Tiên Tri Thường Nhật" thu hút sự chú ý của tôi, sau đó là dòng tít to đùng nổi bật giữa đám chữ bé tí, đề "Sirius Black đào thoát khỏi Azkaban"

"Sirius Black là ai ?" Tôi cầm tờ báo lên, bắt đầu căng mắt đọc.

"Một tên sát nhân" Theodore thả lá thư xuống bàn. "Hắn đã giết mười ba người vào mười hai năm trước. Người ta cho rằng hắn là Tử Thần Thực Tử nên mới làm rùm beng vụ này lên"

"Azkaban quả thực là một nơi kinh khủng" Tôi kéo ghế ngồi xuống. "Nếu ông ta trốn thoát khỏi đó được thì chứng tỏ rằng khát khao được tự do vẫn còn rất lớn"

"Chính vì vậy nên cha tôi mới viết thư nhắc nhở" Cậu ấy nhét lại thư vào phong. "Ngoài tăng cường phòng vệ của trang viên thì còn vài thứ nữa cần phải làm"

"Tôi cũng đang nghĩ đến bùa chú phòng vệ có trong quyển sách này, và cả vài loại bùa khác nữa" Đặt cuốn sách lên bàn, màu vàng tái của nó trông thật nổi bật nếu đặt vào kệ sách tối màu của nhà Nott. "Protego Diabolica"

"Cậu muốn thử nghiệm hay không ?"

"Nhưng ở đâu ?"

"Trang viên Nott có một tầng hầm. Nó rộng bằng mặt bằng tòa nhà này, và có lẽ là có thể dùng được"

"Vậy thì cậu có phiền không ?" Tôi nói, từ chiều hôm qua đến giờ tôi đã làm hơi nhiều rồi. Có lẽ đây sẽ là cơ hội để dùng bùa roi nước một cách an toàn hơn so với lúc ở dưới phòng chứa bí mật.

"Không. Tôi đã nghe qua loại bùa này rồi, và nó không đến nỗi nguy hiểm"

Tôi đợi Theodore chuẩn bị một chút, sau đó tới cầu thang xuống tầng hầm đặt cạnh lối đi ra ngoài vườn sau. Có vẻ như nó khá khác so với những gì tôi tưởng tượng vì có tường trắng và ánh sáng mạnh, gần hơn với phong cách rococo của Pháp. Theodore dùng đũa thao tác, một tấm kính lớn trồi lên từ khe hở, chia căn phòng lớn nhất làm hai. Có lẽ sẽ thử nghiệm bùa chú tại đây, vì  đã có một khoảng kính được thay bằng một cái màn bằng nhựa, tôi có thể từ đó mà đi vào.

Mất một khoảng thời gian để thuyết phục Theodore đứng ngoài. Tôi bước vào trong gian phòng, phỏng theo sách mô tả mà dọc bùa chú. Sách này xuất bản cũng không đến nỗi lâu lắm, hoặc chỉ là bản dịch lại của sách gốc- một quyển sách được viết bằng mật mã hay chữ Runes cổ. Nếu như có lỗi dịch thuật thì hơi nghiêm trọng, vì cái này là phép thuật, rất khó biết được những gì xảy ra.

Một ngọn lửa xanh nhú lên từ chỗ đũa phép chỉ vào. Tôi xoay người, ngọn lửa đó đi theo đầu đũa phép tạo thành một vòng tròn sáng rực, dưới mặt sàn vẫn nguyên vẹn như cũ. Hơi lạ khi loại phép thuật này lại dễ như vậy, nhất là sau khi rời khỏi phòng chứa bí mật, tôi cảm thấy mọi bùa chú mình phóng ra đều mạnh bất thường. Từ dùng bùa sửa vết rách trên ghế sofa mà nó xóa luôn vết sơn tôi lỡ làm dính lên hồi nhỏ- tất nhiên là không tẩy được bằng cách thông thường.

Lửa xanh nhìn có vẻ nóng nhưng chạm vào thì giống như nước suối, mát mẻ và bay bổng, tay tôi cũng không có vấn đề gì. Theodore bước vào, dùng bùa Avis tạo ra một đàn chim bay về phía tôi.  thì tất cả đều cháy rụi, không còn một mảnh tro. Tôi đã hiểu vì sao Protego Diabolica  lại được mô tả là tàn nhẫn, vì khi bước vào, nạn nhân sẽ bị thiêu cháy dưới lửa xanh nóng rực, kèm theo cả tiếng la hét thống khổ làm người ta cảm thấy chạnh lòng.

Chúng tôi giằng co nhau một hồi thì tôi mới chịu cho cậu ấy bước thử vào vòng lửa. Vì tôi sợ rằng có thể nó chưa đủ hoàn thiện để con người có thể bước vào-  khi ấy thì cực kỳ thảm khốc, không chỉ phải đối diện với án tù mà tôi còn mất đi một người quan trong nữa. Trái với lo sợ của tôi, Theodore bước vào thuận lợi, mặc dù khi đi qua lửa xanh có cảm giác giống như lội qua vũng bùn- cậu ấy bảo vậy.

Loại bùa thứ hai là bùa roi nước. Lần này thì chỉ có một mình tôi dùng bùa, mặc dù trước đó chúng tôi đã bàn bạc để tìm cách kết hợp giữa bùa dàn mỏng và bùa này sao cho kịp lúc trước khi lớp nước rơi tuột xuống nhờ trọng lực. Bởi vì hơi nguy hiểm nên tôi chỉ dùng một mình Aquamenti, mặc dù bản Baubilious đã được tôi sử dụng nhưng vẫn chưa tin tưởng lắm.

Một dòng nước phóng ra giống như roi, có thể uốn lượn thoải mái theo hướng di chuyển. Bởi vì chỉ đơn thuần là phóng nước nên dòng nước có sượt vào cơ thể tôi thì cũng không đến nỗi nguy hiểm, nhưng đôi lúc sẽ cảm thấy tê tê vì có chứa ma thuật. Sau đó thì tôi thử dàn mỏng và đóng băng nó lại, lớp băng tạo ra không đến nỗi dày nhưng vẫn đủ để có thể chặn lại những mũi tên.

Tôi kiểm tra đồng hồ đeo tay- đã sáu giờ sáng. Không nghĩ là mất tới bốn tiếng để thử hai cái bùa, nhưng có lẽ nó rất đáng. Đến tầm trưa thì tôi về nhà, để lại cho Theodore một bản ghi chép khác của bùa roi nước.

oOo

Đây là mắt của toy đã được pts chỉnh màu mắt, chắc đây là mắt của Irenne ngoài đời ?

Bình Luận (0)
Comment