Hoàng Tử Quỷ

Chương 96 -

Vừa thấy Hoàng tử Quỷ, Xandras đã mừng rỡ kêu lên:

- Quỷ con, à mà không, là Hoàng tử cao quý của tôi, ngài đến thật đúng lúc quá.

- Làm sao mà các ngươi ra nông nỗi này?

- Chúng tôi đến đây để tìm kiếm bí mật của Hang Thú, không ngờ gặp phải con thú mẹ này, nó quá mạnh mẽ, chúng tôi không thắng được, còn bị nó nhốt ở đây để làm thức ăn cho những con con của nó.

- Ở đây có rất nhiều trứng, tại sao mỗi một nghìn năm chỉ có bốn con đến Tiên Quốc?

Xandras không biết câu trả lời. Amelia liền nói thay:

- Tôi cũng không rõ, nhưng nếu đoán thì các con con không phải con nào cũng được quyền sống sót, nơi này vốn không có thức ăn, tất nhiên chúng phải ăn thịt lẫn nhau để sống. Con thú mẹ sinh ra bốn chủng loài, mỗi chủng loài sẽ chọn lựa ra con mạnh nhất và con mạnh nhất ấy sẽ ăn thịt anh em của mình để lớn lên. Còn tại sao con thú mẹ không cần ăn gì mà vẫn sống thì tôi không biết, có thể nó là sản phẩm của Thần Tối Cao nên sở hữu các năng lực sinh tồn và sinh đẻ đặc biệt.

Số Một nói:

- Thức ăn của nó là lửa. Ta là học trò ưu tú của Thần Tối Cao, từng nhiều lần trò chuyện với thầy. Trong các câu chuyện đó, thầy từng nói về ý tưởng tạo ra một con vật có thể sinh sản vô tận và được tiếp dinh dưỡng bởi lửa. Vừa nhìn thấy con thú này ta đã nhận ra ngay, nó mang trong mình tất cả các đặc điểm từng được thầy ta nói đến ngày ấy.

Mọi người đều nhiệt tình kể chuyện cho Hoàng tử Quỷ nghe, biết rằng hắn đủ sức đưa cả đám ra khỏi hang.

Hoàng tử Quỷ đọc được ý nghĩ của những người này, biết rằng tất cả bọn họ đều đang nói thật.

- Ta đến đây để cứu ba người, nhưng với một điều kiện.

Xandras thốt lên:

- Xin ngài cứ nói.

- Ta muốn ba ngươi nhận ta làm chủ.

Nghe xong câu ấy, gương mặt cả ba đều trở nên nhợt nhạt.

Số Một phá lên cười sằng sặc:

- Nhận chủ? Thằng nhóc con, tuổi của tao xấp xỉ tuổi bố mày, vậy mà mày dám đòi tao nhận mày làm chủ? Mày mất trí rồi sao?

- Ngươi sở hữu quyền năng hùng mạnh, tuy không làm gì được ta, nhưng có thể làm hại bạn bè ta và những người mà ta yêu quý. Ngươi ôm tham vọng quá lớn, từng nhiều lần phản bội người khác. Ở Trái Đất thì ngươi phản bội Thần Tối Cao, vừa là thầy, vừa là người ban cho ngươi cơ hội thay đổi cuộc đời, đến Tiên Quốc lại phản lại những người đã cưu mang ngươi, cho ngươi một chỗ ở lúc khó khăn, ngươi đến đâu mang lại sự hỗn loạn, tàn phá, chết chóc và hủy diệt đến đấy. Với ngươi chỉ có quyền lực, ngươi không quan tâm đến tình yêu, lòng trung thành và lương thiện. Ta cho ngươi sống, chỉ yêu cầu nhận ta làm chủ, đã là nhân hậu với ngươi lắm rồi.

- Láo toét. Số Một này cả đời đứng trên thiên hạ, dù là các vị thần gặp ta cũng phải mỉm cười chào hỏi, ngươi là cái thá gì đòi ta phải hạ mình? Ngươi không đủ tư cách làm chủ nhân của ta. Ngươi chỉ là một thằng oắt con ngu ngốc bị người ta lừa dối hết lần này đến lần khác, ngay cả vợ ngươi cũng không thể bảo vệ được, trong mắt ta ngươi chỉ là một thằng ăn hại gặp thời mà thôi. Đừng khiến ta buồn nôn nữa, mau xuống tay giết ta đi.

Hoàng tử Quỷ giơ một ngón tay lên, nói:

- Ta cho ngươi chọn lần nữa: Theo ta hay là chết?

- Ta chọn cái chết.

