Hệ Thống Vấn Đỉnh

Chương 5 - Nhiệm Vụ Đầu Tiên

Trải qua một tháng thời gian lúc này Tề Hạo cũng đã đạt tới Luyện Khí tầng 7 chiếu theo tốc tu luyện lúc đầu khả năng tiến cấp là rất nhanh , nhưng thẻ ngộ đạo và Tụ Khí Đan hắn đã dùng hết từ lúc còn là Luyện Khí tầng 5 , mà mỗi khi tấn cấp muốn tiến đến cảnh giới tiếp theo đều là rất khó với ngộ tính của hắn trong vòng 1 tháng thời gian đạt đến cấp bậc này cũng coi như là thiên tài rồi , mà thương pháp của hắn nhờ có thẻ ngộ đạo trợ giúp lúc này mỗi lần ra thương đều xuất thần nhập hóa có thể nói 1 tháng luyện thương của hắn bằng người khác luyện thương mười năm cũng không quá .

Lúc này Tề Hạo đang ngồi xếp bằng tu luyện nguyên lực trong cơ thể bỗng tiếng nói của Khí Linh vang lên trong đầu hắn :

" Chủ nhân hệ thống đã phát động nhiệm vụ cho người rồi , người mau tới xem "

Tề Hạo nghe vậy liền dùng thần hồn tiến vào không gian hệ thống, hắn tiến đến bảng nhiệm vụ thấy bên trên có ghi :

" Phát động nhiệm vụ gia nhập giang hồ, nhiệm vụ chú thích người chơi cần hành tẩu giang hồ tìm hiểu vạn sự trên thế gian "

Nhìn dòng nhiệm vụ Tề Hạo thấy hơi phấn khởi bởi vì 1 tháng thời gian tu luyện tốc độ tiến cảnh của hắn rất nhanh hắn cũng đang có ý muốn ra ngoài xem đây xem đó , hắn muốn kiểm tra nhân sinh ở thế giới này có gì khác so với trái đất, lúc này hắn lại chú ý dòng chữ bên dưới dòng nhiệm vụ:

" Phần thưởng hoàn thành một thẻ rút Địa Cấp và 2 vạn xu tướng mệnh "

Nhìn phần thưởng hấp dẫn Tề Hạo chép miệng , xu tướng mệnh của hắn từ lần trước mua sắm lúc này còn lại có 1000 xu với hắn lúc này xu tướng mệnh vô cùng cần thiết .

Số xu tướng mệnh này Tề Hạo quyết định mua 6 viên Ngưng Khí Đan với giá 900 xu , lúc này bốn bề xung quanh hắn đều là núi rừng hắn chợt phát hiện mình không biết nên lựa chọn hướng nào để đi , chỉ thấy hắn cười khổ rồi cúi xuống nhặt một chiếc lá nhìn ngắm ngía :

" Đạo pháp tự nhiên , vậy hãy để nó chỉ đường đi "

Chỉ thấy một cơn gió thổi qua cuốn bay chiếc lá về hướng bên trái , Tề Hạo mỉm cười lập tức bước về hướng đó hắn quyết định bước chân xông pha giang hồ từ đây .

Lúc này đã qua hai ngày , chỉ thấy Tề Hạo quần áo lộn xộn bước ra từ một bụi cây, trên mặt hắn lấm lem bùn đất miệng thì ngậm một cọng cỏ nhìn có vẻ hắn đang rất khoái hoạt nhưng thực tế lúc này Tề Hạo hắn rất thảm hắn muốn mắng to chiếc lá chết tiệt chỉ hắn đi về hướng này đã hai ngày chỉ thấy xung quanh toàn cây cối rừng rậm đã vậy đến một con vật sống cũng chả có hại hắn đến nay chưa có gì bỏ bụng , hắn thầm trách lúc đầu mình nên chọn hướng khác có lẽ không rơi vào hoàn cảnh như hiện tại .

