Sau khi đã lấp đầy chiếc bụng đang trống rỗng của mình Tề Hạo lúc này đánh giá lại một lượt 4 người, rồi nhìn về thiếu nữ dẫn đội :
" Đa tạ các vị đã chiếu cố , sau này có cơ hội ta nhất định báo đáp "
Thiếu nữ Vô Song nghe hắn nói vậy chỉ cười phất tay :
" Không có gì ra ngoài đôi lúc cũng cần có sự giúp đỡ, ngươi không cần để trong lòng "
Nghe thiếu nữ nói vậy Tề Hạo lại càng có cảm tình với thiếu nữ này hơn , chỉ thấy hắn quay sang hỏi :
" Các vị có biết nơi đây là ở đâu không , ta thật sự lạc vào đây nên cũng không rõ tình hình"
Thiếu nữ tu vi thấp nhất trong đội nghe hắn hỏi lại thích thú cười :
" Hi hi ngươi nói xem có phải ngươi từ trong núi nào ra không , đến khi lạc vào nơi nào cũng không biết "
Tề Hạo nghe vậy trong lòng thầm nghĩ quả thật là hắn từ trong núi đi ra đúng với lời thiếu nữ , lúc này thiếu nữ lại nói tiếp :
" Thôi được hôm nay bản cô nương làm người tốt nói cho tên nhà quê ngươi biết "
Trải qua nửa canh giờ được giảng giải cuối cùng Tề Hạo cũng biết nơi đây nằm ở phía Đông của Nam Vực , gần nơi này nhất là Đông Lâm Thành một thành trì thuộc cai quản của Thiên Uy Đế Quốc mà những người này thuộc Thất Tuyệt Phủ một thế lực trong Đông Lâm Thành.
Sau khi đã rõ mọi chuyện Tề Hạo bèn cáo từ bọn họ tiến về Đông Lâm Thành, hắn cũng muốn xem thử thành thị ở nơi đây là như thế nào , qua 1 ngày đường trước mắt Tề Hạo lúc này là một toà thành có bề mặt cổ kính có thể nhận thấy đã cũ kĩ theo thời gian trên bề mặt còn xuất hiện vô số vết nứt do những trận chiến để lại mặc dù như vậy nhưng đối với hắn sống cả 2 kiếp người đây là lần đầu tiên hắn được chiêm ngưỡng một công trình kiến trúc vĩ đại đến như vậy , trước cổng thành dòng người ra vào tấp nập hai bên có những binh sĩ tay cầm trường thương mặc chiến giáp đi qua đi lại trông có vẻ uy phong .
Không chờ đợi thêm Tề Hạo lúc này muốn ngay lập tức vào bên trong, chỉ thấy vệ binh canh gác lập tức chặn hắn lại :
" Muốn vào thành nộp ra 5 văn tiền 1 người "
Tề Hạo nghe binh sĩ nói vậy hắn cảm giác hơi ngây người, 5 văn tiền không phải là lớn nhưng với hắn lúc này quả thật trong túi móc không ra 1 văn tiền . Binh sĩ gác cổng nhìn từ đầu xuống chân hắn không khác tên ăn mày là bao ý định đuổi đi thì ngay lúc này từ đằng sau trên chiếc xe ngựa bước xuống một thiếu nữ khoảng 15 16 trên thân nàng khoắc bộ lam y , gương mặt thánh thiện cùng cặp mắt long lanh nàng đứng nơi đây có lẽ chính là nổi bật nhất , chỉ thấy nàng bước đi tới đâu mọi ánh nhìn của người xung quanh đều rõi theo về hướng đó , lúc này thiếu nữ dừng trước mặt binh sĩ lấy ra 2 lượng bạc :
" Vị đại ca hãy để cho hắn cùng vào đi "
Không đợi binh sĩ gác cổng trả lời nàng quay lại nhìn Tề Hạo nở một nụ cười thánh thiện làm say mê lòng người rồi dảo bước lên xe ngựa tiến vào bên trong thành , giây phút Tề Hạo bắt gặp ánh mắt và nụ cười của thiếu nữ hắn như đứng hình mất 5 giây có lẽ hắn say nắng rồi cũng nên , mọi người xung quanh đều bàn tán chỉ về phía hắn :
" Ngươi xem tiểu tử này thật may mắn được Lam tiểu thư chiếu cố , ngươi nói xem nếu sau nay ta có diễm phúc được nắm tay Lam tiểu thư thì tốt biết bao "
" Ha ha ngươi đầu bị đập vào thành giếng rồi sao , Lam tiểu thư là ai chứ ".
Sau khi vào trong Đông Lâm Thành Tề Hạo như chết lặng , trước mắt hắn một cảnh tượng phồn hoa tưởng như chỉ có trong tưởng tượng nhưng bây giờ đã xuất hiện ngoài đời thực, trải dài khắp mọi nơi từng toà lầu các cao ngất ngưởng, từng gian hàng hoá người qua lại tấp nập , hắn đứng giữa đám người không khác gì một con kiến vậy , cảnh tượng vô cùng mới lạ làm hấp dẫn sự chú ý của hắn , qua nửa ngày Tề Hạo mới chỉ khám phá được một góc nhỏ có thể nói hắn lúc này chính hiệu là một tên nhà quê mới ra thành thị .
Dần làm quen hoàn cảnh hắn cũng biết việc cấp thiết trước mắt của mình chính là kiếm tiền, người ta nói rất đúng có thực mới vực được đạo , hiện nay hắn với những tên ăn mày ngoài kia không khác là bao ,mà muốn kiếm tiền trong lúc hắn dạo quanh Đông Lâm Thành hắn cũng đã nghĩ ra biện pháp.