- Ta khâm phục sự can đảm của ngươi. Ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Một tia sáng vọt ra từ tay hắn, trong nháy mắt đã xuyên thủng trán của số Một, ngay cả linh hồn của hắn cũng theo đó mà bốc hơi sạch sẽ. Cứ như thế, nhân vật từng đứng đầu Biệt đội diệt Quỷ trong suốt ba triệu năm, đã vĩnh viễn từ bỏ thế gian.

Con người ấy một đời kiêu hùng, cũng vì quá kiêu hùng mà không chịu đứng dưới bất kỳ ai, lúc nào hắn cũng tự cho rằng mình giỏi nhất, xuất sắc nhất, lòng tự tin của hắn quá lớn khiến cho hắn trở nên mờ mắt, hắn sẵn sàng từ bỏ lòng trung thành để đổi lấy quyền lực, và cũng vì khao khát quyền lực mà bị cuộc đời này nhấn chìm.

Xandras thấy kết cục thảm hại của số Một, vội vã hét lên:

- Tôi đồng ý, tôi đồng ý. Tôi là Xandras, xin nhận Hoàng tử Quỷ làm chủ nhân, cả đời này không dám trái. Nếu sai lời, chủ nhân cứ thẳng tay trừng phạt.

Lời thề đã thành, từ nay Hoàng tử Quỷ đã là chủ nhân của Xandras.

Giữ lại mạng sống của Xandras có lẽ là quyết định khó khăn nhất trong đời Hoàng tử Quỷ. Cần phải tự chế như thế nào mới có thể bình tĩnh nói chuyện với kẻ đã nhẫn tâm hủy hoại mình, vợ mình và người thân của mình, cần phải quyết tâm như thế nào mới có thể vượt lên lòng hận thù thông thường để hướng đến những mục tiêu lớn hơn và sâu sắc hơn? Hắn có thể dễ dàng giết chết Xandras bằng một ý nghĩ, nhưng điều đó sẽ chỉ mang lại niềm thỏa mãn nhất thời, thứ mà hắn muốn ở Xandras lớn hơn thế rất nhiều, hắn đã tính sẵn cho tên này một vị trí then chốt trong kế hoạch phản công. Hoàng tử Quỷ không thể để lòng căm thù xen vào kế hoạch ấy. Lòng căm thù cần được giữ lại để làm mồi lửa thúc đẩy chiếc xe tiến về phía trước chứ không phải thiêu đốt chính chiếc xe và người cầm lái.

Hoàng tử Quỷ quay sang Amelia, hỏi:

- Cô thì sao, Amelia? Tôi không cần cô. Hơn nữa cô còn giết thầy tôi. Nhưng xét thấy lỗi không hoàn toàn thuộc về cô, và chủng tộc của cô quá đỗi hiếm hoi, cái chết của cô sẽ chấm dứt sự tồn tại của chủng tộc Amelia, nên tôi sẽ cho cô một cơ hội cuối cùng. Hãy nhớ rằng lời nói tiếp theo sẽ quyết định cô sống hay chết. Nói đi, Amelia, cô có đồng ý nhận tôi làm chủ nhân của cô hay không?

Amelia do dự một lát rồi gật đầu:

- Tôi đồng ý. Amelia này xin nhận Hoàng tử Quỷ làm chủ nhân, vĩnh viễn nghe lời chủ nhân, không bao giờ dám trái.

- Tốt lắm, Amelia. Câu nói ấy đã cứu mạng cô. Bây giờ tôi sẽ thúc đẩy ngôi sao Thông Tuệ để cô đạt đến đẳng cấp cao nhất mà một người trong tộc Amelia có thể đạt đến được.

Hoàng tử Quỷ vẫy tay, một sợi hấp dẫn màu trắng chui vào trong đầu Amelia, kích thích ngôi sao Thông Tuệ, ngôi sao Thông Tuệ vốn yếu thế hơn nhiều so với ngôi sao Sức Mạnh, lúc ấy bắt đầu trở lại kích thước như cũ. Ba ngôi sao như vậy là cân bằng với nhau, sự mê man trong mắt của Amelia cũng theo đó mà biến mất, cô giật mình, giống như choàng tỉnh khỏi giấc mơ.

Amelia òa khóc nức nở:

- Tôi đã làm gì? Trời ơi, tôi đã giết thầy tôi, Thánh Sư Đại Trí, tôi đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ được.

Hoàng tử Quỷ thở dài:

- Sai lầm đã phạm rồi thì không sửa được. Đợi ta giết con thú này rồi tất cả cùng về.

