Dĩ nhiên những lễ vật kia, đều là mua cho Thủy Quả Đường, không phải là đồ dùng nhỏ thì chính là món đồ chơi.
Một tuần này cũng không ngoại lệ, Tứ Nguyệt vào thứ sáu sau khi tan việc, trực tiếp đi trung tâm mua sắm.
Trước kia thời điểm cô cùng Tô Niên Hoa không có kết hôn, trừ xã giao, đại đa số đều sẽ là trở về khu biệt thự tây giao ăn cơm.
Thật ra thì trước kia, cô xã giao cũng không nhiều, bởi vì cô là con gái, xã giao khó tránh khỏi phải uống rượu, cho nên Đường Thời Lục Nhiên Lâm Cảnh Thần cùng Tô Niên Hoa đều đem xã giao ôm ở trên người của mình, lúc ấy cô cùng Tô Niên Hoa vẫn xưng huynh gọi đệ thật tốt, coi như là cô thật bất đắc dĩ phải đi xã giao, thường thường gọi Tô Niên Hoa đi theo, Tô Niên Hoa bất kể cùng người phụ nữ nào ước hẹn, tất cả đều không chút lựa chọn thoái thác, theo cô đi, thời điểm xã giao, anh cũng có thể làm cho cô không uống rượu.
Nhưng là kể từ khi cô cùng Tô Niên Hoa kết hôn, đầy đủ mọi thứ tốt đẹp cùng an nhàn, cũng bị cô đích thân phá vỡ, Tô Niên Hoa không còn che chở cô, mà cô, vì không để cho trưởng bối trong nhà biết, mình và Tô Niên Hoa hôn nhân hỏng bét, cũng tận lượng không hề trở về ăn cơm nữa, đưa đến đại đa số, cũng là cô một mình dùng cơm.
Tứ Nguyệt đến trung tâm mua sắm, lung tung tìm một cái tiệm ăn nhanh, tùy ý chọn một phần món ăn, lấp đầy bụng rồi, mới đi khu mẹ và bé ở tầng chót.
Đồ trẻ con làm luôn khả ái xinh đẹp như vậy, Tứ Nguyệt ở bên trong đi dạo thật lâu, liếc mắt nhìn, đáy lòng của cô cũng hiện lên một tia hâm mộ, nếu là cô có đứa bé, cô chắc chắn đem đồ ở nơi này đều mua về, chỉ tiếc, Tô Niên Hoa gần như căn bản sẽ không cho cô mang thai.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tứ Nguyệt trở nên có chút tối, cô chọn ba món đồ chơi giống nhau như đúc, sau đó giữ địa chỉ nhà Tô Niên Hoa, cà thẻ rời đi.
Lúc này chẳng qua mới chín giờ tối, cô cũng không đặc biệt nhớ trở về đối mặt cái căn hộ lớn mà cô đơn kia, cô nghĩ đến qua nửa đêm chính là sinh nhật Cố Khuynh Thành, cho nên đến lầu nữ trang ba khu, muốn chọn cho Cố Khuynh Thành quà sinh nhật.
Tứ Nguyệt khi đi ngang qua quầy chuyên bán Chanel, thấy một cái túi xách mới đưa ra thị trường, phá lệ xinh đẹp, mặc dù giá tiền không rẻ, nhưng là đối với Cố Khuynh Thành, cô từ trước đến giờ không chút nào keo kiệt, cho nên liền trực tiếp để cho người bán hàng cầm một cái, xách ở trong tay, hướng về phía gương khoa tay múa chân hai cái.
"Tiểu thư, chiếc túi này xinh đẹp thời thượng, rất xứng đôi cô. " tiểu thư bán hàng đứng ở một bên, mặt mỉm cười tán dương.
Đích xác là rất đẹp rất thời thượng, khẳng định xinh đẹp xứng với Cố Khuynh Thành, Tứ Nguyệt hài lòng gật đầu một cái, đem túi đưa cho tiểu thư bán hàng: "Giúp tôi gói lại."
Tiểu thư bán hàng vui mừng gật đầu, dẫn dắt Tứ Nguyệt đi về phía quầy thu ngân.
Tứ Nguyệt đưa thẻ tính tiền, cô thu ngân đưa cho cô giấy tờ: "Tiểu thư, phiền toái ngài ký ở chỗ này."
Tứ Nguyệt khẽ vuốt cằm, nhận lấy bút, mới vừa ký, đã nghe đến phía sau truyền đến giọng nữ nũng nịu: "Tô thiếu, hai chiếc túi này em đều muốn, có được hay không vậy?"
Có thể bởi vì là họ "Tô", cùng một họ với Tô Niên Hoa, cho nên Tứ Nguyệt không nhịn được lưu ý một chút.
Kết quả một giây sau, cô nghe thấy giọng nam lười biếng quen thuộc truyền đến: "Tối hôm qua em theo tôi một đêm, mới đổi lại một cái túi như vậy, bây giờ lại muốn hai cái, chắc em còn muốn chuẩn bị theo tôi ngốc một đêm?"
Tứ Nguyệt mới vừa ký xuống chữ "Nguyệt", thời điểm nghe cái thanh âm này, ngón tay run lên, đầu ngọn bút run lên, làm ra một nét nghệch dài.