Sáng hôm sau, Trầm Ngư rời khỏi phim trường, giống như lúc đến, chỉ mang theo một chiếc túi nhỏ, còn lại đều là Hà Kim Ngọc xách hộ.
Hai người sóng vai bước về phía cổng ra.
Ban đầu Hà Kim Ngọc còn định để Trầm Ngư chào tạm biệt đạo diễn Tưởng, nhưng khi họ tới nơi Tưởng Thịnh ở, anh đã rời đi trước đó mười phút.
Hà Kim Ngọc đành thôi, dắt Trầm Ngư ra cổng chính.
Vừa bước lên con đường đá cuội ngoài phim trường, vừa định ra khỏi cổng thì Trầm Ngư đột ngột dừng lại.
Hà Kim Ngọc đi phía sau suýt nữa thì đ.â.m vào lưng cô, vội hỏi:
"Sao vậy..."
Nhưng khi ngẩng đầu lên, thấy người đàn ông đang đứng cạnh chiếc Jeep, tay giơ lên vẫy nhẹ về phía họ, mọi lời nói của cô đều nghẹn lại.
Hà Kim Ngọc nhẹ nhàng chạm vào lưng Trầm Ngư một cái.
Trầm Ngư nhướng mày, bước lên vài bước, đứng đối diện Tưởng Thịnh.
Cô liếc nhìn chiếc xe phía sau anh:
"Đạo diễn Tưởng, anh đến đây là...?"
Tưởng Thịnh gật đầu, sắc mặt bình thản:
"Tôi chợt nhớ ra, khu vực này khó bắt xe, nên đến tiễn hai người một đoạn."
Khóe môi Trầm Ngư khẽ cong lên:
"Vậy à? Cảm ơn đạo diễn đã nhọc lòng."
Tưởng Thịnh chớp mắt:
"Lên xe đi."
Trầm Ngư không khách sáo, lên xe từ cánh cửa anh vừa mở sẵn cho.
Hà Kim Ngọc cũng nhanh chóng ngồi vào ghế sau bên kia. Chị ta và Trầm Ngư ngồi hàng ghế sau, Tưởng Thịnh lái xe một mình phía trước.
Xem ra, Tưởng Thịnh thật sự đến chỉ để đưa hai người ra sân bay, vì suốt quãng đường anh không nói với Trầm Ngư một câu nào.
Khi đến bãi đỗ xe sân bay, Tưởng Thịnh dừng xe, nhìn hai người xuống xe.
Sau khi xuống, Trầm Ngư bước tới bên cửa kính ghế lái, gõ nhẹ lên cửa. Tưởng Thịnh hạ kính xuống, lộ ra khuôn mặt điển trai.
Trầm Ngư mỉm cười, nhẹ giọng nói:
"Cảm ơn đạo diễn Tưởng đã đưa chúng tôi đến đây."
Nói xong, không chờ anh đáp lại, cô xoay người mang túi, bước về phía quầy làm thủ tục.
Trong xe, bàn tay đang đặt trên vô lăng của Tưởng Thịnh vô thức buông ra, chuyển sang nắm lấy tay nắm cửa.
Đôi mắt hạnh dài ánh lên tia do dự khi nhìn bóng lưng cô gái càng lúc càng xa ngoài cửa kính.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Tưởng Thịnh không kiềm được nữa, mở cửa xe bước xuống.
"Cô Tống." Tưởng Thịnh đứng bên cạnh xe, hơi cất giọng gọi:
"Cho tôi xin thông tin liên lạc của cô được không?"
Cô gái đã đi xa hơn mười mét, nghe tiếng gọi thì dừng chân, quay đầu lại, mỉm cười như đã đoán trước điều này.
"Tất nhiên, rất hân hạnh."
Trầm Ngư đáp.
Sau khi quay xong Vấn Tiên và trở lại Hải Thành, Trầm Ngư không nhận được công việc mới nào.
Hà Kim Ngọc từng nhiều lần bóng gió lẫn thẳng thừng khuyên cô nên nhân cơ hội đang có danh tiếng mà tham gia thêm các hoạt động.
Nhưng Trầm Ngư từ chối. Hà Kim Ngọc cũng không dám ép nữa.
