Hoàng Tử Quỷ

Chương 79 -

Cách Quảng trường Máu rất xa, tại một hành tinh nơi trước đây chưa lâu vẫn còn đông đúc và nhộn nhịp nhưng nay chỉ còn lại sự chết chóc và hoang tàn, Tam đại kỵ sĩ dừng ngựa trên một khu đất trống rộng lớn, thấp thoáng sau lưng họ người ta có thể nhìn thấy đỉnh K2 quanh năm tuyết phủ, trên tận cùng là Thần điện vẫn đang tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ tưởng như không sức mạnh nào dập tắt được.

Kỵ Sĩ Trắng hỏi:

- Bắt đầu được chưa?

Kỵ Sĩ Đen đáp:

- Bắt đầu đi thôi.

Kỵ Sĩ Đỏ vung kiếm lên, một ngọn lửa màu đỏ lập tức phủ trùm lên thanh kiếm, thanh kiếm rừng rực cháy như một bó đuốc, mang theo hơi thở huyền bí làm rung động mặt đất, không gian và biển sâu.

- Xích Hỏa Kiếm.

Vẫn ngồi yên trên lưng ngựa, Kỵ Sĩ Đỏ dùng sức cắm thanh kiếm xuống mặt đất. Thanh kiếm dài chừng mét rưỡi trong khi khoảng cách từ yên ngựa tới đất là một mét tám; nhìn qua, tưởng chừng mũi kiếm không có cách nào chạm đất được, nhưng bất thần kiếm vươn dài ra, nó cứ dài ra mãi, xuyên qua các tầng đất đá cứng rắn một cách dễ dàng như người ta dùng dao nhọn cắt một chiếc bánh gato, đi kèm với cú đâm ấy là một nguồn năng lượng màu đỏ cực kỳ khủng khiếp có thể liên tưởng tới một tia sét tầm cỡ vũ trụ, dưới sự tác động của nó mọi thứ đều bị phá nát. Các mảng kiến tạo và các tầng địa chất đồng loạt tan vỡ. Một mảng kiến tạo trung bình có diện tích một trăm triệu cây số vuông, bề dày một trăm cây số, khi đặt Kỵ Sĩ Đỏ bên cạnh nó chẳng khác gì con vi trùng so với cá voi xanh, nhưng Kị Sỹ Đỏ phá vỡ nó chẳng hề tốn sức chút nào. Mũi kiếm đỏ đâm xuyên qua tâm của Trái Đất, thuận đà hướng sang bề mặt bên kia, theo sau cú đâm ấy, Trái Đất vỡ thành sáu mảnh, mỗi mảnh đều có kích thước tương đương với Mặt Trăng, nhưng kỳ lạ thay sự chia tách này lại không tạo thành vụ nổ mà cứ trôi nổi trong không trung, bên dưới Tam đại kỵ sĩ và Thần điện vẫn đang tỏa sáng trong bóng tối vũ trụ mênh mông.

Trước mắt họ hiện ra một thân hình cao lớn đến mức khó tưởng tượng nổi, lão cao tối thiểu ba mét, toàn thân màu đỏ quạch, trên đầu mọc hai cái sừng tựa như hai cái liềm khổng lồ, cặp mắt đục ngầu đã mất đi vẻ tinh anh ngày nào, cơ thể của lão run rẩy và trên người chỗ nào cũng thấy những vết thương chằng chịt. Lão mệt mỏi ngước mắt lên nhìn Tam đại kỵ sĩ, lần đầu tiên trong ba triệu năm gương mặt già nua lộ vẻ hưng phấn và kích động.

- Sự giải thoát. Cuối cùng ta đã được giải thoát.

Kỵ Sĩ Đen lạnh lùng nói:

- Đây không phải là sự giải thoát mà là cái chết. Chúng ta đến để giết ngươi.

- Các ngươi là ai?

- Chúng ta là các kỵ sĩ Khải Huyền.

Vua Quỷ liếm mép:

- Ta không biết các ngươi, nhưng các ngươi không yếu. Hấp thụ linh hồn các ngươi sẽ giúp ta khôi phục phần nào sức mạnh năm xưa.

