Thang máy đi từ tầng chót xuống tầng một, Cố Khuynh Thành nghe được
tiếng tinh một cái, lúc này mới ngẩng đầu từ giữa hai chân, cô giơ tay,
lau lung tung nước mắt trên mặt mình, sau đó đạp bước, đi ra khỏi thang
máy.....
Lúc này Cố Khuynh Thành, thật sự là quá mệt mỏi, cô không có lái xe
của mình, chỉ ở dưới ven đường của Thịnh Đường, ngăn một chiếc xe taxi,
sau đó Cố Gia.
khi Cố Khuynh Thành về đến nhà, Cố Chính Nam và Cố phu nhân còn chưa nghỉ ngơi, đang ngồi ở trong phòng khách xem ti vi.
Cố phu nhân thấy Cố Khuynh Thành vào nhà, lập tức đứng lên: “Khuynh Khuynh, con làm sao ngay cả điện thoại cũng không nhận hả?”
Cố Khuynh Thành đưa túi cho người làm, miễn cưỡng nở nụ cười, ăn ngay nói thật: “Buổi chiều ngủ, cho nên không có nghe thấy.”
”Ngủ? Con buổi chiều không có đi làm sao?” Cố phu nhân nghi ngờ hỏi
một câu, lập tức như là nhớ tới cái gì, tiếp tục hỏi: “Khuynh Khuynh,
chẳng lẽ car ngày con không đi làm?”
Cố Khuynh Thành hơi gật đầu với mẹ, sau đó liền đi lên lầu.
Cố phu nhân liếc mắt nhìn Cố Chính Nam một cái, đáy mắt mang theo vài phần vui sướng, sau đó cũng đi sau lưng Cố Khuynh Thành, cùng lên lầu,
trong miệng còn không ngớt hỏi một câu: “Con không có đi làm, là ở cùng
với A Thời sao?”
Cố Khuynh Thành nghe được tên Đường Thời, tay đặt ở cửa phòng ngủ,
bỗng nhiên hơi dừng lại, sau đó tiếp tục vô thanh vô tức gật đầu với mẹ
mình, rồi đẩy cửa vào.
Cố phu nhân theo sát phía sau Cố Khuynh Thành vào phòng: “Như vậy nói cách khác, con từ tối hôm qua đến bây giờ, vẫn luôn ở cùng với Đường
Thời?”
”Vâng.” Cố Khuynh Thành mệt mỏi ôm gối, nằm ở trên ghế sa lon.
Cố phu nhân như là không nhìn ra Cố Khuynh Thành mệt một, tiến đến
bên người Cố Khuynh Thành, ngồi xuống: “Hôm qua đưa đồ ăn khuya qua, A
Thời ăn không?”
Cố Khuynh Thành vẫn đáp: “Có ăn.”
”Cậu ta còn thích chứ?”
Cố Khuynh Thành hơi có vẻ lấy lệ: “Vâng.”
”Vậy sau này nếu như A Thời tăng ca, con nói cho ta biết, ta sẽ bảo người tiếp tục đưa tới.”
Lần này Cố Khuynh Thành không có phản ứng gì, ánh mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Cố phu nhân cau mày một cái: “Khuynh Khuynh, có phải là con có tâm sự gì hay không?”
Cố Khuynh Thành hoàn hồn, lắc đầu với Cố phu nhân: “Không có, chỉ hơi mệt chút.”
”Vậy con sớm nghỉ ngơi một chút, mẹ sẽ không quấy rầy con.” Cố phu nhân quan tâm bổ sung một câu: “Buổi tối nhớ đắp kín mền.”
Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng vâng một tiếng, khi Cố phu nhân đứng lên rời đi, cô bất chợt mở miệng gọi một tiếng: “Mẹ.”
”Làm sao?” Có thể là bởi vì Cố Khuynh Thành ở cùng với Đường Thời
suốt một đêm, khiến Cố phu nhân cho là quan hệ của bọn họ đã ổn định,
trên mặt tràn đầy vài phần cao hứng.
Cố Khuynh Thành vốn là muốn nói, mẹ, con có thể không thể gả cho Đường Thời không?
Thế nhưng, nhìn vẻ mặt mẹ cao hứng và nếp nhăn khóe mắt, Cố Khuynh
Thành có chút không nói nên lời, cô chỉ khẽ động môi, nói một câu: “Ngủ
ngon.”