Lại qua nửa ngày nữa bỗng hắn ngửi được một mùi thơm ngào ngạt thoảng qua, không cần đoán hắn cũng biết được đây là mùi thịt nướng , mà chắc chắn là thịt heo tính theo mùi thơm và chiều gió ít cũng cách khoảng 500m , quả đúng là khi đói mà gặp được đồ ăn con người ta sẽ tỉnh táo ngay đến cả ngửi mùi thơm còn tính được khoảng cách Tề Hạo bỗng cảm thấy thật khâm phục bản thân, không chờ đợi thêm nữa hắn nhanh chân như một con thú hoang lao vụt về hướng phát ra mùi thơm.

Lúc này có 4 người đang ngồi xung quanh một đống lửa mà bên trên đống lửa này là một con dã trư đang chảy mỡ xèo xèo phát ra mùi thơm, 4 người này bao gồm 2 nữ 2 nam chỉ thấy dẫn đầu là một thiếu nữ khoảng 18 tuổi có tu vi Luyện Thể tầng 9

8 , trên thân một bộ võ phục màu trắng bó sát người lộ ra đường cong mê hoặc , tóc búi cao khuôn mặt nàng ngũ quan tinh xảo như được vẽ ra từ trong tranh , bên hông nàng dắt theo một cây trường thương màu bạc , 3 người còn lại không có gì đặc biệt chỉ thấy họ đều mặc một bộ võ phục giống nhau trên ngực có thêu một chữ thất , ở đây tu vi của 2 tên nam tử đều là Luyện Thể tầng 6 ,thiếu nữ còn lại thì tu vi thấp nhất Luyện Thể tầng 5 .

" Vô Song tỷ thật thơm, tỷ xem có vẻ như sắp ăn được rồi đó "

Thiếu nữ tu vi thấp nhất kia nhìn về thiếu nữ dẫn đội với ánh mắt mong chờ, 2 tên nam tử kia cũng dõi theo ánh mắt chờ mong có vẻ họ cũng mong chờ sắp không chịu nổi, chỉ thấy thiếu nữ gọi là Vô Song kia kiểm tra lại con dã trư , rồi mỉm cười quay sang 3 người:

" Được rồi gấp gì chứ không phải mới có 1 ngày chưa ăn gì thôi sao "

Vừa nói thiếu nữ rút một con dao từ thắt lưng ra chuẩn bị chia cắt bất thình lình nàng đứng phắt dậy cảnh giác nhìn về 1 phía , thấy biểu hiện của thiếu nữ 3 người còn lại cũng lập tức cầm lên vũ khí cảnh giác .

Một lúc sau chỉ thấy từ trong bụi cỏ một người thanh niên quần áo rách nát , khuôn mặt lấm lem bước ra ánh mắt kẻ này tham lam nhìn vào con dã trư đang toả ra mùi thơm rồi lại quét mắt qua 4 người :

" Chư vị xin chào ta vô tình bị lạc vào đây đã bị bỏ đói 2 ngày có thể chia ta một phần đồ ăn không "

Vừa nói ánh mắt Tề Hạo vừa nhìn vào con dã trư kết hợp với ánh mắt bụng hắn cũng phát ra tiếng kêu , thiếu nữ kia thì lấy tay che miệng cười hì hì , một tên nam tử vẫn làm ra thế cảnh giác nói :

" Ngươi có gì chứng minh là đi lạc vào đây , liệu có ý đồ gì thì làm sao chúng ta biết được"

Tề Hạo nghe vậy chỉ muốn tiến lên cho tên này một bạt tai chẳng lẽ tên này mắt mù rồi sao không nhìn thấy hắn thảm thế này thì có ý đồ gì được chứ , nhưng miếng ăn ở trước mặt hắn vẫn cố nhịn xuống, chỉ thấy lúc này thiếu nữ tên Vô Song kia đánh giá hắn một vòng rồi nói:

" Được rồi Thiết Tử cho hắn một phần đi ở nơi đây quả thật khó kiếm được đồ ăn mà con dã trư này 4 người chúng ta cũng ăn không hết "

Nam nhân kia nghe vậy cũng không nhiều lời thêm lập tức quay lại chia một phần đồ ăn cho Tề Hạo, có vẻ lời nói của nàng vô cùng có trọng lực nhìn thiếu nữ Vô Song Tề Hạo bỗng cảm thấy nàng rất vừa mắt , nếu có cơ hội hắn thật muốn kết giao với nàng .

Bình Luận (0)
Comment