Về scandal giữa Trầm Ngư và Yến Vân Sơn, theo thời gian trôi qua, cộng thêm việc studio của Yến Vân Sơn tuyên bố hắn rút khỏi giới giải trí, sự chú ý cũng dần hạ nhiệt.
Anh Và Cô Ấy 2 cũng chính thức livestream trở lại sau hai tuần gián đoạn.
Tuy nhiên, Yến Vân Sơn và Trần Hàm Vân đều rút khỏi chương trình, được thay thế bằng hai diễn viên trẻ nổi tiếng khác trong giới giải trí.
Mặc dù chương trình vẫn tiếp tục, mức độ nổi tiếng giảm mạnh, không khí cũng kém sôi nổi hơn trước sự việc của Yến Vân Sơn.
Tần Văn Trung, nhà sản xuất chương trình, bắt đầu hối hận vì từng mời Yến Vân Sơn tham gia từ đầu.
Ông từng có ý định làm khó Trầm Ngư, nhưng...
Một là sau scandal, độ hot của Trầm Ngư lại vượt trội hơn hẳn các khách mời khác. Rất nhiều người xem livestream chỉ để xem cô gái tai tiếng Tống Trầm Ngư này rốt cuộc là người như thế nào.
Hai là Trầm Ngư đang nắm bản ghi âm lúc Tần Văn Trung uy h.i.ế.p cô. Nếu ông ta dám ra tay, cô hoàn toàn có thể công khai đoạn ghi âm đó, đủ để hủy hoại sự nghiệp của ông.
Dù có quan hệ tốt với Yến Vân Sơn, Tần Văn Trung cũng không dại gì hy sinh cả sự nghiệp của mình.
Cuối cùng, Anh Và Cô Ấy 2 kết thúc trong yên lặng.
Tuy có vài khách mời ghép đôi thành công, nhưng người xem ai cũng thấy rõ đều là chiêu trò lăng-xê hình ảnh.
Điều duy nhất an ủi khán giả có lẽ là CP Tống Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi vẫn rất đáng xem.
Thậm chí, cặp Trầm Ngư - Kiều Thiên Phi là CP duy nhất lên hot search Weibo vào ngày chương trình kết thúc.
[Anh Và Cô Ấy 2 cuối cùng cũng kết thúc rồi, mấy ngày cuối xem mà chán muốn chết.]
[Đồng ý. Tôi thích xem couple lắm, nhưng đạo diễn nên xem lại mấy cặp mình đẩy. Cặp "sư huynh muội" thì toàn cảm giác thân thiết như người nhà, còn cặp "Thịnh Ngư" thì cứ như kẻ thù đội lốt tình nhân. Chả có chút ngọt ngào nào cả.]
[Hehehe, fan "cặp đôi xui xẻo" tụi tui vẫn ăn đường no nê nha~ Tôi tuyên bố "cặp đôi xui xẻo" là thật đó!]
Giữa biển lời chê bai, fan CP của Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi lại trở nên nổi bật, thậm chí có phần phiền phức.
Nhưng dù vậy, người xem khác cũng không thể phản bác.
So với cặp đôi chính gần như không có tương tác, Tống Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi rõ ràng là nhân vật tỏa sáng nhất những ngày cuối chương trình.
Một người luôn lạnh lùng với tất cả phụ nữ khác nhưng lại quan tâm đặc biệt đến cô. Người kia thì ngay từ đầu đã kiên định chọn y, bất chấp sự theo đuổi mãnh liệt từ các khách mời nam khác.
So với những cặp đôi giả tạo khiến người xem phải đảo mắt vì ngán ngẩm, thì cặp Tống Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi lại cho cảm giác chân thật hơn hẳn.
Nếu khán giả chương trình Anh Và Cô Ấy 2 được bình chọn cho cặp đôi có khả năng thành đôi ngoài đời thực cao nhất, thì không nghi ngờ gì, họ sẽ bỏ phiếu cho "cặp đôi xui xẻo" này.
Và đúng như phần lớn khán giả dự đoán, sau khi chương trình kết thúc, Kiều Thiên Phi thật sự đỏ mặt tỏ tình với Trầm Ngư.
