Hoàng tử Quỷ nhận thức được sự tồn tại của chúng nhờ Mắt Thần. Hắn muốn dùng sợi hấp dẫn màu trắng của chính mình kháng cự, nhưng lại lo ngại hậu quả tương tự sẽ xảy ra như với sợi hấp dẫn màu đen. Tình thế bỗng nhiên trở nên nguy cấp, làm thế nào mà từ việc hắn chủ động đi tìm giết lại thành ra bị đối phương ép vào chân tường thế này? Trong sát na ấy, hắn chợt nhận thức được cơ chế phòng thủ linh hồn của mình còn thiếu quá nhiều, lúc ấy bỗng trở nên luống cuống. Trước đây đã bao giờ hắn phải nghĩ cách đối đầu với sợi hấp dẫn là quyền năng đặc dị của giống loài? Lúc tìm Vua Quỷ cũng cho rằng lão sắp chết đến nơi, ai dè ngay cả khi sắp chết lão vẫn đáng sợ thế này.
Các sợi hấp dẫn màu trắng của Vua Quỷ xuyên thủng vỏ não của Hoàng tử Quỷ và chui thẳng vào trong tâm trí hắn, ở đó một cuộc vật lộn vô tiền khoáng hậu bắt đầu xảy ra giữa hai sức mạnh tâm trí, cả hai đều là các lực lượng hấp dẫn, tựa như hai đạo quân ý thức đang đụng độ với nhau. Lực lượng tâm trí nào mạnh hơn sẽ thắng. Tâm trí của Vua Quỷ rất đặc dị, nó không phải là một ý thức đồng nhất mà là vô số ý thức chồng chéo của những người đã hiến thân cho lão, những ý thức ấy tạo nên ảo ảnh khiến Hoàng tử Quỷ cảm giác như linh hồn của mình đang bị một đội quân tạp nham xâm chiếm. Hắn biết rằng ý thức chính của Vua Quỷ ẩn nấp đâu đó trong đám đông hỗn tạp kia, chỉ chờ hắn kiệt quệ là tiến vào kết thúc trận đánh và thu dọn chiến trường. Bây giờ hắn đã hiểu tại sao năm xưa Vua Quỷ lại đánh ngang tay được với các vị thần, lý do chính không phải vì lão quá mạnh mà vì lão quá khác biệt, chỉ cần một chút sơ hở là tâm trí thần thánh cũng bị hủy hoại.
- Ta nhìn thấy trí óc của ngươi, con trai ta. Hãy thả lỏng tâm trí, đừng tìm cách chống cự nữa.
- Ta sẽ không đầu hàng.
- Ngươi đã sống một đời khốn khổ, cần gì phải gồng mình lên nữa? Ta đã sinh ra ngươi trái với ý muốn của ngươi và bây giờ ta sẽ thu lại tính mạng của ngươi đúng như ngươi mong muốn. Còn điều gì tuyệt vời hơn là một giấc ngủ vĩnh hằng, thôi rồi những khổ đau và nghĩ suy, thôi rồi những dằn vặt và tiếc nuối, từ nay ngươi sẽ vĩnh viễn không ý thức được chuyện gì nữa. Việc ý thức và đấu tranh hãy để cho ta.
Hoàng tử Quỷ biết rằng nếu cứ kéo dài mãi như thế này thì ý thức của mình sẽ trở nên mơ hồ, cơ thể sẽ bị chiếm đoạt và thao túng, trong tình thế tuyệt vọng, liền chọn con đường tự hủy diệt bản thân. Cơ thể hắn tan rã thành cát bụi, cát bụi rời đi, trong giây lát liền tụ lại thành hình người như trước.
Gương mặt của hắn tái nhợt, cuộc giao đấu vừa nãy quá hung hiểm, để chậm hơn chút nữa thì ngay cả ý thức tự hủy cũng không nảy ra được nữa, hẳn hắn sẽ muốn hiến dâng tính mạng cho Vua Quỷ. Vua Quỷ lạnh lùng nhìn hắn, trong bụng thầm nuối tiếc, nhưng vẫn cười lạnh:
- Trò đó không lặp lại được nữa đâu. Trong trí óc của ngươi đã mang theo dấu vết lưu ký của ta. Trừ khi ta chết, còn không thì ngươi sẽ không thể nào thoát được các sợi hấp dẫn của ta lần nữa.
Hoàng tử Quỷ biết điều đó. Dấu vết lưu ký là phương thức lưu lại thông tin trên người đối phương, miễn khoảng cách hai bên không quá xa, đối phương làm gì kẻ gieo dấu vết cũng nắm được hết.
Hắn rút Quỷ Kiếm ra khỏi người, còn chưa kịp làm gì, Vua Quỷ đã cả cười:
- Ta cho ngươi mượn xương sườn cho đâu có cho vĩnh viễn?
