Hoàng Tử Quỷ

Chương 48 -

Thỉnh thoảng Hoàng tử Quỷ lại yêu cầu Obadia ký sinh vào trong đầu hắn để giải thích cho hắn những điều mà hắn không hiểu về Tam Nguyên bộ. Hiện tại hắn đã sở hữu sách Khởi nguyên bản chép tay và sách Thần nguyên bản gốc, về lý thuyết là có được hai quyển đầu trong Tam Nguyên bộ, tuy nhiên do thiếu bộ não Hòa thần nên không có cách nào khống chế được sinh linh trong Thần nguyên, cũng tức là không thể truy cập được nội dung quyển sách. Hắn đã nhiều lần thử dùng sợi hấp dẫn để khuất phục sinh linh bên trong, nhưng rất nhanh hắn nhận ra rằng sách Thần nguyên giống như đại dương bao la, sợi hấp dẫn chìm vào trong đó không phát hiện được bất kỳ manh mối nào.

Hoàng tử Quỷ nhìn quyển sách Thần nguyên trên tay, ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối.

- Obadia, sinh linh trong sách này là cái gì?

- Tôi không biết, ta chỉ biết nó không phải là con người.

- Không phải con người thì là gì?

- Một sinh linh kỳ bí. Nói điều này thật khó tin, nhưng sau bao nhiêu năm chung sống với Thần nguyên tôi vẫn chưa gặp được nó bao giờ, nó luôn lẩn trốn đâu đó trong cái không gian vô tận ấy, nhất định không cho tôi gặp mặt. Nhờ bộ não Hòa thần mà tôi có thể liên kết được với trí óc của nó, những gì nó biết tôi cũng biết, đó chính là lý do mà Xandras khi sở hữu bộ não Hòa thần lại trở nên lợi hại đến thế. Tuy nhiên nó chưa bao giờ nhận tôi là chủ. Bản tính của nó vừa cao ngạo, vừa hung bạo, rất giống với bản năng thú vật, tuy nhiên làm sao thú vật lại có thể thông minh như thế được? Điểm này tôi thực sự không hiểu. Sinh linh ấy xem Thần nguyên là giang sơn riêng của nó, tôi đã chung sống với nó nhiều năm như thế mà nó vẫn tìm cách bài bác tôi, thậm chí nếu có cơ hội nhất định sẽ ăn thịt tôi.

- Nói vậy thì mặc dù chúng ta đang cầm sách Thần nguyên nhưng người thực sự điều khiển được nó lại là Xandras?

- Chính xác là như vậy.

- Điều đó có hại gì cho chúng ta không?

- Chẳng hại gì, sinh linh này không thể tiến ra bên ngoài quyển sách được. Vấn đề chỉ nằm ở chỗ Xandras. Chừng nào hắn còn kiểm soát được bộ não Hòa Thần, chừng đó hắn còn là một kẻ địch đáng sợ.

- Nếu chúng ta hủy diệt quyển sách này thì sao?

Obadia bật cười:

- Cậu nghĩ cậu là ai mà đòi hủy diệt sách Thần nguyên? Nó là một trong Tam Nguyên bộ, do Thần Tối Cao tự tay làm ra. Cậu không tin thì cứ thử xem.

Hoàng tử Quỷ đặt tay lên quyển sách, không gian ở phạm vi năm mươi centimet quanh bàn tay hắn lập tức lạnh đi, xuất hiện vô số các hạt băng nhỏ. Cái bàn đóng băng, trên mặt bàn hiện lên một tầng băng trắng xóa rất mỏng, nhưng lạ thay nhiệt độ bìa sách vẫn nguyên vẹn.

Hắn cau màu. Tay phải giơ lên trời, nắm lại, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một con dao bằng băng nhọn hoắt. Hắn dùng hết sức cắm con dao vào quyển sách, nhưng dao đâm vào bìa sách chỉ phát ra các tiếng cục cục, chứ không làm xây xước mảy may.

