Khải Minh triệt để đầu hàng, éo làm gì mà phải chịu trách nhiệm, đúng thật là cái tội ngu, như không đi chọc nàng.
"Nàng nghĩ kĩ lại đi, chúng ta đâu có biết nhau đâu, ta không biết nàng, nàng cũng chả biết ta là ai nữa mà!" Khải Minh ấm ức nói ^...^.
"Nhưng, nhưng ngươi đã làm vấy bẩn sự trong sạch của ta rồi, sao này ta sống làm sao, chi bằng ta chết cho rồi hu hu hu,...."
"Ôi cái định mệnh, ta biết trước sẽ có việc này mà, thế éo nào ta vẫn dính!" Khải Minh bực bội âm thầm chửi.
Thấy Như Ý còn mếu máo ngồi đó khóc Khải Minh bèn nói.
"Được ta chịu thua cô, ta chịu trách nhiệm về việc này mà, được chưa!" Khải Minh không phải là không thích cô gái này, ngực mông đầy đủ mà còn xinh nữa chứ, chỉ có mấy tên không được bình thường mới không thích, mà tên Khải Minh này lo sợ là thân thế của nàng ta, lỡ đâu lọt vô ổ khủng long thì chết toi, không phải bánh bèo nào cũng ăn được, phải kiểm tra nơi sản xuất trước, an toàn rồi tính sao.
Như Ý nghe Khải Minh nói liền nín khóc, nhìn chằm chằm vào Khải Minh với ánh mắt, có tin được người này không.
Một lát sau Như Ý mở miệng nói.
"Ngươi từ đâu đến?"
Khải Minh lấy làm lạ, sao không hỏi trước khi bắt ta chịu trách nhiệm, nhưng hắn vẫn trả lời.
"Ta từ bên ngoài vào!"
Như Ý dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Khải Minh rồi hỏi?
"Ngươi tên gì, ngươi nhất định phải giúp ta, từ giờ ngươi phải chịu trách nhiệm với ta, ngươi giờ là Phu Quân ta!"
"Ta tên Khải Minh, nàng muốn ta giúp nàng việc gì, mà tại sao nàng luôn khăng khăng bảo ta chịu trách nhiệm thế, mà nàng tên gì?" Khải Minh cười khổ nói, dù hắn đã biết tên nàng, nhưng vẫn hỏi cho đúng kịch bản.
"Ta tên Như Ý, ta không tin lúc ta bị thương ngươi không làm gì ta, dù ngươi có thật không làm thì cơ thể ta đã bị ngươi nhìn thấy hết, ngươi bắt ta phải sống sao." Như Ý khuôn mặt như tiếp tục khóc.
"Thôi thôi, ta chỉ hỏi thôi mà, nàng đừng khóc, được chưa, mau lại đây ăn nè!" Khải Minh triệt để chịu thua con bánh bèo này, trời ơi đi làm nhiệm vụ cũng nhặt được vợ.
Như Ý chần chừ một lúc cũng lại chỗ Khải Minh ngồi, Khải Minh chia thịt cho Như Ý rồi hai người cùng ăn.
"Việc ta nhờ ngươi giúp là,.... giúp bọn ta ra khỏi đây được không?" Như Ý đang ăn thì dừng lại nói.
"Ra khỏi đây, còn nhiều người khác nữa à, mà tại sao mọi người lại ở đây vậy?" Khải Minh tò mò hỏi.
Qua một thời gian, Khải Minh nghe lời kể của nàng và mua thêm một ít thông tin từ Hệ Thống, Khải Minh cũng hiểu rõ tình hình nơi đây.
Chuyện là, khoảng 10 ngàn năm trước, do trận chiến Thần - Ma gì đó, mà cả Thành trì nơi Như Ý ở bị đưa đến đây, đây là không gian của một vị Thần nào đó, vị Thần ấy mang toà Thành vào đây chủ yếu là bảo vệ họ, thế nhưng không hiểu tại sao bọn họ lại ở mãi nơi đây, bọn họ chỉ nghĩ ra một lí do là thế giới bên ngoài đã bị hủy diệt, kể cả vị Thần ấy.
Toà Thành này có tên là Long Minh Thành, thuộc Linh La Quốc, tồn tại trên 10 ngàn năm rồi, trước đây toà Thành này có dân số trên 10 tỷ người, qua nhiều cuộc chiến với yêu thú và sự thiếu thốn lương thực, cùng với điều kiện khắc nghiệt, cái chết ở khắp mọi nơi, nên hiện tại cả Thành chỉ có dân số khoảng 1 triệu người.