- Ảo tưởng.

Kỵ Sĩ Trắng giương cung, trên cánh cung đã hiện ra một nghìn mũi tên, các mũi tên này không giống mũi tên thường được làm bằng tre gỗ, mà được tạo thành từ máu của chính hắn theo đúng nguyên lý kỳ diệu mà Obadia đã dùng để làm súng cho Martha, cũng vì vậy mà kích cỡ của các mũi tên có thể biến đổi tùy ý, cho phép cung thủ bố trí số lượng vô hạn tên trên cánh cung. Một nghìn mũi tên chẳng những nhiều gấp một nghìn lần lúc giao đấu với Hoàng tử Quỷ, mà uy lực của từng mũi tên cũng đáng sợ hơn nhiều, thân của các mũi tên đều được bọc trong một làn khí màu trắng cực kỳ đậm đặc tựa như một lớp vỏ năng lượng. Kị Sĩ Trắng bắn không cần nhắm, các mũi tên này lúc bật khỏi cánh cung đều có khả năng truy bám vật thể hệt như tên lửa tầm nhiệt nhưng thông minh hơn nhiều, hắn tự hào về kỹ năng này đến nỗi tự cho mình là Vũ Trụ Đệ Nhất Cung Thủ.

Trong khi Kỵ Sĩ Đỏ cho rằng đây là một cái tên rất kêu, thì hai người đứng đầu nhóm lại có cái nhìn khắt khe hơn nhiều. Kỵ Sĩ Xanh nghĩ rằng nó quê mùa, còn Kỵ Sĩ Đen nghĩ rằng nó ngu xuẩn. Bản tính cẩn trọng nói với họ rằng cho dù có làm mọi việc tốt đến thế nào đi nữa cũng đừng bao giờ khoa trương, sự cao ngạo là con đường ngắn nhất dẫn đến thất bại. Dẫu vậy thật khó có thể thuyết phục được Kỵ Sĩ Trắng khi mà cho đến nay vẫn chưa ai chứng tỏ rằng mình có thể bắn cung tốt hơn hắn, vì vậy mà đi đến đâu hắn cũng rêu rao biệt danh của mình tựa như điều đó là sự thật đương nhiên, không thể tranh cãi được.

Một nghìn mũi tên đồng loạt bắn ra khỏi cung, trong chớp mắt đã cách không bay đến sát cạnh Vua Quỷ. Lão nhíu mày, cử chỉ ấy gợi nhớ đến cái nhíu mày quen thuộc của Hoàng tử Quỷ, trên lưng lão vô số sợi hấp dẫn màu đen tỏa ra, số lượng nhiều không đếm được, các sợi hấp dẫn của Vua Quỷ tuy về bản chất giống với của Hoàng tử Quỷ, nhưng sức mạnh chênh lệch như trời với đất, chẳng những từng sợi đều có kích thước lớn hơn, màu sắc đậm hơn, mà tất cả đều đã có ý thức riêng, mỗi sợi đều là một sinh vật sống, các sợi hấp dẫn của lão trên thực tế là một đạo quân. Đầu sợi hấp dẫn là những khuôn mặt khác biệt, biểu thị cho những sinh vật riêng, độc lập với nhau; nhưng các sinh vật này đều đã bị tước đoạt quyền suy nghĩ mà chỉ còn quyền cảm giác và cái cảm giác của chúng lại bị Vua Quỷ chậm rãi khắc họa lên trong cả triệu năm, buộc chúng trở nên trung thành mù quáng với Vua Quỷ. Những sinh vật trong bó sợi hấp dẫn này mạnh mẽ không tưởng, con yếu nhất cũng mạnh hơn nhiều so với Hoàng tử Quỷ bây giờ. Vua Quỷ vừa được giải thoát khỏi nơi giam cầm, quyền năng đã trở lại như thác đổ.