Trầm Ngư là cô gái duy nhất từ trước đến nay khiến Kiều Thiên Phi không thấy khó chịu khi tiếp xúc, đồng thời cũng là người đầu tiên khiến tim y đập rộn ràng chỉ vì một ánh nhìn.
Còn với Trầm Ngư, từ trước đến nay cô vẫn thích mẫu đàn ông như Kiều Thiên Phi, ngây thơ nhưng lại chính trực.
Vì vậy, khi Kiều Thiên Phi thổ lộ tình cảm, Trầm Ngư chỉ cúi đầu trầm ngâm một lát, rồi e lệ gật đầu đồng ý.
Kể từ đó, Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi chính thức bên nhau.
Tuy nhiên, hai người vẫn chưa công khai với bên ngoài.
Trầm Ngư thì không để tâm người khác có biết hay không, nhưng Kiều Thiên Phi lại lo lắng, vì Trầm Ngư vừa mới xảy ra scandal với Yến Vân Sơn, nếu lập tức công khai chuyện yêu đương, thì chắc chắn sẽ bị fan cuồng của Yến Vân Sơn chưa thoát fan tấn công.
Bởi lẽ, những ngày qua, đám fan đó đang tìm mọi cách tẩy trắng cho Yến Vân Sơn, đồng thời bôi nhọ những nạn nhân như Trầm Ngư, Lâm Ngư và một cô gái tên Vi Vi là lẳng lơ, không đứng đắn.
Cô gái tên Vi Vi từng tiết lộ trên Weibo rằng cô ấy đã vượt qua tổn thương Yến Vân Sơn gây ra nhờ có bạn trai hiện tại.
Kết quả là, cô ấy bị fan Yến Vân Sơn chửi rủa, nào là "đồ lẳng lơ không biết xấu hổ", "con đ*", "gái bán hoa".
Thậm chí bạn trai hiện tại của Vi Vi cũng bị công kích. Fan ác ý suy đoán anh ấy bị Vi Vi lừa, hoặc thẳng thừng gọi anh là "chúa tể những chiếc vỏ".
May mắn là Vi Vi luôn cẩn thận giữ gìn thông tin cá nhân. Sau khi bị quấy rối, cô ấy nhanh chóng xóa tài khoản Weibo từng dùng để tố cáo Yến Vân Sơn, rồi quay lại cuộc sống thực tế của mình.
Kiều Thiên Phi thấy hành động của đám fan ấy vô cùng khó hiểu và ghê tởm.
Chưa nói đến chuyện Vi Vi từng bị Yến Vân Sơn lừa dối và bỏ rơi, cô ấy còn quen bạn trai mới sau khi chia tay, vậy mà vẫn bị chửi rủa tàn nhẫn?
Chỉ vì cô từng yêu Yến Vân Sơn, thì cả đời sau phải thủ tiết, không được yêu ai nữa à?
Thật vô lý, thật b*nh h**n!
Chính vì có tiền lệ như Vi Vi, Kiều Thiên Phi mới không dám công khai chuyện yêu đương với Trầm Ngư.
Y không sợ bản thân bị công kích, nhưng lại sợ Trầm Ngư cũng sẽ phải chịu sự tra tấn như Vi Vi.
Tuy nhiên, tất cả những lo lắng đó, Kiều Thiên Phi đều giấu trong lòng.
Y không muốn những điều dơ bẩn ấy làm ô nhiễm đôi tai của Trầm Ngư.
Nhưng làm sao Trầm Ngư lại không hiểu nỗi lo trong lòng y chứ?
Chính sự chu đáo và dịu dàng của Kiều Thiên Phi khiến Trầm Ngư cảm thấy dễ chịu, nên cô cũng phối hợp, giả vờ như không biết gì cả.
Thế nhưng, dù Kiều Thiên Phi có cẩn thận đến đâu, tin tức về mối quan hệ giữa y và Trầm Ngư cũng không thể giấu được lâu.
Một bệnh viện tư nhân ở Hải Thành.
Một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy trắng nhẹ nhàng, tóc dài xõa sau lưng, đi đôi giày cao gót, tay ôm một bìa hồ sơ, bước vào phòng VIP trên tầng cao nhất của bệnh viện.