Quyển sách này quả nhiên vững chắc phi thường, các dạng tấn công thông thường không làm gì nổi nó. Tuy nhiên Hoàng tử Quỷ vẫn còn tuyệt chiêu cuối cùng, chính là vùng tự nhiên. Quyển sách này nằm trong vùng tự nhiên của hắn, hắn có thể phân ra nó thành các phân tử bất cứ lúc nào hắn muốn. Tâm trạng của hắn đã trở nên hơi hồi hộp. Nếu quyển sách có thể kháng cự vùng tự nhiên của hắn thì chẳng còn gì để nói. Ý hắn chợt động, quyển sách vẫn nguyên vẹn, nhưng hắn có thể thấy rõ rằng bìa sách đang thay đổi, thay vì giữ nguyên màu xám thâm trầm nó chợt bừng lên màu đỏ rực tựa như đang phản ứng với vùng tự nhiên của hắn.

- Ồ, hay chưa kìa.

- Tôi không làm gì được nó, có gì đâu mà hay?

- Cậu vẫn chưa hiểu. Khi còn sống tôi đã thử nhiều cách nhưng quyển sách này không hề phản ứng lại. Lúc nãy cậu vừa sử dụng biện pháp gì thế?

- Tôi áp đặt vùng tự nhiên của tôi lên nó.

- Vùng tự nhiên … là cái gì?

- Hiểu một cách đơn giản thì đó là một khu vực mà tôi có quyền chi phối tuyệt đối, tôi có thể phá hủy các vật chất trong đó ở cấp độ phân tử và sau đó lại tái tạo chúng như cũ. Tôi nhìn sự vật trong vùng tự nhiên như người ta nhìn một bức tranh có rất nhiều mảnh ghép. Người thông thường không nhìn được như vậy, họ cũng không thể nào tháo lắp các mảnh ghép tùy ý, nhưng tôi lại làm được, ý muốn của tôi vừa động, các mảnh ghép đã động.

Obadia thốt lên kinh ngạc:

- Đó là chính là Thần, quyền năng siêu phàm mà chỉ có các vị thần mới làm được.

- Thật ư? Tôi không nghĩ vậy. Tôi không mạnh hơn số Năm bao nhiêu, chẳng lẽ các vị thần lại kém cỏi đến thế?

- Họ đương nhiên mạnh hơn cậu hiện nay nhiều, tuy nhiên về bản chất quyền năng của hai bên giống nhau. Cậu nghĩ làm thế nào mà các vị thần lại có thể tạo ra hàng tỷ tỷ vì sao? Chẳng lẽ họ dùng tay nặn từng vì sao và sau đó đặt chúng vào các vị trí phù hợp? Không, họ cũng dùng vùng tự nhiên, nhưng họ không gọi nó là vùng tự nhiên như cậu mà là Thần lực.

- Thần lực ư? Đó là một cái tên rất hay.

