Thánh Sư Đại Trí cười lớn:
- Đẩy người khác ra chết thay mình, khá lắm Amelia.
Ông cười mà ánh mắt càng thêm giận dữ. Sát ý đậm thêm. Cơ thể Amelia vẫn đang bị khóa chặt, trong đầu cô nhanh chóng hình thành điểm tụ năng lượng, lúc nó phát nổ thì đừng nói gì Amelia, có mười cô cũng phải chết. Ngôi sao Thông Tuệ lại bùng lên, Xandras đang nhấp nhổm bỏ chạy, lúc đó không tự chủ được, cầm con dao màu tím nhảy xổ đến Thánh Sư Đại Trí không khác gì người điên. Ông cười gằn, đang tính cách đối phó thì người khổng lồ do Quayx biến thành bỗng nhiên cử động, bàn tay phải nắm chặt, đấm ông một cú thật khủng khiếp.
Cú đấm ấy đủ sức xóa xổ cả một thành phố. Lớp vỏ năng lượng bảo vệ cho Thánh Sư Đại Trí đỡ được một phần, nhưng phần còn lại vẫn chấn nát hết xương khớp, cơ thể của ông lúc này đã không còn đứng trên xương cẳng chân, cũng không còn khung xương nữa, chúng đang được nối lại với nhau bằng dòng chảy năng lượng cuối cùng còn sót lại trong người. Ông mỉm cười thê lương, đầu của Quayx nổ tung, kết thúc cuộc đời của nhân vật kiêu hùng đã từng thống trị cả thế giới.
Lúc này bên phía Amelia còn lại ba người và Tứ Đại Thánh Thú, cả bảy người cùng trừng mắt nhìn Thánh Sư Đại Trí. Lão quái vật. Chúng rủa thầm. Người không xương vẫn bay lờ lờ trên mặt đất, vẫn đủ sức giết người, đây là dạng sống gì vậy, là sức mạnh gì vậy? Thế gian này sao sinh ra được nhân vật đáng sợ đến thế?
Cả hai bên đều thiệt hại thảm trọng. Thánh Sư Đại Trí tuy thương thế khủng khiếp nhưng thắng bại chưa phân, kẻ đầu tiên xông lên kẻ ấy chắc chắn sẽ chết. Amelia cũng không còn dám tùy tiện điều khiển những người xông quanh, họ chết đi rồi không ai đỡ đòn cho cô nữa, đây là lúc cờ tàn, phải hành động cực kỳ cẩn thận, mỗi nước đi sai lầm đều phải trả giá bằng tính mạng.
Thánh Sư Đại Trí không còn xương, không thể phát âm thành tiếng, nhưng ông điều khiển gió phát ra âm thanh nghe thật quỷ dị.
- Amelia, bây giờ ta mới nhận ra, cô chính là lá bài tẩy được Thần Tối Cao để lại để hoàn thành mục tiêu kích hoạt Thiên Đường. Cô chính là người thứ một trăm sẽ lên Thiên Đường.
- Ta ư?
- Chính là cô, Amelia, cô không biết điều này, ta cũng không biết, nhưng tộc Amelia đã được định sẵn sẽ là miếng ghép cuối cùng. Nó không được đến quá sớm, bởi vì mình cô không thắng nổi ta. Cô cần phải chờ đến khi Hoàng tử Quỷ xuất hiện. Mọi thứ đều rõ ràng rồi. Ván cờ này đã được sắp đặt từ ba triệu năm về trước, khi Thần Tối Cao tiên tri được sự ra đời của Hoàng tử Quỷ, ông ấy đã dành những ngày tháng cuối đời để tạo ra tộc Kỵ Sĩ dẫn đường cho Hoàng tử Quỷ đến đây, và tạo ra tộc Amelia để tàn sát Tiên Quốc, giết chết ta, mở đường cho cô lên Tiên Quốc. Chính vì thế mà ta tuy không được Mạc Khải nhưng hai lần uống Thần Huyết Tối Cao không chết. Không phải vì ta quá vĩ đại, mà vì ta cũng là một con cờ trên bàn cờ của Thần, bàn cờ ấy kỳ diệu quá, ta không nhận ra được. Ôi, Thần Tối Cao, ngài quả là, quả là.. đáng sợ.