Cô ta mặc một bộ sườn xám màu trắng ngà, bước vào phòng bệnh, nơi có nội thất sang trọng chẳng khác nào một căn hộ ba phòng ngủ hiện đại, thậm chí còn đầy đủ tiện nghi hơn.
Ở giữa phòng là một chiếc giường bệnh đa năng có thể điều chỉnh, hai bên bàn đầu giường đặt hoa tươi và giỏ trái cây được cắm và xếp đẹp mắt, có lẽ là do người khác gửi đến.
"Anh Yến."
Cô gái bước đến bên giường bệnh, đặt bìa hồ sơ lên bàn, vuốt lại mái tóc hơi rối, rồi ngồi xuống giường.
May mà giường trong phòng VIP rộng rãi, nên động tác của Trần Hàm Vân cũng không làm phiền đến người đang nằm trên giường, Yến Vân Sơn, người vẫn lặng im nhìn trân trân lên trần nhà.
Yến Vân Sơn quấn băng quanh đầu, gương mặt tái nhợt, ánh mắt vô hồn như mất đi sinh khí.
Từ lúc Trần Hàm Vân bước vào đến giờ, hắn không nói một lời nào.
Trần Hàm Vân nhìn thấy cảnh đó, trong mắt hiện lên một tia đau lòng xen lẫn căm hận.
Cô ta cất giọng, có phần tức giận:
"Vì con đàn bà chẳng ra gì đó, mà anh định đối xử với em như vậy mãi sao?"
Một tuần trước, Yến Vân Sơn say rượu ở nhà một mình, trong lúc vào nhà tắm đã té đập đầu bất tỉnh.
Là Trần Hàm Vân không nỡ bỏ mặc, ngày nào cũng đến đưa cơm, cuối cùng mới cứu hắn thoát khỏi cửa tử.
Cũng vì thế, sự oán hận của Trần Hàm Vân đối với Trầm Ngư càng sâu sắc hơn, cô ta cho rằng nếu không vì Trầm Ngư, Yến Vân Sơn đã chẳng đến mức này.
Thế nhưng, cho dù cô đã chăm sóc hắn cả tuần trời, Yến Vân Sơn vẫn chẳng mảy may quan tâm đến sự tồn tại của cô ta.
Cho đến khi Trần Hàm Vân mắng Trầm Ngư, Yến Vân Sơn mới chậm rãi quay đầu, nhìn cô ta:
"Cô không được xúc phạm Trầm Ngư."
Lời này khiến Trần Hàm Vân giận đến tím mặt, cắn chặt môi đến mức suýt bật máu.
Một lúc sau, cô ta bật cười lạnh lùng:
"Anh Yến, anh quan tâm đến cô ta như vậy, thế anh có biết bây giờ cô ta đang làm gì không?"
Thấy Yến Vân Sơn rốt cuộc cũng có phản ứng, Trần Hàm Vân liền nhân cơ hội, vừa tủi thân vừa chua xót nói:
"Cô ta và Kiều Thiên Phi từ lâu đã dây dưa không rõ ràng rồi! Giờ thì ngọt ngào như đôi vợ chồng son!"
Nói xong, Trần Hàm Vân lấy xấp ảnh trong bìa hồ sơ vừa đặt lên bàn, ném thẳng lên người Yến Vân Sơn.
Yến Vân Sơn vẫn còn sững người vì lời cô ta nói, nhưng khi ảnh rơi xuống đùi, hắn lập tức cúi đầu nhìn.
Tấm ảnh trên cùng là cảnh hôn môi cuồng nhiệt giữa một nam một nữ, mắt hắn lập tức đỏ ngầu vì tức giận.
Hắn siết chặt tay, bức ảnh bắt đầu bị vò nhàu nát, méo mó.
Nhưng ngay sau đó, hắn nhanh chóng thả lỏng, cắn răng mở ảnh ra, lật từng tấm một xem kỹ.
Từ đầu đến cuối, nhân vật trong ảnh chỉ có hai người.
Có ảnh họ nắm tay dạo phố.
Có ảnh họ cùng ăn uống.
Có ảnh họ chỉ đơn giản là ngồi tựa vào nhau, im lặng nhưng vô cùng thân thiết.