- Cậu đã có Thần lực nhưng so với các vị thần năm đó thì chỉ như đom đóm thôi. Thần lực của mỗi vị thần khác nhau và có một đặc tính riêng. Thần lực của Hòa Thần là điều khiển Lưới Trời. Xandras sở hữu một góc bộ não của Hòa Thần, hắn chỉ có thể thông qua Thần nguyên điều khiển một góc vô cùng nhỏ của Lưới Trời, hơn nữa Lưới Trời của hắn còn thưa thớt và thủng lỗ chỗ. Hòa Thần có thể kiểm soát khoảng không gian rộng hàng tỷ năm ánh sáng, uy lực vô cùng. Hơn nữa, nhờ Lưới Trời mà Hòa Thần không chỉ biết rõ hiện tại mà còn nhìn xuyên thấu được cả tương lai. Thần lực của Cường Thần là hô phong hoán vũ, giáng sấm sét, tạo ra lửa, nói chung là các dạng tấn công mang tính phủ đầu, triệt hạ, không để cho đối phương cơ may sống sót. Nếu sấm sét trên Trái Đất này chỉ diễn ra trong phạm vi nhỏ thì sấm sét của Thần bao phủ cả một thiên hà, một cú sét giáng xuống, hàng tỷ hành tinh cùng hóa thành bột vụn. Thần lực của Bạo Thần là phá hủy vật chất đến tận cùng. Tôi nghĩ điều đó cũng tương tự như năng lực của cậu, nhưng cậu còn có khả năng tái tạo lại những vật chật đã bị phá hủy giống như Nữ Thần, và điều đó khiến tôi kinh ngạc. Cậu sở hữu một Thần lực có hai đặc tính của hai vị thần khác nhau. Tuy nhiên cả năng lực phá hủy lẫn tái tạo của cậu còn nhiều giới hạn. Bạo Thần khi đã phá hủy một vật thì tất cả các vật liên đới trong vũ trụ đều sẽ bị phá hủy theo. Nữ Thần không chỉ tái tạo mà còn sinh ra được vạn vật. Thần lực của Trực Thần là hóa rắn mọi vật, bất cứ thứ gì vào tay Thần cũng hóa thành vật rắn, độ rắn vượt xa kim cương. Thần lực của Thâm Thần là tạo ra bóng tối khiến đối phương mù mắt, không thể thấy đường đi cũng không thể định hình nổi đường đi. Đánh nhau với Thần mà rơi vào Thần lực của Thần coi như kẻ mù lòa. Thần lực của Nhược Thần ngược hẳn với Trực Thần, Thần có khả năng biến mọi vật thành nước. Thần lực của Ác Thần là khiến cho người ta trở nên độc địa, xấu xa, tàn bạo, nhưng Thần cũng có thể làm ngược lại và khiến cho kẻ ác trở thành người tốt, tựu trung là thao túng tính cách con người như đồ chơi. Thần lực của Ngạo Thần là khiến cho mọi vật trở nên hỗn loạn, vô tổ chức. Cuối cùng là Thần Tối Cao, người đại diện cho các vị thần giữ Trái Tim Thần Thánh. Với Trái Tim Thần Thánh, Thần Tối Cao là chúa tể của vũ trụ.

- Vậy thứ tự của các vị thần ra sao?

- Thần Tối Cao mạnh nhất không bàn cãi. Sau đó là Ngạo Thần, Cường Thần, Hòa Thần, Bạo Thần, Ác Thần, Trực Thần, Nữ Thần, Thâm Thần, và cuối cùng là Nhược Thần.

- Các vị thần ban giọt máu cho các thành viên Biệt đội, vậy giọt máu đó có tác động gì đến tính cách của các ông không?

- Về lý thuyết thì không. Nhưng ta không tránh khỏi suy đoán rằng có mối liên hệ kỳ diệu nào đó vì nếu không thì con người bình thường không thể chịu đựng được giọt máu thần linh. Chẳng hạn như tính cách của số Hai ngạo mạn, khinh rẻ người khác giống hệt Ngạo Thần, tính cách tôi cũng hòa đồng với người khác như Hòa Thần, Xandras ác độc như Ác Thần, số Tám mang tính nữ của Nữ Thần, số Chín thâm trầm như Thâm Thần và số Mười nhu nhược như Nhược Thần.

- Vậy chẳng phải số Ba cũng cường mạnh như Cường Thần sao? Số Ba đang ở đâu?

- Hắn ta …

Obadia còn chưa nói được thành câu, chuông cửa đã vang lên. Hoàng tử Quỷ mở Quỷ nhãn, nhìn thấy hai người đàn ông da trắng cao lớn mặc comple đen, đeo kính đen đang bấm chuông. Hắn nhíu mày. Lúc này đã là mười giờ tối. Có chuyện gì mà đêm hôm lại có người đến đây?