Về vấn đề yêu thú là trong cuộc chiến lúc đó, khi vị Thần kia thu cả Toà Thành vào không gian, vì vị Thần ấy lo vấn đề sinh tồn, sự thiếu thốn nguồn thực phẩm nên ngài ấy thu luôn cả Sâm Lâm bên cạnh.
Do sơ xuất vị Thần ấy đã thu luôn một tên Ma Tộc, hắn ta sử dụng Ma khí của mình mà kích động yêu thú nổi loạn, và một ngàn năm trước có một trận đại chiến, trận đại chiến ấy được người dân trong Thành gọi là trận tắm máu, trận chiến đó đã giết chết tên Ma Tộc ấy cùng với gần 1 tỷ người và vô số yêu thú.
Tuy tên Ma Tộc kia đã chết, nhưng Ma Khí của hắn vẫn còn, Ma Khí này có tác dụng kích thích yêu thú nổi điên, nó tác dụng theo chu kỳ cứ 100 năm là có một trận chiến, hay được gọi là thú triều, nó tác dụng với yêu thú từ thấp đến cao, đầu tiên là Tôi Thể cho đến con Yêu Vương và sau đó sẽ tạo ra thú triều.
Khải Minh biết được việc này cuối cùng cũng sáng tỏ, tại sao lũ yêu thú kia lại nổi điên rồi.
"Được rồi ta sẽ tìm cách đưa mọi người ra khỏi đây!" Khải Minh trả lời, và cũng đã hỏi qua Hệ Thống cách đưa bọn họ ra khỏi đâ, Hệ Thống trả lời làm Khải Minh mém tự tử.
Hệ Thống bảo là, khi hắn hoàn thành nhiệm vụ sẽ được miễn phí đưa 10 người ra, người tiếp theo trở đi đến người thứ 100 thì mỗi người 1 điểm tích lũy, từ người thứ 101 trở đi thì mỗi người 10 điểm tích lũy, Khải Minh chỉ biết chửi 18 đời tổ tông Hệ Thống và người tạo ra Hệ Thống, ta chỉ có vài chục ngàn điểm tích lũy a, còn ở đây tới hơn 1 triệu người á, ngươi muốn ta sống sao hả Hệ Thống.
"Được, cảm ơn ngươi trước, ngươi cùng ta về nhà với ta a, Phu Quân." Nàng khuôn mặt ửng đỏ cười cười nói với Khải Minh.
"Ừ mình về thôi, ta cũng muốn xem Long Minh Thành thế nào?" Khải Minh nói trên khuôn mặt có vài tia lo lắng, không biết mình có bị treo lên thiêu sống không, có bị ném đá cho đến chết không, có bị bôi vôi thả trôi không,....... đủ các loại suy nghĩ trong đầu Khải Minh (ôi mất mặt Cường Giả Bán Tiên quá main ơi)
Hai người rời khỏi đây, đi về phía tây, trên đường đi Khải Minh lâu lâu gặp: "Vài Tên Điên!" xông ra tập kích, đều bị Khải Minh "Xử!".
Khải Minh và Như Ý đi được khoảng hai canh giờ liền đến được một toà Thành lớn.
Toà Thành này nhìn từ bên ngoài rất lớn, chiều cao toà Thành Khải Minh đoán có lẽ ít nhất cũng 50 mét, bên ngoài Thành đang có rất nhiều người dựng các loại bẫy khác nhau, Khải Minh đoán có lẽ họ chuẩn bị cho trận thú triều lần này.
Như Ý và Khải Minh rất nhanh liền qua được cổng thành, chắc có lẽ bọn họ bận rộn cho lần thú triều này nên không kiểm tra hai người bọn họ.
Khải Minh bước trên đường nhìn khung cảnh xung quanh, nơi đây cũng khá đồ sộ, cùng với sự cổ kính uy nghiêm từ hàng ngàn năm trước, rất khác với Thanh Dương Thành, người dân trên các con đường thì có hơi bận rộn, người tạo bẫy, người luyện tập võ kĩ, một số phòng trọ, quán rượu, quán ăn,......đang có người kể chuyện về các lần thú triều tấn công lần trước, một số thì thu gom, gia cố đồ đạc, tất cả bọn họ đang cố gắng hết sức chuẩn bị tốt nhất cho lần thú triều này.
Khải Minh đi theo Như Ý qua một số con phố, cuối cùng đến một trang viên lớn, phía trên cổng vào có tấm bảng ghi hai chữ lớn: "Nguyễn Gia".