Nhớ lại năm xưa khi Vua Quỷ, khi ấy vẫn còn được biết đến với danh xưng Trí Đạo Nhân Sư, tiến hành nghi lễ hiến tế đầu tiên trong lịch sử loài Quỷ, lão đứng trước hai lựa chọn, một là lột xác để đạt tới đẳng cấp mới, hai là tận dụng linh hồn của những người tự nguyện dâng hiến để xây dựng một đội quân, cuối cùng lão đã chọn cách làm thứ hai. Lão tin rằng cách thức này sẽ mang lại cho hắn nhiều lợi ích lâu dài hơn so với cách làm đầu tiên. Thay vì tiêu hóa họ, lão đã dung nhập linh hồn họ vào trong cơ thể mình, đặt họ vào các sợi hấp dẫn, vừa nuôi dưỡng linh hồn họ, vừa dùng linh hồn của họ để nuôi dưỡng các sợi hấp dẫn, làm cho các sợi hấp dẫn không ngừng tiến hóa, khi đạt đến ngưỡng nhất định, từ linh hồn mẹ sinh ra linh hồn con, một linh hồn mẹ có thể sinh ra rất nhiều con, tạo thành một gia đình có chung liên kết linh hồn, mỗi linh hồn điều khiển một sợi hấp dẫn nên bên trong một sợi hấp dẫn to có thể có rất nhiều sợi hấp dẫn nhỏ. Hãy hình dung về một dây cáp mạng, nhưng không phải là thứ dây cáp mạng bạn vẫn thấy trong nhà, mà là dây cáp quang lắp đặt dưới lòng biển sâu, dùng để nối lục địa này với lục địa kia, bên trong có đến cả trăm sợi cáp nhỏ, đây chính là hình ảnh trực quan về các sợi hấp dẫn của Vua Quỷ. Chính nhờ chúng khủng bố như vậy nên sợi hấp dẫn mới trở thành đòn sát thủ của Vua Quỷ, thời gian trận chiến càng kéo dài, lão càng mạnh, nếu các vị thần không dùng đến cả thuật hy sinh thì chưa chắc họ đã đánh bại được hắn.

Các sợi hấp dẫn ùa ra từ lưng Vua Quỷ tựa như bầy rắn, những cái đầu vô hồn với đôi mắt trắng đục hướng về phía Tam đại kỵ sĩ, những cái miệng mở to thèm khát làm cho họ lạnh sống lưng. Đây là thứ quái quỷ gì vậy? Rõ ràng chúng ý thức được sự tồn tại của họ và cứ nhìn vào biểu hiện gương mặt thì chúng thèm khát họ như những con quái vật thèm khát thịt tươi. Điều gì sẽ xảy ra nếu họ để những sợi hấp dẫn màu đen kia chạm vào người? Khi ấy có lẽ được chết đã là một điều may mắn, tệ hại hơn nữa là họ sẽ trở thành một trong các sợi hấp dẫn kia, trở thành nô lệ vĩnh viễn của Vua Quỷ, danh dự của họ sẽ bị hủy hoại và họ sẽ bị đày đọa muôn đời muôn kiếp.