Tuấn chạy ra mở cửa. Vốn nó tưởng người bấm chuông là lũ trẻ con hàng xóm, chúng thích cậu Tuấn xởi lởi, dễ tính nên thỉnh thoảng vẫn trốn bố mẹ chạy sang nhà nó chơi buổi tối, ai dè lại gặp toàn người lạ mặt, đã thế những người khách không mời này còn có gương mặt lạnh lùng, bộ dáng bặm trợn nữa chứ. Theo phản xạ tự nhiên, nó hơi lùi lại đằng sau, gương mặt vốn thường ngày đã hơi ngơ ngẩn lúc ấy lại càng ngây ra nhìn tròng trọc vào hai người khách lạ.

Người đàn ông da trắng đứng tuổi hơn nói bằng tiếng Việt lơ lớ.

- Chúng tôi muốn gặp Hoàng tử Quỷ.

Tuấn lắp bắp hỏi lại:

- Ông muốn hỏi … anh Hoàng?

- Hoàng tử Quỷ.

- Nếu là anh Hoàng thì anh ấy đang ở trong nhà, nhưng các ông ăn nói cẩn thận, nếu không để anh ấy cáu lên thì chỉ có chị tôi mới cứu được thôi.

Hai người đàn ông quay sang nhìn nhau, khẽ gật đầu, cảnh tượng ấy kịch tính như trong phim Matrix. Người Tuấn run lên. Nó tự hỏi hai người này là đệ của anh Hoàng hay là kẻ thù của anh Hoàng, cho dù là ai thì cũng quá oách, họ đúng là những người bước ra từ trong cái thế giới ngầm mà nó vẫn tưởng tượng bấy lâu, bộ dạng của họ sặc mùi mafia và chắc chắn bên trong túi áo vét kia là những khẩu súng lục đã lên đạn. Tim Tuấn ngừng đập khi thấy người đàn ông trẻ hơn sờ tay lên ngực. Chẳng lẽ nó vừa nói câu gì sai à? Chỉ có thế thôi đã định rút súng ra phơ nhau rồi à? Nhưng thứ mà người đàn ông trẻ hơn móc ra không phải là súng mà là một tấm danh thiếp màu trắng trông rất nhã nhặn.

- Nhờ anh nói với Hoàng tử Quỷ rằng chúng tôi là người của Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ CIA. Hy vọng anh đã từng nghe thấy cái tên này trước đây. Hôm nay đến đây mang theo lời mời của Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ.

Tuấn sùi bọt mép. Nó tự nhiên sùi bọt ra mồm thôi chứ không bị ai hạ độc thủ cả. Nó sùi bọt mép vì quá kích động. Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ? Chuyện này là giấc mơ sao? Ngay cả trong mơ nó cũng đã được gặp tổng thống Mỹ bao giờ đâu? Nó quay đầu lại, bộ dáng hớt hải định chạy đi thông báo cho anh Hoàng biết, nhưng chưa kịp chạy thì trong đầu đã xuất hiện giọng nói quen thuộc.

- Mời họ vào phòng anh. Và đừng cư xử thất thố như vậy nữa. Trông mày kìa, lấy cái gì lau mồm đi.

Tuấn gật đầu như cái máy. Nó vốn đã biết anh Hoàng sở hữu nhiều năng lực kỳ lạ, chuyện anh ấy nói vào trong đầu nó khá là lạ đấy nhưng đã là gì so với vụ việc lần trước khi anh ấy còn nhét linh hồn nó vào trong một cái biển cả tối tăm, đen ngòm chứa toàn những con quái vật nhỏ xíu màu xanh, và cái biển ấy lại nằm trong đầu một người khác? Chuyện ấy có tin được không? Tất cả những gì liên quan đến anh Hoàng đều không thể tin được. Nó có cảm giác như ngày anh Hoàng xuất hiện cũng chính là ngày một thế giới khác đã mở ra, những giấc mơ hoang đường cứ thi nhau ập đến. Nhưng cái giấc mơ này … quá tuyệt vời.

Bình Luận (0)
Comment