"Tam tiểu thư, người mới về." khi Khải Minh và Như Ý đến cửa, hai người gác cổng đồng thanh hô.
Chỉ thấy Như Ý gật đầu nhẹ, rồi đi vào, còn tên Khải Minh thì đầu óc đang xoay chuyển 360 độ, hắn bây giờ đang nghĩ
"Chết mẹ, đụng phải con ông cháu cha rồi, nơi này mình vẫn chưa biết rõ, lỡ như có tên nào mạnh hơn mình nắm cổ mình treo lên là xong, ta còn là xử nam a, ta cũng chả tin nữ nhân này lắm đâu."
"Chàng làm gì vậy, mau đi vào chứ?" Như Ý thấy Khải Minh đứng ngẩn ngơ bên ngoài liền gọi.
"Ta, ta vào ngay!" Khải Minh chợt giật mình nhìn Như Ý, nhìn thấy nụ cười tươi của nàng, cùng với lúc nãy nàng cũng gọi hắn thân mật như thế, làm Khải Minh lạnh cả sống lưng, Khải Minh thầm hô không ổn, có vấn đề, nhất định có vấn đề.
Khải Minh bỏ qua toàn bộ suy nghĩ, hắn là nam nhân mà, sợ cái méo gì, cùng lắm chuyển sinh một lần nữa mà, à mà Hệ Thống từng nói là hắn chết Hệ Thống sẽ ngủ say 10 ngàn năm, thế thôi chết thì chết, chết thì sẽ hết truyện chứ gì, thằng tác giả còn mừng nữa là.
Hắn bỏ đi toàn bộ ý nghĩ mà hắn tự suy diễn ra, rồi bước theo Như Ý vào trong.
Đi theo Như Ý được một đoạn không xa hắn đến được một căn phòng lớn, nơi đây nhìn sơ qua rất giống phòng hội nghị của gia tộc hắn, chỉ có điều không có cửa, hắn đến đây bắt đầu suy nghĩ bậy tiếp: "Chả nhẽ có tên nào đó đạp nát cửa nữa rồi à?"
"Như Ý con về rồi à!" một vị trung niên khuôn mặt sáng láng, ngồi ở vị trí giữa phòng phía trên cao, nhìn thấy Như Ý bước vô liền hỏi.
"Dạ phụ thân, con mới về, chào Gia Gia và mọi người." Như Ý cúi chào Phụ Thân mình và những người xung quanh.
Khải Minh dùng Thần Nhãn kiểm tra những người ở đây.
Tên: Nguyễn Trung Long, Tuổi: 48, Tu vi: Kim Đan Cảnh Lục Tầng, là gia chủ Nguyễn gia.
Tên: Nguyễn Trung Học, Tuổi: 132, Tu vi: Kim Đan Cảnh Cửu Tầng, là gia gia của Như Ý. Đại Trưởng Lão Nguyễn gia.
Tên: Nguyễn Trấn Quốc, Tuổi: 201, Tu vi: Thuế Phàm Cảnh Nhất Tầng, là Phụ Thân của gia gia Như Ý, Lão Tổ Nguyễn gia.
Tên: Nguyễn Thanh Sang, Tuổi: 93, Tu vi: Kim Đan Cảnh Bát Tầng. Cũng là Nhị Trưởng Lão.
Tên: Nguyễn Thành Tôn, Tuổi: 89, Tu vi: Kim Đan Cảnh Lục Tầng. Tam Trưởng Lão Nguyễn gia.
Tên: Nguyễn Quốc Duy, Tuổi: 39, Tu vi: Kim Đan Cảnh Tam Tầng.
Tên: Nguyễn Thanh Liêm, Tuổi: 49, Tu vi: Kim Đan Cảnh Ngũ Tầng.
Tên: Nguyễn Thanh Thiện, Tuổi: 36, Tu vi: Kim Đan Cảnh Nhị Tầng.
Tên: Nguyễn Bích Ngọc, Tuổi: 30, Tu vi: Trúc Cơ Cảnh Cửu Tầng.
Khải Minh thở phào nhẹ nhõm, cũng may là không có ai có tu vi cao lắm.
"Con về rồi à, bọn ta vừa định cho người đi tìm con ấy." Đại Trưởng Lão cười nói với Như Ý, xong quay qua nhìn Khải Minh.
Mấy người khác thấy Đại Trưởng Lão nhìn Khải Minh thì tất cả đều nhìn theo, Khải Minh bất gặp ánh mắt bọn họ nhìn mình, liền có cảm giác lúng túng: "Ta biết ta đẹp trai, nhưng có cần nhiều người nhìn như vậy không, ta sợ a!"