Bầu không khí giữa họ... không cho ai khác chen vào.
Mỗi lần lật một tấm, lòng Yến Vân Sơn như bị d.a.o cắt.
Và cuối cùng, tiếng cười pha lẫn tiếng khóc bật ra từ cổ họng hắn.
Cô gái trong ảnh, hắn quá quen thuộc.
Chính là người con gái hắn đã yêu suốt mười năm, dù đã xa cách bảy năm, nhưng trong lòng chưa từng quên.
Họ từng vụng trộm nắm tay trong sân trường dưới ánh mắt giám thị nghiêm khắc, từng sánh bước bên nhau dưới rặng cây nhỏ sau giờ tan học.
Nhưng giờ đây, người đi bên cạnh cô... không còn là hắn nữa.
Cuối cùng, Yến Vân Sơn bật khóc thành tiếng.
Không phải khóc ầm ĩ, mà là tiếng khóc nghẹn ngào, tuyệt vọng đến tan nát cõi lòng.
"Tại sao..."
Hắn gào lên đầy đau đớn, ném xấp ảnh trong tay ra xa.
Tại sao... lại thành ra như thế này?
Không nên như vậy.
Trầm Ngư phải thuộc về hắn mới đúng.
Đúng vậy, Trầm Ngư phải thuộc về hắn.
Cô từng yêu hắn đến thế, từng ngoan ngoãn nghe lời từng câu từng chữ.
Vậy nên nhất định là Kiều Thiên Phi đã nói gì đó lừa gạt Trầm Ngư, khiến cô bị mê hoặc mà đi theo người khác.
Đúng rồi, nhất định là như vậy.
Yến Vân Sơn nghĩ thầm, ý thức dần thả lỏng.
Giây tiếp theo, hắn nhắm mắt lại, tay vẫn giữ tấm ảnh chụp nụ hôn của Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi, bức ảnh mà khi nãy hắn vô tình đánh rơi lên chăn lúc ném xấp ảnh đi.
Bên cạnh, Trần Hàm Vân nhìn thấy biểu cảm của hắn, ban đầu thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong lòng dấy lên một tia hy vọng.
Cô ta thầm nghĩ: "Lần này, chắc anh Yến có thể quên được con đàn bà kia rồi, đúng không?"
Khâu hậu kỳ của bộ phim Vấn Tiên được hoàn thành rất nhanh, ngày công chiếu chính thức cũng được quyết định ngay sau đó.
Vào ngày công bố lịch chiếu của Vấn Tiên, Trầm Ngư nhận được một cuộc gọi từ đạo diễn Tưởng Thịnh.
Anh đi thẳng vào vấn đề:
"Tôi sẽ đến đón em vào hôm công chiếu."
Trầm Ngư hỏi lại:
"Đạo diễn Tưởng đã quay về Hải Thành rồi à?"
Sau đó cô lịch sự nói tiếp:
"Hôm đó em có việc, nên chắc sẽ không đến làm phiền mọi người đâu ạ."
Thật lòng mà nói, với một vai phụ chỉ xuất hiện chưa đến năm phút, cô thật sự không có tư cách gì để đến dự lễ công chiếu của Vấn Tiên.
Tưởng Thịnh trả lời, giọng vẫn lạnh như thường lệ:
"Tôi vừa mới về hôm qua. Em bận chuyện gì?"
Trầm Ngư cười khẽ, có phần ngượng ngùng:
"Hôm đó là sinh nhật bạn trai em."
Tưởng Thịnh im lặng một lúc.
Một lúc lâu sau, anh mới lên tiếng:
"Buổi công chiếu là lúc nửa đêm, Vấn Tiên chỉ dài hai tiếng. Tôi hy vọng em có thể đến."
Đến cuối câu, giọng Tưởng Thịnh mềm hẳn đi, thậm chí nghe như đang cầu xin.
Giọng anh khiến người ta nhớ lại lần trước, khi nghe tin Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi đang bên nhau, anh cũng gọi điện đến, nhưng im lặng suốt nửa phút, mãi đến sau cùng mới cất lời:
"Tôi nghe nói... em đang quen với Kiều Thiên Phi? Là thật sao?"