Hoàng Tử Quỷ

Chương 85 -

- Hãy ghi nhớ nỗi đau đã định hình nên con người cậu nhưng đừng để hận thù khiến cậu trở nên lạc lối. Chúng ta thường cho rằng có đau tất có thù nhưng đó chỉ là những diễn biến cảm xúc tầm thường, vượt lên được nó mới đạt đến sự trưởng thành chân chính.

Hoàng tử Quỷ cúi đầu:

- Tôi.. không bằng ông được.

- Sự vĩ đại không có công thức. Người ta có thể vươn từ vực sâu đến đỉnh cao thông qua sự giác ngộ. Thế giới này không quan tâm đến tốc độ trưởng thành của cậu, chúng ta chỉ quan tâm đến thành quả. Đỉnh cao của cậu có thể hơn tôi nhiều đấy, chàng trai, thậm chí đạt tới một đẳng cấp trước nay chưa từng thấy.

Thánh Sư Đại Trí bước ra khỏi phòng, giọng nói còn vọng lại văng vẳng:

- Tứ Đại Thánh Thú đã đến. Nếu cậu muốn chứng kiến sự khởi đầu của kết thúc, thì có thể ra xem.

Tiên Quốc chấn động, không phải theo nghĩa bóng, mà là nghĩa đen. Vòm Mát rung lên bần bật. Người dân Tiên Quốc dù đang ở đâu, làm gì, đều dừng hết cả lại để theo dõi tin tức về cuộc tấn công của bốn con quái vật đã trở thành mối đe dọa thường trực của vùng đất này trong suốt ba triệu năm.

Hoàng tử Quỷ vẫn ở bên cạnh thi thể Tuyết Lan. Hắn mở Quỷ nhãn, muốn xem hình dáng Tứ Đại Thánh Thú, nhưng thật bất ngờ Quỷ nhãn không nhìn thấy gì cả, đây là lần đầu tiên hắn gặp trường hợp như vậy. Hắn phân vân một lúc, liền để lại thi thể Tuyết Lan trong phòng, cơ thể vừa động, đã xuất hiện ở biên giới của Tiên Quốc.

Ở đó, lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến Tứ Đại Thánh Thú. Hắn chợt nhận ra tại sao Quỷ nhãn không phát hiện ra được những con vật này. Cả bốn con vật đều có khả năng tàng hình. Muốn nhìn thấy chúng phải dùng Mắt Thần, chỉ riêng yếu tố này đã loại trừ được khả năng khống chế cục diện từ xa và mang lại cho những con quái vật lợi thế.

Đứng đầu Tứ Đại Thánh Thú là Thanh Long. Rồng xanh bay trên trời, bởi kích thước khổng lồ mà Hoàng tử Quỷ chỉ có thể nhìn thấy một phần cái đầu, riêng phần quan sát được đã ngang bằng quả núi. Phần còn lại của con rồng nằm ngoài tầm quan sát của Mắt Thần, giả sử như lúc chiến đấu không cẩn thận có thể bị cái đuôi của nó quét trúng lúc nào không hay.

Bên dưới đất là Bạch Hổ, cũng chỉ quan sát được nửa cái đầu. Hổ trắng to lớn và hung dữ, hai chân trước liên tục cào vào Vòm Mát, nó chính là lý do khiến Vòm Mát rung chuyển.

Hai con vật đằng sau hoàn toàn nằm ngoài tầm quan sát của Mắt Thần. Kỹ năng ẩn giấu của chúng quá đỗi thần kỳ, quan sát kỹ đến mấy cũng không phát hiện ra dấu vết cho dù nhỏ nhất. Hoàng tử Quỷ chỉ có thể ước đoán rằng cơ thể của chúng hẳn cũng phải tương đương Thanh Long và Bạch Hổ.

Bạch Hổ kiên trì tấn công. Vòm Mát bắt đầu có dấu hiệu suy yếu, dần dần bị thủng một cái lỗ đủ để con vật thò miệng vào, những cái răng trắng hếu của nó cao như một bức tường thành, nước dãi xuống đất chảy như thác đổ.