Từ nãy đến giờ, cặp mắt ti hí của Thú Mẹ cứ nhìn chòng chọc vào Hoàng tử Quỷ, nó để yên cho hắn tha hồ nói chuyện và hành động mà không hề có phản ứng ngăn cản nào, dường như nó biết kẻ này mạnh hơn nó, không nên khiêu khích hắn, tốt nhất cứ để hắn làm xong việc của mình rồi rời đi, ai dè Hoàng tử Quỷ lại lộ ra sát ý. Con vật thông minh nhận thức được nguy cơ treo trên đầu. Cơ thể to lớn của nó lập tức biến mất, hẳn nhiên dòng họ con quái vật này con nào cũng nắm được phép tàng hình, tuy nhiên trong phạm vi của Mắt Thần thì trốn làm sao được. Hoàng tử Quỷ nhoẻn cười, nụ cười đẹp đẽ mà chứa đầy sự chết chóc, từ sau lưng hắn một sợi hấp dẫn màu trắng phóng ra, chỉ một sợi mà thôi, nhưng uy lực đã vượt xa so với Vua Quỷ lúc đối đầu với Bốn kỵ sĩ Khải Huyền. Sợi hấp dẫn ấy chọc ngay vào đầu Thú Mẹ.

Con thú lập tức chìm vào mê man. Điều này đúng y như Hoàng tử Quỷ tính toán. Hắn đã sớm nhìn thấu não bộ của con vật và biết nó mạnh đến đâu. Nó to xác thật đấy nhưng năng lực hầu như không có gì. Khoảng cách giữa hai bên quá xa, không cần phải làm quá vấn đề lên. Chính vì thế mà hắn mới dùng có một sợi hấp dẫn. Cứ như hắn tính thì hiện nay trừ khi phải đấu sống chết với Thần Tối Cao, còn lại gặp ai thì hắn cũng chỉ cần sử dụng một sợi hấp dẫn là quy phục được hết. Hắn đã tiến hóa tới đẳng cấp cao siêu như vậy đấy.

Sợi hấp dẫn tạo thành mối liên hệ ngoài ý muốn giữa trí não của Hoàng tử Quỷ và Thú Mẹ. Một giọng nữ vang lên trong đầu hắn.

- Tha cho con ta.

Hoàng tử Quỷ giật mình.

- Ai đang nói đó?

- Là ta, Thú Mẹ.

- Ngươi biết nói chuyện?

- Ta không biết ngôn ngữ của các ngươi. Đây là ý nghĩ của ta, nhờ phép thuật của ngươi mà chúng ta có thể tương tác với nhau.

- Thú Mẹ, những đứa con của ngươi đã gây hại cho Tiên Quốc trong ba triệu năm, ngươi đã đẻ ra chúng, tội ác của chúng có phần đóng góp lớn của ngươi, ngươi phải trả giá cho điều đó. Ta sẽ chấm dứt sự sống của ngươi cùng các con người để đảm bảo hòa bình cho Tiên Quốc.

- Hỡi con người, Thần Tối Cao đã tạo ra ta và đồng thời cũng nhốt ta ở đây. Nếu ta không đẻ con ta sẽ đau đớn không chịu được. Số phận của ta thật thảm thương, kể từ khi được tạo ra, ta chưa bao giờ được nhìn thấy ánh sáng Mặt Trời, thậm chí ngay cả bầu trời hình dạng như thế nào ta cũng không biết. Ta luôn sống cách bầu trời một cái hang, nếu ta muốn ta có thể phá cái hang này để nhìn ra thế gian bên ngoài, nhưng ta sợ. Ta sợ Thần Tối Cao sẽ trừng phạt ta theo một cách nào đó khiến ta không thể đựng nổi. Ông ta đã quy định rõ rằng nhiệm vụ của ta là đẻ con. Ta chỉ cần làm mỗi việc đó mà thôi, và quả thật ta đã làm rất tốt. Trong suốt ba triệu năm ta đã đẻ ra cả tỷ quả trứng, chia thành bốn loài là Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước; những đứa con của ta lớn lên sẽ đánh nhau, ăn thịt lẫn nhau để chọn ra những cá thể xuất sắc nhất của bốn loài. Cùng mẹ nhưng lại khác loài, thật là thú vị phải không? Nhưng nó không chỉ thú vị mà còn bất hạnh nữa. Tất cả các con của ta giống như những con thiêu thân lao vào chỗ chết. Các ngươi nghĩ rằng chúng ta là những con thú hoang hung bạo nhưng trên thực tế chúng ta là những con vật tội nghiệp bị một sức mạnh cao hơn chúng ta rất nhiều lập trình sẵn; chúng ta buộc phải đến tìm các ngươi, biết trước rằng một ai đó trong số các ngươi sẽ giết chết chúng ta, và một nghìn năm sau ta lại phải gửi những đứa con ưu tú nhất của mình đến cho các ngươi trong một vòng xoáy cứ lặp đi lặp lại mãi không dừng. Ngươi giết ta cũng là chấm dứt nỗi đau khổ cho ta. Ta không oán trách điều đó. Nhưng ta đang ấp ủ một đứa con đặc biệt, một đứa con sẽ giúp ta phá vỡ vòng luẩn quẩn của dòng họ chúng ta. Liệu ngươi có thể để cho nó sống được không? Nếu ngươi ban ơn cho chúng ta, nhất định chúng ta sẽ ghi nhớ điều này. Chúng ta sẽ nhận ngươi làm chủ và như thế ngươi sẽ không bao giờ phải lo lắng về việc bị phản bội.