Lão xòe tay, Quỷ Kiếm lắc lư, không còn chịu sự điều khiển của Hoàng tử Quỷ nữa, sau một lúc giằng co liền vụt bay về phía Vua Quỷ. Lão cầm lấy Quỷ Kiếm, lại rút ra thêm chín khúc xương nữa từ trong người tạo thành bộ mười thanh kiếm màu trắng, các sợi hấp dẫn cả đen lẫn trắng ùa lên bao phủ lấy mười thanh kiếm tựa như một bầy rắn.
- Ngươi chém nọ chém kia như mấy thằng con người võ sư gà mờ, khoa chân múa tay, cứ nghĩ thế là cảnh giới tối thượng. Đối với chúng ta đấy chỉ là dạng sơ sinh, còn chưa đáng được gọi là thất học. Cái thằng nhãi Kỵ Sĩ Đỏ tự xưng là Vũ Trụ Đệ Nhất Kiếm, thằng đấy còn khá hơn ngươi, ít ra nó còn biết tạo thành trận thế, nhưng so với ta vẫn còn thấp lắm. Kiếm thuật cao minh không phải dùng kiếm để gây sát thương mà dùng kiếm để thay đổi không gian. Kiến thức ấy ngươi chưa biết. Để ta dạy cho.
Nói rồi lão ném mười thanh kiếm đi, mười thanh kiếm bao quanh người Hoàng tử Quỷ, tạo thành một bộ khung, trên bộ khung ấy các sợi hấp dẫn mọc ra càng lúc càng nhiều.
- Vũ trụ này do Thần Tối Cao tạo ra, nó được bao bọc bởi các mắt lưới vô hình tạo thành Lưới Trời, Lưới Trời dày đặc vô cùng, kích thước nhỏ bé đến quy mô phân tử, như thế lúc giao chiến, ta làm gì đối phương cũng đọc vị được hết, vậy thì còn đánh nhau thế nào được? Các đòn đánh của ta đều bị đối phương điều hướng, ta không tấn công được còn chúng càng đánh càng chính xác. Ta ở trong thế trận của chúng, thế trận của chúng đã được bày ra từ trước khi ta sinh ra, nó dày đặc lên theo thời gian, nếu chơi theo kiểu của chúng tất thua, vậy thì ta phải nghĩ ra cách khác. Đó chính là tạo ra một thế giới riêng, ở trong đó trật tự cũ bị phá hủy, trật tự mới được thiết lập, thay vì bước vào sàn đấu của chúng ta buộc chúng phải bước vào sàn đấu của ta với các quy tắc do ta thiết lập.
Hoàng tử Quỷ cảm thấy không gian quanh mình bắt đầu thay đổi, giống như hắn đang rơi vào một bãi đầm lầy, ngay cả việc cử động cũng khó khăn, vùng tự nhiên mất tác dụng, ánh sáng xanh của Mắt Thần ngày càng mờ nhạt cho đến khi tắt hẳn. Lúc này bao quanh hắn chỉ còn một quầng sáng duy nhất là ánh sáng trắng phát ra từ mười thanh Quỷ Kiếm đang bao bọc toàn thân, xen lẫn trong ánh sáng ấy là những sợi hấp dẫn bò lổm ngổm, giống như chúng đang chờ đợi một điều gì đó, có thể là một tín hiệu tấn công hoặc một cơ hội hạ thủ.
- Trong không gian của ta, ta là Thần Tối Cao. Ý chí của ta là tuyệt đối, tối thượng và duy nhất. Ta thậm chí còn có thể điều khiển cả lửa, dù lửa là thiên địch của ta. Trong không gian này, tất cả các quy tắc cũ đều bị xóa bỏ, thay đổi, đảo ngược, chọn phương thức nào hoàn toàn tùy theo mong muốn của ta.
Lửa bùng lên. Hoàng tử Quỷ lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa. Lửa này không mạnh như Tử Hỏa nhưng vẫn rất ghê gớm, hắn chỉ có thể băng hóa chịu trận. Nhưng cách này không phải là giải pháp lâu dài, bởi trong không gian của mười thanh kiếm, cơ thể của hắn đang thoái hóa rất nhanh, thậm chí đến cả sự bất tử bất diệt cũng không còn tuyệt đối nữa, hắn cảm nhận được hơi thở tử vong đang liếm cái lưỡi tanh tưởi của nó lên người hắn. Sức kháng cự của hắn yếu dần, như cảm nhận được điều ấy những sợi hấp dẫn ùa cả vào, chúng chọc chi chít vào người hắn, từ đỉnh đầu đến gót chân là cả triệu sợi hấp dẫn, những cái miệng há ra cắn vào da thịt hắn và tìm cách thôn phệ hắn, trên đầu hắn là những sợi hấp dẫn màu trắng đang từng khắc từng khắc một ăn mòn tinh thần của hắn và làm cho hắn muốn buông xuôi.