Amelia rùng mình.
- Ông mê sảng rồi.
- Ta có thể giết chết cả bốn người các cô, nhưng ta cũng sẽ chết và vòng lặp này sẽ lại tiếp diễn. Một quốc gia khác, có thể không tươi đẹp bằng Tiên Quốc sẽ lại được xây dựng trên mảnh đất này, Tứ Đại Thánh Thú sẽ hồi sinh, kế hoạch của Thần Tối Cao cuối cùng sẽ được thực hiện, bởi vì lúc ấy không còn người thứ hai giống như ta đây nữa, kẻ quyền năng tiếp theo sẽ tuân phục ý muốn của Thần. Thiên Đường sẽ sống lại. Ta trì hoãn nó được một triệu năm, không thể trì hoãn được mãi. Vậy thì ta sẽ không trì hoãn nó nữa. Ta không muốn là một quân cờ vô tri, ta muốn được chơi ván cờ này cùng với các vị thần. Ta muốn chiến thắng.
- Ông điên rồi, ông không thể thắng Thần Tối Cao.
- Trên đời này, không gì là không thể.
Thánh Sư Đại Trí chậm rãi xoay người về phía chiếc kén của Hoàng tử Quỷ.
Ông chỉ tay về phía chiếc kén.
- Ta ban cho người kia quyền năng của ta. Từ nay ngươi nắm được bộ ba kỹ năng điều khiển vât chất. Nổ - Tụ - Dòng. Ngươi là Chúa Tể Không Gian.
Một tia sáng đâm xuyên qua chiếc kén, chọc thẳng vào đầu Hoàng tử Quỷ. Hắn mở to hai mắt, trong đầu chợt hiểu được vô số thứ trước đây hắn không hiểu.
Mọi chuyện chưa dừng lại ở đây. Thánh Sư Đại Trí nói tiếp:
- Ta ban cho ngươi sinh linh của toàn bộ Tiên Quốc, ban cho ngươi toàn bộ năng lượng trong người ta.
Theo ý muốn của Thánh Sư Đại Trí, tất cả các sinh linh trên Tiên Quốc trừ một số người đặc thù lập tức chết ngay, sự sống của họ được cống nạp cho Hoàng tử Quỷ. Hắn bước vào và hoàn thành cuộc lột xác lần thứ năm trong nháy mắt.
Điều này vốn không thể xảy ra. Loài Quỷ không thể lột xác năm lần. Đây là quy định của Thần Tối Cao, nhưng Thánh Sư Đại Trí bằng sự vĩ đại của mình đã ban tặng cho hắn thứ mà trời đất định sẵn hắn không được hưởng. Chi tiết này tuy nhỏ bé nhưng sẽ đảo ngược dòng chảy vũ trụ.
Một tiếng nổ lớn vang lên, kén vỡ, Hoàng tử Quỷ hiện ra giữa không trung, tuy ngo ại hình không thay đổi gì nhưng lúc này hắn đã mạnh đến mức không thể hình dung được.
Thánh Sư Đại Trí mỉm cười hiền hậu:
- Chúc mừng cậu, Hoàng tử Quỷ.
Hoàng tử Quỷ vội vã tiến lại gần Thánh Sư Đại Trí:
- Để con cứu thầy.
Hắn nhận ông là thầy, và xem mình là học trò. Đây là lần đầu tiên hắn thành tâm hạ mình trước người ngoài như thế.
- Để làm gì, chàng trai? Vì cậu mà tôi đã giết một phần ba nhân dân của tôi. Nếu tôi không chết bây giờ, mai tôi cũng tự sát thôi.