Khải Minh không biết làm gì dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Như Ý, chỉ thấy Như Ý cười khúc khích rồi buông ra một câu nói.
"Chàng ấy là Phu Quân của con!" Sau câu nói ấy của Như Ý, Khải Minh lại nhận thêm một tràng cái nhìn nữa, có điều lần này khủng bố hơn.
"Chuyện này là như thế nào vậy?" Đại Trưởng Lão nhìn Như Ý với ánh mắt ta cần câu trả lời.
"Gọi Mẫu Thân Như Ý ra đã rồi nói!" Trung Long nhìn chằm chằm Khải Minh rồi ra hiệu cho ai đó, chợt có một bóng đen từ đằng sau Trung Long phóng vụt ra ngoài.
Khải Minh lấy làm lạ, lúc bóng đen đó phóng ra sao chả ai có phản ứng gì, chả nhẽ họ biết trước rồi, thế mặc đồ đen rồi còn len lén núp núp nữa, vậy ra ngoài mẹ đi, còn làm màu làm mẻ cái củ cải gì.
Một lát sau liền có một nữ phụ trung niên chạy đến cùng một thiếu nữ khác.
Tên: Hà Thanh Ngọc, Tuổi: 35, Tu vi: Trúc Cơ Cảnh Thất Tầng, Thông tin thêm, Mẫu Thân Như Ý.
Tên: Nguyễn Như Quỳnh, Tuổi: 18, Tu vi: Luyện Thể Cảnh Bát Tầng, Thông tin thêm, Nhị Tỷ của Như Ý.
Khải Minh xem xong liền biết Mẫu Thân và Tỷ Tỷ của Như Ý, vừa đến bọn họ hỏi han nhau, xong quay qua nhìn Khải Minh với ánh mắt dò xét rồi nhìn về Như Ý hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Tên Khải Minh trong lòng bắt đầu có chút bực tức rồi, tại sao méo ai hỏi han mình gì cả, chí ít cũng cho chỗ ngồi đàng hoàng chứ, không thì phải có li nước, hà cớ sao bắt hắn đứng đây rồi cả đám người nhìn hắn như nhìn tội phạm vậy á.
Như Ý kể lại toàn bộ câu chuyện cho đám người ở đó, hóa ra nàng đi hái thảo dược rồi bị một con gấu có tu vi Luyện Thể Cảnh tấn công, cũng may nàng chạy được và gặp hắn, và tiếp theo,...... Như Ý kể chuyện không bỏ sót một chi tiết nào, nàng kể, bọn người kia thì chăm chú nghe, một lát sau Như Ý chấm dứt câu chuyện,
Trung Long nghe xong câu chuyện liền nhìn Khải Minh với ánh mắt kiên định hỏi.
"Giờ ngươi tính thế nào?"
"Vậy ý ngài muốn sao?" Khải Minh hơi bực bội nhưng vẫn giữ lễ độ, hắn đang nghĩ xem tiếp theo bọn này sẽ làm thế nào, nếu bọn chúng muốn oánh nhau, hắn không sợ phải cân cả đám người này.
"Được, ngươi rất chí khí, nữ nhi của ta muốn ngươi chịu trách nhiệm, muốn ngươi làm Phu Quân của nó, ngươi nghĩ sao, chấp nhận hay là đồng ý?" Trung Long vẫn khuôn mặt đó nói với Khải Minh.
Khải Minh đang âm thầm chửi ông ta: "Đệt mợ, cái này rõ ràng là ép buộc mà, chấp nhận và đồng ý khác nhau ở chỗ quái nào?" Khải Minh suy nghĩ một lúc, bèn đồng ý, ta còn phải giết đám yêu thú điên ở ngoài kia, không rảnh chơi với các ngươi.
"Ta chấp nhận vậy!" Khải Minh nhìn ông ta trả lời.
"Tốt, mọi chuyện cứ vậy đi, tối nay mở tiệc, việc thành thân của hai ngươi thì tạm gác lại, đợi ta gặp được Phụ Mẫu ngươi rồi tính tiếp." Trung Long khuôn mặt hoà hoãn hơn nói.
Trung Long nói xong cùng Lão Tổ và mấy vị Trưởng Lão rời khỏi đại sảnh, đám người còn lại thì túm tụm lại bắt chuyện và hỏi han Khải Minh cùng Như Ý, một lát sau có thêm một đám thiếu niên thiếu nữ ở đâu ra ấy, cũng tụ họp lại chỗ Khải Minh làm hắn mém chút phát điên.