Thông tin này được truyền đi khắp nơi, cả Tiên Quốc rung chuyển, nhưng phần lớn người dân vẫn giữ được sự bình tĩnh. Trong lần tấn công gần nhất các con thú cũng phá được Vòm Mát nhưng chúng đã bị Bát Tiên cùng Thánh Nữ đánh bại. Tám vị tiên xuất hiện. Họ cùng ra tay, những đòn đánh của họ làm trời đất cũng đảo lộn, nhưng lúc chạm vào người Bạch Hổ lại chẳng gây ra tác dụng gì, thậm chí con vật còn dường như không nhận thức được là nó đang bị tấn công. Diễn biến này khiến nhiều người hoảng sợ. Theo tư liệu lịch sử ghi lại, trong cuộc chiến một nghìn năm về trước, Bát Tiên đã khiến Bạch Hổ bị thương nặng ngay trong đòn đánh hiệp đồng đầu tiên. Mọi thứ đã thay đổi quá nhiều.

Lỗ hổng trên Vòm Mát ngày càng rộng, Bạch Hổ đã có thể thò toàn bộ đầu vào bên trong lãnh thổ Tiên Quốc. Thánh Nữ Amelia từ đầu đến giờ vẫn giữ mình ngoài cuộc, lúc này cũng đã xuất hiện, sự xuất hiện của cô khiến cả Tiên Quốc nín thở. Họ biết rằng cú đòn đánh của cô và mức độ ảnh hưởng của nó sẽ quyết định tương lai của đất nước.

Lúc này Amelia đã không còn chút bộ dáng nhàn nhã nào của một nữ thánh. Gương mặt của cô bừng sáng sự kiên cường của một con người đang gánh trên vai trọng trách lớn lao và thay vì gãy gục trước sức ép, cô càng trở nên bình tĩnh và tập trung. Amelia đến sát bên cạnh Bạch Hổ, từ cơ thể cô tỏa ra mùi hương tuy chỉ thơm nhè nhẹ nhưng lại lan tỏa trên phạm vi siêu rộng lớn, tác dụng duy nhất là gây mê man. Dưới tác dụng của mùi hương, đôi mắt của Bạch Hổ không còn giữ được sự tỉnh táo, động tác của nó chậm lại. Bàn tay trắng muối, thon dài của Amelia đặt lên da Bạch Hổ và cô nhẹ nói.

- Thần phục.

Ra vậy. Quyền năng của Amelia là thần phục. Cô là người điều khiển thú. Với tư cách là một Thánh Nữ, cô đã điều khiển cả một đất nước dựa trên sự hấp dẫn không thể cưỡng lại và bây giờ cô lại đang điều khiển một quái vật mà ngay cả Bát Tiên cũng phải bó tay. Mọi người cùng nhau reo hò. Tiếng hoan hô phấn khích vang vọng khắp nơi. Vậy là Amelia đã thắng, Tiên Quốc đã được cứu.

Hoàng tử Quỷ nhìn về phía Thánh Sư Đại Trí và thấy ông lắc đầu buồn thảm. Cử chỉ đó khiến hắn giật mình. Đúng lúc ấy con mắt đang nhắm nghiền của Bạch Hổ bỗng mở ra. Cái miệng to khủng bố của nó há ra, định nuốt chửng lấy Amelia, nhưng may sao cô lùi lại kịp. Toàn thể Tiên Quốc im lặng trong một giây trước khi sự kinh hoàng lan tràn như bệnh dịch. Mọi người đều hiểu rằng thế là hết. Những người mạnh nhất Tiên Quốc đã ra tay và tất cả đều thất bại, nếu Thánh Sư không ra tay bốn con thú sẽ phá hủy Tiên Quốc, nếu Thánh Sư ra tay ông sẽ hoàn thành điều kiện thứ hai và lên Thiên Đường, Tiên Quốc cũng sẽ sụp đổ. Sự sụp đổ lúc này đã không thể tránh khỏi.

Những tiếng khóc than vang lên. Tiên Quốc từ một quốc gia hạnh phúc được Vòm Mát bảo vệ bỗng chốc trở thành một địa điểm hành quyết nơi mà những công dân của nó chỉ có thể mở to mắt nhìn cái chết đau đớn sẽ ập đến trong phút chốc. Thậm chí họ còn không thể chạy trốn. Bao quanh Tiên Quốc là một vùng đất chết rộng đến một tỷ cây số vuông, nhiệt độ lúc nào cũng hừng hực như trong lò lửa. Trên trời là hố đen ngăn cản mọi ý định đào thoát. Số phận của đất nước này đã được định đoạt.