Gương mặt của cả hai người đều tràn ngập nỗi thống khổ và đau đớn không gì diễn tả được.
- Hoàng tử Quỷ, hãy làm giúp ta một việc.
- Xin thầy cứ nói.
- Hãy giết Tứ Đại Thánh Thú cho ta.
Hoàng tử Quỷ khẽ gật đầu. Theo ý muốn của hắn, bốn con thú đã từng đe dọa Tiên Quốc trong suốt một triệu năm lập tức nổ tung, biến thành cát bụi. Chúng sẽ tái sinh và trở lại, nhưng đó là câu chuyện của một nghìn năm sau.
Gương mặt của Amelia tái nhợt. Cô nhận ra mình không thể ngăn cản Hoàng tử Quỷ. Lúc này hắn còn mạnh hơn cả Thánh Sư Đại Trí. Lần lột xác thứ năm đã mang lại cho hắn những quyền năng rất khó có thể hình dung ra được.
Người Thánh Sư Đại Trí run bắn:
- Ta đã cho con tất cả sức mạnh của ta. Bây giờ ta không còn sống được mấy nỗi nữa. Hãy thành toàn điều ước cuối cùng cho ta.
- Điều ước đó là gì?
- Hãy giết ta đi.
Hoàng tử Quỷ sợ hãi lắc đầu:
- Con không thể.
- Ta không còn đủ thời gian để giải thích cho con mọi chuyện. Vậy thì ta sẽ quỳ dưới chân con. Ta cầu xin con hãy thành toàn cho ta.
Thấy cơ thể lỏng lẻo của Thánh Sư cố gập xuống, Hoàng tử Quỷ run bắn người lên. Hắn quỳ xuống trước mặt ông, khóc than:
- Xin thầy đừng làm vậy.
- Vậy thì làm như ta bảo.
- Thầy đã nghĩ kỹ rồi ư?
- Đó là nước cờ cuối cùng trong đời ta. Ta bắt buộc phải đi nước cờ này.
- Con xin lỗi thầy.
Hoàng tử Quỷ cầm tay Thánh Sư Đại Trí, đỡ ông nằm xuống. Ông đã chết mà không hề đau đớn. Hắn đã giết ông bằng phương thức nhẹ nhàng nhất mà hắn có thể nghĩ ra được. Ông chết giống như người chìm vào trong giấc ngủ say.
Con người vĩ đại ấy mất đi rồi, Tiên Quốc cũng theo chân ông tan vào trong cát bụi. Thêm một thế giới nữa diệt vong.
Nước mắt Hoàng tử Quỷ cứ chảy mãi.
Ý chí rời bỏ hắn. Lòng khát sống rời bỏ hắn. Niềm hy vọng rời bỏ hắn. Trong đầu hắn chỉ tràn ngập ý nghĩ về cái chết.
Amelia cảm nhận được đây là cơ hội duy nhất của mình, liền điều khiển số Một và Xandras tung đòn tấn công tổng lực. Chúng đã đặt vào đòn đánh này toàn bộ sức mạnh của mình.
Hoàng tử Quỷ vẫn đang chìm đắm trong sự mê man.
Một tiếng kêu lanh lảnh vang lên. Martha lao tới, ôm chầm lấy hắn, mở cánh cổng dẫn đến Thần Ngục và hai người cùng bị cuốn vào trong đó.
Thần Ngục – ngục tù giam giữ loài quỷ, nay trở thành chốn nương thân của Hoàng tử Quỷ và Martha. Martha cất công tìm kiếm, nhưng không thấy Vua Quỷ đâu cả. Lão biến mất, có lẽ đã tìm được đường ra khỏi chốn này.
Trong không gian bao la, tối tăm, Hoàng tử Quỷ ngồi thẫn thờ, rất lâu không phát ra âm thanh nào.
