Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 5 - Ham Muốn Đặc Thù Trấn Đông.

Trời đã tối, khu chợ ồn ào buổi sáng chẳng mấy chốc lặng im.

Tiếp tục nhiệm vụ của mình Trấn Đông cõng Lã Phong về nhà.

-Này chàng trai, ngươi có chắc là mang ta về nhà ngươi chứ? Ta với ngươi không quen không biết, cho ta bữa ăn là đủ rồi, không cần phải tận tâm thế đâu.

Lã Phong có chút bối rối về sự nhiệt tình của Trấn Đông, giới trẻ ngày nay tốt và nhiệt tình thế sao, thật đáng mừng.

Trấn Đông nghe thế liền trả lời

-Không sao đâu ta mang Lã gia về là điều phải làm, người già sức khỏe không tốt, còn ốm yếu như thế này ta không nỡ để người ngủ ở ngoài.

Hắn làm việc này để có thể hoàn thành nhiệm vụ, dù không chắc chắn đây là “chủ tịch” trong truyền thuyết thì coi như làm việc tốt đi.

Về đến nhà Hắn để lão Lã tên giường, rồi chạy một mạch vào trong bếp vác bó đống củi củi đốt lò sưởi, còn một ít dùng để đun nước nóng.

Trước tiên phải tắm cho Lão Lã , cơ thể sạch sẽ mới ngủ ngon được, cũng như khử mùi cơ thể với vi khuẩn.

Hắn lấy một chậu nước cao khoảng 1 mét cho một ít hoa tươi với cỏ có mùi dễ chịu, thảo dược thuốc giúp cơ thể khỏe mạnh hơn.

Đun nước xong xuôi, Trấn Đôngđi ra giường nói với lão Lã.

-Ta mới đun nước xong để ta giúp Lã gia tắm nhé.

Chưa kịp mở miệng nói Lã Phong bỗng cứng họng ,Vì Trấn Đông đã xé áo hắn ra.

Nói xé thì hơi oan cho Trấn Đông. Là do quần áo cũ lâu ngày mục rất dễ rách,sức người thường đụng vào còn rách uống chi với sức tu luyện giả.

Hắn thật sự oan nha, mà thôi bộ đồ đã rách đằng nào cũng bỏ xé ra cho lẹ. Thế là tay hắn nhanh như máy điện, xé áo lão già tội nghiệp.

Lã Đông thì nổi da gà, cmn tên này tắm để ta tự cởi sao phải mạnh bạo như thế người ta sợ.

-Để ta tự cởi người đừng mạnh bạo như vậy, tay ngươi sờ đâu vậy?

-Đừng xé nữa!

Trong căn nhà gỗ đơn sơ , giọng một lão già đáng thương gào thét thất thanh.

Hàng xóm kế bên không hiểu chuyện gì xảy ra liền đi ra hỏi han nhau.

-Tên điên Trấn Đông đang làm gì vậy ?

-Ta không biết.

-Buổi sáng ta thấy hắn dẫn một lão khất cái đi ăn mì, rồi chiều đưa lão về.

-Lúc đầu ta còn tưởng hắn là người tốt giúp người già neo đơn chứ. Hóa ra là ham muốn đặc thù nha.

-Haiz giới trẻ ngày nay thật loạn , ông già chúng nó cũng không tha.

Mọi người nói thế nhưng không ai tính xông vào giúp lão già.

Biết đâu ngươi phá “bữa tối” của thằng điên này, tối mai ngươi là “bữa tối” của hắn.

Cũng chả ai quen biết lão già ăn xin thế là ai lại vào nhà nấy, mặc cho lão già gào thét.

Tắm rửa xong xuôi Lã Phong trùm chăn run run anh mắt sợ hãi nhìn Trấn Đông.

Cmn thằng này chắc chắn là điên, gào thét đến thế nó cũng không tha, may là chỉ tắm rửa bình thường, nó mà làm cái khác có lẽ lão sống không nổi.

Thỏa mãn với điều tốt mình vừa làm, Trấn Đông lấy chiếu dải gần giường rồi ngồi tu luyện.

Thấy vậy lão Lã có chút cảm động nói

-Ngươi không lên giường sao? Ta cũng nhỏ con 2 người nằm chung cũng không tính là gì.

Trấn Đông không suy nghĩ đáp lại ngay

-Ta tu luyện cả đêm không ngủ, sợ là sẽ ảnh hưởng đến Lã gia. Không sao đâu người cứ ngủ trước.

Nhìn ánh mắt của hắn Lã Phong cũng biết, nói thế nào đi nữa cũng chả làm hắn thay đổi quyết định.

-Ta ngủ vậy, cảm ơn ngươi người trẻ ta còn chưa biết tên ngươi.

-Ta là Trấn Đông.

-Trấn Đông, rồi ta sẽ nhớ kĩ cái tên này, ta rất cảm kích ngươi, chỉ cần có thể ta sẽ báo đáp ân tình này.

Thì thào vài câu Lão đã ngủ thiếp đi, lần đầu tiên trong 50 năm hắn cảm thấy mình được ngủ một cách yên giấc.

Bình Luận (0)
Comment