Dần dần, lỗ thủng trên Vòm Mát đã lớn đến mức toàn bộ cơ thể Bạch Hổ đều chui vào được. Nó quẫy đuôi, tức thì biến mất khỏi tầm quan sát của Hoàng tử Quỷ, ngay sau đó hắn nghe thấy tiếng kêu xé thịt phát ra từ phía xa, con hổ trắng đã nhảy đến khu dân cư đông đúc gần nhất và bắt đầu cuộc tàn sát. Máu loang trên mặt đất, những thây người bị cắt đứt đôi chỉ còn lại cánh tay, chân, đầu và thịt vương vãi. Trong một triệu năm nay, Tiên Quốc chưa từng chứng kiến cuộc thảm sát nào man rợ đến thế. Người dân cầu xin Thánh Sư ra tay. Họ chấp nhận rằng Thánh Sư sẽ lên Thiên Đường để thoát khỏi miệng hổ, mặc dù cả hai đều dẫn đến những kết cục thảm khốc nhưng ít nhất kết cục thảm khốc kia sẽ không xảy ra tức thời. Đôi mắt già nua của Thánh Sư nhắm nghiền, từ khóe mắt chảy ra một hàng lệ. Ông yêu nhân dân của mình. Đối với ông họ là bạn bè, con cháu, là tương lai của Tiên Quốc. Ông đã làm tất cả những gì có thể để tránh cái kết cục đau buồn này nhưng sức người có hạn, giờ đây ông buộc phải làm điều mình không muốn nhất.

Những tiếng kêu cầu cứu càng lúc càng vang lên xót ruột hơn. Tất cả Tứ Đại Thánh Thú đều đã vượt qua Vòm Mát. Sự tấn công đồng loạt của chúng sẽ biến Tiên Quốc thành nấm mồ chỉ trong vài giờ đồng hồ. Mọi thứ sẽ bị hủy diệt. Những công trình kiến trúc đẹp đẽ, những gia đình sum vầy thân thiết, những công viên và những quảng trường chứa đầy những bức tượng đã chạm đến đỉnh cao của nghệ thuật điêu khắc, mọi thứ đều dần bị biến thành tro tàn.

Thánh Sư Đại Trí giơ cao tay lên. Chỉ một cú đánh của ông thôi bốn con quái vật này sẽ chết, nhưng cũng chỉ cần một cú đánh thôi tương lai của Tiên Quốc sẽ bị dập vùi. Ông đang định phát động đòn tấn công, thì một tiếng hú vang lên trên bầu trời, Martha lao xuống như sét đánh, vầng hào quang tỏa ra từ người cô bao trùm toàn bộ Tiên Quốc, cho phép không chỉ cô mà tất cả đều nhìn thấy được Tứ Đại Thánh Thú. Quyền năng này thật đáng gờm. Thánh Sư Đại Trí mừng rỡ, ông đọc được suy nghĩ trong đầu Martha, biết rằng cô đến đây để giúp Tiên Quốc. Martha xòe tay, tức thì hàng trăm thanh băng cực lớn hiện ra, mỗi thanh tựa như cái cột chống trời, chúng cắm phập quanh người Bạch Hổ, tuy không làm tổn thương nó, nhưng nó cũng không thể thoát ra được. Thanh Long vừa nhìn đã ý thức được con người này đáng sợ như thế này, liền gầm lên một tiếng chấn động, kêu gọi cả bốn con thú cùng ngừng tàn sát người thường mà hướng mục tiêu vào Martha. Trong Tứ Đại Thánh Thú, Thanh Long đứng ở vị trí cao nhất, có uy quyền tuyệt đối, một lời hiệu triệu của nó giống mệnh lệnh không thể kháng cự. Ngay từ đôi mắt của nó đã toát lên được vẻ cao ngạo và uy nghiêm, thế như đứng trên muôn người, trong mắt nó tất cả đều chỉ là những sinh vật hạ cấp.