Viễn cảnh ấy không thể xảy ra. Tam đại kỵ sĩ không phải là những kẻ tầm thường. Một nghìn mũi tên tựa như một nghìn quả tên lửa, mỗi quả đều có sức tàn phá ngang với bom nhiệt hạch ùa đến trước Vua Quỷ, quyết tâm xóa xổ lão; chứng kiến cảnh tượng ấy cơ thể của Vua Quỷ vẫn bất động, nhưng vị trí của hắn trong nháy mắt đã lùi lại đằng sau hai mươi nghìn cây số, cú di chuyển này làm Tam đại kỵ sĩ trợn mắt kinh hãi. Quá nhanh, không còn kém tốc độ ánh sáng là bao. Mà xem ra đó vẫn chưa phải là cực hạn của Vua Quỷ, gương mặt của lão từ đầu đến cuối đều cực kỳ thản nhiên, tựa như đối với hắn đó chỉ là một cái nhấc người thôi ấy. Các mũi tên đâu dễ buông tha đến thế. Chúng vừa cảm nhận được vị trí của Vua Quỷ đã lập tức biến mất trong không gian, gần như chắc chắn lúc chúng hiện ra sẽ lại ở ngay trước mặt hắn, đây là đòn truy sát xuyên vũ trụ. Cuộc đấu này là giữa các thực thể siêu hùng mạnh, so với nó tất cả những trận chiến của các thành viên Biệt đội diệt Quỷ chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Vua Quỷ đã có phản ứng. Sau lưng lão các sợi hấp dẫn bắn vọt lên, trong chớp mắt đã dài ra hàng chục nghìn cây số, kích thước của chúng theo đó cũng tăng lên vài nghìn lần, mỗi cái miệng lúc này đều cao ngang tòa nhà mười tầng, những cái mồm há to, chia nhau cắm ngập vào sáu mảnh vỡ Trái Đất. Trái Đất nặng đến mức không thể diễn đạt bằng ngôn ngữ bình thường, nếu tính theo đơn vị tấn, thì đó sẽ là một số sáu ở đầu và hai mươi mốt số không ở đằng sau, vậy mà các mảnh vỡ bị Vua Quỷ lôi đi xềnh xệch như người lớn dắt tay trẻ con, lão dùng một mảnh vỡ làm lá chắn chặn các mũi tên của kỵ sĩ Trắng, những mũi tên chỉ phá hủy được một góc của mảnh vỡ chứ không động được đến người của Vua Quỷ, một mảnh chắn khác bị lão quăng về phía Tam đại kỵ sĩ, cú ném ấy mang theo sức mạnh hủy diệt.

Ba con ngựa cùng tung vó, những đôi cánh mờ ảo hóa ra thực chất, cả ba kỵ sĩ đồng loạt xông lên trong tiếng ngựa hí vang kiêu hãnh. Kỵ Sĩ Đỏ vung kiếm, mảnh vỡ Trái Đất lập tức bị chẻ nhỏ thành các mảnh vụn, nếu chỉ có thế thì thôi, nhưng các mảnh vụn ấy có độ mịn tương đương với cát trên sa mạc Sahara, điều đó thật không thể tưởng tượng được. Cách làm của hắn khác với Hoàng tử Quỷ. Hoàng tử Quỷ dựa vào vùng tự nhiên là một dạng thần lực để hóa vật chất thành bột, hơn nữa hắn chỉ có thể thực hiện với các vật chất có kích thước nhỏ, còn Kỵ Sĩ Đỏ đơn giản là dùng kiếm để cắt nát mảnh vỡ của Trái Đất. Về lý thuyết điều này không thể thực hiện được, bởi kích thước mảnh vỡ Trái Đất quá lớn so với cơ thể hắn lẫn thanh kiếm của hắn, nhưng Xích Hỏa Kiếm là một thần kiếm độc nhất vô nhị, không những có thể cắt đôi cả một hành tinh mà còn có thể tạo ra các tác động mang tính lan truyền ở một phạm vi cực kỳ rộng lớn, mỗi nhát chém sẽ được nhân ra thành hàng trăm tỷ nhát chém theo chiều song song, mỗi đường song song cách nhau một khoảng tính bằng micromet, và khi hắn thực hiện đủ nhanh và đủ nhiều nhát chém ở các góc độ khác nhau thì hắn có thể biến một vật thể có kích thước tương đương Mặt Trăng thành bột trong khoảng thời gian chưa đến một phần mười giây.

Bởi vì Kỵ Sĩ Trắng đã tự gọi mình là Vũ Trụ Đệ Nhất Cung Thủ nên Kỵ Sĩ Đỏ cũng bon chen nghĩ ra cái tên Vũ Trụ Đệ Nhất Kiếm. Hắn thấy cái tên ấy không có gì sai. Có lẽ nó hơi leng keng nhưng chừng nào chưa có ai chiến thắng hắn trong một cuộc đấu tay đôi thì danh hiệu này vẫn sẽ tồn tại như một sự mặc định.

Bình Luận (0)
Comment