Hoàng tử Quỷ thở dài. Trận chiến này thật khó khăn, nhưng chưa đến nỗi tuyệt vọng như lúc bị mưa bom dội vào người, phải khuất thân nhận Kai làm chủ, hắn vẫn còn tuyệt chiêu cuối cùng chưa dùng đến.
- Ánh Sáng Hủy Diệt.
Ánh Sáng Hủy Diệt không dựa trên kỹ năng nào cả, nó thuần túy là sức mạnh, nhưng là sức mạnh nghiêng trời lệch đất. Sau lần lột xác thứ năm, Ánh Sáng Hủy Diệt đã được nâng cấp lần nữa. Từ trên trán hắn, một tia sáng xanh bắt đầu quét qua không gian, tốc độ của nó rất chậm, gần như rùa bò, nhưng nó đi qua đâu các sợi hấp dẫn đứt vỡ đứt đấy, không thể khôi phục lại được, lửa đỏ tắt ngấm. Ánh sáng này quái lạ vô cùng, ánh sáng bình thường đi rồi sẽ biến mất, nhưng nó không biến mất mà vẫn để lại nguyên vẹn hình ảnh, tựa như một sợi dây dài màu xanh cứ được kéo ra mãi tạo thành vô số vòng chằng chịt, chi chít quanh người, không gian trong Quỷ Kiếm bị Ánh Sáng Hủy Diệt vẽ lại, tạo thành một không gian mới, cưỡng ép xóa bỏ không gian mà Vua Quỷ đã thiết lập.
- Tất cả đều căn cứ trên sức mạnh. Bây giờ ta đã mạnh hơn ông rồi.
Vua Quỷ trừng mắt ra nhìn, không tin được mọi chuyện lại diễn ra như vậy.
- Tại sao?
- Ông không còn là ông của ngày trước nữa. Ông vẫn còn bị thương rất nặng, chính vì thế mà tôi mới dám tìm đến đây. Nếu ông vẫn là Vua Quỷ của ba triệu năm về trước thì tôi phải tính cách khác, nhưng rất tiếc.. Hôm nay là ngày chết của ông.
- Không gian của ta..
- Mọi không gian được vẽ ra mà không có sức mạnh cần thiết làm nền mỏng đều là hư ảo. Người yếu đấu với người mạnh cho dù dùng kỹ xảo nào đi nữa cũng vẫn bị đánh bại dễ dàng. Ông cần hiểu được điều đó. Tôi đã học được thêm được nhiều điều từ cuộc chiến với ông, có lẽ nó sẽ cần thiết sau này, vào một ngày định mệnh nào đó. Vua Quỷ, ông là bố tôi, nhưng cũng không thực sự là bố tôi, chúng ta có quan hệ huyết thống nhưng không có quan hệ sinh học, thật kỳ lạ phải không? Ông còn một người con khác là Martha, người mà ông đặt tên là Katrina, nhưng ngay cả cô ấy nữa cũng chỉ là một linh hồn được di chuyển từ quá khứ đến hiện tại, về cơ bản là một kỷ niệm mơ hồ, giữa ông với cô ấy thậm chí còn không chung huyết thống lẫn kết nối sinh học. Chúng tôi danh nghĩa là anh em nhưng trên thực tế không phải là anh em, cũng như giữa chúng tôi với ông tuy danh nghĩa là cha con nhưng không phải là cha con. Ngày hôm nay tôi sẽ giết ông và kết thúc mối quan hệ chủ tớ độc ác mà ông đã cưỡng ép quàng lên người tôi.
- Láo xược.
Vua Quỷ hét lớn, không gian quanh người Hoàng tử Quỷ đột nhiên đóng băng, những lưỡi kiếm bằng băng xuyên qua người hắn như muốn đóng đinh cơ thể hắn vào một tảng gỗ vô hình nào đó.
Những thanh kiếm bằng băng xuyên qua người Hoàng tử Quỷ mà không để lại một dấu vết nào.
- Ánh Sáng Hủy Diệt.
Một tia sáng chớp lên, xuyên thủng trán của Vua Quỷ, lão ngả ngửa ra đằng sau, Quỷ huyết bắn tung tóe trên đầu.
- Ánh Sáng Hủy Diệt. Chẻ đôi.
Lại một tia sáng nữa, lần này nó chẻ người Vua Quỷ ra làm hai phần bằng nhau chành chạnh.
Hoàng tử Quỷ nhíu mày. Vua Quỷ bị dính hai đòn nặng nề vẫn không chết.
- Sức sống của ông tốt hơn ta tưởng. Ánh Sáng Hủy Diệt. Nghìn Mảnh Phân Thây.
