Hoàng Tử Quỷ

Chương 95 -

Tiên Quốc đang hồi sinh. Martha đã phục dụng thành công giọt Thần Huyết Tối Cao thứ hai, cô đủ sức mạnh để khôi phục Vòm Mát. Hoàng tử Quỷ vui mừng khi biết Mùa Xuân đã được cộng đồng phong làm Thánh Sư và trở thành nhà lãnh đạo của Tiên Quốc, hắn vừa tiên đoán và vừa kỳ vọng rằng tân Thánh Sư sẽ tiếp nối con đường của Thánh Sư Đại Trí năm xưa. Hiện tại điều đó có vẻ xa vời, nhưng ít nhất hiện giờ Mùa Xuân đã phục dụng được giọt Thần huyết đầu tiên và đã mạnh mẽ hơn người bình thường vô số lần.

Trong tay cậu vẫn còn tới tám giọt Thần huyết nữa. Những giọt máu này chính là quốc bảo của đất nước, không thể dùng bừa bãi. Cậu đã tự thiết kế một chiếc vòng cổ với tám viên ngọc để chứa đựng tám giọt máu, chiếc vòng này có chức năng tàng hình, người bình thường không thể nhìn thấy được; sau khi trao đổi với Obadia, lại gia công thêm một tầng bảo vệ nữa, khiến những kẻ không phải là cậu chạm vào sẽ bị bỏng tay buộc phải rụt tay về. Cậu và Obadia "ác" đều là những nhà khoa học xuất chúng nên rất tâm đầu ý hợp. Mỗi lần gặp nhau hai người đều trò chuyện đến vài giờ đồng hồ, khiến Tuấn ở bên cạnh cứ ngáp ngắn ngáp dài.

Từ khi trở về Tiên Quốc, Hoàng tử Quỷ đã đặc biệt chú ý đến Obadia "ác". Dựa vào kỹ năng đọc tâm trí mà Thánh Sự Đại Trí truyền dạy, chỉ trong một ngày hắn đã khai thác được hết các thông tin trong đầu Obadia, bao gồm cả suy nghĩ hiện tại, các kỷ niệm và ký ức chôn dấu, có thể nói vào thời điểm này hắn đã hiểu về Obadia còn nhiều hơn cả chính bản thân ông ta, nhưng hắn không nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào về Obadia nguyên bản cũng như kế hoạch Tam Nguyên. Điều này cũng dễ hiểu thôi. Linh hồn của Obadia đã trải qua hai lần chia cắt, đầu tiên là Obadia "hiền" tách khỏi Obadia "nguyên bản" và sau đó là Obadia "ác" lại tách khỏi Obadia "hiền", ngoài cái tên và trí thông minh khoa học thì những người này chẳng có gì chung. Hoàng tử Quỷ đã âm thầm cân nhắc cách xử trí với Obadia "ác", cuối cùng hắn quyết định để cho người đàn ông này yên. Ông ta tuy có chung nguồn gốc với kẻ thù lớn nhất của cuộc đời hắn nhưng cuộc sống lại chẳng liên quan gì và vì thế không thể bắt ông ta phải chịu trách nhiệm cho những điều mà ông ta không làm.

Vào một ngày kia, Hoàng tử Quỷ và Thánh Sư Mùa Xuân ngồi nói chuyện với nhau trong Thánh điện.

Hoàng tử Quỷ nói:

- Ta đã tìm khắp Tiên Quốc vẫn không thấy dấu vết của ba kẻ chạy trốn.

Hắn gọi nhóm Amelia, số Một và Xandras là những kẻ chạy trốn.

- Ta dám chắc rằng với sức mạnh hiện tại của mình, ta có thể dễ dàng phát hiện ra vị trí của chúng, nhưng thật đáng ngạc nhiên, chúng dường như đã tan vào trong không khí. Điều đó cho thấy chúng không còn ở tại Tiên Quốc nữa. Thánh Sư Mùa Xuân, cậu đoán được chúng đang ở đâu không?

Thánh Sư Mùa Xuân khẽ gật đầu:

- Có lẽ em biết. Tiên Quốc chỉ là một phần nhỏ bé của hành tinh Da Cam. Hành tin Da Cam rất rộng lớn, nhiệt độ cực kỳ nóng bỏng, vốn là vùng đất chết với người thường nhưng những kẻ chạy trốn đều sở hữu quyền năng phi thường, em dám chắc họ có thể sống sót vượt qua Biển Lửa để tới Hang Thú.

- Hang Thú là gì?