Chu Tước vỗ cánh bay lên trời, theo cái vỗ cánh của nó, trong phạm vi mười cây số các công trình kiến trúc đều nhất loạt bị thổi bay, cây cối bật gốc, nước hồ khô cạn. Dáng vẻ của con chim này thật mê li, toàn thân đỏ rực như lửa, đuôi dài hơn thân, khí chất thoát tục. Nó hướng về Martha, cái mỏ dài há ra, phun quầng lửa mang theo sức tàn phá khủng khiếp, nhưng lửa trong mắt Hỏa Nhân cũng giống như nước uống cho người thường, chẳng thể nào tác động được mảy may. Martha cũng há mồm, phun ra ngọn lửa đen đối địch. Ngọn lửa đen mang theo những hạt Quỷ huyết màu xanh lục bảo li ti, nhanh chóng trùm lên người Chu Tước, con chim đỏ lập tức kêu ré lên đau đớn. Nghe thì có vẻ giản đơn, nhưng Chu Tước vốn sinh ra từ lửa, trên đời này lẽ ra không có loại lửa nào làm hại được nó. Tử Hỏa chính là ngoại lệ. Ngọn lửa này đã tiến giai ba lần, hiện tại không gì không thiêu đốt được.

Huyền Vũ nghe bạn cầu cứu, liền há cái mồm rộng, một cái lưỡi rất dài vươn ra, nhằm thẳng vào người Martha. Con vật nửa rùa nửa rắn này toàn thân là vũ khí, sở hữu lớp vảy cực kỳ chắc chắn, các đòn tấn công thông thường vô dụng với nó, tuy đứng cuối danh sách Thánh Thú nhưng lại khó tổn thương nhất. Martha hét lớn, trên tay đã hiện lên Tử Hỏa Kiếm, thanh kiếm này bên ngoài là Tử Hỏa, bên trong là cốt băng, nếu như trước đây thì Tử Hỏa đã thiêu đốt cốt băng, nhưng hiện tại trình độ điều khiển lửa của Martha đã khác hẳn so với trước, lửa chỉ vờn bên ngoài chứ không đụng vào cốt kiếm bên trong. Thanh kiếm này thật to lớn, kích thước ngang với Tứ Đại Thánh Thú, vừa hiện ra cả bầu trời đã tối đen như mực, theo đường chém của nó, lưỡi của Huyền Vũ lập tức đứt đôi, phần lưỡi bị cắt bị Tử Hỏa thiêu đốt thành tro tàn, cơ thể chính của nó bị đóng băng không sao cử động được.

Đòn đánh vừa rồi thật ngoài sức tưởng tượng. Uy lực chẳng những khủng bố, kỹ năng vận dụng quyền năng cũng đạt đến trình độ cực cao. Hoàng tử Quỷ nhíu mày. Hắn thấy rõ Martha có thể thiêu cháy Huyền Vũ dễ dàng, nhưng thay vì thế cô chỉ đóng băng cơ thể nó. Một ý nghĩ kỳ quái bỗng nảy ra trong đầu hắn. Hắn nhìn về phía Thánh Sư, thấy ông ta đang mỉm cười. Hẳn rồi, vậy là mục đích của Martha không phải giết chết con vật này, mục tiêu của cô là giam cầm nó.

Amelia kêu lên:

- Không ai có thể giam cầm Tứ Đại Thánh Thú, đó là lời nguyền của Thần Tối Cao.

Martha hỏi:

- Có lời nguyền nào cấm thuần phục không?

- Không. Một nghìn năm trước tôi đã từng thử tìm cách thuần phục chúng. Nhưng cô không thể thuần phục chúng quá một giờ đồng hồ vì bản năng thú vật của chúng quá mạnh. Chúng sẽ phản kháng lại bất kỳ nỗ lực chinh phục nào. Trước nay chưa ai từng làm được điều đó.

- Có người làm được. Chỉ cần cho anh ấy đủ thời gian. Phải không, Hoàng?

Hoàng tử Quỷ thở dài. Hắn không muốn tham gia việc này, nhưng cuối cùng cũng không được yên.

- Ta chưa từng khắc họa cảm xúc với quái vật cấp độ này. Để ta thử xem.

Bình Luận (0)
Comment