Cơ thể của Vua Quỷ bị chẻ nhỏ thành nghìn mảnh, các mảnh không kết nối được với nhau, nhưng linh hồn lão vẫn tồn tại nguyên vẹn.
- Quỷ quái. Chuyện gì đang xảy ra? Làm thế nào ta giết được lão đây? Tử Diệp Thụ, hấp thụ.
Theo ý chí của Hoàng tử Quỷ, cành xanh lá tím ùa ra, tiêu hóa hết các phần thi thể của Vua Quỷ, chẳng mấy chốc trong không gian im ắng đã không còn gì sót lại, ngoại trừ một thứ vẫn đang trôi nổi, thật đáng ngạc nhiên làm sao, chính là linh hồn của Vua Quỷ. Linh hồn của lão mang theo hình người, xét về độ cường tráng và kícht thước thì kém hơn Thần Tối Cao hiện nay rất nhiều, nhưng vẫn hết sức mạnh mẽ và thực chất.
Hoàng tử Quỷ cả kinh.
- Vẫn sống?
Các sợi hấp dẫn màu trắng của hắn ùa cả ra, xuyên thủng linh hồn Vua Quỷ, lão lúc này yếu quá rồi, không thể phản kháng lại được. Hoàng tử Quỷ tìm cách triệt tiêu ham muốn sống của Vua Quỷ, thúc ép lão từ bỏ, sau một khoảng thời gian, ý chí của lão tiêu biến, ý thức đã bị xóa bỏ hoàn toàn, nhưng linh hồn lão vẫn tồn tại, đó là một linh hồn có một không hai, tuy đã mất đi phần hồn nhưng hơi thở tử vong vẫn không đụng đến được. Dường như lão miễn nhiễm với cái chết.
- Tại sao? Tại sao? Chả trách năm xưa Thần Tối Cao không giết được lão. Lão quá khó giết.
Hoàng tử Quỷ bối rối. Cho dù hắn đã hủy diệt được cơ thể Vua Quỷ cũng như đã xóa bỏ được ý thức của lão, nhưng chừng nào linh hồn của lão chưa biến mất hoàn toàn thì hắn vẫn chưa thể tuyên bố chiến thắng. Hắn biết rằng Vua Quỷ là một thực thể vô cùng đáng sợ, cho dù chỉ còn lại một dấu vết rất nhỏ lão vẫn có thể phục hồi nguyên vẹn.
- Thần thánh còn phải chết, tại sao ta không giết được lão? Vấn đề nằm ở đâu? Ôi, ta nghĩ ra rồi. Sách Tự nguyên. Nó đã sắp đặt mọi thứ theo một trật tự định sẵn, muốn giết được Vua Quỷ ta phải đợi con ta ra đời, nhưng ta không muốn đợi, ta muốn kết thúc mọi việc ở đây ngay bây giờ. Đó là kế hoạch của ta, nếu ta đợi thêm một thời gian nữa thì hóa ra ta vẫn thực hiện đúng những gì mà Obadia đã vẽ ra và đó là một tai họa. Một tai họa tiềm tàng. Bởi vì như thế ta vẫn chấp nhận quyền uy của lão lên số phận của ta. Đây có thể là một chi tiết vô cùng nhỏ nhưng ta nhất phải thay đổi nó để thay đổi cả số phận.
Lòng quyết tâm của hoàng tử Quỷ trở nên hết sức sắt đá. Đây đã không còn đơn thuần là cuộc chiến giữa hắn với Vua Quỷ, mà đã biến thành cuộc chiến giữa hắn với số phận, với Dòng Chảy Định Mệnh, với Obadia; hắn buộc phải thắng cuộc chiến này để được tự do và sống như hắn muốn chứ không phải nhắm mắt đi trên con đường mà một nhân vật siêu quyền lực và siêu thông minh đã vạch sẵn cho hắn như kẻ mù lòa. Tự do với người này là đương nhiên, với người khác lại là mục đích tối thượng, từ khi sinh ra đến giờ hắn đã bao giờ được tự do? Hắn đã bao giờ được tận hưởng cuộc sống của chính mình và chưa từng bị ai can thiệp? Tất cả mọi niềm vui, hạnh phúc từ đó đến nay đều là giả tạo. Tất cả mọi biến cố trong cuộc đời hắn, mọi thành tựu đạt được, mọi quyết định cá nhân, đều tưởng như ngẫu nhiên mà hóa ra lại được viết sẵn trong một quyển sách có từ thời thượng cổ cả rồi. Bước đầu tiên để chấm dứt cơn ác mộng này là xóa bỏ sự tồn tại của Vua Quỷ một cách hoàn toàn và tuyệt đối trước khi con hắn chào đời. Hắn chưa biết làm cách nào, nhưng nhất định hắn phải làm được.