- Hang Thú là nơi trốn của Tứ Đại Thánh Thú. Như anh có thể thấy, cứ một nghìn năm Tứ Đại Thánh Thú lại hồi sinh một lần, nhiều người đồn đại rằng bên cạnh lời nguyền của Thần Tối Cao, Hang Thú còn ẩn chứa một bí mật hệ trọng nào đó giúp gia tăng sức mạnh cho Thánh Thú. Đã có nhiều người liều lĩnh đến Hang Thú tìm kiếm, đặc biệt là vào thời điểm Tứ Đại Thánh Thú vừa bị giết, mang theo hy vọng sẽ phát hiện được báu vật hiếm thấy, báu vật thì chẳng thấy đâu mà cho đến nay vẫn chưa ai trở về.

- Thánh Sư Đại Trí chưa bao giờ đến Hang Thú ư?

- Theo em biết thì chưa. Thậm chí ngài còn chưa từng trả lời câu hỏi về Hang Thú. Nhưng tôi đoán rằng ngài biết Hang Thú ẩn chứa điều gì, chỉ là điều đó dường như quá nguy hiểm mà thôi.

- Ta sẽ đi Hang Thú một chuyến.

Thánh Sư Mùa Xuân cúi đầu ngẫm nghĩ, cuối cùng nói:

- Hoàng tử Quỷ, em biết hiện nay anh rất mạnh, mạnh hơn nhiều lần so với Thánh Sư Đại Trí năm xưa và trên hành tinh này không ai có thể địch nổi anh, em biết rằng anh có thể đến Hang Thú và trở về an toàn, nhưng em khuyên anh không nên đi.

- Tại sao?

- Anh muốn đến Hang Thú để trả thù. Anh mang theo lòng căm hận với những kẻ đã giết thầy anh và người thân trong gia đình anh, mối thù này lớn lao như biển rộng, sâu thẳm như đại dương, nó làm anh ăn không ngon, ngủ không yên. Em hoàn toàn hiểu được điều đó và em ủng hộ anh truy tìm công lý. Nhưng công lý mà anh đang truy cầu là thứ công lý sẽ dẫn tất cả chúng ta xuống vực thẳm. Trong đầu anh đang nghĩ về một cuộc tàn sát và bởi vì quyền năng của anh quá lớn lao mà những hành động quá khích có thể dẫn đến một thảm họa cho hành tinh này, cho Tiên Quốc. Chúng ta chưa biết Hang Thú có gì. Nó có thể là một điểm dễ đổ vỡ về mặt cấu trúc hành tinh, một ngòi nổ mà nếu được kích nổ bởi một sức mạnh khổng lồ sẽ khiến hành tinh Da Cam vỡ tan giống như Trái Đất. Chẳng phải ngẫu nhiên mà Thánh Sư Đại Trí nhất quyết không chịu đến Hang Thú để xóa bỏ Tứ Đại Thánh Thú một lần và vĩnh viễn. Chúng ta nên tiêu diệt những kẻ sát nhân nhưng đội quân được cử đi cần được dẫn đầu bởi một người có sự bình tĩnh cần thiết.

Hoàng tử Quỷ lặng lẽ lắng nghe Thánh Sư Mùa Xuân trình bày các luận điểm của mình, khi cậu nói xong hết mới trả lời:

- Thánh Sư, cậu nói đúng, nếu là tôi cách đây ít lâu thì bề ngoài tôi sẽ bác bỏ lời nói của cậu nhưng bên trong tôi sẽ phải ngầm công nhân sự hợp lý và khách quan của nó. Nhưng tôi không còn là tôi trước đây nữa. Tôi không còn là người mù đang đi trong đêm vắng. Tôi đến Hang Thú với một mục tiêu và tôi sẽ thực hiện mục tiêu đó với một kế hoạch rõ ràng. Kế hoạch đó là gì và mục tiêu của tôi là gì thì tôi chưa thể nói với cậu, không phải vì tôi không tin và quý cậu, mà vì rất có thể những lời nói ra sẽ được ai đó nghe thấy, nhưng tôi đoan chắc với cậu rằng đây là một kế hoạch mà tôi đã tính toán kỹ lưỡng và sau rất nhiều lần suy ngẫm tôi vẫn thấy đây là bản kế hoạch vẹn toàn. Độc ác và vẹn toàn.

Khi nói câu ấy, đôi mắt của Hoàng tử Quỷ không hề thay đổi, nhưng Thánh Sư Mùa Xuân có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo chết người ẩn chứa rất sâu bên trong.

- Một ngày kia, khi tất cả đã an bài, cậu sẽ hiểu những gì tôi đã nói hôm nay. Cậu sẽ kể lại cho con cháu của cậu nghe về cuộc chiến này, Cuộc Chiến Cuối Cùng, cậu sẽ nói với chúng rằng đã có những vở kịch được viết nên bởi những bộ não vĩ đại nhất từng hiện diện trong vũ trụ của chúng ta, và được thực thi bởi những con người hùng mạnh nhất. Đây là cuộc chiến ở tầm vóc chưa từng có trước đây và tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để đảm bảo tôi sẽ bước ra như người chiến thắng.