- Đứa con của ngươi đặc biệt như thế nào?

- Khi ta sinh các con của ta ra, chúng luôn để lại hơi thở của chúng trong người ta, cho dù chúng ở đâu ta cũng cảm nhận được, chúng càng lớn lên thì hơi thở càng mạnh và ta tích tụ hơi thở ấy vào một quả trứng độc nhất: Quả Trứng Vàng. Từ quả trứng vàng sẽ ra một đứa con mang theo sức mạnh tổng hòa của tất cả những đứa con mà ta đã sinh ra từ trước đến nay. Ta đã chịu khó ấp ủ Quả Trứng Vàng trong suốt ba triệu năm, với hy vọng rằng một ngày kia nó không chỉ đủ sức giết sạch loài người mà còn thách thức được cả Thần Tối Cao và giết chết lão để trả thù cho những người anh chị của nó.

Sống lưng của Hoàng tử Quỷ lạnh đi. Chỉ cần nghe Thú Mẹ miêu tả đã biết con quái thú sinh ra từ Quả Trứng Vàng khủng khiếp đến thế nào, chắc chắn một điều rằng lấy sức hắn hiện tại không thể khống chế được.

- Ngươi có hiểu rằng ta càng nghe càng muốn giết mẹ con ngươi không?

- Ta biết, chính vì thế mà ta muốn ngươi trở thành người cha của nó. Vào cái ngày nó nở ra, người đàn ông đầu tiên nó nhìn thấy là cha, người phụ nữ đầu tiên nó nhìn thấy là mẹ. Nó sẽ yêu thương cha mẹ nó và sẽ không bao giờ làm điều gì hại đến các ngươi. Nếu ngươi tha cho con ta, ta đồng ý chết dưới tay ngươi.

- Đồng ý? Nực cười. Kẻ ở thế yếu không được quyền đồng ý mà chỉ có quyền nghe lời.

- Ngươi chưa hiểu. Ta không phải là một con thú tầm thường. Ta là một chủng tộc xuất hiện sau loài người, chủng tộc Thần Thú, xét về độ cao quý cũng chẳng kém gì chủng tộc Kỵ Sĩ hoặc Amelia, cả ba đều là Thần Tộc. Ngươi có thể giết ta nhưng ta sẽ bắt ngươi phải trả giá. Cơ thể ta gắn liền với hành tinh này. Cái chết của ta sẽ khiến nó tan vỡ và tất cả những người sống trên hành tinh Da Cam đều phải chết theo. Nếu không tin thì hãy dùng quyền năng của ngươi nhìn toàn bộ cơ thể ta đi.

Hoàng tử Quỷ vội vã quan sát cơ thể Thú Mẹ. Càng nhìn hắn càng toát mồ hôi. Hóa ra phần cơ thể trong hang của con thú chỉ là phần đỉnh chóp, cơ thể của nó chìm sâu vào trong lòng đất, càng xuống dưới càng to, nhưng kích thước bề ngang chưa là gì so với chiều dài. Nó không phải là một bạch tuộc mà là một con rắn có cái đầu của một con bạch tuộc. Toàn bộ cơ thể của nó chìm trong lửa, đuôi quấn thành hai vòng ở trong tâm của hành tinh Da Cam. Hoàng tử Quỷ hiểu được chuyện gì sẽ xảy ra nếu nó quẫy người, hành tinh này chắc chắn sẽ vỡ ra thành nhiều mảnh.

- Ta đã gắn liền với hành tinh này, dù ngươi dùng bất cứ cách nào giết ta, cơ chế tự vệ của ta cũng sẽ khiến cho nó vỡ nát. Ngươi có thể thấy rằng ta vẫn đang nói chuyện được với ngươi, cơ thể của ta tê liệt nhưng trí óc ta thanh tỉnh. Ngươi nghĩ rằng chỉ bằng cái sợi tơ màu trắng ấy mà đã quy phục được ta ư? Nhầm rồi, cái chết của ta sẽ mang đến hậu quả cho ngươi. Cách duy nhất để mọi chuyện kết thúc êm đẹp là một sự tự hủy, ta tự chấm dứt sự sống của chính mình và khi ấy cơ thể của ta sẽ từ từ phân rã. Ngươi chọn đi, con người, nghe lời ta hay chống lại ta?

Bình Luận (0)
Comment