Martha ngồi bên cạnh hắn, cũng không nói câu nào. Mọi lời nói lúc này đều thừa thãi và đáng ghét. Hắn không cần được cô an ủi, hắn cần thời gian để lấy lại lý trí. Vì quá buồn đau mà hắn đã đánh mất lý trí của mình.
Bao lâu đã trôi qua, hắn không biết. Martha cũng không biết. Cuối cùng hắn ngẩng đầu lên nhìn Martha, ánh mắt tràn đầy sự mệt mỏi:
- Vì sao em lại cứu anh?
- Em không muốn nhìn thấy người em yêu chết đi.
Martha nói một cách dịu dàng. Cô không phải là người dịu dàng, nhưng vì hắn mà cô trở nên như thế này. Tình yêu có thể khiến người ta làm những điều tưởng chừng như không thể làm được.
- Anh sao mà chết được. Nhưng anh không cần sự sống này. Martha, anh đã tự tay giết tất cả những người quý giá với anh, tất cả những người anh thề rằng sẽ dùng tính mạng của mình ra để bảo vệ. Vợ anh, mẹ vợ anh, cha dượng của vợ anh, thầy anh, tại sao, em hỡi, tại sao? Tại sao?
- Em không biết. Nhưng anh không có lỗi.
- Anh không có lỗi, ồ đúng vậy, vì anh đâu muốn thế, nhưng anh là người đã giết họ, điều đó vĩnh viễn không thay đổi được. Martha, ôi, Martha, anh căm ghét bản thân mình đến từng giọt máu, từng tế bào. Cuộc đời anh là một chuỗi những thất bại nối tiếp nhau. Anh chỉ có một điều ước duy nhất thôi, đó là mãi mãi không bao giờ được sinh ra trên đời này, anh căm ghét sự sống nhưng vì sao anh cứ sống mãi? Chết là một điều may mắn còn sống là một sự nguyền rủa. Anh phải chịu đựng lời nguyền này đến bao giờ nữa đây?
Martha vuốt mái tóc rũ rượi của hắn, nhìn thẳng vào đôi mắt chứa đầy oán khí, nói một cách nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.
- Anh sẽ sống, em sẽ sống và chúng ta sẽ cùng nhau quét sạch Thiên Đường. Thiên Đường là ván cờ mà chúng đã bày ra, chúng ta sẽ làm chúng phải ân hận. Chúng ta sẽ nhấn chìm Thiên Đường trong máu và xác chết. Hãy cứng rắn lên, tình yêu của em. Cuộc đời này là một cái bẫy lớn, những nỗi oan trái đã được đơm bông từ hàng triệu năm về trước để làm chúng ta sụp đổ và tuyệt vọng, nhưng em sẽ đạp lên chúng mà đi. Chúng không thể ngăn được tình yêu của em dành cho anh, cũng như không thể ngăn được cái chết mà chúng ta sẽ giáng xuống đầu chúng.
Hoàng tử Quỷ cầm tay Martha, cảm nhận sức sống hừng hực tuôn trào từ cơ thể cô. Da thịt của cô mới nóng bỏng làm sao. Hai người hôn nhau. Lửa tình bùng cháy. Bóng tối che chở cho họ, đồng lõa với mối tình oan nghiệt.
Cơn hoan lạc qua đi. Martha cảm nhận một sự sống mới đang bắt đầu trong cơ thể cô. Phải chăng bởi cả hai người đều mang theo quyền năng siêu nhiên nên đứa con của họ không cần đợi nhiều thời gian đến thế mới bắt đầu tỏa ra hơi thở của sự sống, ngay cả khi nó còn chưa thành hình mà mới là một hạt giống vừa được gieo mầm? Hơi thở sự sống này thật khác thường, mang theo sức mạnh mà Martha chỉ có thể hình dung rằng tương lai sẽ vô cùng khủng khiếp.