Hoàng tử Quỷ đứng lên, khẽ gật đầu để tỏ lòng quý trọng với Thánh Sư, rồi cứ thế biến mất trong Thánh điện. Thánh Sư Mùa Xuân đã mạnh ngang số Một lúc hắn còn ở Trái Đất, vậy mà cũng không biết Hoàng tử Quỷ rời khỏi đó bằng cách nào. Quyền năng của hắn hiện giờ có lẽ chỉ thua mỗi Obadia "nguyên bản" mà thôi, trước hầu hết các đối thủ khác, giơ một ngón tay ra đã đủ giết chết đối phương vài lần.

Lúc Thánh Sư Mùa Xuân còn đang ngẩn ngơ, Hoàng tử Quỷ đã ra khỏi lãnh thổ Tiên Quốc, thêm một giây nữa, đã đứng bên bờ của một vùng biển vô cùng rộng lớn, biển này không phải biển thường mà là biển lửa, trên thực tế là miệng của một núi lửa có lẽ là độc nhất vô nhị trong vũ trụ, quanh năm phun trào, dung nham nóng chảy không thua gì dung nham đã vây khốn Vua Quỷ trong ba triệu năm. Loài Quỷ sợ lửa, nhưng Hoàng tử Quỷ dùng sức mạnh mà tiến lên, lửa nóng không đụng được vào người hắn, theo lời chỉ dẫn của Mùa Xuân, hắn dùng tốc độ cực hạn bay mất.. ba phút, vượt qua quãng đường lớn gấp mười lần chu vi Trái Đất, nghĩa là xấp xỉ một trăm năm mươi nghìn cây số trên giây, tương đương một phần hai tốc độ ánh sáng. Thời gian chưa trôi qua bao lâu đã chạm tới điểm bên kia của bề mặt hành tinh. Ở đó hắn nhìn thấy một cái hang khổng lồ, vừa nhìn đã biết là Hang Thú, bên trong ẩn chứa một hơi thở mãnh liệt.

Hắn không hề do dự chút nào, đường hoàng bước vào trong hang. Cửa hang đã rộng, càng vào sâu càng rộng, tựa như cả một thành phố lớn, nền đất phập phồng, không khác gì người đang thở. Mắt Thần của hắn mở ra, toàn bộ hang đều chìm ngập trong ánh sáng nhu hòa như ánh trăng, nhiệt độ theo đó mà giảm đi. Hắn tăng tốc, tiến về phía trung tâm của hang, sau một lúc, cuối cùng đã tới nơi.

Ở đó hắn đã nhìn thấy con thú ấy. Con thú to lớn hơn cả Tứ Đại Thánh Thú cộng lại. Hình dáng của nó giống hệt một con bạch tuộc với rất nhiều vòi, ở mỗi vòi đều ấp một quả trứng, mỗi quả trứng đều ẩn chứa sức mạnh vô biên.

Trứng của con thú được đặt ở các khu khác nhau, mỗi khu đều rộng bằng cả một quận, tổng cộng có bốn khu, phân biệt theo màu sắc và hình dạng quả trứng, những quả trứng giống nhau được đặt vào cùng một khu và các khu này cách nhau khá xa, dường như là để ngăn ngừa nguy cơ lẫn lộn trứng.

Lúc này hắn chợt hiểu ra. Tứ Đại Thánh Thú không có năng lực tái sinh. Những con thú chết đi là chết hẳn, sau một thời gian những con chết đi sẽ được thay thế bằng những con mới, bởi vì những con mới cũng giống y như những con cũ nên mọi người nhầm tưởng là một. Phát hiện này đã giải được nghi vấn sâu sắc trong lòng hắn. Hắn từng tự hỏi rằng làm thế nào để mấy con vật cấp thấp này có thể liên tục tái sinh trong khi Thần Tối Cao lại không làm được điều đó? Quyền năng của ông ta lớn hơn chúng rất nhiều cơ mà. Vậy đấy, bây giờ hắn đã hiểu. Con thú mẹ đã liên tục sinh ra các con con trong hàng triệu năm. Nó quả là một sinh vật phi thường.

Đằng sau lưng của con thú là ba cái bọc lớn bị dính chặt lên thành hang, bên trong các bọc là ba người mà hắn quen biết, Amelia, người từng được xưng tụng là Thánh Nữ, số Một, và cuối cùng là Xandras. Cả ba đều còn sống. Thằng khốn Xandras mỏ dẹo quẹo xem ra không thể dùng miệng lưỡi để thuyết phục con thú giống như thuyết phục được con người, nên đành phải cam chịu bị nhốt vào trong bọc.

Bình Luận (0)
Comment